Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4471

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2801

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1750

Tập 2 - Người cám dỗ - Chương 25 - Ma pháp và nụ hôn

Đã khoảng hai tháng kể từ khi họ trở về.

Tuy Bogan vẫn chưa quay lại, nhưng cuộc sống ở dinh thự đã trở lại bình thường.

Krische và Berry cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc khu vườn, nấu ăn và chuẩn bị nước tắm.

Điều khác biệt duy nhất có lẽ là việc Krische gần đây dành khá nhiều thời gian để quấn lấy Berry. Cô cũng đã trở nên thành thật và dựa dẫm vào Berry nhiều hơn.

Hôm nay, cả hai người họ lại cùng nhau ở trong bếp.

“Ah… vỡ rồi.”

“…?”

“Có vẻ viên ma thạch trong ấm trà hỏng mất rồi.”

Sau khi nướng bánh quy xong, Berry định pha trà thì phát hiện ra chuyện đó. Cô tháo viên ma thạch gắn ở đáy ấm trà ra và nhìn chằm chằm vào nó.

Ma thạch là vật được khắc các công thức ma pháp — khi truyền ma lực vào, nó sẽ tạo ra nhiều hiệu ứng khác nhau tùy vào công thức được khắc.

Công thức ma pháp của viên ma thạch dùng trong ấm trà là “phát nhiệt”. Nhưng sau khi sử dụng nhiều lần, tàn dư của ma lực có thể tích tụ bên trong các mạch, khiến chúng bị biến dạng và không thể sử dụng được nữa.

Trong trường hợp đó, cần phải khắc lại công thức ma pháp một lần nữa. Berry thở dài như thể chẳng thể làm gì khác.

Việc sửa chữa thường sẽ do “kỹ sư ma thuật” — những người sống bằng nghề khắc công thức ma thuật lên ma thạch. Tuy nhiên, Berry có đủ kiến thức và kỹ năng để tự sửa chữa những viên ma thạch đơn giản.

Khi nào rảnh thì sửa sau vậy, cô thầm nghĩ, rồi chuyển nước nóng từ ấm sang nồi.

Ngay lúc đó, Krische khẽ thì thầm.

“Ma thạch đúng là rất dễ sử dụng, nhưng mà chúng cũng dễ hỏng nên cũng hơi bất tiện nhỉ.”

“Thì, công cụ vốn dĩ là như thế rồi. Tôi sẽ sửa nó sau.”

“Nếu thế thì để Krische — à, phải rồi, dạo gần đây Krische có nghĩ ra một chuyện.”

Krische đưa một ngón tay về phía nồi.

Berry nghiêng đầu thắc mắc — rồi ngay lập tức sững người vì “ý tưởng” của Krische.

Cô thấy ma lực lam nhạt tụ lại quanh ngón tay Krische.

Luồng ma lực ấy từ đầu ngón tay vươn về phía nồi, bao trùm lấy nó. Sau đó, chính dòng ma lực đó đã tạo thành một công thức ma thuật, khiến nước trong nồi sôi lên trong chốc lát.

“Krische luôn cảm thấy thắc mắc tại sao mọi người ai cũng dùng ma thạch. Sao họ không tạo ra công thức ma thuật bên trong Fuyo Fuyo?”

Krische nói trong khi vẫn chỉ tay vào nồi làm nước sôi lên, hoàn toàn không nhận ra phản ứng của Berry.

Ma thạch là tinh thể hình thành khi ma lực kết tinh dưới lòng đất.

Chúng được dùng làm vật dẫn truyền ma pháp nhờ tính ổn định, dễ chế tác và khả năng hấp thụ ma lực. Tạo nhiệt, làm lạnh, đốt lửa, tạo nước, chiếu sáng…

Hầu như tất cả ma pháp đều dùng ma thạch làm trung gian, và đó là điều “bình thường” trong thế giới này.

