Được coi là lãnh địa của Ma tộc, Địa Ngục trải rộng khắp cánh rừng hắc ám và vùng đất chết.
Ở giữa trung tâm Địa Ngục tồn tại một đại đô thị có tên: Gran Boige. Tại nơi đó, có rất nhiều quỷ tộc sinh sống, và tòa Lâu Đài Ma Quái nằm ở vị trí chính giữa của thành phố.
Được bao quanh bởi những bức tường thành kiên cố, lâu đài của Ma Vương mang lại cho người nhìn một cảm giácnguy hiểm.
Tòa thành trì rất ăn nhập với cái tên Ma Vương, không sai vào đâu hết khi nói nó là biểu tượng của nỗi sợ hãi.
Trong phòng hội đàm của lâu đài, một cuộc thảo luận của binh đoàn Ma Vương thứ 58sắp được diễn ra.
Tôi… Reiya Farza, sau khi chữa trị xong cho Hắc Thánh Long-sama, đã tiến về Lâu Đài Ma Vương.
Vì phải giúp đỡ Hắc Thánh Long hồi phục, nên tôi đã phải tạm dừng chân lại một chút và giờ mới đang trên đường tới cuộc hội nghị với một tốc độ nhanh lẹ.
Trong khi đi xuống dọc theo tấm thảm đỏ được trải trên nền nhà được lát đá cẩm thạch, tôi đã tới phòng họp được chuẩn bị sẵn từ trước.
Cánh của của căn phòng được làm từ gỗ nguyên khối, và có một âm thanh rất kỳ quái phát ra mỗi khi cánh cửa được mở ra.
Điều chỉnh lại nhịp thở, tôi gõ cửa và xưng danh.
“Binh đoàn thứ 3 thuộc quân đội Ma Vương, chỉ huy Reiya Farza đã tới nơi.”
Sau khi xưng tên, cánh cửa tự động mở ra.
Bên trong, đúng như đã dự đoán, những người chỉ huy khác cũng có mặt tại đây.
Tất cả bọn họ đang ngồi xung quanh một chiếc bàn lớn.
Tại nơi xa nhất của cái bàn, có một cánh cửa màu đỏ thẫm trông thật đáng kinh hãi.
Vì không thể cứ đứng mãi trước cửa thế này được nên tôi ngồi đại vào một chỗ trống.
Dù chuyện này thật vớ vẩn, nhưng mà cứ mỗi khi ngồi vào chiếc ghế này thì tôi lại cảm thấy như muốn khuân nó về phòng của mình.
Khi nghĩ ngợi linh tinh như vậy, một con quỷ khác nói với tôi.
“Oi, Reiya! Cô nghĩ mình đang làm gì thế, khi đi trễ trong một cuộc hội nghị hết đỗi quan trọng như này!”
“Ồn ào quá… Ta có nhiều việc vặt phải làm.”
“Hãy làm vậy nếu như mấy cái việc vặt đó quan trọng hơn cuộc họp này! Phải biết cân nhắc thời gian chứ!”
“Nghiêm túc thì ngươi làm ta ngứa đít lắm rồi đấy. Đến gần kịp giờ, có vấn đề gì khi mới chỉ đi trễ một chút nhỉ?”
“Cái gì cơ!!?”
Con quý đang nói tất tần tật mọi thứ cho tôi lúc này là chỉ huy của bình đoàn số 5, Urs Banyu.
Hắn ta mặc một bộ quân phục đen tuyền của quân đội ma vương kèm theo một cái áo choàng màu lam đang khoác ở trên vai.
Cơ bắp của hắn lộ ra, đủ để có thể nhìn thấy thông qua lớp quân phục.
… Tôi lúc nào cũng cảm thấy nó làm mình khó chịu nhiều hơn là thấy hấp dẫn.
Nước da tối màu và một chiếc sừng lớn mọc ra từ thái dương, hắn thuộc họ nhà quỷ oni.
Nhưng không phải bất cứ con oni nào khác mà là kẻ cầm đầu loài Oni Hoàng Đế, vua của mọi oni.
Bơ đi lời của Urs, cô nữ quỷ ngồi kế bên hắn ta mở miệng nói.
“Reiya hư quá à. Cậu phải học cách đến đúng giờ giấc chứ. Và thêm nữa, để không làm Urs bị động đực, có được không?”
