Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 56

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

36 149

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Tập 01 - Sự thuần khiết - Chương 23 - Sự thuần khiết đẫm máu

Sau khi chiếm được sở chỉ huy của địch, họ hội quân với Quân đoàn 4 mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Liên lạc trong rừng núi rất khó khăn.

Một khi quân Đế quốc đã mất sở chỉ huy, hàng ngũ của chúng sẽ bị chia cắt và buộc phải đơn độc đối đầu với một quân đoàn được tổ chức hoàn chỉnh của Vương quốc.

Việc đánh bại từng nhóm nhỏ trở nên dễ dàng, nhất là khi Krische cùng 500 người lính tinh nhuệ do cô dẫn đầu tiến hành tập kích bất ngờ từ phía sau.

Tuyến trước của địch ngay lập tức vỡ vụn dưới đòn tấn công gọng kìm từ hai hướng.

Khi hoàn thành, Krische cùng những người khác nhanh chóng hội quân với Quân đoàn Bốn, rồi sau đó có một cuộc trao đổi ngắn về kế hoạch hành động tiếp theo với vị Quân đoàn trưởng mang gương mặt gầy guộc như hộp sọ.

Vì lực lượng chính của Quân đoàn Bốn rất lớn, nên họ đã quyết định để Selene dẫn theo những người lính tinh nhuệ có kinh nghiệm tác chiến trong rừng, làm nhóm tiên phong mở đường cho đại quân phía sau.

“Muu…”

Krische bĩu môi, hất chiếc áo choàng sang bên.

Cô đã dùng nó để chặn những vết máu không thể tránh được. Kết quả là chiếc áo choàng đã trở nên nặng trĩu vì máu.

Thứ này được làm từ chất liệu chống nước đặc biệt, nhưng sau khi bị nhuộm bởi quá nhiều máu, trọng lượng đè lên vai cô đã tăng lên đáng kể. Máu cũng bắn lên chiếc váy yêu thích, mềm mại và thoải mái của cô, càng khiến Krische khó chịu hơn.

Dù đã được nghỉ ngơi đôi chút trong lúc Quân đoàn Bốn chuẩn bị, nhưng sự mệt mỏi do chạy nhảy quá nhiều vẫn còn đó, và giờ thì các khớp xương của cô bắt đầu đau nhức.

Krische cảm thấy chán nản, thầm nghĩ “Sao mình lại phải đến nơi thế này chứ”, nhưng chính cô đã đề xuất chuyện này. Nếu không có cô, chẳng có gì đảm bảo rằng Selene sẽ trở về an toàn, và Krische không thể để cô ấy chết được.

Selene là một người dịu dàng.

Chỉ riêng điều đó thôi, đối với Krische, đã là lý do đủ để cô xứng đáng được giúp đỡ.

Ở làng, Krische có cha mẹ, ông và Gala. Ở thị trấn, có Selene và Berry.

Làng, thị trấn, quân đội ― Krische đã gặp nhiều người thuộc các cộng đồng khác nhau, và cô bé hiểu rằng những người như Selene rất đáng quý.

Krische biết rằng hầu hết mọi người đều không thích cô.

Dù Krische làm điều mà cô cho là đúng và “tốt”, kết quả nhận được thường không như mong đợi. Thậm chí mọi chuyện có xu hướng tệ hơn, khiến cô bối rối. Nhưng những người như Selene cũng khiến Krische khó hiểu.

Họ đối tốt với Krische, dù Krische chẳng làm gì cho họ cả. Họ đơn giản vốn đã tốt bụng như vậy.

Được chiều chuộng khiến cô cảm thấy ngại ngùng, nhưng đồng thời điều đó cũng thật ấm áp và dễ chịu.

‘Cảm giác muốn làm điều gì đó cho ai đó, muốn họ hạnh phúc, chính là tình yêu. Và Krische-sama cũng có nó.’

Đây là một tình huống kỳ lạ khi cho và nhận chẳng hề cân bằng, và Krische bắt đầu tự hỏi liệu điều này có phải là do thứ người ta gọi là tình yêu hay không.

Nhưng điều gì khiến họ yêu Krische? Cô chẳng thể hiểu nổi.

‘Tôi muốn có thể hiểu được Krische-sama. Nếu chúng ta có thể hiểu nhau, thì mọi thứ sẽ càng “vui” hơn và cũng sẽ hạnh phúc hơn… cho cả tôi và Krische-sama.’

Grace cũng vậy. Berry và Selene cũng vậy.

Từ trước tới giờ, Krische đã luôn cố gắng để hiểu người khác.

Điều gì được yêu thích, điều gì bị ghét bỏ. Điều gì là tốt, điều gì là xấu.

