Hôm nay, tôi đang đứng đợi một người ở trước nhà ga.
Càng nghĩ đã bao lâu rồi mình không gặp cô bé, tôi lại càng cảm thấy hồi hộp.
Tôi kiểm tra giờ trên điện thoại để xem liệu Hoshiko, người mà tôi đang đợi, đã đến chưa.
Chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ hẹn.
Trong lúc đang phân vân không biết phải làm gì khi cô bé xuất hiện thì có ai đó từ phía sau vỗ vai tôi.
“Chào Hideyori-san.”
“C, Chào em! Anh đã đợi, Hoshi……ko?”
Đứng phía sau tôi là một cô gái cao ráo, đeo khẩu trang.
Cô còn dùng mũ để che mái tóc vàng, có lẽ để ngụy trang.
Tôi biết Hoshiko là Hoshiko, nhưng sao cô lại xuất hiện với hình dạng StarCha?
“S, Sao em lại ăn mặc thế kia…...?”
Sự xuất hiện của StarChild khiến tôi vô cùng bất ngờ.
“S, S, Sta…...”
“Suỵt, Hideyori-san.”
StarCha đặt ngón trỏ lên miệng, ra hiệu cho tôi im lặng. Đôi mắt phía trên khẩu trang của cô như đang mỉm cười.
Khi một idol đáng yêu như vậy bất ngờ xuất hiện gần mình thế này, bất cứ ai cũng sẽ bối rối.
“Hãy gọi em là Hoshiko.”
“Ho, Hoshiko.”
“Vâng. Giỏi lắm, Hideyori-san.”
“……….”
Cô mỉm cười và xoa đầu tôi.
Hôm nay tôi hẹn gặp Hoshiko, nên khi StarCha xuất hiện thay thế, đầu óc tôi bắt đầu nóng lên.
“Fufufufu, anh đỏ mặt rồi kìa, Hideyori-san.”
“Hự………”
StarCha cười một cách quyến rũ.
Thật là một đòn tấn công bất ngờ…...
Hoshiko thì dễ thương…...
Còn StarCha thì xinh đẹp quá đỗi…...
“T, T, T, Tại sao em lại ăn mặc thế, Hoshiko?”
“Xin lỗi, xin lỗi, em vừa mới xong buổi chụp hình nên không kịp thay đồ. Ở studio cũng không có sẵn quần áo để thay.”
Chiều cao của Hoshiko chỉ khoảng 1m50. Vóc dáng của cô bé không khác Emi là mấy, nhưng khi hóa thân thành StarCha, chiều cao lại tăng vọt lên khoảng 1m70, ngang ngửa Yurika.
Thế nên việc phải chuẩn bị hai bộ quần áo khác nhau cũng dễ hiểu thôi…...
“A……chắc là tăng chiều cao là một sai lầm rồi?”
“K, Không hề…...trông em đẹp mà.”
“Fufu, cảm ơn anh, Hideyori-san.”
StarCha bám chặt lấy cánh tay trái của tôi.
K, Khoan đã…...
Hoshiko, tụi mình đang quá gần nhau rồi thì phải…...?
Tôi ngại ngùng gãi gãi má bằng ngón trỏ phải.
Không ít người đi đường đã ngoái đầu lại nhìn vẻ đẹp của StarCha.
Này nhỏ em gái kia, dù đã cải trang rồi nhưng em vẫn nổi bật quá đấy…...
“Nhưng mà, cách gọi Hideyori-san này nghe hơi lạ.”
“StarCha l……à, không đúng. Em làm gì có anh trai. Thế nên anh là Hideyori-san.”
Cô tự sửa lại cách xưng hô từ [StarCha] thành ngôi thứ nhất. Khi làm việc, cô thích giữ đúng vai diễn rằng Hoshiko và StarChild là hai người hoàn toàn khác nhau.
Lần trước, khi tôi bảo cô hãy gọi tôi là Onii-chan lúc đang là StarCha, cô còn bĩu môi…...
Tôi thuộc máu M, nhưng chuyện đó đến giờ vẫn còn đau lắm.
“Giờ thì, Hideyori-san! Đi hẹn hò nào.”
“Đ, Được.”
“Aaa, em đã mong chờ lắm đấy☆”
Nụ cười mà chỉ tôi mới có thể thấy từ StarCha.
Thật đáng tiếc khi bây giờ cô lại đang đeo khẩu trang.
“À, em hơi khát, hai ta ghé Starbucks trước được không?”
“Đ, Được chứ.”
“ĐI THÔI!”
Bị StarCha tươi vui kéo đi, chúng tôi rời khỏi nhà ga.
Không bận tâm đến những ánh mắt ghen tị của người đi đường, chúng tôi cứ thế khoác tay nhau đi.
“D, Dạo này ở trường sao rồi?”
“Aaa~. Em chơi rất thân với Nodoka-chan. Gần đây cậu ấy còn hăng hái muốn trở thành tác giả light novel nữa cơ.”
“Em ấy muốn làm tác giả á!?”
“Vâng. Cậu ấy đặt tên cho nhân vật chính là Toyotomi Mitsuhide và trông có vẻ rất hào hứng khi viết truyện.”
“Ha, Haha…...”
Dù nghĩ thế nào đi nữa, rõ ràng đó là một sự quấy rối nhắm vào tôi rồi…...