“Nu,nunuu… nếu Riareta đã nói vậy thì…”
“Ta hiểu rồi…”
Cô nữ quỷ đó dừng cả tôi và Urs lại chính là chỉ huy của bình đoàn thứ tư Riaretta Barheim.
Cô ấy sở hữu một mái tóc gợn sóng màu kem và đôi mắt nâu trông khá hiền dịu.
Với cặp mắt hơi rũ xuống và một cái nốt ruồi bên dưới mắt phải, không biết tại sao nhưng cô nàng trông lại rất gợi cảm. Thật là buồn khi so sánh với bản thân nhưng mà vẻ đẹp của cô cũng chẳng thua kém gì tôi đâu.
Đó là vì cô thuộc tộc mộng ma (succubus), và là người đẹp nhất trong số chúng – Nữ chúa mộng ma.
Cô gái đó với tôi, là những người phụ nữ duy nhất được nắm vị trí lãnh đạo, và bọn tôi cũng khá hòa thuận với nhau, đến nỗi tôi còn có thể gọi cô ấy là Ria.
Vì nước da của Ria không tối màu hay kiểu kiểu như của Urs, nên ngoại hình của cô trông gần như giống hệt loài người.
Nhưng nhờ đôi cánh dơi mọc sau lưng kia của Ria, mà ta có thể nhận ra cô là một con quỷ.
“Lần sau hãy cần thận nhé, được không?”
Với một nụ cười bất an, Ria nói vậy. Tôi và Urs cũng thế, không hiểu vì sao lại cảm thấy có điều gì đó không tốt.
Thật kỳ lạ, không phải sao? Mặc dù Ria và tôi đáng nhẽ ra là bạn cùng trang lứa (TLN: độ trẻ trung ngang nhau)…
Nhưng khi ở bên Ria, tôi không thể nghĩ gì khác ngoài việc cảm thấy cô ấy như một người chị gái.
Mặc dù Ria là mộng ma, nhưng sau khi xem xong cuốn truyện tình cảm cực kỳ lãng mạn mà cô ấy đã mượn tôi rất lâu về trước, khuôn mặt của cô đỏ ửng như gấc lúc trả lại tôi cuốn sách ấy. Có vẻ như cô nàng thực sự rất trong sáng.
Và mặc dù vậy, đôi gò bồng đảo của cô ấy thật là vĩ đại. Ngay cả lúc này, chúng trông như thể đang kêu gào đòi nhảyra khỏi bộ quân phục nữ màu đen kia.
Tôi cũng nghĩ ngực của mình không phải là dạng vừa đâu cơ mà vẫn thua Ria.
Ku-…! Nếu có bộ ngực đó ngay bây giờ thì tôi sẽ có một đêm nóng bỏng với bạn trai…!
“Này, Reiya? Tại sao lại nhìn ngực mình như thể đang muốn trả thù kẻ thủ ác đã ra tay sát hại cha mẹ cậu vậy?”
“Điều đó, hãy đặt tay lên ngực mà suy nghĩ đi.”
Ria nghiêm túc đặt tay lên ngực và nghiêng nó về một bên.
Và bàn tay của cô nàng còn không thể ôm trọn được bầu ngực… Cái cảm giác thất bại này là sao chứ?
Trong khi nghĩ mấy điều ngu ngốc, một người đàn ông lơ đãng ngồi cách xa tôi một chút bắt đầu nói.
“Này, khi nào chúng ta sẽ bắt đầu? Nếu không có việc gì quan trọng thì tôi muốn mau mau chóng chóng về nhà lên giường đắp chăn đi ngủ.”
Nói vậy xong, anh ta ngáp một cái rõ to.
— Chỉ huy của binh đoàn số hai Zorua Wartor.
Cái tên đó là một trong những kẻ mạnh nhất của quân đoàn ma vương, không như Hắc Long-sama và Bạch Long-sama.
Dù cũng mặc quân phục giống như Urs nhưng anh ta chẳng khoác áo choàng và ăn mạch thì thật là luộm thuộm.
Anh có một mái tóc bạc dài được buộc lại ở phía sau, và một đôi mắt đỏ vô hồn.
Không giống như Urs và Ria, nếu chỉ nhìn ngoại hình thì sẽ thật khó để phát hiện ra anh ta thuộc quỷ tộc.
Zorua là một ma cà rồng. Hơn nữa, còn vượt trội hơn cả tổ tiên của mình, những ma cà rồng thuần huyết, anh ta đã khắc phục được mọi điểm yếu của loài ma cà rồng và giờ đây trở nên hoàn hảo.
