Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 56

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

36 149

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Tập 01 - Sự thuần khiết - Chương 21 - Hai tiểu thư xinh đẹp

Dưới bóng tối lờ mờ bên trong căn lều nhỏ, chỉ có mỗi tiếng thở chậm rãi của một thiếu nữ tóc bạc đang say ngủ.

“Nnn…”

Đôi mắt khẽ hé mở, rồi cô đưa tay ra một cách lười biếng như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Bàn tay ấy chạm phải tấm chăn, sau đó chậm rãi lần mò dưới lớp vải.

Rồi cô chợt nhận ra bản thân chỉ có một mình trên giường.

Bên ngoài rất ồn ào. Có thể nghe thấy tiếng người qua lại, tiếng những người lính di chuyển.

――À, đúng rồi. Đây là chiến trường.

Dù vẫn còn buồn ngủ, nhưng Krische không thể tiếp tục thư giãn đủ để ngủ lại được nữa.

Cô chậm rãi ngồi dậy và đưa mắt nhìn quanh.

Selene không có ở trong lều. Có vẻ cô ấy đã dậy sớm hơn.

Krische ôm lấy tấm chăn, ngẩn người trong một lúc, ánh mắt lơ đãng nhìn vào không gian trống rỗng.

Cô sờ vào chiếc túi nhỏ treo trước ngực. Trong đó chỉ còn lại một viên kẹo duy nhất.

Vừa nghịch viên kẹo qua lớp vải, Krische vừa đứng dậy.

Cô dùng nước trong chiếc bình gốm gần đó để rửa mặt, giúp cho bản thân tỉnh táo hơn bằng dòng nước mát lạnh.

Dù nhiệt độ xung quanh không thấp lắm, nhưng vẫn có cảm giác hơi lạnh.

Krische vươn tay chộp lấy chiếc áo choàng quen thuộc rồi quấn chặt quanh người.

Cô cầm miếng bánh mì đã để sẵn bên cạnh, rồi nhúng vào phần súp lạnh trong tô.

Hương vị không đến nỗi tệ. Krische xé bánh thành từng mẩu nhỏ rồi bắt đầu ăn.

Thật kỳ lạ, hôm nay cô bé chẳng có tâm trạng để thưởng thức bữa sáng, vậy nên bữa ăn diễn ra rất nhanh.

Hay là pha chút trà đen nhỉ?

Krische cảm thấy muốn uống thứ gì đó ấm áp, nhưng chẳng có chút động lực nào để chuẩn bị.

Hay nên đến lều của Gotoushu-sama?

Nhưng chân cô vẫn nặng trĩu.

Krische ngồi phịch xuống giường, ngẩn ngơ.

Có lẽ đầu óc vẫn còn đang chìm trong giấc mộng. Cô cứ ngồi yên như thế, thẫn thờ nghịch túi kẹo.

“… Krische muốn quay về dinh thự nấu ăn cùng Berry.”

Krische lẩm bẩm một mình.

Ngay lúc đó, có người kéo mở tấm rèm của căn lều ra.

“Hử? Em dậy rồi à? Chị cứ tưởng em còn đang ngủ cơ.”

Mái tóc vàng óng mượt khẽ tung bay như đuôi ngựa khi cô ấy nói.

Selene mỉm cười tiến lại gần, rồi đưa hai bàn tay áp vào má Krische.

Bàn tay ấy thật ấm áp, đối lập hẳn với không khí se lạnh trong lều.

“Chào buổi sáng. Mặt trời mọc được một lúc rồi đấy.”

“… Vâng, chào buổi sáng.”

“Em đã ăn gì chưa? Đã rửa mặt rồi chứ?”

“Ưm… rồi ạ.”

Krische khẽ gật đầu.

Selene xoa đầu cô bé rồi ngồi xuống giường, cạnh Krische.

“Trưa nay chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp nên chị định đến gọi em dậy. Em tỉnh táo chưa đấy?”

“… Ehehe, Krische đã tỉnh rồi ạ.”

Krische ôm lấy Selene.

Cô bé cứ thế siết chặt, rúc vào người chị gái, khiến Selene chỉ biết mỉm cười bất lực.