Trừ những ma pháp tác động lên chính cơ thể người dùng, người ta không thể sử dụng ma pháp nếu không có ma thạch.

Đó là lý thuyết được các pháp sư đồng thuận.

“Kỹ sư ma thuật” là người khắc công thức vào ma thạch, còn “pháp sư” là những người nghiên cứu, phát triển các công thức đó.

“Trượng pháp sư” mà nhiều người cầm theo luôn được gắn ma thạch bên trong, nhờ đó họ mới có thể bắn ra đạn ánh sáng hay điều khiển lửa.

Nhưng ma pháp kiểu đó chỉ là biện pháp tự vệ, và bắt buộc phải có ma thạch.

Để dùng nhiều loại ma pháp khác nhau, cần mang theo nhiều viên. Mà các công thức phức tạp thì đòi hỏi lượng lớn ma thạch — rất bất tiện để mang theo.

Đó là lý do hầu như không có “pháp sư trong truyện cổ tích” trên chiến trường.

Trừ cường hóa thể chất, gần như toàn bộ ma thuật chỉ phục vụ cho mục đích dân dụng.

“Không chỉ vậy, bằng cách làm thế này…”

Krische vẫy ngón trỏ phải tạo ra ngọn lửa giữa không trung, rồi xoay ngón trỏ trái làm dòng nước trong nồi uốn lượn như rắn.

“Nếu tái hiện lại công thức khắc trong ma thạch bằng chính Fuyo Fuyo của mình thì không cần ma thạch nữa. Như vậy nấu ăn sẽ tiện hơn.”

“Nấu ăn…”

“Vâng. Khi ra chiến trường thì có nhiều thứ bất tiện lắm, chúng ta có thể dùng thứ này để nấu ăn ngoài trời… À, còn có thể dùng để giặt giũ hay dọn dẹp nhà cửa nữa nhỉ.”

Berry chỉ có thể ngây người nhìn lý thuyết ma thuật mới mẻ trước mắt mình.

Ngay cả Berry — người có hiểu biết về ma pháp sâu rộng hơn so với người bình thường — cũng chưa từng nghe qua điều này.

Rất nhiều pháp sư đã nghiên cứu cách sử dụng ma pháp mà không cần ma thạch, nhưng chưa ai có thể áp dụng chúng vào thực tế.

Cùng lắm chỉ có kỹ thuật dùng bạc nguyên chất thay cho ma thạch, nhưng Berry chưa từng nghe ai có thể sử dụng ma pháp mà không cần bất kỳ công cụ hỗ trợ gì.

Berry có thể hiểu được lý thuyết ấy. Nếu nỗ lực rèn luyện, có lẽ cô cũng sẽ sử dụng được loại ma thuật giống như Krische.

Thay vì tạo ra một khuôn mẫu cố định rồi rót ma lực vào trong, Krische đã tự vẽ nên công thức ma pháp bằng chính ma lực của mình.

Đó là kỹ thuật cực kỳ khó, giống như việc vẽ một bức tranh trên mặt nước, nhưng không phải là không thể nếu nắm được phương pháp thực hiện.

Kỹ thuật ma pháp do Krische sáng tạo là một cuộc cách mạng — có lẽ một ngày nào đó, nó sẽ trở thành chuẩn mực mới của ma pháp trên toàn thế giới.

Ban đầu, Berry rất ngạc nhiên khi nhận ra trước mắt mình chính là thành quả của những giấc mơ viển vông từng được ghi lại trong vô số sách ma thuật.

Nhưng ngay sau đó, một nỗi sợ hãi âm thầm len lỏi trong cô.

Bởi lẽ, mục đích của những giấc mơ được mô tả trong sách ma thuật hoàn toàn không phải là để phục vụ cho mục đích hòa bình.

Nếu các pháp sư có thể tự do sử dụng ma pháp ở bất kỳ nơi nào — ví dụ như trên chiến trường — họ sẽ trở thành một thế lực đáng gờm.