Bởi vì sự tồn tại đó, ngay cả Urs, tên đã lên lớp tôi vì vụ đi trễ, cũng không thể mở mồm khiển trách Zorua. Đúng là một tên to xác nhát cáy.
Khi tôi nhìn Urs với một ánh mắt lạnh nhạt, hắn ta đã nhận ra và ngoảnh mặt đi một cách khó xử.
Chà, Zorua mạnh đến nỗi mà thậm chí đến cả Ria cũng phải bất lắm mới lên tiếng khuyên bảo được anh ta.
Anh chàng rất mạnh mẽ đó được gọi là ‘Xích Hắc Vương’
… Dù vậy, còn có hai con quái vật khác cũng có tầm cỡ như vậy.
“- Đừng phàn nàn nữa, Zorua.”
“Ah?”
Một giọng nói êm đềm… nhưng lại đủ để khiến tất cả những ai nghe thấy đều phải bất giác co rúm người lại vì cảm thấy như đang bị đe dọa.
Cái giọng nói đó, hướng trực tiếp vào Zorua, lại phát ra một lần nữa.
“Yên lặng chờ đợi đi.”
Cái người đang kiệm lời đó nói là một trong số ít những người ở đây có thể quở trách được Zorua.
Cầm đầu binh đoàn số một, Zelos Albana.
Vị chỉ huy của binh đoàn số một, là người mạnh nhất trong binh đoàn quỷ tộc và được mệnh danh là [Kẻ Hủy Diệt], sở hữu một sức mạnh tuyệt hảo.
Mái tóc màu lam hoang dại, cặp mắt vàng ánh kim như long tộc. Thần sắc đờ đẫn nhưng lại toát ra vẻ nam tính.
Cũng mặc một bộ quân phục màu đen, nhưng không giống như Urs cơ bắp sáu múi lồ lộ ra sau lớp áo, anh ta toát ra một vẻ ma lanh.
Khác với lúc trước, giờ đây Zorua đang lườm Zelos mới một ánh mắt cương quyết.
“Im điiiii… Đừng có ra lệnh cho ta.”
“Ngươi đang tính gây rối cho người đã gọi chúng ta tới đây, Rutia-sama, chỉ vì cái tính ích kỉ của mình à?”
“Chẳng có gì để làm ở đây cả. Chỉ là ta ghét phải chịu mấy cái cảnh phiền phức này thôi.”
Zelos nhìn thẳng vào Zorua bằng một ánh mắt sắc lẹm, người vừa mới giảng giải mọi chuyện, cho dù việc đó thực sự rất rắc rối.
“Hiểu rồi— vậy thì, ngươi có muốn mất xác không? Con Dơi kia”
Zelos, trong khi phóng thích một ma thuật ám muội từ cơ thể, lặng lẽ nói.
Nhìn vào tình huống đó, Urs khẻ thầm thì với tôi.
“Không, không phải việc này rất tệ sao? Như đã đoán trước, một khi mà Zelos cáu lên thì sẽ chẳng thể cản lại được đâu.”
“Ngay cả Zorua khi hóa điên cũng sẽ chẳng làm gì được anh ta đâu, có biết không?”
“Kh, không phải!!”
Trời ạ, nghe chẳng thuyết phục chút nào.
Quan trọng hơn. Nếu Zelos thực sự phát cuồng thì lâu đài của Ma Vương này, không… mà toàn bộ Gran Boige sẽ bị xóa sổ.
“Ze, Zelos! Bĩnh tĩnh lại đi!”
Rỉaetta liều lĩnh cố gắng để làm dịu bớt đi cơn thịnh nộ của anh ta, nhưng Zelos bỏ hoàn toàn ngoài tai những lời đó.
Vào lúc này, từ cơ thể của Zorua đang đối đầu với Zelos. Tỏa ra một luồng khí hắc ám đen ngòm.
Anh ta gọi nó là “Dơi”, một từ đầy khinh miệt hoàn toàn bị cấm sử dụng đối với loài ma cà rồng. Sẽ còn kỳ lạ hơn nếu như Zorua nói không thèm chớp mắt.
Zorua, với toàn thân phủ một lớp khí hắc ám, quay lại đấu khẩu với Zelos.
“— Ta sẽ nghiền nát ngươi, con thằn lằn kia”
Tại sao lại phải phát ngôn ra những câu sẽ khiến địch thủ còn thêm phát cáu hơn chứ.
