Shōnen Onmyōji

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I really don't notice

(Hoàn thành)

I really don't notice

Kota Nozomi

Thế giới thật nhàm chán và cứ như thế là đủ. Kagoshima Akira, một chàng trai chỉ yêu thích những điều bình thường, vẫn đang tận hưởng cuộc sống hàng ngày không thay đổi của mình.

57 2

Lời tạm biệt cho bình minh của chúng ta

(Hoàn thành)

Lời tạm biệt cho bình minh của chúng ta

沖田円

Một cái kết bất ngờ chắc chắn sẽ lấy đi nước mắt người đọc. Câu chuyện lay động trái tim về sự sống và cái chết được khắc họa bởi Okita En.

7 3

Taming The Villainesses

(Đang ra)

Taming The Villainesses

Tôi bị hút vào một bộ tiểu thuyết toàn là phản diện và thuần hóa họ là cách duy nhất để sống sót!

28 1316

Sensei và tấm futon

(Hoàn thành)

Sensei và tấm futon

石川博品

Tác phẩm hoàn chỉnh, được bổ sung và chỉnh sửa nhiều so với bản truyện ngắn cùng tên từng gây tiếng vang trên Kakuyomu, của nhà văn kỳ tài Ishikawa Hirohito.Phần minh họa do họa sĩ nổi tiếng Enami Kat

8 6

Ore to Kanojo no Moe yo Pen

(Hoàn thành)

Ore to Kanojo no Moe yo Pen

Murakami Rin

“Cậu đùa tôi đấy à?”

51 21

Đầu Voi

(Đang ra)

Đầu Voi

Bậc quái kiệt từng đoạt Honkaku Mystery Award bày ra một mê cung suy luận có một không hai.---Bác sĩ tâm thần Zouyama yêu gia đình mình.

18 51

Tập 4: Chuỗi Xích Linh Hồn Tà Ác - Lời Bạt

Vài ngày sau khi bộ *Gương Lồng Kín* ra mắt, điện thoại của Ban Biên tập Kadokawa Bunko Dải Đậu vang lên.

“Alo, N-saki-sensei à, tôi là Yuuki đây.”

“Chào Yuuki-sensei. Có chuyện gì vậy ạ?”

“Chẳng hiểu sao trên bảng tin của trang web cứ toàn là ‘Chúc mừng kết thúc!’ ‘Tiếc quá, truyện đã hết rồi! Đừng bỏ cuộc nhé, tôi sẽ chờ cuốn tiếp theo!’ – những bình luận như sóng tràn về. Mình có nên công khai thông báo là truyện chưa hề kết thúc không ạ?”

“À, phải rồi nhỉ. Thế thì sensei cứ nói đi ạ.”

Vài ngày sau đó, điện thoại của Ban Biên tập lại reo lên.

“Alo, tôi là Yuuki đây.”

“Vâng, vâng, có chuyện gì ạ? Nghe giọng sensei có vẻ chán nản lắm?”

“Mặc dù tôi đã viết trong nhật ký là *Thiếu Niên Âm Dương Sư* chưa kết thúc, nhưng chẳng ai tin cả. Giờ phải làm sao đây (khóc òa)?”

“Chuyện đó thì… phải làm sao đây ạ…”

Chào mọi người, đã lâu không gặp. Mọi người vẫn khỏe chứ? Tôi là Yuuki Kouryuu.

Mật mã lần này là *kamekameshiku*. (Lạc đề: *kamekameshiku* có nghĩa là "giống như rùa"; *kame* là "con rùa".)

Ơ, nghĩa là gì ạ?

*Kamekameshiku*. Tức là như con rùa ấy, thưa quý vị. Giống như rùa, nói hoa mỹ một chút thì là thong dong, nói thẳng ra thì là chẳng có gì chậm chạp hơn thế nữa.

Tốc độ viết lách khiến người ta bó tay, phải gọi là siêu chậm.

Tiêu đề các thư báo cáo tình hình mỗi ngày là *Kamekameshiku*, *Turtle Walking*, *Rùa Vẫn Là Rùa* v.v. Đến khi hoàn thành bản thảo thì là *Rùa Về Đích!*

Tôi từng nghiêm túc nghĩ đến chuyện để lại thư kiểu "Tôi đi du lịch đây, đừng tìm tôi nhé!" rồi biến mất, vừa nức nở vừa chậm rãi gõ bản thảo.

Nhưng lần này tôi đã tự mình trải nghiệm, dù chậm đến mấy, chỉ cần kiên trì đi tiếp, con rùa cũng sẽ đến đích. Hy vọng lần sau tôi sẽ không còn là rùa mà là đích đến vững chắc.

Cứ như vậy, cuốn thứ tư với những diễn biến mới đã ra đời. Các nhân vật mới bắt đầu xuất hiện liên tiếp, việc cô Asagi sẽ khắc họa họ thế nào là điều tôi mong đợi nhất lúc này.

À mà, nhân vật được yêu thích nhất lần trước, quả nhiên vẫn là Tiểu Quái (kể cả Hồng Liên). Và còn là vị trí số một vững như bàn thạch nữa chứ.