“Tỉnh rồi mà vẫn thế này cơ à, thiệt tình… Mà thôi, đỡ phải nói nhiều cũng tốt.”

Krische áp má mình vào má Selene, đôi mắt nheo lại đầy mãn nguyện.

Đáp lại, Selene dịu dàng vuốt ve mái tóc buông dài của Krische, để những ngón tay mình lướt nhẹ qua từng sợi tóc.

“Chúng ta còn chút thời gian… nên là, Krische này, em pha giúp chị chút trà nhé? Hôm nay… Đúng rồi, chị sẽ uống giống em, với thật nhiều mật ong ngọt ngào.”

“Thật nhiều sữa nữa ạ?”

“Ừ, cả sữa nữa.”

“Vâng.”

Nghe vậy, Krische mỉm cười và gật đầu.

◍◍◍◍⁠◍✿✿✿◍◍◍◍◍

Phe Bogan hiện đang nắm hoàn toàn thế chủ động.

Kẻ địch buộc phải phản ứng theo từng nước cờ của họ, ngày một lún sâu vào thế trận mà họ bày ra.

――Đã đến lúc.

“Ta cho rằng đây là thời điểm thích hợp để mở một cuộc tổng tấn công. Các ngươi thấy sao?”

Không ai lên tiếng phản đối trước lời tuyên bố của Bogan.

Tất cả những người có mặt trong lều đều gật đầu đồng thuận một cách nghiêm túc.

“Vì đến giờ vẫn chưa thấy bất kỳ động thái nào từ Kinh đô, nên rất có thể chúng ta sẽ phải tự mình đẩy lùi kẻ địch. Thay vì đánh cược vào việc phương Nam có thể trụ vững, con muốn đặt cược vào chiến thắng của chúng ta hơn.”

Selene cất lời, và Gallen gật đầu hưởng ứng.

Bogan cũng gật đầu rồi quay sang hỏi Krische:

“Krische, con nghĩ sao?”

“Krische muốn sớm trở về dinh thự nấu ăn với Berry… nên Krische muốn kết thúc chuyện này thật nhanh.”

Mọi người trong lều đều cười gượng trước sự thành thật của Krische, còn Selene thì nhéo má Krische vì thái độ quá mức ung dung của cô bé.

Krische không hề nghi ngờ chút nào về chiến thắng của họ.

Chính sự bình thản ấy đã xoa dịu phần nào nỗi bất an của những người đang cảm thấy lo lắng về canh bạc lần này, thúc đẩy họ đi đến quyết định――thế là trận chiến bắt đầu.

◍◍◍◍⁠◍✿✿✿◍◍◍◍◍

――Kết thúc mọi chuyện nhanh chóng và trở về.

Nghe thật hấp dẫn, và Krische đã đề ra một kế hoạch thâm nhập trại địch trên núi, đồng thời tự nguyện tham gia.

Tuy nhiên, do cấp bậc của Krische trong quân đội rất mơ hồ, nếu hành động độc lập có thể sẽ gây ra nhiều vấn đề. Vì thế, Selene sẽ chỉ huy một đội tấn công đặc biệt, và Krische sẽ đi cùng với vai trò là phụ tá tạm thời.

Kế hoạch là xâm nhập lặng lẽ vào núi trong đêm, rồi chờ tới rạng sáng sẽ bất ngờ tập kích sở chỉ huy trên núi của địch.

Quân đoàn 4 sẽ đảm nhận nhiệm vụ yểm trợ phía sau, còn Krische cùng đồng đội sẽ đi trước họ, đánh thẳng vào trung tâm đầu não của kẻ thù.

Nhiệm vụ của họ là làm tê liệt hệ thống chỉ huy của đối phương, đóng vai trò hỗ trợ cho đòn tấn công chủ lực.

Krische vốn đã quen với việc chạy nhảy trong rừng, nên những thân cây rậm rạp chẳng hề cản trở chuyển động của cô.

Lần này, họ chọn ra 500 binh sĩ dày dạn kinh nghiệm đi rừng, chủ yếu là các cựu thợ săn, để thực hiện nhiệm vụ.

Đoàn người lén lút tiến bước trong khu rừng với Krische dẫn đầu.

