Vu Nữ Công Chúa mặc một bộ đồ trắng giản dị, với chiếc váy đen.
Tạo ra cảm giác cởi mở, thu hút lạ thường. Bằng cách đó cô tăng thêm vẻ quyến rũ cho mình.
Hương thơm tỏa ra từ cô ấy đủ để khiến bạn không còn cảm nhận được những giác quan của chính mình.
Vẻ đẹp của cô có thể hoàn toàn làm bạn say mê, và làn da mềm mại, nhẹ nhàng lấp lánh trong tia nắng.
Và ở cô có một thứ khá là thú vị.
Đôi tai dài và kỳ quặc của cô.
Có vẻ đã nhìn thấy cái nhìn thiếu lịch sự của Hiro, Vu Nữ Công chúa nở một nụ cười tỏa nắng.
“Tai tôi nhìn kỳ lắm à?”
“Ah, umm…nó nhìn không giống bình thường.”
“Hehe, đúng đấy. Với con người thì nó khá kỳ quặc.”
Cô vừa cười vừa chạm vào tai mình.
Liz, đứng bên cạnh và đẩy khủy tay vào người Hiro.
Cậu quay lại bối rối, Liz thì thầm.
“Cô ấy là một elf. Họ có tuổi thọ rất dài, nhưng cái mà mọi người ghen tị ở họ lại là sắc đẹp.”
“T-tôi thấy rồi. Đúng là khuôn mặt của cô ấy nhìn hơi khác…”
Cô thật sự rất đẹp. Không đời nào Hiro lại đột nhiên nói lên kiểu đó.
Vu nữ công chúa mỉm cười và nhìn hai người thì thầm.
“Họ cũng rất thông minh. Trong đội ngũ sĩ quan của anh tôi cũng có một elf, và—“
“Công chúa! Người đang làm gì ở đây---chờ đã, lại là ngươi! thằng nhóc!”
“T-tôi , tôi không làm gì cả!”
Tris tức giận và tiến tới.
Nhưng được giữa đường thì khựng lại.
Có một người phụ nữ đứng giữa Hiro và ông.
“Tris - sama, xin hãy nhỏ tiếng khi đang ở trong miếu.”
“M-Mm…lỗi của tôi.”
“Mừng là ngài hiểu.”
Tris quỳ một gối và cúi đầu.
Khi vu nữ công chúa quay lại nhìn hai người kia, Tris mở đường.
“Bữa sáng đã được chuẩn bị. Chúng ta có thể trò chuyện ở đó.”
“Ah, được, làm ơn.”
“Tôi cũng đói rồi, cảm ơn.”
Vu nữ công chúa dẫn đường, và hai người họ theo sau.
“K-không chỉ một lần, mà tận hai….ta sẽ nhớ tất cả, nhóc.”
Là những lời có thể nghe được rõ ràng khi đi qua Tris.
Hiro giả vờ rằng minh không nghe thấy và tăng tốc lên phía trước.
Cảm nhận được sát khí hướng thẳng đến bản thân từ phía sau, chắc hẳn là do cậu tưởng tượng.
Bên trong Tinh Linh Vương Miếu được chia thành bốn khu vực.
Ở trung tâm là khu vực thờ Tinh Linh Vương, đây là nơi những đứa bé mới sinh hoặc những người tới đây lần đầu sẽ được mời đến đến.
Khu vực phía đông là nơi mà các vu nữ thực hiện công việc của họ, người ngoài không được phép vào.
Khu vực phía tây là khu nhà ở của các vu nữ thực tập, khu vực phía nam được sử dụng cho khách hành hương. Nhà trọ và khu ăn uống có thể được tìm thấy ở đó.
Hiro và Liz được mời đến khu nhà ở.
Tris và những người lính đã ở suốt đêm tại nơi đó.
Trong lúc đang đi đến khu vực phía tây, vu nữ công chúa đứng lại và nhìn qua Hiro.
“Nếu tôi nhớ không sai… thì hẳn là cậu chưa thực hiện nghi lễ rữa tội, phải không Hiro – sama?”
“Rữa tội?”
“Oh, anh vẫn chưa phải không, Hiro?”
Cậu chưa từng làm việc gì giống như thế kể từ lúc đến thề giới này.
“Phải, tôi không nhớ là đã thực hiên…”
“Vây, cậu sẽ đến khu vực rữa tội cùng tôi chứ, Hiro – sama?”