Nếu có thể nắm được ma pháp điều khiển hiện tượng tự nhiên một cách dễ dàng, tùy theo hoàn cảnh, thì bản thân pháp sư sẽ trở thành một yếu tố có khả năng làm thay đổi cục diện chiến tranh từ gốc rễ — đó là điều mà nhiều cuốn sách ma pháp từng nhắc đến.

Đó có thể là khởi đầu cho một thời đại mới, nơi mà pháp sư không chỉ còn là nhà nghiên cứu.

Đa phần pháp sư đều có xuất thân quý tộc, nên họ được đối xử tốt hơn dân thường — nhưng trong giới quý tộc thì địa vị của họ vẫn thuộc hàng thấp kém.

Lý do là vì phần lớn những người theo con đường này đều là con trai thứ hai, thứ ba trong gia đình — những người không thể kế thừa gia tộc và buộc phải chọn lối đi khác.

Trong xã hội quý tộc, nơi xem việc lập công nơi chiến trường là niềm vinh dự đích thực, các pháp sư không được xem trọng, thậm chí còn bị coi thường ở mức độ nào đó.

Chính vì sự đối xử như thế, họ dần nảy sinh những ảo vọng đó.

Vì thế, ý tưởng của Krische — dù chỉ là điều cô bất chợt nghĩ ra — lại ảnh hưởng quá lớn đến họ.

Theo lời Krische, người đầu tiên cô bé cho xem kỹ thuật này chính là Berry.

Điều này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

“Berry?”

“… Không có gì đâu. Chỉ là… tôi hơi bất ngờ. Mà đúng là tiện thật.”

Berry nhẹ nhàng xoa đầu Krische, giấu đi nỗi sợ và kinh ngạc trong lòng.

Krische mỉm cười rạng rỡ như mọi khi được xoa đầu.

Với Krische, chuyện này chẳng có gì to tát.

Cô chỉ đơn giản là cho Berry — người đang thở dài — xem thứ mình vừa nghĩ ra, để làm cô ấy vui lên.

Chuyện này không khó với Krische, và cô bé nghĩ Berry cũng có thể làm được, vì Berry rất giỏi trong việc điều khiển ma lực.

Trong Krische là lòng biết ơn trước sự quan tâm của Berry. Cô cảm thấy bản thân sẽ không bao giờ có thể đền đáp được hết tình cảm ấy.

Chỉ cần có thể khiến Berry vui, cô sẽ không ngần ngại chia sẻ kỹ thuật ấy.

So với nấu ăn — điều Krische cực kỳ trân trọng — thì chuyện này chẳng đáng là bao.

Berry hiểu Krische chỉ đang muốn cô vui.

Chính vì thế mà cô không biết nên nói gì mới phải.

Ý tưởng của Krische bắt nguồn từ tình yêu với việc nấu ăn.

Dù bản thân Krische có phần khác thường, nhưng mục đích đằng sau hành động của cô hoàn toàn trong sáng. Krische đã được nuôi dạy trở thành một cô gái với trái tim dịu dàng.

Vì vậy, Berry không muốn ý tưởng của Krische dẫn đến những thảm kịch không đáng có.

“… Krische-sama nghĩ thế nào về chiến tranh?”

“Nghĩ thế nào…?”

“Krische-sama thích nó? Hay ghét nó?”

“Thế thì… ghét.”

Krische hơi nghiêng đầu, thắc mắc vì sao cô lại nhận được câu hỏi đó, nhưng ngay lập tức trả lời không chút do dự.

Berry khẽ gật đầu đồng tình.

“Tôi cũng ghét nó. Nguyên lý của chiến tranh rất đơn giản. Ví dụ như có một quả táo, Krische-sama muốn ăn nó, rồi có thêm một người khác cũng nghĩ vậy. Nếu cả hai đều muốn giữ quả táo cho riêng mình, thì Krische-sama sẽ phải đánh nhau với người đó.”