“Ah―”

Krische phóng cơ thể từ trên cây xuống, vung hai nhát chém.

Cắt xuyên qua cổ họng của hai tên lính tuần tra, không để chúng kịp hét lên tiếng nào.

Máu tươi phun ra, cả hai lập tức đổ gục xuống đất.

――Hai mươi bảy.

Krische đếm số người cô đã hạ gục rồi liếc nhìn chiếc áo choàng của mình. Tấm áo choàng đã nhuộm đỏ bởi máu, khiến cô bĩu môi khó chịu.

Thông thường thì cô hoàn toàn có thể tránh máu dính vào cơ thể, nhưng nhiệm vụ lần này yêu cầu phải thủ tiêu kẻ địch trong im lặng, không để bị phát hiện.

Muốn làm được điều đó mà vẫn giữ cho cơ thể sạch sẽ thì rất khó.

Chiếc áo choàng thấm đẫm máu trở nên nặng nề. Cô thực lòng muốn cởi nó ra.

Giờ đã là rạng sáng. 500 người lính tinh nhuệ được chọn đã leo lên núi trong màn đêm, rồi thâm nhập từ bên sườn đội hình của kẻ địch.

Ánh sáng ban mai nhuộm màu bóng cây, khiến sự tương phản giữa sáng và tối càng thêm rõ nét.

Chiếc áo choàng đỏ sẫm giờ đây trông cũng không đến nỗi tệ trong không gian này. Tự nhủ vậy, Krische đành tiếp tục khoác nó trên người rồi giơ tay ra hiệu cho những người lính phía sau.

Tiếng lá cây xào xạc vang lên khi từng người một bước ra khỏi lùm cây, ai nấy đều nhìn cô bé trước mặt bằng ánh mắt e dè. Cả Selene cũng nhìn Krische với vẻ mặt nghiêm lại.

Krische là một người đề cao độ tin cậy và hiệu quả, nên cô đã tự mình nhận nhiệm vụ dẫn đầu và xử lý toàn bộ lính tuần tra.

Dù binh lính được chọn đều là những người giỏi leo núi, nhưng cô không thể hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của họ.

Trong suốt cuộc hành quân, họ chỉ được giao nhiệm vụ cảnh giới và xác định lính tuần tra, còn bản thân Krische thì đảm nhận vai trò xử lý mục tiêu.

Krische cảm thấy hài lòng với cách bố trí này vì nó chắc chắn và hiệu quả. Nhưng với những người khác, việc chứng kiến một cô bé nhẹ nhàng hạ sát vô số người mà không hề bị thương lấy một lần chỉ khiến họ cảm thấy sợ hãi tột độ.

Đó là một phản ứng dễ hiểu. Chẳng người nào có thể bình tĩnh khi tận mắt chứng kiến một con quái vật dễ dàng tước đoạt hơn chục mạng người mà chẳng chút do dự.

Ngay cả trong số những binh sĩ dày dặn kinh nghiệm, cũng chẳng một ai dám nhận rằng mình từng giết chừng đó người trong một ngày.

Những người lính luôn phải chiến đấu trong tình trạng căng thẳng tột độ, phải đối mặt với nỗi sợ cái chết từng giây từng phút. Mạng sống của họ luôn bị đe dọa.

Với họ, chỉ cần giết được một kẻ địch và sống sót trở về đã là quá giỏi rồi.

Đó là chuyện thường tình.

Và chính vì thế nên họ mới cảm thấy run sợ trước Krische.

Trên thực tế, bất kỳ ai giết được lượng lớn kẻ địch trên chiến trường đều sẽ trở thành anh hùng của đất nước.

Theo một nghĩa nào đó, những người lính chính là những kẻ sống bằng nghề giết chóc. Thế nhưng cách Krische làm việc lại quá giống một thương nhân. Cách cô tàn sát kẻ thù quá khác so với hình tượng người anh hùng mà binh lính ngưỡng mộ.

Cô tính toán việc giết người một cách triệt để, hiệu quả, rồi thực thi nó.

Thứ Krische đang làm không phải là chiến đấu. Đó là ám sát.