“Chắc chẳng còn lựa chọn nào khác đâu. Hiro, hãy chắc rằng Tinh Linh Vương không ghét anh.”
“Hmph, ta thì mong hắn sẽ bị nguyền rủa.” (Tris)
Vu nữ công chúa chuyển tầm nhìn sang Liz.
“Hãy đi trước và thưởng thức bữa sáng, Celia Estreya – sama. Cô có biết đường đến đó không?”
“Đừng lo, tôi đã đến đây vài lần nên sẽ không bị lạc đâu.”
“Vậy thì tôi sẽ đưa Hiro – sama đến khu vực rữa tội. Điều đó ổn với cô chứ?”
“Ổn cả thôi. Hiro, không có gì phải sợ đâu nên hãy yên tâm mà thực hiện nghi lễ.”
Liz tóm lấy Tris và đi khỏi.
Vu nữ công chúa nhìn cô đi khỏi, sau đó đột nhiên chộp lấy tay của Hiro.
“Giờ thì, hướng này. Ahh, tôi nắm lấy tay cậu để không phải bị lạc.”
“Đ-đó là lí do?! C-cô làm tôi sợ.”
Nghe những lời nói thông qua nụ cười tràn ngập sự quyến rũ của cô làm cho tim của Hiro đập nhanh như muốn nổ tung.
Sau một lúc, họ đi dọc theo con đường bao quanh bởi những bức tường màu trắng.
Họ đi qua rất nhiều ngã rẽ, tất cả các lối đi đều giống như nhau, Hiro đã bất lực trong việc tìm đường quay lại.
Dần dần, con đường trở nên tối hơn. Cuối cùng, họ dừng lại.
“Chúng ta tới rồi. Đây là nơi thực hiện nghi lễ.”
“…Đây là…”
Hiro tỏ vẻ ngạc nhiên.
Vu nữ công chúa bỏ tay ra và đi đâu đó.
Hiro không hề nhận thấy điều đó.
Không còn lối đi, phía trước Hiro là một khu rừng.
Chân của cậu vô thức di chuyển về phía trước.
Một luồng gió lạnh thổi qua, cảm giác mát mẻ chạm vào làn da cậu.
Một vùng đất trống xuất hiện ở lối ra, và cả một con suối.
Những cái trụ bao quanh con suối lấp lánh.
Đằng sau nó là hai bức tượng đồng lớn.
Ở giữa hai bức tượng là một quả cầu trắng tỏa ra một ánh hào quang thiêng liêng.
Cậu cúi xuống và lấy tay chạm vào nước, đám có phía sau cậu phát ra tiếng đông.
Hiro giật mình quay lại.
“Xin lỗi vì sự chậm trễ. Tôi sẽ bắt đầu nghi lễ rữa tội bây giờ.”
Là vu nữ công chúa, mặc một bộ đồ mỏng tới nỗi có thể nhìn thấy làn da trắng xóa của cô…
Ngực của cô bị lộ ra đôi chút, dọc theo cái đường cong gợi cảm ấy là vòng eo của cô.
Kéo ánh mắt xuống dưới, một cái bóng đen ở giữa hai chân cô.
Cậu có thể nhìn thấy toàn bộ cơ thể cô với chỉ bộ đồ đó, nhưng vẫn đỡ hơn so với việc cô không mặc gì.
(Trans: cần lắm một tấm hình)
“Có chuyện gì sao?”
“Umm… uhh, nghi thức rữa tội là sao?”
“Nó để nhận lấy sự ban phước từ Tinh Linh Vương.”
“Không thể làm một mình sao?”
“Đây là trường hợp đặc biệt.”
“S-sao lại đặc biệt ?”
Cậu cố che mặt mình để tránh nhìn thấy cô, nhưng lại nghe thấy tiếng cỏ lay động từ bước chân của cô.
Vu nữ công chúa đang thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
“Tôi không thể nói. Tuy nhiên, tôi sẽ cho cậu một gợi ý.”
Cậu biết cô đang cúi xuống. Cặp đùi trắng, sáng của cô đập vào mắt cậu.
Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Hiro và từ từ di chuyển lên má cậu.
2 cặp mắt nhìn nhau ở một khoảng cách đủ gần để mũi của hai người chạm lấy nhau.
“…Ta thực sự hạnh phúc khi thấy anh trở lại an toàn.”
Một hàng nước mắt chảy xuống má và lướt qua đôi môi của cô.
***** *****
“Tris! Hiro không có ở đó!”