Berry lấy ra một quả táo từ trong giỏ, sau đó đặt lên thớt.

Krische nhìn cô với ánh mắt nghiêm túc.

“Ngay cả khi Krische-sama nhường nhịn và chọn chia sẻ, nếu người kia vẫn khăng khăng muốn toàn bộ quả táo, thì cuối cùng cả hai vẫn sẽ phải đánh nhau… Krische-sama, người hiểu chứ?”

“Ưm… vâng.”

“Quả táo chỉ là ví dụ thôi. Đó có thể là đất đai, con người, hay công nghệ. Cũng có thể là ý tưởng mà Krische-sama vừa cho tôi xem.”

“Ý tưởng của Krische…?”

Krische vừa tạo một ngọn lửa nhỏ ở đầu ngón tay, vừa nghiêng đầu bối rối.

Berry gật đầu.

“Ý tưởng của Krische-sama là điều mà chưa ai nghĩ ra, là một phát kiến tuyệt vời. Như Krische-sama nói, nó có thể ứng dụng vào rất nhiều việc, nhưng nếu sử dụng sai cách, nó cũng rất dễ bị biến thành công cụ chiến tranh.”

“Ah, đúng rồi… Krische cũng hơi hiểu Berry đang muốn nói gì. Những người muốn biết ý tưởng của Krische sẽ cố cướp nó khỏi Krische, đúng không?”

“Đúng vậy.”

Krische gật đầu rồi đáp.

“Vậy thì sao chúng ta không nói cho tất cả mọi người biết? Nó không bị mất đi như quả táo, chúng ta có thể chia sẻ nó.”

Krische biết rằng Berry là một người tốt bụng, nên cô cũng phần nào đoán được câu trả lời Berry muốn nghe.

Dù có hơi rắc rối, nhưng nếu đó là điều Berry mong muốn, Krische sẽ sẵn sàng làm theo.

“Đó là một ý nghĩ tuyệt vời. Nhưng cho dù Krische-sama có cố dạy cho thật nhiều người, thì vẫn sẽ có giới hạn. Không có cách nào để truyền bá đến tất cả mọi người trên thế giới. Và kể cả có trông mong người khác lan truyền nó, thì chắc chắn đến một lúc nào đó, kiến thức này sẽ bị chặn lại.”

“Vì sao ạ?”

“Ví dụ như trước mặt Krische-sama là một đối thủ không có vũ khí, Krische-sama phải chiến đấu với người đó. Dù người đó chưa nhận ra, nhưng ngay dưới chân họ có một thanh kiếm. Krische-sama sẽ không nói cho người ta biết chuyện đó, đúng chứ?”

“Ra vậy.”

Krische gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

“Công nghệ được sử dụng trong chiến tranh cũng vậy. Và ngay cả những công nghệ tiện ích trong cuộc sống cũng thế. Tốt nhất là giữ kín, không để cho kẻ địch biết, và độc chiếm chúng. Đó là cách nghĩ phổ biến. Và… quay lại chuyện quả táo.”

“Quả táo…?”

“Vâng. Trong chiến tranh, kẻ mạnh sẽ luôn thắng. Nhưng nếu kẻ yếu — người mà lúc nào cũng bị cướp mất quả táo — bất ngờ có được sức mạnh để đánh bại kẻ mạnh, thì họ sẽ muốn trả thù. Ý tưởng của Krische-sama có ảnh hưởng to lớn, giúp kẻ yếu trở thành kẻ mạnh. Vậy nên tôi không nghĩ chia sẻ nó rộng rãi là điều tốt.”

Nghe Berry nói chuyện một cách nghiêm túc, Krische dần trở nên lo lắng.

Berry trông chẳng vui vẻ chút nào.

“Ư… vậy thì, ý tưởng của Krische là xấu…?”

“… Không. Hoàn toàn không phải lỗi của Krische-sama, tôi cũng không nói đó là một ý tưởng xấu. Nhưng… tôi chỉ sợ rằng nó có thể gây ra xung đột không đáng có.”

