Đã hai tháng kể từ khi nguồn khí trong cơ thể bùng nổ và lưu thông khắp cơ thể Dokgo Hoo. Giờ khí công trong người dần ổn định lại.
Khí mạch của Dokgo Hoo đã mở rộng và mạnh hơn gấp bội so với trước đây. Tựa như một con suối nhỏ hóa thành dòng sông lớn. Dokgo Hoo chầm chậm mở mắt, gã có thể cảm nhận rõ nguồn năng lượng đang không ngừng tuôn trào.
[Kiếm khách Hạng ba, Dokgo Hoo]
[Cấp độ 184]
‘Ấn tượng thật.’
Chẳng thể mường tượng được gã đã mạnh lên bao nhiêu lần. Chắc chắn một điều là gã có thể tự xử mười đứa như mình trong quá khứ.
Hiện tại gã cảm giác như mình có thể dễ dàng tung ra hai kiếm kỹ cùng một lúc. Khi gã đặt tay lên chuôi kiếm định xuất chiêu thì,
“Nếu cậu định kiểm tra lại người mình thì liệu có thể làm ở chỗ khác được không. Như cậu thấy đấy, nơi này khá lộn xộn…”
Filder bất ngờ xuất hiện trước mặt Dokgo Hoo.
Dokgo Hoo hốt hoảng đưa mắt nhìn Filder. Gã muốn nói gì đó nhưng lại chẳng nghĩ ra được bất cứ từ gì.
‘Cảm ơn vì lời chỉ dạy? Xin lỗi vì trước đây đã cư xử không phải? Không. Một lời cảm ơn thôi thì vẫn chưa đủ. Mình có nên gọi ông ấy là sư phụ? Từng này tuổi rồi mà còn bái sư? Ư… Mình có nên lạnh lùng phớt lờ không nhỉ? Trông như Filder….’
“Nhìn xung quanh cậu đi.”
Lời của Filder như đánh thức Dokgo Hoo khỏi dòng suy nghĩ, và rồi gã đưa mắt nhìn quanh. Gã giật mình ngạc nhiên.
“Hơ, đây là…”
“Phải, một mớ hỗn độn. Chúc mừng thành tích của cậu, nhưng nếu cậu muốn thử chiêu hay gì đó thì xin hãy sang chỗ khác trước đã.”
Dokgo Hoo gật đầu.
Quả đúng vậy, nơi này đã thay đổi quá nhiều kể từ khi gã bắt đầu giác ngộ. Nếu không nhờ kết giới bảo vệ của Filder, thì có lẽ chính Dokgo Hoo cũng gặp nguy hiểm rồi.
Dokgo Hoo cúi đầu một cái, thể hiện lòng biết ơn của mình rồi di chuyển sang một nơi khá xa khu rừng. Trên đường đi, gã nghe văng vẳng những tiếng nổ long trời vang lên không dứt cùng tiếng kiếm chém liên hồi.
‘Thằng nhãi đó, tập luyện kiểu khỉ gì mà ầm ĩ thế không biết…’
-o0o-
Hơn hai tháng trôi qua, khóa huấn luyện cũng dần khó lên. Lúc trước cậu còn được cho thời gian nghỉ ngơi chứ bây giờ là tập không kịp thở.
Một đòn tấn công mà ngay cả trực giác, bản năng với cả Hệ thống cũng không thể né được đang lao tới cậu. Vulcan không còn cách nào khác ngoài kích hoạt Thiết Hóa, kỹ năng giúp tăng khả năng phòng ngự, và uống thuốc.
Song, dù thế vẫn chưa đủ, để trúng đòn đó là cậu sẽ lãnh đủ.
Nếu độ thông thạo hay cấp độ tăng lên thì sức mạnh của cậu sẽ được cải thiện đáng kể. Nhưng cấp của Vulcan đã dừng lại ở con số 103.
Hỡi ôi những ngày huy hoàng tăng vèo vèo mấy chục cấp, nay còn đâu….
‘Mình nhất định phải tìm ra cách!’
Nếu cứ tiếp tục thế này Vulcan sẽ gục ngã vì không chịu nổi, nhưng cậu vẫn không yêu cầu Filder giảm cường độ lại.
Vulcan muốn tự lực cánh sinh. Nếu bỏ cuộc trong khóa huấn luyện cỏn con này thì còn mơ cậu mới vượt qua được Màn 1. Hết sức nhục nhã.
“Sức mạnh Thần Sấm
Filder giật bắn người.
Khuôn mặt luôn tươi cười thường ngày của ông chuyển sang vẻ kinh ngạc.
“Cái gì!”
