Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 206

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 8

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 349

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 492

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Arc 10: Nguyệt & Chuông [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 245: Nguyệt - [Bạn Thân]

Khi tôi kể cho Takeru nghe về những gì đã xảy ra trong lớp sáng nay, Takeru chỉ lẩm bẩm đáp lại, “Vậy à…”

Đôi mắt cậu lơ đãng nhìn quanh.

Dù chúng tôi đang ở rất gần bầu trời trên sân thượng, nhưng mặt trăng vẫn không thể nhìn thấy được.

“Tụi mình không thể gặp Mishima ở trường nữa rồi nhỉ… Mới hôm nọ cậu ấy còn ở đây mà…”

“Khó chịu thật đấy… mọi người trong lớp, cả giới truyền thông nữa, đều gọi cậu ấy là kẻ sát nhân!”

“Tớ cũng cảm thấy như vậy, Mitsuki à.”

“Takeru…”

Lời trấn an của Takeru khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Cậu đặt bàn tay to lớn và ấm áp của mình lên tay tôi.

“Tớ nhất định sẽ ở bên cạnh cậu, Mitsuki. Tớ sẽ không bao giờ khiến cậu phải buồn vì tớ.”

“Takeru… cảm ơn cậu…”

Không biết từ lúc nào, Takeru đã ôm tôi vào lòng và trao cho tôi một nụ hôn nhẹ nhàng.

Trong vòng tay của cậu, tôi cảm thấy thật an toàn.

Tôi mừng vì cậu hiểu rằng Haruka không phải là người như vậy.

Tôi mừng vì đã gặp được cậu, Takeru…

Có lẽ tôi đã gục ngã mất rồi nếu không có cậu ở bên.

Giống như Otou-sama đã ở bên Misuzu và tôi khi còn nhỏ, cậu đã trở thành một người có thể xoa dịu trái tim tôi.

Sự tồn tại của Takeru ngày càng trở nên lớn hơn bên trong tôi.

Vậy ra đây là cảm giác dựa dẫm vào một ai đó sao…?

Tôi chìm đắm trong tình cảm dành cho cậu…

“Takeru, …hôn tớ thêm nữa đi.”

“Đây là lần đầu tiên cậu chủ động yêu cầu đấy.”

“Tớ vẫn luôn, khao khát điều này.”

“Tớ yêu cậu.”

“Tớ biết mà…”

Được sự ấm áp của Takeru trấn an, đôi mắt tôi bắt đầu nheo lại.

“Đừng khóc…”

“Tớ sẽ không đâu…”

Takeru lau đi những giọt nước mắt trên mắt tôi và áp trán cậu lên trán tôi.

Với khuôn mặt điển trai của cậu chiếm trọn tầm nhìn, tôi bắt đầu đỏ mặt.

Haruka…

Chỉ có tớ, Takeru và Eimi.

Dù chỉ có ba chúng tớ thôi, nhưng tụi tớ luôn ở bên cạnh cậu.

Họ ở đó để hỗ trợ tớ khi cậu không còn nữa.

✦✧

Sau đó, Takeru và tôi tiếp tục tìm kiếm [Phá Giải Lời Nguyền].

Chúng tôi cố gắng đến thăm Haruka nhưng đều bị từ chối.

Tôi đã thử đi thử lại nhiều lần nhưng vẫn không thể gặp được cô ấy.

Nhưng khi ở bên cậu, mọi thứ đều trở nên có thể.

Tôi chỉ có cảm giác đó khi ở bên Takeru.

✦✧

“Tớ không ngờ Mitsuki lại thực sự hẹn hò với Juumonji-san. Cậu biết không, tất cả các cậu con trai trong lớp tớ đều tan nát cõi lòng rồi đó!”

“Tớ còn chưa gặp họ, tại sao họ lại tan nát cõi lòng khi tớ có bạn trai chứ…”

“Cậu nói thật đấy à? Cậu có biết mình nổi tiếng cỡ nào không…?”

“So với tớ, Towa còn nổi tiếng với các bạn nam hơn nhiều ấy chứ.”

“Tớ có nơi có chốn rồi, học hành là tất cả của tớ.”

Tại Myacdonald, Towa đang trêu chọc tôi về người bạn trai mới.

Towa luôn hành động như một học sinh gương mẫu ở trường, nhưng chỉ khi ở bên tôi, cô mới cho phép bản thân thể hiện khía cạnh nữ tính bình thường này.

Khi tôi nhấp ngụm sữa lắc, Towa tiếp tục.

“Thật ra, Juumonji-san cũng từng xuất hiện trong tâm trí tớ. Tớ không nghĩ Mitsuki lại lao vào và chiếm lấy cậu như vậy.”

“Là, là vậy sao? Nhưng chẳng phải trước khi gặp cậu, cậu đã nói với tớ rằng cậu [Khó chịu] sao?”

Ngay từ đầu tôi đã biết qua phản ứng của cô rằng Towa thực ra rất thích Takeru, nhưng tôi vẫn vờ như ngạc nhiên.