Đó là vai trò mà cô được giao, và cô đã làm nó một cách lạnh lùng đến hoàn hảo.

Cô nhìn thấu điểm mù của kẻ địch, bắt đúng khoảnh khắc mà hơi thở của chúng dao động rồi ra tay. Kết quả, chúng chết mà còn không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Dù có làm gì đi nữa cũng không thể tránh khỏi cái chết.

Một khi kẻ địch lọt vào tầm ngắm của Krische. Chúng đã chết.

Những người lính có lẽ không thể hiểu được Krische, nhưng họ có thể tưởng tượng được cảm giác của những người bị cô giết.

Họ có thể dễ dàng chấp nhận cái chết bởi một thanh kiếm trên chiến trường. Nhưng sẽ thế nào nếu họ bỏ mạng nơi rừng sâu? Trong sự im lặng tuyệt đối, không danh dự, không kịp hiểu chuyện gì...

――Nỗi kinh hoàng khi tưởng tượng đến điều đó khiến toàn thân họ run rẩy.

Và thế là, họ tưởng tượng ra viễn cảnh khi thanh kiếm đó chĩa về phía mình.

Nhiều người trong đội từng là thợ săn, họ hiểu rõ ý nghĩa và cách để cướp đi một sinh mạng.

Nhưng con mồi của cô gái trước mặt không phải là thú hoang, mà là một con người.

Krische lặp đi lặp lại việc giết chóc một cách thản nhiên, không chút do dự, chỉ vì "đó là điều cần thiết". Và chính điều đó khiến người khác phải rợn người, như thể đang đối diện với một thứ gì đó không thể lý giải nổi.

“… Em không sao chứ?”

Nhận thấy cảm xúc của những người lính, Selene tiến lại gần, nhẹ nhàng xoa đầu Krische.

Vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào Krische, nhưng cô bé vẫn giữ vẻ mặt bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Cô hơi mỉm cười khi được Selene xoa đầu, rồi nâng góc áo choàng lên, ngước nhìn Selene.

“Áo choàng của Krische đã dính rất nhiều máu. Đây là món quà Berry tặng cho Krische, vậy mà… Liệu vết máu này có thể tẩy sạch được không ạ?”

“Nếu không được thì chị sẽ mua cho em một cái mới… Xin lỗi vì đã để em làm chuyện này. Khi chúng ta trở về, chị sẽ làm bất cứ điều gì mà em muốn.”

“… Bất cứ điều gì ạ?”

Krische đặt ngón tay lên môi với gương mặt hơi ửng hồng.

“Vậy thì, Krische muốn lại được uống trà trong phòng của Selene. Uống trà, ưm… ăn bánh quy, cả ba người chúng ta.”

“Em chẳng muốn gì to tát cả nhỉ. Vậy thì… được thôi, chị sẽ tham gia với em.”

“… Ehehe.”

Đây là điều Selene đã biết sẽ xảy ra khi Krische tình nguyện tham gia nhiệm vụ lần này. Và khi tận mắt chứng kiến, cô lại càng hiểu tại sao người ta lại sợ hãi Krische đến vậy.

Khía cạnh lạnh lùng này của Krische khiến người ta sợ hãi, vì nó quá khác biệt với hình ảnh cô con gái của tướng quân xinh đẹp và đáng yêu thường ngày.

Những Centurion dày dặn kinh nghiệm, ban đầu cảm thấy nghi ngại vì vẻ ngoài trẻ con của Krische, giờ cũng nhìn cô bằng ánh mắt sợ hãi.

Selene muốn Krische ở lại cùng Bogan.

Krische không bận tâm việc bản thân bị nhìn nhận như thế nào, nhưng Selene thì có.

Cô cảm thấy buồn và đau đớn khi thấy Krische mà mình yêu quý bị người khác nhìn bằng ánh mắt như vậy.

Nhưng đây là một nhiệm vụ đột nhập bí mật qua tuyến phòng thủ trên núi của kẻ địch.

Kế hoạch do Krische đề xuất có mục đích làm rối loạn hậu phương kẻ địch, nhằm giúp Quân đoàn Bốn nhanh chóng xuyên qua núi, hỗ trợ thiết lập bàn đạp ở bờ Nam con sông bằng một đòn tập kích bất ngờ từ bên sườn. Một nhiệm vụ mà Selene không thể tự mình thực hiện.