“Xin người hãy bình tĩnh! Đệ Lục Công Chúa của Đế Quốc không nên bay nhảy loanh quanh như thế.”
“N-nhưng anh ta không có ở khu vực rữa tội! Anh ta có thể đã bị lạc…”
“Tôi không nghĩ việc đó sẽ xảy ra khi vu nữ công chúa đang đi cùng hắn…”
“Vậy thì anh ta đang ở đâu chứ…? Ta cá rằng anh ấy đang thút thít khóc lúc này.”
(cạn lời với bé này)
Liz ngồi xuống ghế và lấy hai tay che mặt.
Trên cái bàn trước mặt cô là những chiếc đĩa trống không.
Và dưới chân cô là Cerberus đang nằm thỏa mãn. (Lại là bạn ấy)
Ngồi đối diện cô là Tris.
“Hắn đã 16 tuổi. Tôi không nghĩ rằng chuyên đó có thể xảy ra đâu. Có thể ---“
Một người nào đó xuất hiện, và Tris dừng câu đang nói và đổi sang câu khác.
“Công chúa, cậu ta quay lại rồi.”
“Huh?”
Cô quay lại, và ở đó là Hiro.
Có lẽ là do nghi lễ nên cậu nhìn khá mệt mỏi.
“Hiro! Ở đây!”
Cô vẫy tay và gọi cậu, Hiro nhìn cô và bắt đầu tiến tới.
Có thể do không có kiên nhẫn chờ Hiro chậm rãi bước tới, Liz chạy đến và kéo cậu đến ngòi cạnh cô.
“Hiro… nhìn anh có vẻ mệt. Nghi lễ mệt mỏi lắm à ?”
“Phải, nó cực kỳ gây mệt mỏi cho tinh thần.”
“Thật à ?”
“Tôi chẳng biết phải nhìn chổ nào, và đụng chạm phải rất nhiêu thứ.” (vkl)
“Anh có khuôn mặt khá dễ thương nên có thể sẽ có vài ông già nảy ra ý đồ đen tối trong đầu.”
“Hả? Ông giá?”
“Do những lão già đụng chạm gì đó, đúng chứ?”
“Huh?” (Hiro)
“Huh?” (Liz)
Khi cả hai nghiêng đầu nhìn nhau, một cái bóng xuất hiện ở giữa họ.
“---Celia Estreya – sama, bữa sáng thế nào?”
Cô quay lại và thấy vu nữ công chúa đứng phía sau mình.
“Ah, nó rất ngon. Đúng như những gì tôi mong đợi từ Tinh Linh Vương Miếu.”
“Tôi rất vui khi nghe vậy. Liệu cô có muốn ở lại đây tối nay?”
“Umm~ một lời đề nghị hấp dẫn, nhưng chúng tôi phải khởi hành sớm.”
“Tệ thật. Cô hẳn gặp phải rất nhiều vấn đề, nhưng hãy ghé lại lần nữa.”
“Chúng tôi sẽ trở lại. Những người lính đang bị thương của tôi vẫn ở lại đây mà.”
Họ không có lựa chọn nào ngoài để những người lính bị gãy tay, chân ở lại.
Vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra từ lúc này, nếu có bất cứ cuộc chiến nào xảy ra, sẽ khó mà bảo vệ được cho họ.
“Phải, khi trở lại, tôi rất muốn gặp lại cậu, Hiro – sama. Tôi sẽ rất vui khi có thêm cơ hội để nói chuyện với cậu về những chuyện khác.”
“Ah, umm, được thôi. Tôi sẽ trở lại….”
“Hiro? Mặt anh đang đỏ lắm đấy. Anh bị cảm lạnh hay gì à?”
“Không, T-tôi ổn.”
“Hehe, vậy thì, xin cáo từ.”
“Ah, cảm ơn về mọi thứ. Tôi sẽ không quên sự giúp đỡ này.”
“Giúp những người gặp khó khăn là nghĩa vụ của những người phục vụ cho Tinh Linh Vương. Nếu không phiền, hãy cứ dựa vào tôi bất cứ lúc nào.”
“Cảm ơn cô rất nhiều.”
“Chúng tôi cũng đã chuẩn bị ngựa ở ngoài, xin hãy vui lòng sử dụng chúng,”
Và cứ thế, vu nữ công chúa cúi đầu và rời đi.
Sau khi nhìn cô rời đi, Liz ngôi xuống và nhìn Hiro.
“Này, mặt của anh thực sự đỏ lắm đấy.”