Krische đã cố gắng tìm hiểu xem người khác muốn gì.

Nhưng chẳng có mấy ai cố gắng để hiểu Krische.

“… Rồi một ngày nào đó chị sẽ giúp Krische không cần phải làm những việc như thế này nữa. Khi đó, em có thể nấu ăn mãi mãi cùng Berry ở dinh thự.”

Lời của Selene lặp đi lặp lại trong tâm trí Krische.

Cô hiểu rõ bản thân vẫn còn non nớt.

Ham ăn, trẻ con — Krische nhận ra tất cả những điều Grace nói có lẽ là sự thật.

Trái ngược hoàn toàn với hình mẫu lý tưởng mà cô luôn đặt ra cho bản thân, Krische thực chất lại chỉ là một con người chưa trưởng thành, một cô bé hơi ham ăn, hay làm nũng, không thể kiềm chế được ham muốn của mình.

Điều đó khiến Krische cảm thấy xấu hổ. Dù khó khăn, nhưng cô vẫn nên cải thiện.

Vậy mà, Grace, Berry và Selene đều rất cưng chiều Krische. Họ chiều chuộng cô và bảo rằng Krische hãy cứ là chính mình.

Dù Krische biết mình nên phản kháng lại, nhưng lần nào cô cũng chấp nhận và rồi bị cảm giác dễ chịu ấy làm tê liệt.

Tất nhiên, nếu được, Krische chỉ muốn nấu những món ăn ngon, được xoa đầu, được ôm vào lòng khi ngủ.

Thế nhưng… việc chỉ biết nhận lấy, trong khi bản thân lại tự hiểu rõ mình vẫn còn non nớt, khiến cô không khỏi cảm thấy bất an.

Ấy vậy mà――

‘Dù ta có mong muốn sự hoàn hảo đến đâu, thì ai rồi cũng có khuyết điểm. Không ai thật sự hoàn hảo cả. Vì thế, chúng ta cần thấu hiểu và chấp nhận những phần đáng xấu hổ của nhau, rồi cùng nhau bù đắp cho điều đó. Đó chính là cách tạo ra một mối quan hệ tuyệt vời và tìm thấy hạnh phúc.’

――Họ không yêu cầu Krische phải hoàn hảo. Thế nhưng họ lại đáp ứng những mong ước ― những khao khát đáng xấu hổ của Krische. Họ hiểu sự trẻ con của Krische, chấp nhận nó, và vẫn tiếp tục cho cô nhiều hơn nữa.

‘Nếu con cố gắng hiểu người khác, và người đó cũng cố gắng hiểu con, thì cả hai có thể khiến nhau vui vẻ — và đó chính là hạnh phúc, Krische. Bởi vậy, chỉ cần ở bên nhau thôi cũng đủ để mang lại hạnh phúc rồi.’

Krische nhớ lại lời Grace.

Nhìn sâu vào dòng ký ức bên trong mình, rồi cô liếc sang bên, nhìn Selene đang bước đi với vẻ mặt nghiêm túc.

“Selene.”

“… Sao thế?”

“Selene có thấy hạnh phúc khi ở bên Krische không?”

“C-cái, sao tự nhiên em lại hỏi thế…”

Krische nghiêng đầu, ngước nhìn Selene. Mặt của cô ấy đỏ bừng, và trừng mắt nhìn Krische.

Vậy là không phải sao? Krische quay lại nhìn thẳng về phía trước.

Selene im lặng một lúc, rồi nói:

“Có, đương nhiên là chị hạnh phúc… Nhưng sao giờ em lại bắt chị nói ra mấy lời ngượng ngùng như thế hả, đồ ngốc? Chúng ta đang trong nhiệm vụ đấy.”

Selene đáp mà không nhìn Krische, mặt vẫn đỏ bừng.

Krische hơi mở to mắt, rồi khẽ mỉm cười.

Cô cảm giác như vừa phát hiện ra một điều gì đó rất to lớn.

Krische ước gì mình có thể chia sẻ điều này với Berry, và mong muốn được trở về dinh thự của cô càng mãnh liệt hơn.

◍◍◍◍⁠◍✿✿✿◍◍◍◍◍

Vừa ra khỏi rừng, trước mắt họ là một trận chiến ác liệt đang diễn ra phía bên kia dòng sông.

Hai bên liên tục trút mưa tên lên đối phương. Phía trước, ngay bờ sông, bộ binh hạng nặng của địch lập thành một hàng thủ chắc chắn bằng những tấm khiên lớn.

Ở phía sau chúng — về phía bên này — là đội cung thủ địch trang bị giáp mỏng.