Tất nhiên, Selene hiểu chiến thuật, và cô biết bản thân cần phải làm gì. Nhưng nếu hỏi liệu Selene có thể tự mình chỉ huy và trực tiếp thực hiện kế hoạch hay không, thì cô không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn.

Từ trước đến nay, cô vẫn chỉ giữ vai trò phụ tá của tướng quân.

Trên thực tế, ngoại trừ các buổi huấn luyện, đây là lần đầu tiên cô trực tiếp nắm quyền chỉ huy tác chiến.

Trách nhiệm nặng nề khi chỉ huy một lực lượng đặc biệt là quá sức đối với Selene.

Do đó, Bogan đã quyết định đưa Krische theo, giao cho Selene vai trò làm trung gian giữa cô bé và những người lính.

Selene hiểu điều đó.

Cô cảm thấy bản thân thật kém cỏi, nhưng đồng thời cũng thấy nhẹ nhõm.

Bogan là người rất thực tế.

Krische có khả năng cực kỳ xuất chúng.

Năng lực của Selene cũng ở mức tốt, nhưng rõ ràng cô còn quá thiếu kinh nghiệm.

Ông đã đánh giá một cách khách quan, rồi phân công nhiệm vụ phù hợp.

Vì hiểu điều đó, nên Selene mới cảm thấy bản thân thật kém cỏi.

Chỉ huy 500 người vượt núi là chuyện không hề dễ dàng.

Chỉ riêng việc vừa tiến quân vừa liên tục cảnh giác xung quanh, chọn ra những khoảng nghỉ ngắn đã rất mệt mỏi. Dù những người lính ở đây đều có kinh nghiệm, cô vẫn phải chú ý để không một ai bị tụt lại phía sau.

Nếu chọn đột nhập như cách Krische đang làm hiện giờ, thì cô phải thừa nhận rằng sẽ rất khó khẳn khi tự mình gánh vác mọi thứ.

Khi trận chiến thật sự bắt đầu, thông tin sẽ càng thêm hỗn loạn và mâu thuẫn.

Đó là lý do tại sao cô cảm thấy may mắn khi có Krische ở đây, nhưng đồng thời cô cũng nguyền rủa sự yếu kém của bản thân.

Nhờ trực giác thiên tài và kiếm thuật vượt trội của Krische, họ đã có thể xâm nhập sâu hơn dự kiến.

Chính vì cô bé đã nhìn ra được kẽ hở trong tuyến phòng thủ của kẻ địch dựa trên địa hình, nên cả nhóm mới có thể tiến xa đến vậy mà không bị cuốn vào một cuộc giao tranh lớn nào.

Kế hoạch ban đầu mà Selene nghĩ đến là đi vòng qua đỉnh núi để tiếp cận phía sau của kẻ địch, rồi nhanh chóng đột phá điểm yếu trong tuyến phòng thủ của chúng. Đó là một chiến thuật thâm nhập tận dụng tối đa kinh nghiệm leo núi của những người lính cô có. 

Nhưng làm vậy sẽ buộc phải giao chiến, và họ phải gấp rút tập kích sở chỉ huy địch trước khi việc thâm nhập ban đêm bị lộ. Rõ ràng làm theo cách này là quá sức vất vả cho những người lính.

Thay vào đó, Krische đề xuất thâm nhập vào ban đêm, nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian sau đó đổ quân từ vách đá xuống.

Krische, người tự mình xuống trước mà không cần dùng dây, sẽ tiến hành do thám khu vực xung quanh và xử lý lính tuần tra.

Sau đó, những người lính khác sẽ dùng dây thừng từ từ trèo xuống. Nhờ vậy, họ có thể luồn lách qua khoảng trống trong tuyến phòng thủ và tránh được giao tranh.

Họ chỉ cần cảnh giác với lính tuần tra và lực lượng dự bị của địch.

Dù vẫn phải cảnh giác cao độ khi hành quân, nhưng nhờ không phải chiến đấu, tinh thần lẫn thể lực của binh lính hiện đang khá tốt.

