“Yo, Mitsuki!”
“Takeru!?”
Giờ ăn trưa hôm sau.
Takeru đã xuất hiện trước mặt tôi.
“C, cậu thật sự sẽ giúp tớ phá giải lời nguyền của Misuzu ư?”
“Yup! Dù tớ chỉ là một Dương tính Gift và không thể trực tiếp giúp được, nhưng tớ có thể giúp cậu tìm người.”
“Takeru…… cảm ơn cậu.”
“Cậu có thể cảm ơn tớ sau khi tụi mình phá giải lời nguyền cho Fukamori mà.”
Nói xong, Takeru mỉm cười với tôi.
Tuy chỉ là cảm giác, nhưng lạ lùng thay, cậu khiến tôi tin rằng mình có thể thực sự dựa dẫm vào cậu ấy.
Giống như Otou-sama, Takeru toát ra vẻ của một người đàn ông mạnh mẽ và đáng tin cậy.
“Vậy hai ta bắt đầu từ lớp của Mitsuki nhé? Cậu dẫn đường được không?”
“Đương nhiên rồi.”
“Được. Tớ sẽ nhờ cậy cậu.”
Nhìn thấy Takeru trở nên lịch sự một cách kỳ lạ, tôi không khỏi nở nụ cười.
Không, tôi phải tập trung.
Dẫn cậu ấy, tôi bước vào lớp học.
“M, M, M, M, Mitsuki đi với con trai kìa!!!!!?”
“Wa, dừng lại đi, Eimi!?”
Người đầu tiên cất tiếng là Eimi.
Cô ấy đã phát hiện ra tôi ngay khi tôi vừa bước vào…….
“C, cậu ấy là bạn trai cậu à……?”
“B, bạn trai!? K, không! Không phải như cậu nghĩ đâu!? T, tớ với cậu ấy mới gặp nhau hôm qua thôi!”
“Mặt đỏ bừng, bối rối, đáng nghi lắm nhé.”
[Nishishishi] Như thể vừa tìm thấy một món đồ chơi mới, Eimi cười ranh mãnh.
Dù tôi có chối thế nào, cô có lẽ cũng sẽ không tin.
Tôi không ngờ mình lại bị trêu chọc giống hệt cái cách tôi từng trêu Towa, và trớ trêu thay lại cũng vì người đàn ông này.
“Ossu! Bạn trai của Mitsuki!”
“Này, Eimi!?”
“B, bạn trai!? T, tớ á!?”
“Ồ, Bạn trai-kun cũng đỏ mặt kìa. Cậu có cơ hội rồi đó, Mitsuki.”
“Thôi ngay đi, Eimi!”
Tôi cố gắng ngăn Eimi nhưng có vẻ cô không có ý định dừng lại.
“Bạn trai-kun! Tên cậu là gì?”
“T, Takeru…….”
“Ồ, Takeru à. Chào, cứ gọi tớ là Eimi nhé?”
“Etou, rất vui được gặp cậu…….”
Bị sự nhiệt tình của Eimi áp đảo, Takeru chỉ có thể làm theo.
Đó là khoảnh khắc trật tự được thiết lập.
“Nn…..?”
Takeru nhìn vào mặt Eimi và đột nhiên dừng lại.
“Có chuyện gì vậy, Takeru?”
“…..Không, không có gì.”
“?”
“Tớ chỉ hơi bất ngờ khi nhìn thấy khuôn mặt của Eimi thôi.”
Eimi có vẻ không hiểu tại sao khuôn mặt mình lại khiến cậu bất ngờ và cô nghiêng đầu bối rối.
Vì Takeru nói không có gì, nên chắc là vậy thôi……
“Gì, gì cơ? Takeru~? Cậu đổ tớ rồi à?”
“Aaa, không, cậu không cần lo đâu.”
“Hứ, cái đồ kiêu ngạo………Chúng ta phải dạy cho nhóc này một bài học, Mitsuki.”
“Tớ không làm đâu. Hơn nữa, chúng ta cùng tuổi mà……….”
Eimi có xu hướng nói bất cứ điều gì cô muốn, vì vậy nếu không có Haruka ngăn cản, cô sẽ cứ tiếp tục như thế này.