“Selene, Krische sẽ lên trước.”

“K-Krische!”

Krische lao đi nhanh hơn bất kỳ ai.

Trong một trạng thái mơ màng khó tả, cô lao thẳng vào hàng cung thủ.

Cổ, dưới nách, đùi, bụng — những mảnh da thịt mềm mại bị xé toạc.

Kỳ lạ thay, lúc này đây, việc bị máu bắn lên người chẳng khiến cô bận tâm là bao.

Cô chỉ chạy thẳng, xé toang hàng ngũ quân địch, để lại phía sau cơn mưa máu dữ dội và những xác chết vô hồn.

“…! Theo sát phụ tá”

Tiếng hô của Selene vang lên ngay sau đó.

Năm trăm tiếng thét đáp lại Selene, âm thanh họ tạo ra rung chuyển cả chiến trường khi xông lên phía trước. Hàng quân địch ở tuyến đầu, những kẻ đang rơi vào tình trạng hỗn loạn, cuối cùng cũng kịp nhận ra tình hình khi nghe tiếng thét ấy.

Cùng lúc đó, tiếng kèn vang vọng. Đó là hiệu lệnh cho đợt tổng tấn công mà họ đã chờ đợi bấy lâu.

Những lá cờ rực rỡ khắc hình sấm sét và chim ưng được cắm san sát, tung bay trong gió. Đội quân đó chính là Quân đoàn Một nổi danh của gia tộc Christand, và trong đó, Tiểu đoàn Thứ Nhất — đơn vị tinh nhuệ nhất — đã bắt đầu vượt sông.

Chưa đầy nửa giờ sau, Quân đoàn Bốn xuất hiện phía sau đội đột kích đặc biệt của Selene.

Vì vừa mới rời khỏi khu rừng, Quân đoàn Thứ Tư vẫn giữ nguyên đội hình hành quân theo chiều dọc, chứ không triển khai thành hàng ngang. Tuy nhiên, trong bối cảnh tấn công bất ngờ, đội hình ấy lại đáng sợ hơn cả một đội hình chiến đấu tiêu chuẩn.

Một đội quân dường như vô tận, cuồn cuộn tràn ra từ cánh rừng. Đó chắc chắn là cơn ác mộng đối với những người lính Đế quốc đang trấn giữ bờ sông.

Nhiệm vụ của họ là tiêu diệt kẻ địch, và chiếm lấy đầu cầu.

Dưới trướng Quân đoàn Bốn — các Century tinh nhuệ của Vương quốc — dù thực hiện một cuộc xung phong táo bạo, vẫn giữ vững kỷ luật, thậm chí còn thiết lập trận tuyến ngay giữa chiến trường hỗn loạn.

Trong một cuộc chiến hỗn loạn, họ liên tục tung ra những đòn tấn công có tổ chức, đẩy quân Đế quốc xuống địa ngục bằng lối đánh đầy kỷ luật.

“――Giờ chính là thời điểm mà chúng ta đã chờ đợi! Xông lên!!”

Từ phía trước, Granmeld Varkus — chỉ huy Tiểu đoàn Thứ Nhất, tiểu đoàn tinh bậc nhất của Quân đoàn Một — gầm lên vang trời, dẫn quân xông thẳng về phía kẻ địch.

Toàn bộ 1.000 binh sĩ này đều là những người lính chuyên nghiệp, được tuyển chọn kỹ lưỡng và là cận vệ riêng của Nozan Verreich — Quân đoàn trưởng của Quân đoàn Một. Tiểu đoàn bất khả chiến bại ấy được mệnh danh là “Bầy Sói” vì sự dũng mãnh của mình.

Vốn được giữ lại như lực lượng dự bị, và giờ đây tiếng hò vang của họ làm mặt đất rung chuyển, cất cao khúc ca khải hoàn của Vương quốc.

Tất cả đồng loạt phóng ra ngọn giáo trong tay, mũi giáo xuyên thủng khiên, cắm sâu vào thân thể kẻ địch. Sau đó họ cùng rút vũ khí và lao vào hỗn chiến.

Cung thủ tuyến sau hoảng loạn, quân Đế quốc chẳng thể nào ngăn được kẻ địch đáng sợ nhất vượt sông.

Và rồi, từng đợt quân đông nghịt như kiến, từ sườn và phía sau ập tới.

Sĩ khí sụp đổ trong chớp mắt, chúng chỉ còn biết chạy loạn trong tuyệt vọng. Vài đội quân vẫn tiếp tục chiến đấu dưới sự dẫn dắt của các centurion xuất sắc. Nhưng sĩ khí của quân Vương quốc vốn đã mạnh, giờ lại dâng đến đỉnh điểm hơn nữa―

“Quá, quái vậ―”

――sự kháng cự anh dũng đó không được phép tồn tại.