Tôi làm vậy cũng có mục đích khác, vì tôi muốn nghe xem Towa thực sự nghĩ gì về Takeru.

“…Chà, dù sao tớ cũng không có ý chí hành động. Dù tớ có học chăm chỉ đến đâu, cha mẹ cũng không bao giờ quay lại… Tớ biết điều đó, nhưng khi Juumonji-san nói thẳng vào mặt tớ, tớ đã rất buồn… Vào lúc đó, có lẽ tớ đã phải lòng cậu một chút.”

“X, xin lỗi… Nếu không có tớ, Takeru và cậu có lẽ đã hẹn hò rồi…”

“Đừng xin lỗi… không phải tớ không có cơ hội, nhưng tớ thật lòng mong Mitsuki và Juumonji-san sẽ hạnh phúc! Cố lên!”

Towa nở một nụ cười thoáng qua với tôi.

Tôi tự hỏi, từ khi nào mà tôi thấy nụ cười của bạn mình lại thật đáng thương đến thế…

Kể từ khi mất cha mẹ, tôi biết Towa đã thay đổi.

Tôi cũng mong Towa sẽ tìm được một người đàn ông có thể làm cô hạnh phúc.

“Nhìn Mitsuki bây giờ, tớ cũng muốn có bạn trai nữa.”

“Ể? Thật à?”

“Cậu nói vậy sau khi cứ Takeru thế này, Takeru thế kia với tớ à?”

“X, xin lỗi…”

Ánh sáng vụt tắt khỏi mắt Towa và cô đáp lại bằng một giọng điệu buộc tội.

“Vậy Towa thích mẫu người bạn trai như thế nào?”

“Một người sẽ gọi tớ bằng một cách đặc biệt chẳng hạn.”

“Hử? Ý cậu là sao?”

“Thế này này, cậu không thấy thật đáng yêu sao nếu ai đó gọi tớ bằng một cái tên thân mật thay vì Miyamura hay Towa sao?”

“Tớ không biết nữa…”

Ánh sáng trở lại và Towa đột nhiên trở nên hoạt ngôn, đôi mắt cô thậm chí còn lấp lánh.

“Nói tóm lại, Towa thích một anh chàng thích lo chuyện bao đồng như Takeru?”

“C, có thể là vậy.”

“Sau cùng, nếu để cậu một mình, cậu sẽ không thể dừng lại được. Tớ nghĩ một người có thể kìm hãm cậu sẽ tạo ra sự cân bằng rất tốt.”

“Thì ra Mitsuki nhìn nhận tớ như vậy. Tớ cần phải ghi lại điều đó mới được.”

“Vào điện thoại thông minh của cậu…?”

Tôi là một người thích kiểu analog nên trong đầu tôi nghĩ ngay đến một cuốn sổ ghi chép, đó là lý do tại sao tôi thấy lạ khi thấy Towa đang loay hoay với chiếc điện thoại thông minh của mình.

“Aaa, thật tuyệt. Tớ muốn yêu một ai đó nhiều đến mức có thể nói [Tớ sẽ không để ai cướp người đàn ông của mình].”

“Haha, Towa là một cô gái tốt, tớ chắc chắn cậu sẽ tìm được một người như vậy sớm thôi.”

“Mong là vậy.”

Cô đặt điện thoại lên bàn và bĩu môi.

“Có ai trong lớp cậu mà cậu để ý không?”

“Hoàn toàn không.”

“T, tớ hiểu rồi.”

Towa từ chối một cách lạnh lùng và đưa ống hút lên miệng.

Tôi cũng nhấp một ngụm trà xanh.

Cứ như vậy, Towa và tôi dành thời gian tại Myacdonald với những câu chuyện tình yêu và những câu chuyện ngẫu nhiên về Takeru.

Trong khi trò chuyện thoải mái với người bạn thân nhất của mình, tôi cảm thấy căng thẳng của mình tan biến.

Sự căng thẳng từ thái độ lạnh lùng của Misuzu.

Sự thất vọng từ cuộc tìm kiếm vô ích của tôi.

Sự bực bội từ danh tiếng bị hoen ố của Haruka.

Ba điều này gây ra cho tôi sự căng thẳng mỗi ngày.

Tôi bắt đầu tự hỏi liệu chúng có ở lại với tôi suốt đời không, nhưng chúng dường như biến mất khi tôi nói chuyện với Takeru và Towa. Hai người này quan trọng với tôi đến vậy đấy.

“Được rồi, hẹn gặp lại!” Tôi tạm biệt Towa.

Cô sẽ trở về ngôi nhà nơi cha mẹ không còn ở đó để chào đón cô ấy, trong khi tôi đi đến siêu thị.

Tôi mua sắm xong, vừa lo lắng không biết ngày mai nên làm món bento gì cho Takeru. Trên đường về nhà, tôi đi dạo trên phố, ngước nhìn bầu trời đầy mây và vầng trăng không mấy xinh đẹp đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo từ phía sau những đám mây.