Berry ôm Krische vào lòng và nhẹ nhàng xoa đầu cô.

“Krische-sama chỉ muốn làm cho cuộc sống hằng ngày trở nên nhẹ nhàng hơn. Nhưng có những người không nghĩ giống Krische-sama. Họ sẽ sử dụng kỹ thuật đó với mục đích xấu. Những người thích đánh nhau sẽ không dùng kỹ thuật này để nấu ăn hay giặt giũ, mà sẽ dùng nó để chiến đấu. Đó là điều đáng buồn, và tôi không muốn điều đó xảy ra. Tôi cũng không muốn ý tưởng của Krische-sama — người ghét chiến tranh — lại trở thành nguyên nhân dẫn đến chiến tranh.

Cho nên tôi muốn Krische-sama giữ bí mật này là của riêng hai chúng ta thôi.”

“Bí mật?”

“Vâng. Tôi nghĩ ý tưởng của Krische-sama rất tuyệt vời. Tôi cũng muốn thử dùng nó cho nhiều việc khác nhau. Nhưng nếu chuyện tôi vừa nói thật sự xảy ra, tôi sẽ rất buồn. Nên tôi muốn chuyện này chỉ là bí mật giữa chúng ta.”

“Vâng. Ah, vậy còn Selene…?”

“Cả ojou-sama nữa… tất nhiên không phải là bí mật tuyệt đối, mà là… càng giữ kín được càng tốt thôi…”

Krische gật đầu.

“Krische sẽ không làm điều gì khiến Berry buồn.”

“… Cảm ơn người, Krische-sama. Cảm ơn vì đã lắng nghe lời yêu cầu ích kỷ của tôi.”

“Krische lúc nào cũng đưa ra những yêu cầu ích kỷ với Berry…”

Sau khi nói vậy, Krische lo lắng hỏi thêm:

“… Berry có ghét Krische không?”

“Fufu, không bao giờ đâu. Tôi yêu Krische-sama mà.”

“U… Krische muốn Berry nói nếu Berry không thích điều gì hoặc đang tức giận.”

“Không sao đâu. Làm sao tôi có thể ghét khi người mình yêu đang cố gắng làm tôi vui chứ? …Như tôi đã nói, bản thân tôi rất vui khi Krische-sama chia sẻ kỹ thuật này với tôi. Nó rất thú vị và hấp dẫn.”

Krische thở phào nhẹ nhõm, rồi mỉm cười rạng rỡ, khẽ nhón chân lên, nhẹ nhàng áp môi mình vào môi Berry.

Berry cứng đờ người trong giây lát, nhưng Krische không hề nhận ra điều đó, vẫn mang gương mặt hạnh phúc.

Ngày Krische trở về, viên kẹo ngọt ngào ấy được trao đi từ môi cô đến môi Berry.

Đó là khởi đầu của tất cả.

Krische đã từng thấy cha mẹ mình thường xuyên hôn nhau, và cũng từng nhiều lần được Berry hay Selene hôn lên trán hoặc má. Nên trong nhận thức của Krische, việc hôn nhau giữa những người thân thiết là điều hoàn toàn bình thường.

Vì vậy, cô hoàn toàn không có chút nghi ngờ gì về việc "chuyền kẹo bằng miệng" hôm trước. Chính vì thái độ đó mà Berry cảm thấy có chút nguy hiểm và quyết định phải dạy cho Krische biết về ý nghĩa của nụ hôn.

Nhưng vì muốn mọi thứ dễ hiểu nhất với Krische, Berry đã đưa ra một lời giải thích lòng vòng, dài lê thê, và phải mất một thời gian dài mới truyền tải được rằng nụ hôn là biểu hiện tình yêu của hai người yêu nhau.