Toàn thân nhuốm máu, Krische lách qua từng khoảng trống giữa trận chiến hỗn loạn, cắt xuyên qua những “kẻ kích động” vẫn còn ý chí chiến đấu.

Một trận hỗn chiến nơi không ai có thể tập trung vào Krische, chính là tình huống lý tưởng mà cô có thể thỏa sức tung hoành.

Miễn là không bị vây chặt hoặc bị tập trung tấn công, Krische sẽ không thể chết được.

Tay phải, tay trái, vung ngang — Krische liên tục chuyển kiếm từ tay này sang tay khác như đang nhảy múa giữa chiến trường, không ngừng tước đoạt vô số sinh mạng.

Hành động ấy, không hề tồn tại chút do dự hay e dè nào.

Bởi trên chiến trường, giết chết kẻ địch là điều đúng đắn, và càng giết nhiều, Selene càng ít gặp nguy hiểm hơn.

Đường kiếm của Krische uyển chuyển và sắc bén, cắt xuyên cả thịt lẫn không khí.

Cô rút thanh kiếm đang cắm dưới đất lên rồi ném thẳng vào ngực một kẻ địch với độ chính xác đáng kinh ngạc. Sau đó xoay người, dùng đôi giày được gia cố đạp gãy cổ một tên đang có ý định chém cô từ phía sau.

Krische liên tục tạo ra hỗn loạn và nhanh chóng di chuyển.

Cô túm lấy ngọn giáo của kẻ thù và ném thẳng vào đội quân phía trước bằng sức mạnh như một cỗ máy công thành.

Mũi giáo xuyên qua vô số lính địch rồi vỡ tan thành từng mảnh, khiến cả đội hình sụp đổ.

Không ai có thể theo kịp cô.

Chúng như đàn cừu mất đi con chó dẫn đường. Chỉ biết thở phào nhẹ nhõm vì mình còn sống, và dõi theo con quái vật tóc bạc rời đi bằng ánh mắt kinh hãi. Dù biết rằng nơi nào cô ta đến, nơi đó sẽ lại xảy ra thảm sát, nhưng không ai dám cản cô lại.

Những người có thể la mắng, khích lệ và thúc đẩy chúng — đều đã nằm gục trên mặt đất.

Krische là một vũ công say máu, chính xác tước đi sinh mạng của những kẻ mang địch ý với mình.

Cô càng khiêu vũ, sự an toàn của Selene càng được đảm bảo.

Chính vì thế, vì cô ấy… Krische sẽ tiếp tục nhảy múa không ngừng.

Sự dị thường của Krische — một con quái vật không thuộc về nơi này — cùng với đòn đánh bất ngờ từ bên sườn và đợt tấn công từ chính diện. Dần làm cho đội quân còn chút ý chí của kẻ thù, dần mất đi sự kiểm soát.

――Và chính lúc tưởng chừng mọi chuyện sắp kết thúc, một giọng nói bỗng vang lên, phá tan khí thế áp đảo của Vương quốc.

“――Hỡi những đứa con của Chúa, chớ run sợ!”

Một chiếc mũ giáp với bờm đỏ, thô kệch nhưng kiên cố, cùng bộ giáp tấm bằng thép. Trên tay ông là một cây thương khổng lồ bằng thép. Theo sau ông là đội kỵ binh oai hùng.

Giọng nói khàn khàn của ông lão, được khuếch đại bằng ma lực, vang lên rõ ràng giữa bản giao hưởng hỗn loạn của chiến trường.

“Trong tay phải ngươi là thanh kiếm để bảo vệ đồng đội. Trong tay trái ngươi là tấm khiên để che chở đồng đội.

Chớ tiếc sinh mệnh của mình, mà hãy trân quý sinh mệnh của đồng đội!

Chỉ khi ấy, bàn tay của Chúa mới dẫn lối các ngươi đến nơi Nước trời!”

Quân đoàn Một của Vương quốc đã vượt sông từ phía Bắc, Quân đoàn Bốn xuất hiện từ rặng núi phía đông.

Còn quân địch, đối phương xuất hiện từ phía Tây Nam — đó là hướng đại bản doanh của Đế quốc.

Ma lực cuồn cuộn bao quanh lão già mặc bộ giáp tấm nặng nề, tay cầm ngọn thương khổng lồ ấy.

Ông ta mạnh hơn bất kỳ ai từng xuất hiện ở vùng núi này — sánh ngang với Bogan… không, phải nói là ngang hàng với cả Kolkys.