Chỉ cần vượt qua vách đá một cách cẩn trọng, thì sau đó họ hoàn toàn có thể tiến sâu vào lãnh thổ địch mà không phải chịu những thiệt hại không cần thiết.

Kết quả là, Selene đã đột nhập sâu hơn vào lãnh thổ địch so với kế hoạch ban đầu.

Nếu không có Krische, chỉ với nhóm của cô thì liệu họ có thể tiến được tới tận đây không?

Selene gần như bị dòng suy nghĩ đó cuốn đi, nhưng cô lắc đầu và ép bản thân tập trung vào hiện tại.

“… Chắc đến đây là giới hạn rồi. Sở chỉ huy của kẻ thù hẳn đã ở ngay phía trước.”

“Vâng. Chúng ta đã có thể tránh được các trạm gác của địch… Nhưng đây đã là giới hạn. Dựa theo cách bố trí của quân địch, sở chỉ huy của họ hẳn nằm chếch về hướng Nam.”

Giọng Krische vang lên đầy tự tin.

Cô nắm rõ vị trí hiện tại của mình và cả của quân địch, như thể bản thân có đôi mắt trên bầu trời vậy. Cái đầu nhỏ bé ấy dường như chứa đựng la bàn và bản đồ của khu vực này.

Mọi câu trả lời của Krische luôn ngắn gọn, dứt khoát và không chút nghi ngờ.

Selene biết mình sẽ không bao giờ theo kịp cô trong khoản này.

Cô trải tấm bản đồ thô sơ ra và xác nhận vị trí hiện tại với Krische.

Dựa vào quãng đường đã đi và tốc độ hành quân, Selene cũng có thể suy đoán được vị trí hiện tại. Nhưng độ chính xác thì kém hơn Krische một bậc.

Cô chỉnh lại sai lệch nhỏ giữa cảm nhận của bản thân và vị trí được Krische chỉ ra, rồi tự hỏi nguyên nhân nào đã dẫn đến sai lầm này. Là do bản đồ, tốc độ hành quân, hay vì địa hình rừng núi?

Từ sau khi gặp Krische, Selene đã nỗ lực học cách hiểu rõ bản thân hơn.

Cô dần nhận ra những thứ mình giỏi, và những thứ bản thân không.

Bogan từ lâu đã luôn dạy cô phải hiểu rõ khuyết điểm của mình. Nhưng chỉ khi gặp Krische, Selene mới thực sự hiểu được ý nghĩa của những lời đó.

Krische là người mà Selene không bao giờ có thể đánh bại. Nhưng cô có thể học hỏi, và tiến gần hơn từng chút một.

Muốn làm được điều đó, trước hết cô phải hiểu mình đang thiếu những gì, từ đó mài giũa và hoàn thiện bản thân bằng khát vọng và sự nỗ lực không ngừng.

Đó chính là điểm mạnh của Selene.

Người ta đặt rất nhiều kỳ vọng nơi cô, không chỉ vì cô là người kế thừa xứng đáng của vị anh hùng Bogan Christand, mà còn vì họ tin rằng cô có thể vượt qua cả vị anh hùng ấy. Nhưng Selene thì chưa bao giờ cho rằng bản thân là người có tài năng.

Cô luôn nghĩ mình chỉ là một người bình thường, may mắn có được cơ hội học hỏi từ những giáo viên xuất chúng.

Chính sự khiêm nhường và khát khao học hỏi đó lại càng khiến cô được mọi người yêu mến.

Vì vậy mà không ai phàn nàn khi một cô gái trẻ như Selene được giao trọng trách chỉ huy một nhiệm vụ quan trọng. Trên thực tế, những người lính đang cảm thấy động lực dâng trào khi được chiến đấu vì cô.

Lòng trung thành với con gái của tướng quân—Selene Christand, đã kiềm chế nỗi sợ hãi do Krische tạo ra trong lòng họ, tạo nên sự cân bằng, nhờ đó mà đội quân này mới có thể hành quân một cách trật tự và lặng lẽ.