Tôi trở về căn hộ của mình nhưng Misuzu không có ở đó, vì vậy tôi ăn tối xong, tắm rửa rồi đi ngủ.

Hôm nay Misuzu về muộn hơn bình thường. Thông thường, cô bé sẽ về nhà khi tôi đang tắm.

“…”

Với tất cả những điều tồi tệ đã xảy ra gần đây, tâm trí tôi lại nghĩ đến những điều tồi tệ nhất.

Có lẽ, ngay cả khi tôi tìm cách loại bỏ [Dấu Ấn Tiếp Nhận Gift], tôi cũng không thể hòa giải với Misuzu.

Cả hai né tránh nhau, không nói chuyện, và ngay cả khi chúng tôi nói chuyện thì mọi chuyện cũng luôn kết thúc tệ hại.

Nếu tôi có thể xóa bỏ dấu ấn, liệu Misuzu hiện tại có thể mỉm cười với tôi như cô bé đã làm ngày xưa không…

Tôi không thể không tưởng tượng ra những điều tồi tệ nhất.

“…”

Không.

Không giống như Otou-sama, tôi sẽ không bỏ rơi em gái mình.

Mối liên kết giữa Nguyệt (Tsuki) và Chuông (Suzu) sẽ không biến mất.

Tôi không thể nào bỏ rơi Misuzu được!

Tôi biết Misuzu ghét tôi.

Đó là lý do tại sao tôi sẽ chấp nhận cô bé cho dù Misuzu có làm tổn thương tôi nhiều đến đâu.

Là chị gái của cô bé, tôi sẽ chấp nhận tất cả, ngay cả khi điều đó chỉ giúp Misuzu giải tỏa căng thẳng.

Ngay cả khi Misuzu cố gắng giết tôi, tôi cũng đã tự quyết tâm rồi.

Vai trò của tôi là trở thành một lối thoát cho cô bé, người bị xa lánh chỉ vì sự tồn tại của mình.

Nếu tôi phải nghĩ ra những điều mà tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho Misuzu, thì gần như không có gì cả.

——Takeru, Towa, Eimi, Haruka, mình có thể tha thứ cho Misuzu miễn là em ấy không động đến những người quan trọng của mình.

“…Em ấy về rồi.”

Tôi nghe thấy tiếng cửa mở khóa và tiếng bước chân của ai đó đi vào cửa trước.

Cuối cùng, em gái tôi cũng đã về nhà.

Được trấn an bởi điều đó, tôi nhắm mắt lại…

✦✧

“Onee-sama, đồ mèo tham lam, chị lại ngủ gục bất cẩn như vậy… Misuzu sẽ khiến chị biến mất khỏi cuộc đời Misuzu vào ngày mai. Fufu…”

Trong khi nhìn vào phòng của chị gái mình với sự khinh bỉ và ghen tị, cô gái giơ một chiếc chai nhỏ lên với một nụ cười…

<Tác Note>

Đây không phải là lần đầu tiên Towa cầu nguyện cho hạnh phúc của Takeru.

Chương 78

Cô không chỉ làm điều này trong lộ trình của Risa hay Mitsuki. Ngay cả khi cô không được miêu tả trong câu chuyện, cô vẫn luôn làm điều tương tự (người chơi không thấy điều này vì họ ở trong góc nhìn của Takeru).

Eien-chan ở tiểu thuyết sẽ không bao giờ làm thế đâu (lmao).

Thay vì cổ vũ người khác như Emi và Madoka, cô lại thích người khác cổ vũ mình hơn…

Tôi đã đề cập điều này một lần rồi nhưng tôi nghĩ mình nên nói lại ở đây.

Nhân tiện, khi Hideyori gọi cô là Eien-chan, đó là một đòn đánh chuẩn xác vào Towa.

Chương 67

2 chương sau đó, cũng có một cảnh Towa đề cập rằng cô thích một cái tên thân mật đặc biệt như vậy.

Eien-chan mãi đỉnh!

Chương 69

Chương 137

Nếu bạn đọc chương này, bạn sẽ hiểu ý của Mitsuki khi nói Towa thích kiểu người lo chuyện bao đồng.

Chương 159

Trong chương này, Hideyori đã ngạc nhiên khi Mitsuki biết Towa nhưng cậu lý luận rằng vì cả hai chưa bao giờ trò chuyện trước mặt Takeru nên người chơi không biết về điều đó…

Vào thời điểm đó, tôi không có lý do sâu xa nào để sắp đặt như vậy, nhưng khi tôi bắt đầu viết lộ trình của Mitsuki, tôi thấy có rất ít lý do để cho họ xuất hiện cùng nhau trước mặt Takeru, vì vậy tôi rất biết ơn sự sắp đặt đó.

Tiếp theo, chương cuối của [Nguyệt]…

Tluc: Eien-channnn.