Trong những người theo sau ông ta cũng có kẻ có thể điều khiển ma lực, và dù tất cả họ đều đã già, nhưng vẫn toát ra cảm giác của những chiến binh lão luyện dày dặn.

――’Walter-sama’, Krische nghe những tiếng gọi ấy vang lên xung quanh mình.

Cô khẽ nhíu mày, nhận ra sĩ khí đang dần trở lại nơi tiền tuyến đã sụp đổ của kẻ địch.

Một “kẻ kích động” hùng mạnh vừa xuất hiện.

Số lượng kỵ sĩ không nhiều. Chỉ vỏn vẹn 13 người.

Thế nhưng, ông lão đội mũ chiến lông đỏ ấy đã nhanh chóng tập hợp binh sĩ xung quanh, và với những mệnh lệnh chuẩn xác, ông bắt đầu thiết lập đội hình phòng ngự một cách bài bản.

Phải giết ông già đó sớm nhất có thể.

Krische lao tới.

Vừa chém hạ những binh lính đang định tiến về phía ông già từ sau lưng, Krische vừa lao thẳng vào giữa đội hình địch. Đội hình địch vẫn còn đang trong quá trình tái tổ chức, nên việc ấy hoàn toàn không khó khăn.

Krische nhanh chóng áp sát, đưa mục tiêu vào trong tầm kiếm của mình nhưng—

“Walter-sama――a…”

“…!”

――cô đã không thể đoạt mạng ông ta.

Krische hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa diễn ra.

Những người lính quanh lão già đó đã dùng mạng sống của mình để cản bước cô.

Sau khi hạ gục hai kỵ sĩ, Krische lập tức lùi lại, lăn người thoát khỏi vòng vây.

“… Hóa ra ngươi chính là con quái vật trong báo cáo.”

Đôi mắt sắc bén của lão già nheo lại.

Ông liếc nhìn các kỵ sĩ đã ngã xuống vì bảo vệ mình, nhắm mắt lại trong chốc lát, rồi quay lại đối mặt với Krische.

Còn bên kia, Krische nhíu mày vì thất bại, bắt đầu phân tích nguyên nhân.

Ai cũng quý trọng mạng sống của mình. Chính vì thế, mỗi đường kiếm, mỗi mũi thương đều sẽ được tối ưu sao cho có thể bảo vệ bản thân. Khi tim bị đe doạ, người ta đương nhiên sẽ tìm cách che chắn. Khi cánh tay bị nhắm đến, họ tất nhiên sẽ cố né tránh. Đó chính là phản xạ tự nhiên, là bản năng sinh tồn.

Vì lẽ đó, ai cũng hành động theo bản năng để bảo vệ thân thể của mình, và mọi kỹ thuật chiến đấu suy cho cùng cũng chỉ là cách để mài giũa bản năng đó mà thôi. Hiểu được điều ấy, Krische đã lợi dụng những phản ứng bản năng của kẻ địch, len lỏi vào những kẽ hở trong ý thức của chúng. Nhờ vậy cô dễ dàng đoạt lấy mạng sống của họ.

Nhưng những người ban nãy lại không màng sinh mạng mình, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ lão già.

Điều đó khiến tính toán của Krische sai lệch nghiêm trọng, buộc cô phải lùi lại.

Đây là loại đối thủ nguy hiểm nhất đối với Krische. Nếu tất cả kẻ địch sẵn sàng hy sinh, họ hoàn toàn có thể dùng số đông để ghìm chặt cô.

Phải làm gì tiếp theo?

Chém xuyên qua khoảng hở giữa những tấm giáp đòi hỏi sự tập trung rất cao.

Với tình thế hiện tại, việc nhắm chuẩn xác vào những điểm đó gần như bất khả thi.

Dù Krische hoàn toàn có đủ sức mạnh và kỹ năng để chém xuyên qua áo giáp, nhưng vũ khí của cô lại là một thanh kiếm cong giống như một chiếc rựa.

Nếu chịu áp lực quá lớn, nó sẽ hỏng.

Tình hình vẫn chưa tuyệt vọng đến mức phải đánh đổi một thanh kiếm đắt đỏ trị giá 10.000 quả bí ngô. Dù có giết hết những kẻ địch đằng kia thì công việc của Krische vẫn chưa kết thúc. Cô vẫn phải tiếp tục giết chóc bằng thanh kiếm này cho đến hết ngày hôm nay.

Hiện đã có 36 binh lính vây quanh ông lão, cùng với 12 kỵ sĩ, bao gồm cả ông. Hơn 100 kẻ khác đang dần tiến lại gần hơn, nếu tấn công ngay bây giờ là rất nguy hiểm.