Tôi tự dưng nghĩ vậy.
Mặc dù thực sự không phải là người nên nói ra câu đấy vì tôi cũng là loại thích quấy rối và lấy kẻ địch ra làm trò cười.
Nhân tiện đây thì tôi cũng không biết chủng loài của Zelos là gì.
Như Zorua đã nói thì mắt của anh ta rất giống của loài rồng, nhưng điều đó không có nghĩa rằng anh là một con rồng.
Đó là vì cha mẹ Zelos thuộc dòng dõi quỷ Oni tầm thường.
Và vì vậy, Zelos, được sinh ra bởi loài quỷ đó, nhưng lại không có đặc điểm của loài Oni, đó là chiếc sừng. Vậy mà anh ta lại có khả năng vượt trội so với Vua quỷ Oni Urs, và sở hữu một sức mạnh áp đảo, trường hợp này được gọi là đột biến.
[Xích Hắc Vương] và [Kẻ Hủy Diệt]… Trâu bò choảng nhau, ruồi muỗi chết. Nếu hai người này mà đụng độ thì bọn tôi sẽ bốc hơi sạch.
Khi đang nghĩ về những điều hết sức bình thường này thì Ria nói với tôi như thể đang la lên.
“Này Reiya! Cậu cũng giúp một tay đi chứ!”
“Vô ích thôi, xét cho cùng thì sức mạnh của bọn họ hoàn toàn ở một đẳng cấp khác.”
“Đó là lý do tại sao mình bảo cậu giúp!”
Tiện đây thì không cần phải để Ria nói câu đó, tôi đã dự định dùng “Ma thuật không gian”, thứ được coi là ma pháp độc nhất của tôi để dừng hai người kia lại.
Nhưng, Zorua nghiền nát ma thuật của tôi với luồng khí hắc ám đó, và Zelos thì thổi tung nó đi. Tôi nghĩ tạo ra thêm bất kì nỗ lực phản kháng nào nữa cũng sẽ đều vô ích.
Thế nên tôi bỏ cuộc và bắt đầu ăn những viên kẹo ở trên bàn.
“Ahhhh mou! Urs! Anh cũng lại đây giúp đi!”
“Eh? Tôi, tôi à, cái đó… đư, được! Bụng! Bụng tôi đang hơi đau nên không thể giúp được gì đâu! Iya, thật là đáng tiếc mà!”
“Này! Anh đang đùa phải không?”
Urs, vè bên ngoài trông rất nguy hiểm nhưng hắn ta chẳng phải là một tên đáng để mọi người bận tâm.
Chà, dù sao thì điều mà bạn thực sự có thể nói vào lúc này là bầu không khí giữa Zorua và Zelos dường như sắp nổ tung.
Và ngoài Zorua và Zelos ra… người mạnh nhất cuối cùng cũng lên tiếng.
“Zorua-chan, Zelos-chan, đánh nhau không tốt đâu nghe chưa?”
Y như vậy, một người đàn ông lên giọng như một người chị cả, đập cái bộp vào đầu hai bọn họ.
Zudo~o~o~o~o~ooooooon!
Anh ta chỉ đánh vào đầu một cái thôi nhưng họ đã nằm bẹp dí xuống cái bàn của phòng hội nghị.
Hoặc đúng hơn, đó không phải là âm thanh phát ra sau khi có ai đó bị ăn một cái gõ đầu phải không?
Mặc dù đã phải trải qua một pha… chấn động não theo đúng nghĩa đen, để dừng việc cãi cọ lại, nhưng cả hai, không chút thương tích, tỏ ra một biểu cảm hơi chút xấu hổ.
“… Xin lỗi, ta đã quá nóng máu”
“…tch, lỗi của ta”
—Đội trưởng kỷ luật quỷ binh, Jade Lowen.
Hắn thuộc loài mộng ma (Incubus), và điều mà bạn có thể đoán được chắc về bộ tộc đó là, hắn ta có một vẻ ngoài cũng khá ngon trai, nhưng…uu
Un, hắn ta không có hứng thú với phụ nữ, và luôn luôn theo đuổi đàn ông. Còn nhiều hơn cả tôi.
Un, hắn ta bị ám ảnh ghê gớm với đàn ông.
Nhưng, nghiêm túc mà nói thì thật đáng tiếc.