Filder hướng mắt sang nơi phát ra tiếng ồn. Ông có thể thấy rõ Vulcan đang chạy vòng quanh khu đất đó với tốc độ nhanh không tưởng. Chuyển động quá lớn và thừa thãi, nhưng Filder không hề cho là đó cẩu thả.
Không mất nhiều thời gian để Filder nhận ra nguồn gốc của thứ tốc độ ấy. Ắt hẳn nó đến từ Sức mạnh Thần Sấm.
“Sao cậu ta có thể…”
Filder thất thần, không ngừng lẩm bẩm.
Đây là cảnh tượng mà ngay cả Filder, người đã sống được mấy ngàn năm, cũng không khỏi bàng hoàng. Thứ mà Vulcan đang thể hiện thật quá đỗi kinh ngạc.
Thoạt tiên, Filder cứ tưởng đó là do độ thông thạo của Vulcan tăng lên trong quá trình luyện tập, song ông mau chóng hiểu ra không phải vậy.
Ngay từ đầu, Vulcan đã có kỹ thuật tốt hơn những người chơi cùng cấp. Mới có một thời gian ngắn, thật quái lạ khi độ thông thạo Lôi thuật lại có thể tăng hạng như đến thế. Đáng lẽ phải mất ít nhất năm đến mười năm.
Không cần nghĩ cũng biết, đây chắc chắn không phải nhờ vào sự quá trình lặp đi lặp lại để tăng cấp của Hệ Thống.
Rõ ràng không phải một thứ tầm thường như thế.
Nó không phải là do thứ quyền năng gian lận mang tên Hệ Thống, mà là một thứ gì đó thuần khiết hơn, thứ được coi là đặc ân đối với một số người nhưng cũng có thể là tai vạ đối với kẻ khác.
Điều cốt lõi để đạt đến một tầm cao mới.
“Tài năng…”
Tài năng thuần túy.
Chính tài năng thuần túy đã đưa Vulcan lên một đẳng cấp khác.
‘Đã bao giờ có người chơi nào đủ tố chất đến được Asgard mà không có sự giúp đỡ của Hệ Thống?’
Filder cho rằng chuyện đó rất khó, nhưng cũng chẳng nghĩ ra được gì khác. Hơn thế nữa, Vulcan đang ở trước mắt Filder đây lại cho thấy một thứ tài năng ở cấp độ rất khác mà ông chưa từng chứng kiến.
Đến nỗi, ông còn chưa từng nghe rằng thứ tài năng đó có tồn tại.
Tất cả bọn họ lẽ ra đã được tận hưởng một cuộc sống bình thường ở thế giới cũ nếu không phải do thứ sức mạnh gian lận mang tên Hệ Thống.
Dưới con mắt của Filder, người chơi vừa đáng ghen tị nhưng cũng vừa đáng thương hại.
Ông ghen tị với năng lực của Hệ Thống, có thể khiến ngay cả một người bình thường cũng đến được Asgard, và cũng thương hại những kẻ bò lăn lê lết dưới đáy Asgard dù nắm giữ sức mạnh đó trong tay.
Nhìn vào những người chơi, những kẻ như vừa có cả phước lẫn họa, Filder chợt tự hỏi.
‘Nếu một tài năng đủ sức phát triển đến cấp độ rất cao dù không có Hệ Thống lại được chính Hệ Thống hỗ trợ, thì kẻ đó rồi sẽ tiến xa đến mức nào?’
Filder nghĩ nó chỉ là một giấc mộng hão huyền quá đỗi xa vời.
Nhưng trước mặt ông bây giờ, giấc mộng hão huyền đó đã trở thành hiện thực.
Nếu không phải là một tài năng thiên bẩm, không một ai có thể đạt đến đẳng cấp mới của Sức mạnh Thần Sấm ngay giữa trận chiến như thế. Sự phát triển đó quá mức kinh khủng dù chỉ mới có hai tháng.
Một tài năng bình thường không bao giờ có thể giác ngộ trong vô thức được.
“Beruneru… Mereham, Rockweed, Folken, Heywood. Cuối cùng, tôi cũng tìm được rồi.”
Trái tim Filder đập mạnh trong phấn khích khi nhìn Vulcan.
Chen lẫn trong giọng nói run run của Filder là một sự vui mừng khôn xiết.
‘Mình không biết năm người đó sẽ phản ứng thế nào đây.’
Filder trầm ngâm một lúc. Nhiều khả năng họ sẽ còn bất ngờ hơn cả ông.
Filder định thần và lấy lại bình tĩnh. Rồi ông ngước nhìn Vulcan với ánh mắt kiên định.
Đã đến lúc thay đổi phương pháp huấn luyện.