Lý do chẳng có một ai lên tiếng phản đối việc Krische dẫn đầu và tiêu diệt lính tuần tra chủ yếu là vì đây là quyết định của Selene.

Krische vẫn là Krische, cô rất coi trọng sự tín nhiệm và sự yêu mến mà Selene nhận được từ binh sĩ.

Cô bé hiểu rằng nếu chỉ có một mình, mọi chuyện đã không suôn sẻ đến vậy.

Đơn giản, thiếu suy xét và chẳng mấy khi nghĩ ngợi sâu xa. Chính vì tài năng vượt trội mà mình sở hữu, Krische luôn vô thức hình thành nên những thói quen xấu bắt nguồn từ niềm tin tuyệt đối vào bản thân.

Krische không quan tâm đến việc những người lính có nghe lệnh hay không.

Nếu họ nghe theo thì tốt.

Nếu không, cô sẽ áp dụng hình phạt theo đúng quy định—tử hình.

Krische sẽ không do dự khi làm vậy. Cô biết chắc rằng, dù có phát sinh vấn đề thì bản thân vẫn có thể xử lý được.

Nếu không có vấn đề gì thì Krische không quan tâm, miễn là còn giữ lại được một số lượng nhất định, thì phần còn lại không quan trọng.

Chính lối suy nghĩ đó đã hình thành nên thói quen xấu khiến cô dễ dàng đưa ra những quyết định lạnh lùng.

Krische đã nghĩ sẽ phải hy sinh hai hoặc ba người, nhưng vì có Selene ở đây, những tổn thất đó không cần thiết nữa.

Krische vốn chỉ xem binh lính là những con số, nhưng càng ít tổn thất thì càng tốt.

Không cần xử tử bất cứ ai và những người lính vẫn ngoan ngoãn tuân lệnh.

Vì vậy, Krische rất biết ơn Selene.

Tuy nhiên, Selene không bận tâm đến điều đó. Cô chỉ đang cố gắng hết sức để không trở thành gánh nặng cho Krische, đồng thời không ngừng học hỏi từ cô ấy.

Cả hai đều đánh giá cao đối phương, thấu hiểu và bổ khuyết cho nhau.

Chỉ huy và phụ tá—họ đã vô thức xây dựng nên một mối quan hệ lý tưởng trong tình huống hiện tại.

“Kẻ địch vẫn chưa phát hiện ra chúng ta… Đó là công lao của Krische. Nhờ em mà lần này chúng ta đã có thể nắm được lợi thế.”

“Krische chỉ đang dẫn đường. Nếu chỉ có mình Krische thì chúng ta đã không thể tiến xa đến mức này, vậy nên đây là công lao của Selene. Hơn nữa, Krische chỉ đến đây để giao thư.”

“… Tới giờ này em vẫn nói thế à?”

“Uuuu…”

Selene vươn tay ra véo má Krische một cách bực bội.

Cô bé ngước nhìn Selene với ánh mắt phản đối khi đôi má mềm mại của cô bị kéo căng.

Nó không đau, nhưng cô không thích bị đối xử như thế chút nào.

Nhưng Selene lại rất thích véo má Krische, thích chẳng kém gì việc xoa đầu cô. Vậy nên dù Krische có nhìn Selene bằng ánh mắt trách móc thì cũng không thể ngăn má mình bị kéo.

Ngay cả với Krische, cô cũng hiểu rằng Selene làm vậy không phải do ác ý, mà là vì thứ tình cảm mãnh liệt—thứ mà Berry gọi là tình yêu.

Selene mỉm cười xoa đầu Krische, rồi dịu dàng nói.

“… Rồi một ngày nào đó chị sẽ giúp Krische không cần phải làm những việc như thế này nữa. Khi đó, em có thể nấu ăn mãi mãi cùng Berry ở dinh thự."

“… Nấu ăn mãi mãi.”

“Ừ, mãi mãi… Vậy nên hiện tại, hãy cho chị mượn sức mạnh của em.”

Krische suy nghĩ một chút, rồi mỉm cười gật đầu.

Grace, Gorka, Gallen, Galla. Và giờ còn có cả Selene và Berry.

Tất cả những người ấy chưa bao giờ đòi hỏi gì từ Krische, mà chỉ luôn cho đi. Họ là những người rất đặc biệt với cô.