“Cậu học lớp nào vậy, Takeru?”
“Lớp 5…..?”
“……Aaa, cùng lớp với Hii-kun à.”
“Hii-kun?”
“Đừng bận tâm.”
Cô nói câu cuối cùng với một nụ cười.
Có một Hii-kun nào đó trong lớp của Takeru sao?
——Akechi Hideyori?
…………Nah.
Chắc chắn là không phải.
Eimi và cậu ta quá khác nhau. Tôi không nghĩ cô có liên quan gì đến cậu ta.
“Thế nào? Tại sao Mitsuki lại đưa Takeru đến đây?”
“Bọn tớ đang tìm một người. Tớ đang tìm một Gift Holder có thể phá giải lời nguyền. Cậu có biết ai như vậy không, Eimi?”
“Một người có thể phá giải lời nguyền? Sao cậu lại đến hỏi tớ chuyện đó……”
“Đ, đúng vậy……”
“Tarzan có vẻ là kiểu người biết nhiều về ma thuật và bùa chú mà?”
“Đó chỉ là ấn tượng của cậu về cậu ấy thôi phải không…….”
Cá nhân tôi thấy cậu ấy là một người hoang dã.
“Được rồi, nói chuyện nghiêm túc nhé, tớ không nghĩ cậu ấy là người các cậu đang tìm đâu, Gift của cậu ấy chuyên về chiến đấu mà.”
“Thay vào đó, sao cậu lại có nhiều thông tin về Gift của người khác vậy? Hôm nọ cậu còn kể cho tớ về Nakayama và Muranishi nữa……”
“Vì tụi mình học cùng lớp mà……Tớ chỉ nghe những người khác nói về Nakayama thôi. Cậu không chú ý đủ thôi, Mitsuki.”
“Là lỗi của tớ sao……?”
“Thôi nào, nếu cậu đã có một người bạn trai tốt như vậy thì tớ hiểu tại sao cậu không quan tâm đến người khác đâu.”
“Tớ nói rồi, tớ và Takeru không phải như thế…….”
“Yup, yup, cảm ơn vì bữa ăn.”
Trong lúc tôi đang cãi qua cãi lại với Eimi, Takeru chạm vào vai tôi và lắc đầu.
Có vẻ cậu đã từ bỏ việc sửa lời của Eimi rồi.
Sau khi xin phép rời đi khỏi Eimi, Takeru và tôi quay lại hành lang.
“Cậu chắc là chúng ta không cần nói chuyện với Tarzan không?”
“Cậu quan tâm cậu ấy đến thế à!?”
“Ý là, đó là một Gift chuyên về chiến đấu, tớ muốn xem thử…….”
“Cậu là fanboy của cậu ấy à!? Hơn nữa, Tarzan đang nghỉ phép nên không có ở trường.”
Có vẻ như Takeru cũng có sự quan tâm mạnh mẽ đến Gift.
Tôi có thể hiểu được khao khát về Gift.
Khi tôi còn là Âm tính Gift, tôi cũng từng ghen tị với các Gift Holder.
“Nói vậy thôi, tớ xin lỗi về chuyện lúc nãy…….Eimi lúc nào cũng trêu chọc như vậy…….”
“Tớ không bận tâm…Hơn nữa, trong lớp tớ cũng có một người giống như cậu ấy nên tớ cũng đã quen với kiểu người đó rồi……..”
“?”
Lúc đó, tôi không hiểu ý của Takeru.
Nhưng khi tôi đến thăm lớp cậu ấy, tôi đã hiểu được cảm xúc đằng sau lời nói của cậu ấy……
<Tác Note>
Trong game, Eimi chưa tồn tại ở phần đầu tiên (Cô ấy chỉ xuất hiện ở phần thứ hai)
Trong hình tượng ban đầu, Eimi là một hình bóng mờ nhạt của Nữ sinh A.
Cô ấy đóng vai người bạn trêu chọc Mitsuki.
Về Hii-kun, miêu tả ở đây cố tình không rõ ràng.
Tiếp theo, Mitsuki đến thăm lớp của Takeru…..