Ngay lúc Krische đang băn khoăn không biết có nên chờ thêm một chút không thì ông già lên tiếng gọi cô.

“Trông ngươi còn khá trẻ. Hãy xưng danh.”

“Ăm…?”

Sao Krische lại phải giới thiệu bản thân trong tình huống này chứ?

Dù bị bất ngờ trước cuộc trò chuyện đột ngột, nhưng Krische là một cô bé luôn cư xử đúng mực. Ngay cả khi đang tính toán cách để giết sạch toàn bộ kẻ thù quanh đây, cô vẫn đáp lại một cách trung thực.

“… Krische là Krische Christand.”

Tiếng xôn xao lập tức nổi lên giữa đám lính vây quanh lão già.

Áo choàng của Krische đã nhuốm nhiều máu đến mức chẳng biết được màu sắc ban đầu, thế nhưng lão già vẫn nhận ra huy hiệu chim ưng và sấm sét trước ngực cô và khẽ mỉm cười.

Chỉ những quý tộc hoặc những người được họ trực tiếp giao phó nhiệm vụ mới được phép mang loại huy hiệu như vậy.

Nếu đó là biểu tượng sấm sét và chim ưng, và người sở hữu tự xưng là Christand, thì không còn nghi ngờ gì nữa — cô gái kia nhất định là thành viên trong gia tộc.

Con gái của tướng quân, thậm chí còn rất trẻ, xuất hiện nơi tiền tuyến, không mang theo hộ vệ, tự mình vung kiếm xông pha trận địa. Với lão già, đó quả là một điều vừa bất ngờ vừa đáng khâm phục khiến ông phải bật cười.

“Kuku… Ta hiểu rồi. Ta là Walter Del Grizlandy, trợ lý của đại tướng Aleha Klauzera Shuindel Sarshenka của Đế quốc Elsren Thần thánh. Trước tiên, hãy để ta ngợi khen lòng dũng cảm và khí phách của ngươi khi dám một mình đến đây lấy đầu ta.”

“Ờm, vâng…”

Trước thì yêu cầu cô giới thiệu bản thân, sau lại chào hỏi một cách lịch sự và rồi khen ngợi, Krische thật sự đang rất bối rối.

Cô sắp sửa giết ông già này――Walter.

Cô hoàn toàn không hiểu vì sao ông ta lại có thể cười được trong tình cảnh này.

“Ta từng nghe về ngươi… xây nên pháo đài ghê tởm đó và điều binh vượt núi giáng đòn chí mạng. Không ngờ tất cả lại do một cô gái như ngươi làm. Kuku, chiến trường quả là không thể đoán trước…”

Cả hai phe đều có những gián điệp trà trộn vào hàng ngũ của nhau. Vương quốc và Đế quốc cùng sử dụng ngôn ngữ phương Tây và ở một số vùng thành phần dân cư của hai bên cũng có nét tương đồng.

Chính vì thế, những thông tin như ai là người đã xây dựng pháo đài ở trận chiến trước cũng đã được phía Đế quốc nắm được phần nào.

Krische Christand ― nhưng ông không ngờ đó lại là một cô gái trẻ đến vậy. Tuy có phần bất ngờ, nhưng Walter cũng hiểu rằng thế giới này tồn tại những thiên tài như thế.

“Thế nhưng, ta không thể để ngươi tự tung tự tác nữa… con gái của Christand. Nếu còn quý trọng mạng sống của mình. Hãy rời khỏi đây. Chúng ta đã sẵn sàng ở đây cho một cuộc tử chiến, ta sẽ không để ngươi lấy cái đầu này một cách dễ dàng đâu.”

“Nnn… như thế thì sẽ rất rắc rối. Công việc hiện tại của Krische là giết những người như Grizlandy-san mà.”

Không chỗ nào trên cơ thể cô là không dính máu. Mái tóc bạc và đôi má trắng đã bị nhuộm đỏ. Máu ứ đọng trên chiếc áo choàng liên tục rơi xuống mặt đất thành từng giọt.

――Cô gái này đã phải giết bao nhiêu người để thành ra như vậy?

Và dù đã tắm trong ngần ấy máu, Krische vẫn không hề sợ hãi, chỉ mỉm cười dịu dàng như một đứa trẻ.

Những binh sĩ đang chuẩn bị cho trận tử chiến không thể rời mắt khỏi cô, nỗi kinh hoàng mà họ đã cố quên đi trong cơn say máu lần nữa được gợi lại.

Cô gái đứng trước mặt họ, rõ ràng là một con quái vật.

“… Ra vậy. Vậy thì… thứ lỗi, nhưng ta buộc phải lấy mạng ngươi.”