Sau đó, nên nói là bất ngờ, hay là đương nhiên nhỉ, vị trí thứ hai là nhân vật mới, Lục Hợp.

Mặc dù đã có dự đoán ở một mức độ nào đó, nhưng việc anh ấy đột ngột vượt qua cả Xương Hạo khiến tôi phải tự hỏi rốt cuộc ai mới là nhân vật chính của câu chuyện này, đã có lúc Lục Hợp tạm thời dẫn đầu trong cuộc đua. Điều này đã vượt xa dự đoán của tác giả và trở thành một sự kiện lớn.

Tiếp theo là nhân vật chính Xương Hạo. Kế đến là Xa Chi Phụ, người luôn bị gọi đến. Rồi đến Chương Tử và Tình Minh, cùng Thanh Long được một số fan cứng ủng hộ.

Vậy thì, sau này mọi chuyện sẽ thế nào đây. Các Thập Nhị Thần Tướng bắt đầu lần lượt xuất hiện rồi. Phía địch cũng có những kiểu dáng chưa từng thấy trước đây. Tôi thực sự rất yêu thích những đứa trẻ đó.

(Giải thích: Đoạn dưới đây lại có những đoạn văn cách dòng. Tôi chỉ gõ theo đúng sách, không chỉnh sửa hay bớt xén gì đâu nhé! /bùng)

Nếu bạn đang tiếc nuối vì nhân vật mình yêu thích có độ nổi tiếng thấp, hãy viết thư để ủng hộ họ nhé. Sẽ có những thay đổi đáng kể đấy. Cuối cùng thì ai sẽ là người lung lay được vị trí của Tiểu Quái đây. (cười)

Trước khi viết lời bạt này, N-saki-sensei đã gửi cho tôi hình bìa. !!

Cạch.

Để giết chết Kouryuu, không cần dao, chỉ cần một bức tranh minh họa của cô Asagi là đủ rồi.

Xương Hạo và Tiểu Quái là những nhân vật quen thuộc trên bìa sách, lần nào cũng xuất hiện, nên tôi luôn mong chờ xem ai sẽ được vẽ thêm cùng. Lần này là Lục Hợp và Tình Minh lúc còn trẻ.

Chắc hẳn mọi người đã biết rồi, tôi cực kỳ yêu thích Lục Hợp. Tiểu Quái đang đuổi theo yêu quái, bị vượt qua, bị bỏ xa tít tắp phía sau. Ngoài ra, N-saki-sensei thật ra cũng rất thích Tình Minh lúc trẻ.

Cô Asagi, vẫn xuất sắc vô cùng! Bố cục thật hoàn hảo!

Có được bức tranh đẹp như vậy, tôi tự nhủ phải cố gắng hơn nữa. Đó là lời thề trong lòng Yuuki khi nhìn thấy bức tranh.

Được rồi, từ đây trở đi sẽ có một chút liên quan đến nội dung chính của truyện. Nếu bạn đang đọc lời bạt trước, xin hãy gấp sách lại.

Vâng, chào mừng các bạn đã đọc xong phần truyện chính. Lại một lần nữa, xin chào, tôi là Yuuki.

“Không, tôi vẫn ngốc nghếch như mọi khi.” – Xương Hạo mà nói vậy chắc sẽ thú vị lắm nhỉ. Không, so với Xương Hạo thì Chương Tử đáng yêu hơn. Ồ ồ, không phải là rất đáng yêu sao, Chương Tử bé nhỏ. Được tự do hơn một chút lại càng đáng yêu hơn, tôi chỉ nghĩ vậy một cách vô thức thôi.

Vài ngày sau, trong cuộc gọi với N-saki-sensei, đã xảy ra một tình huống đáng sợ.

“Cô Asagi cũng rất thích đấy. Sao lại phản đối Xương Hạo nhỉ? Không phải tốt lắm sao, Lục bé nhỏ, đáng yêu ghê!”

Chết tiệt, mình đã không lường trước được phản ứng từ phía đó.

“Là vậy sao, dễ thương thật à, Lục bé nhỏ. Không, điều này tôi công nhận.”

“Nhưng cá nhân tôi thì, vì họ có những điểm nhìn xa trông rộng kỳ lạ, tôi có cảm giác muốn gọi họ là anh cả nếu được, các bạn thấy sao? Không được à.”

Nhân tiện, lần trước khi thảo luận với N-saki-sensei.

N: “Trong thư độc giả gửi về, thường có câu hỏi kiểu: 'Giống Hồng Liên và Tiêu Lam, các thần tướng khác cũng được Tình Minh đặt tên phải không?' Rốt cuộc là thế nào ạ?”

Yuuki: “À, cái đó cũng có nhiều lý do. Sau này tôi sẽ viết trong truyện thôi, nhưng không phải ai cũng có tên đâu.”

N: “Thật vậy ạ!?”

Yuuki: “Vâng. Thực ra là vậy.”

À vâng, thực ra là vậy. Ai có tên gì thì vẫn phải giữ bí mật.