Kể cả khi là sự trùng hợp đi nữa, đó cũng là tên của tôi ở tiền kiếp……
Kiếp trước, khi tôi hỏi cha mẹ về cái tên của mình, họ trả lời một cách ngớ ngẩn kiểu [Chỉ là ghép giữa Hideyoshi và Mitsuhide thôi mà, có sao đâu] nhưng ở kiếp này, nó lại phức tạp hơn vì là [ghép giữa Mitsuhide và Hideyori].
Ý là, di sản của Hideyoshi và Hideyori khác nhau quá mà…...
Khi tôi tình cờ nhặt được cuốn [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] và biết đến thằng rác rưởi Akechi Hideyori với cái tên đảo ngược so với tên tôi, tôi đã có một cảm giác rất kỳ lạ…...
Hắn là một nhân vật tệ hại thường thấy trong Galge, nên nếu hắn chỉ là một thằng bạn thân đểu cáng thì tôi không bận tâm lắm, nhưng khi tôi đến lộ trình của Risa và gặp phải cốt truyện NTR đó, tôi đã suýt đập nát cái máy tính.
Nếu không có Eien-chan trong game, có lẽ tôi đã gỡ cài đặt nó ngay sau khi hoàn thành lộ trình của Risa và bán nó lại cho một cửa hàng đồ cũ rồi.
“Hoshiko có định làm công việc này lâu dài không? Tương lai em còn muốn làm gì khác nữa không?”
“K, Kết hôn thì sao?”
“K, K, K, K, Kết hôn!? Kết hôn!? KẾT HÔN!!?”
“Fufu, anh phản ứng thái quá rồi, Hideyori-san.”
Với nụ cười trêu chọc, StarCha đặt ngón trỏ lên mũi tôi.
Cứ như thể cô vừa nhấn nút tắt nguồn của tôi, tôi đứng im tại chỗ.
“Có gì xấu khi kết hôn với người mình yêu đâu đúng không? Đó là chuyện rất đỗi tự nhiên mà.”
“Đ, Đúng là như vậy…...Ha, Haha…...”
Tôi không thể để cho cô em gái bé nhỏ của mình thấy những giọt nước mắt này, nhưng khóc lóc trong lòng thì không sao đúng không?
Lý do tôi quen với việc khóc thầm trong lòng có lẽ là vì Oji-san. Ông ấy la mắng tôi đừng khóc nữa nhưng tôi không thể ngừng lại. Ông ấy đã đập tôi vào tường 8 lần và thậm chí còn dùng một thứ gì đó kỳ quái nhét vào miệng tôi như núm vú giả. Tôi chỉ có thể run rẩy và ngồi một mình ở góc phòng hồi đó…...
Vào lúc đó, tôi đã nghiêm túc nghĩ đến chuyện giết chú mình và để mắt đến ba con dao trong bếp.
Để thực hiện điều đó, tôi bắt đầu rèn luyện cơ thể, thậm chí còn có thể hít xà với cơ thể trẻ con của mình. Cô bé ấy đã nói [Giỏi quá, giỏi quá!] và cổ vũ tôi nữa…...
“Hiện tại em có ai đó thích không…...?”
StarCha không phải là một nữ chính, nên cô không có mối quan hệ nào với Takeru.
Nhưng trong thế giới này, tôi không thể hoàn toàn phủ nhận khả năng đó vì tôi đã giới thiệu Hoshiko cho cậu ta, nên tôi có chút lo lắng.
“Có.”
“Ể…...?”
“Fufu.”
Cô nhìn chằm chằm vào tôi.
Ể?
Là tôi ư?
Nah, không đời nào…... nhỉ?
“Đ, Đang đùa đúng không…...? Anh hơi hồi hộp rồi đấy!?”
“Fufu, cứ thoải mái mà hồi hộp thêm nữa đi.”
“Ho, Hoshiko!?”
“Giờ thì, thế là đủ rồi! Chúng ta đến nơi rồi.”
“……….”
“Có người có thể nhận ra em, nên đừng nói chuyện yêu đương trong Starbucks nhé.”
Tôi bị trêu rồi…...
Dù bây giờ cô không giống em gái tôi, nhưng tôi vẫn bị chính em gái mình trêu chọc…...
Aaa, tôi yêu StarCha và Hoshiko quá, tôi không thể rũ bỏ sự hồi hộp này…...
“Nào, vào thôi, Hideyori-san.”
“Ư, Ừm.”
“Tất nhiên, em cũng gọi anh là Hideyori-san thay vì Onii-chan, bởi vì em coi anh là một người đàn ông đấy.”
“Ee, Eeee!? Đó cũng là một trò đùa ư…...?”
“Vâng, là một trò đùa…...chắc thế.”
“Trả lời có hay không đi chứ!”
“………đần quá đấy.”
Cứ thế, StarCha đẩy tôi vào Starbucks.
“Này, nói anh nghe nào!?” Ngay cả khi tôi thúc giục cô trả lời, cô chỉ khoanh hai ngón trỏ vào nhau và nói “Không nói chuyện yêu đương trong Starbucks nhé.” trước khi đi vào trước…...
Theo nhiều khía cạnh, tôi yêu StarCha quá nhiều. Thật là đau khổ mà……
<Tác Note>
Đây là chương mà Hideyori cố gắng để StarCha gọi mình là Onii-chan. Chương 153
Tiếp theo, StarCha trong Starbucks!