“… nnn? Ư, Krische đã nói rồi, Krische mới là người sẽ giết… mọi thứ đã được quyết định rồi.”

Ngay khoảnh khắc cô dứt lời, một đội quân lao ra từ phía bên trái Krische.

“Krische!”

Là Selene. 

Và gần 100 binh sĩ theo sau cô.

Selene vẫn không rời mắt khỏi Krische, nhưng đồng thời cũng không quên trọng trách của mình. Cô đã chỉ huy các đơn vị đang giao tranh, rồi chọn ra những binh lính còn khoẻ mạnh để lập đội đuổi theo sau Krische. Dù có hơi chậm một nhịp, nhưng cuối cùng cô cũng dẫn theo gần 100 quân tinh nhuệ đến.

Chừng đó là đủ để đánh bại đội quân đang trong quá trình tái tổ chức của Walter.

Có vẻ Walter đến đây để khích lệ tinh thần những người lính của mình, nên dù đang cưỡi ngựa, ông ta cũng không thể bỏ chạy. Nếu rút lui lúc này, sĩ khí vừa phục hồi sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Còn bên Selene, dù phải đi bộ sau khi băng qua rừng núi, nhưng cô và những người lính đi cùng tin chắc rằng họ có thể ngay lập tức tham chiến.

Nhờ viện binh của Selene, thế giằng co tạm thời bị phá vỡ, Krische sẽ tiếp tục hành động.

――Mọi thứ nhanh chóng biến thành một cuộc hỗn chiến.

Điểm mạnh của kỵ binh là sự cơ động.

Khi bị cuốn vào một cuộc hỗn chiến, lợi thế khi cưỡi ngựa sẽ biến mất, trái lại còn để lộ ra điểm yếu khó xoay sở linh hoạt trong không gian hạn chế. Dĩ nhiên, phía đối phương sở hữu đủ kỹ năng để bù đắp cho điều đó — nhưng lực lượng dưới trướng Selene cũng hết sức tinh nhuệ.

Bị áp đảo về số lượng, những kỵ binh quý tộc hùng mạnh vẫn chiến đấu rất dũng mãnh, dùng ngọn thương và lưỡi kiếm đốn hạ hàng chục binh sĩ. Thế nhưng, đối mặt với Krische — người đang di chuyển như một cơn gió — cùng những người lính thiện chiến dưới trướng Selene, từng người một trong số họ lần lượt ngã xuống――và cuối cùng, chỉ còn lại Walter.

Lão già cho thấy kỹ năng vượt trội trái ngược với tuổi tác của mình, chiến đấu tựa cơn lốc xoáy giữa chiến trường hỗn loạn.

Ông ta cưỡi ngựa, dễ dàng vung ngọn thương thép khổng lồ trên tay, áp đảo nhiều binh sĩ cùng lúc. Bộ giáp rắn rỏi đối mặt với vũ khí trong tay ông chỉ như lớp vải mỏng dễ dàng bị xé toạc — thể hiện đúng bản chất của một chiến binh thực thụ.

Selene thấy cách lão già chiến đấu và hiểu rõ ông mạnh hơn bản thân rất nhiều, nhưng cô vẫn bước lên.

Cô không nhắm đến mạng sống của lão. Không phải vì danh vọng, cũng chẳng muốn làm anh hùng. Cô chỉ tiến lên để hoàn thành vai trò của mình.

Điểm khác biệt giữa Selene và lão già ấy, là Selene không đơn độc. Cô có trong tay thanh kiếm mạnh mẽ nhất ―― Krische.

Selene lao tới tấn công Walter bằng thanh kiếm của mình.

Cú va chạm đẩy cô lùi lại, nhưng đồng thời cũng tạo ra một khoảng trống chí mạng trong phòng thủ của Walter.

――Tất nhiên, Krische sẽ không bỏ lỡ cơ hội đó.

Cô xuất hiện từ bên cạnh, chém lìa cánh tay trái của Walter, quật ông ta ngã khỏi ngựa. 

Khi ông vừa tiếp đất, cô liền giẫm lên tay phải khiến ông rên rỉ trong đau đớn.

“Nnn…”

Krische đặt kiếm lên cổ lão già, rồi dừng lại, băn khoăn không biết nên làm gì tiếp theo. Ông ta đã mất khả năng phản kháng. Theo Giao ước Thánh linh, lúc này cô nên bắt ông ta làm tù binh.

Khu vực quanh đây đã được dọn sạch, Walter cũng không còn khả năng chiến đấu, hơn nữa ông còn là một chỉ huy cấp cao và cũng có vẻ là quý tộc. Krische đưa tay chống cằm, nghiêng đầu, nhớ lại quy định trao đổi tù binh.