Vì vậy, mỗi khi được nhờ vả điều gì đó, Krische lại thấy nhẹ nhõm. Bởi cô luôn cảm thấy khó khăn không biết nên làm gì đề đáp lại họ.

Krische nhìn mọi thứ bằng sự tính toán thiệt hơn, do đó với cô một mối quan hệ sòng phẳng, không ai phải mang ơn hay mắc nợ ai là thứ khiến cô thoải mái nhất.

Nhận được quá ít thì khó chịu, nhưng nhận quá nhiều cũng khiến cô bối rối.

Vậy nên khi được nhờ vả, mắt Krische nheo lại và đôi má thả lỏng. Khóe môi cô khẽ cong lên thành một nụ cười nhẹ.

“Được rồi. Vậy thì… khi về nhà, Krische sẽ không chỉ dạy Selene kiếm thuật mà dạy cả nấu ăn nữa. Cho nên, ừm…”

――Cả ba người chúng ta lại cùng nấu ăn nhé.

Krische đã nhận được quá nhiều, nhưng cô chỉ có thể đáp lại bằng những thứ nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày.

Bởi với Krische, những điều nhỏ nhặt ấy chính là thứ cô trân trọng nhất.

Nếu ai đó tử tế với mình, hãy đáp lại bằng điều khiến người đó hạnh phúc —như cách bản thân cảm thấy.

Grace và Berry đã dạy cô như vậy, nên Krische luôn nghiêm túc làm theo.

Cũng bởi vì thế mà Krische đã nói ra điều ấy. Selene sững người trong giây lát, đôi mắt mở to, rồi bất giác mỉm cười rạng rỡ.

“Fufu, vậy thì hãy cùng nhau nấu ăn khi chúng ta trở về nhé. Và hãy làm món gì đó đơn giản thôi.”

“… Vâng.”

Cả hai trò chuyện với nụ cười nhẹ nhàng hiện trên môi, trong khi Selene cẩn thận gấp lại bản đồ.

Một khoảng lặng nho nhỏ—một cuộc trò chuyện nho nhỏ.

Những người lính đứng nhìn khung cảnh ấy với một cảm xúc khó tả.

Krische, người mà trước đây họ chẳng thể hiểu được, vào giây phút ấy bỗng trở nên gần gũi và mang dáng hình của một con người thực thụ. Và ánh mắt họ chỉ còn biết dõi theo vẻ đẹp cùng nét đáng yêu ấy.

Hai tiểu thư xinh đẹp Christand, cùng những dũng sĩ hiên ngang bảo hộ—

Khúc hát ấy bỗng hiện lên trong tâm trí họ, khiến những người lính nhìn nhau, tay siết chặt trong niềm quyết tâm.

Ở bên Selene, Krische trông giống như bao thiếu nữ đồng trang lứa. Vì vậy họ cũng có nhiệm vụ bảo vệ cô gái này.

Mặc cho nỗi sợ hãi và sự lo lắng vẫn còn đó, họ vẫn phải bảo vệ cảnh tượng này.

Khi tiến đến gần sở chỉ huy của kẻ địch đang triển khai tuyến phòng ngự giữa núi, những người lính đè nén đủ loại cảm xúc trong lòng, chỉ giữ lại một suy nghĩ duy nhất:

Bảo vệ Krische. Bảo vệ cô bé này cũng chính là bảo vệ nụ cười của Selene, người mà họ tin tưởng và yêu mến.

Những giai thoại về hai thiếu nữ ấy, phần lớn đều kể về sự đối lập này.

Krische, người lạnh lùng và vô cảm, chỉ cư xử như một đứa trẻ khi ở bên Selene. Và Selene nghiêm túc và kỷ luật, chỉ cho phép Krische làm nũng trước mình.

――Câu chuyện về hai nàng tiểu thư xinh đẹp bắt đầu từ trận chiến này.

Mới xa có tí là nhớ rồi;) Grace, Gorka, Gallen. Vậy là Krische sống trong gia đình 3G nhỉ. Thêm Galla nữa là up lên thành 4G luôn cho nó nhanh?