Nhưng thành thật mà nói, thời Heian đúng là một kẻ địch lớn. Dù có thử thách bao nhiêu lần, mỗi ngày tôi cũng chỉ thấy được sự mạnh mẽ của kẻ địch, nhận ra sự ngu dốt và bất lực của mình.

Lần này cũng vậy, sau khi hoàn thành bản thảo, từ những tài liệu mới thu thập được, tôi phát hiện ra lỗi trong bản thảo, và đã gửi một email hét thất thanh "Á!" cho N-saki-sensei. Aaaaa, chính là vì như thế mà tôi mới yêu thích thời Heian! Aaaaa, thích lắm, thích lắm! (Tác phẩm *Hoàng Phá Huyễn Thảo Tử* lấy bối cảnh Heian sơ kỳ cũng đã được chuyển từ Teens Ruby sang Bunko Đậu Đỏ, kính mong quý vị tiếp tục ủng hộ nhé ☆)

Vì viết những câu chuyện thể loại này nên thỉnh thoảng tôi nhận được câu hỏi kiểu “Xin hãy cho biết sensei dùng tài liệu nào?” nhưng vì trả lời từng người một tốn thời gian lắm, nên tôi không trả lời những câu hỏi như vậy. Rất xin lỗi. Hãy giữ tâm lý rằng quá trình tìm kiếm tài liệu cũng rất thú vị, và cố gắng tìm tòi nhé.

Mà nói đến đây, tôi gần như không thể nắm được tất cả sách mình có nữa rồi, chắc ít nhất cũng phải làm một cái mục lục theo thứ tự tiêu đề nhỉ. Có nên làm không đây (liếc nhìn qua loa) cảm thấy thật xa vời, mắt tối sầm.

Tình trạng sách không thể xếp vừa kệ đã chất đống xuống sàn, tôi gọi đó là "phòng mọc măng tre", hiện tại đã có 5 cây đang lớn. Thậm chí có một cây còn nảy mầm nữa chứ... Những cây măng này lớn lên sẽ thành tre. Măng lớn nhanh lắm, thỉnh thoảng còn bị đổ nữa, phiền phức ghê. Còn tôi bây giờ, đang ngủ vây quanh bởi măng tre…

Trong lần chấp bút này, tôi đã gây nhiều rắc rối cho N-saki-sensei. Cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp đỡ tôi khi tôi rơi vào tình cảnh tồi tệ nhất, kéo tôi ra khỏi vực sâu chán nản, và tận tình hỗ trợ tôi trên mọi phương diện.

“Hiểu rồi, vậy thì treo một củ cà rốt dưới mũi sensei nhé. Sau đó thì XXX! Thôi nào, viết đi, viết điên cuồng vào! Viết thì sẽ có tiến triển thôi, nhanh lên nhanh lên!”

Quỷ! Ở đây có một tên biên tập viên quỷ! Anh làm ơn cổ vũ tôi nghiêm túc một chút được không!

“À, vâng, vâng, xin hãy cố gắng nhé!”

Chà, nhại lại lời người khác y chang thế, chẳng cảm nhận được chút tình cảm nào cả.

“Ôi không có chuyện đó đâu mà.”

Đúng là một khung cảnh khiến người ta mỉm cười. Không, vẫn có tình cảm mà. Một sự gắn kết chỉ có chúng tôi mới hiểu.

À, trong phong bì đựng bản sửa lỗi còn có kèm theo minh họa của cô Asagi nữa. Cách N-saki-sensei dùng "cà rốt" và "mũi to" vẫn tinh tế như mọi khi.

Cô Asagi Sakura, thật là, thật là! Ngôn từ đã trở nên bất lực rồi. Dáng vẻ tôi nhảy cẫng lên khi thấy minh họa thì không thể để người khác thấy được. (cười) Cứ thường xuyên Just Meet trong lòng nhé.

Gửi đến quý độc giả luôn gửi những lá thư thú vị. Chỉ cần thấy phản ứng về những gì mình viết cũng đủ khiến tôi vui rồi. Thành thật cảm ơn mọi người rất nhiều. Để thay lời hồi đáp, tôi đã làm một tờ "Tạp bút trò chuyện". Sẽ gửi cho những ai bỏ kèm một phong bì đã dán tem 80 yên vào thư. Nhưng vì đây là một thứ hồi hộp không biết khi nào mới đến tay, xin mọi người hãy kiên nhẫn chờ đợi một cách thoải mái nhé. Huhu, xin lỗi, lão phu thật là vô dụng mà (ho khan khụ khụ).

Các bạn có thể truy cập Internet, xin hãy ghé thăm trang web của tôi. Điện Hẹp Sương, nơi vừa được đổi máy chủ cách đây vài ngày, đã trở nên thông suốt hơn rất nhiều. Nhưng về phần sách mới thì không có nhiều thông tin, chủ yếu là nhật ký hàng ngày vui vẻ của Yuuki.

Vậy thì, hẹn gặp lại các bạn ở tập tiếp theo nhé.

Yuuki Kouryuu

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