Berry thừa nhận rằng lý do cho việc này là vì bản thân cô cảm thấy hơi xấu hổ về lời giải thích của mình — thực tế, đây chính là vấn đề.

Berry đã quên không nói rõ điều hiển nhiên rằng hôn thường là chuyện giữa người khác giới, và vô tình khiến lời dạy mang hàm ý rằng nụ hôn của Krische là điều không nên. Chính bản thân Berry cũng cảm thấy đó là lỗi của mình và tự trách bản thân.

Krische xem mối quan hệ giữa mình và Berry là hai người có thiện cảm sâu sắc với nhau — hay nói cách khác, là một mối quan hệ yêu đương lãng mạn.

Thế nên khi Berry ám chỉ nụ hôn đó là điều không nên, Krische đã hỏi liệu Berry có ghét Krische không.

Berry khi ấy đã tuyệt vọng phủ nhận và cố gắng tìm một cách giải thích tốt hơn, nhưng Krische lại lo lắng hỏi rằng tại sao Berry lại giải thích như vậy, liệu có phải Berry không thích hôn Krische không.

Berry không thể chịu đựng được nữa.

Cô vội vàng đáp:

“V-Vì ojou-sama và người đánh xe đều ở đó, nên… nên… không phải là tôi không thích… ư, ơ, chỉ là chúng ta không nên làm vậy ở nơi như thế.”

Và Krische thì liên tục hỏi:

“Thật chứ? Berry không ghét hôn Krische chứ?”

Và khi Berry gật đầu, Krische đã hôn Berry thêm một lần nữa trong sự nhẹ nhõm.

――Và thế là mọi chuyện bắt đầu.

Sau ngày hôm đó, Krische trở thành một “con nghiện hôn”. Cô hôn mỗi khi thấy lo lắng hoặc vui mừng.

Việc hôn là cách thể hiện tình cảm — lời giải thích ấy quá đỗi hấp dẫn với Krische, người vốn chẳng biết cách biểu lộ cảm xúc.

Krische đã được cả Grace lẫn Berry dạy rằng tình yêu là một điều tốt đẹp.

Thế nên, với Krische, việc thể hiện tình yêu cũng là điều tốt. Và bất cứ khi nào có dịp, cô bé đều thực hành “điều tốt” đó với Berry và Selene.

Với sự ngây thơ hồn nhiên của Krische, thật khó để từ chối cô bé. Và cứ thế, mọi chuyện cứ kéo dài đến tận bây giờ mà chẳng ai có thể sửa chữa.

Tất cả những gì họ làm được chỉ là khiến Krische hứa rằng sẽ chỉ làm vậy với hai người họ, và không được làm trước mặt người ngoài.

Còn Berry thì ngày nào cũng phải nghe Selene than phiền về chuyện đó.

Krische ngước nhìn Berry bằng ánh mắt chờ mong.

Berry mặt đỏ bừng, ôm Krische chặt hơn nữa và xoa đầu cô, hối hận vì sai lầm không thể vãn hồi của mình.

Dù Berry luôn tự nhủ rằng không hề có ý định kỳ lạ gì đằng sau nụ hôn, nhưng khi thấy Krische mỉm cười hạnh phúc mỗi lần được hôn, Berry cũng cảm thấy hạnh phúc.

Cô cố tự thuyết phục bản thân rằng việc Krische có thể bộc lộ cảm xúc như người bình thường là điều đáng ăn mừng, hoàn toàn không có gì xấu. Thế nhưng, lương tâm cô vẫn không ngừng cắn rứt.

“… Chúng ta… nói chuyện lâu quá rồi nhỉ. Quay lại việc lúc nãy thôi… pha trà xong cùng trở về phòng nhé.”

“Vâng.”

Berry lắc đầu xua tan mớ suy nghĩ, cố tình lảng tránh vấn đề ấy.

Berry đã quá chiều chuộng Krische, và vấn đề ấy đang ngày một tệ hơn. Cô đã hoàn toàn cam chịu.