Luật bắt tù binh không rõ ràng.

Ví dụ, dù đối phương có thể hiện ý định đầu hàng giữa trận chiến, hoặc đã mất khả năng phản kháng, thì cũng không có nghĩa là phải bắt sống họ — giết đi cũng chẳng có gì sai. Bởi những quy định này vốn chỉ để ngăn chặn các vụ thảm sát hoặc xử tử tùy tiện sau khi trận chiến đã kết thúc mà thôi.

Tuy nhiên, theo Giao ước Thánh linh, trong tình huống mà “sự kháng cự có tổ chức của kẻ thù” đã mất, tức là khi kẻ thù đã mất khả năng chiến đấu hoặc đã thể hiện ý định đầu hàng, phải được bắt giữ bằng các biện pháp phù hợp với tư cách tù binh. 

Theo cách hiểu đó, Krische không nên giết lão già này.

Với Krische, chọn cách giết kẻ thù sẽ đỡ rắc rối hơn, nhưng trận chiến xung quanh lúc này đã tạm thời lắng xuống — có nghĩa là mọi ánh mắt trên chiến trường giờ đều đang dõi theo cô.

Nếu không bị ai quan sát, hẳn cô đã ra tay rồi. Nhưng khi có người chứng kiến, Krische sẽ tuân thủ luật lệ.

Krische đã nghĩ cứ để mặc thì ông ta có thể sẽ chết vì mất máu, nhưng trước khi điều đó kịp xảy ra, Selene đã gọi cô.

“… Krische, ông ta không phải là một người lính tầm thường. Nếu có thể, chị muốn bắt sống.”

“Muu… được thôi.”

Krische hơi bĩu môi, sau đó cắt một mảnh vải từ thi thể gần đó, rồi buộc quanh cánh tay trái của Walter. Ngay cả Krische cũng có chút kiến thức y học cơ bản, đủ để cầm máu.

“Gu… giết ta đi…”

“Theo Giao ước Thánh linh, vì Grizlandy-san đã mất khả năng chiến đấu, cuộc chiến của ông với Vương quốc coi như đã kết thúc. Sau khi bị áp giải về hậu phương, ông sẽ được trả lại sau khi việc đàm phán trao đổi tù binh hoàn tất. Grizlandy-san rất may mắn đấy.”

Krische mỉm cười, tuyên bố chuyện đó như thể điều hiển nhiên. Walter nhìn Krische chằm chằm một lúc, rồi cụp mắt xuống.

“… Ta lẽ ra phải chiến đấu để câu giờ cho thiếu chủ… thế mà lại chẳng giúp được gì, giờ lại còn thành ra nông nỗi thế này. Ngươi lại bảo ta phải sống với nỗi nhục này sao?”

“Có hỏi Krische cũng vô ích thôi... vì đây là luật. Còn người gọi là thiếu chủ đó… sau này, Grizlandy-san không thể trực tiếp đến xin lỗi người đó sao?”

Walter mở to mắt ngạc nhiên, nhìn xuống cơ thể mình. Rồi ông khẽ bật cười như thể đang tự chế giễu bản thân, nói:

“Ta sẽ ghi nhớ tên ngươi… Krische Christand.”

“…? Vâng.”

Walter nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ xinh đẹp nhưng toàn thân nhuốm máu ấy.

Máu vẫn đang chảy thành từng mảng lớn dưới chân cô.

“… Ngươi chiến đấu vì điều gì? Vì gia đình? Vì danh vọng?”

Krische đặt tay lên môi, suy nghĩ về câu hỏi đột ngột ấy trong một lúc.

“… Hmm. Krische muốn nhanh chóng về nhà để nấu ăn và uống trà với Berry cùng Selene, nên có lẽ Krische chiến đấu là vì điều đó?”

“… Uống trà?”

Walter cau mày trước những lời ấy, còn Krische thì chỉ khẽ gật đầu. Rồi cô liếc nhìn Selene và mỉm cười.

“Ừ, uống trà và ăn bánh quy. Chuyện đó rất vui… Krische đã hứa với Berry và Selene rồi.”

Krische nói với gương mặt vui vẻ. Bất cứ ai trông thấy nụ cười ấy cũng có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc của cô.

Nhìn gương dính đầy máu nhưng vẫn rạng rỡ của cô gái ấy, Walter không thốt nên lời. Ông chỉ lặng lẽ gật đầu.

Thề chứ tác giả tạo ra mấy ông già ngầu vc, và Kolkys là một trong những chiến binh mạnh nhất Vương quốc cho mọi người dễ tưởng tượng ông Walter này mạnh cỡ nào.