Mái tóc vàng tuyệt đẹp, đôi mắt tím biếc. Khuôn mặt và biểu cảm là nguyên mẫu hoàn hảo cho một ‘Quý ông’ và một tay sát gái đích thực, nhưng thực chất hắn ta là một kẻ ăn thịt người.
Nếu không phải vì chuyện đó thì chắc hẳn giờ đây hắn ta đã rất nổi tiếng với bọn con gái.
***
Chà, mặc dù có hoàn cảnh như vậy nhưng hắn ta vẫn thường xuyên nói chuyện với Ria và tôi, và hắn ta nói chuyện với mọi người như cách mà một người phụ nữ thực thụ làm.
Khi Zorua bắt đầu gãi lưng, và Zelos thì đứng sang một bên với khuôn mặt vô cảm, Jade liếc mắt đưa tình tới hai người bọn họ.
「Ngoan lắm mấy cưng. Tý nữa chụy sẽ thưởng cho mấy cưng một nụ hôn nhé」
「「Ta không cần」」
Oo, Jade khá là đáng kinh ngạc đấy.
Zorus và Zelos, hai người thường xuyên cãi nhau như chó với mèo, giờ đây lại hòa thuận đồng thanh từ chối hắn.
Hàng tá những vấn đề dường như đang vỡ ra như bong bóng xà phòng trong hàng ngũ quân đội Ma Vương, nhưng không biết làm sao mà tôi lại cảm thấy như mọi chuyện rồi sẽ được giải quyết ổn thỏa.
Sau khi xem vở hài kịch ngắn và dành một chút thời gian để hạ bàn tọa xuống ghếnghỉ ngơi, cánh cửa đổ thẫm ở sâu bên trong căn phòng đã được mở ra.
Tất cả chúng tôi đứng dậy chờ một lúc trước khi cánh của hoàn toàn rộng mở.
Đằng sau đó, hai thân ảnh có hình dạng con người xuất hiện.
Một trong số họ có mái tóc màu chàm, với đôi mắt tối thăm thẳm như bầu trời đêm.
Khuôn mặt ngài vô cảm, với những đặc trưng như một con búp bê. Đó là người thực sự mang một vẻ đẹp vĩnh hằng trường tồn theo thời gian.
Tô điểm với một bộ váy đen sẫm, và mặc choàng bên ngoài đó là một chiếc fulông có màu tương tự.
Ngài đi tới chỗ chúng tôi với một hào quang đáng sợ, thực sự giống như một kẻ thống trị.
Và nhân thân của ngài là —- Con gái của Ma Vương, Rutia Byuto.
Rutia điềm đạm bước vào căn phòng hội nghị, trước khi dừng lại tại phía đầu bàn.
Và rồi, nhìn qua một lượt xung quanh chúng tôi, ngài bắt đầu nói.
「 —- Mọi người, vì đã tham dự cuộc họp này, ta xin được cảm ơn. 」
Chỉ nói một câu như vậy.
Vào thời điểm nghe thấy những lời ấy, chúng tôi đặt vũ khí xuống, biểu hiện bằng tất cả lòng tự hào và linh hồn, cúi đầu quỳ xuồng mặt đất.
Đây là lễ nghi chào hỏi thể hiện lòng kính trọng cao nhất đối với tộc quỷ.
Nguyện cả thể xác và linh hồn bị đày xuống Địa Ngục, hi sinh tất cả mọi thứ của bản vì lợi ích của vùng đất… Đó chính là ý nghĩa của hành động này.
Tôi đã lo lắng rằng Zorua sẽ không có ý định hành lễ, nhưng có vẻ như đó là một suy nghĩ nghĩ thừa thãi, và thậm chí Zorua còn kiên quyết bộc lộ sự trung thành của mình.
Khi thực hiện nghi lễ với xong, người còn lại đi cùng cô bắt đầu phát biểu.
「Fumu. umu umu, Hãy cứ tiếp tục phát huy」
Tuy nhiên, những lời hắn ta nói chỉ có mục đích là làm cho chúng tôi sôi nổi lên.
Kurai… Danh xưng của người đàn ông bước vào phòng hội nghị cùng với Rutia, và đó cùng là kẻ mà tôi căm ghét nhất.
Hắn ta có bộ mặt láng bóng và một cơ thể béo lùn. Hắn thở một cách thật khó nhọc, gần như kiểu bị nghẹt mũi. Trên hết, cái sừng tí hon một cách đáng thất vọng mọc trên đầu đó chứng tỏ một điều rằng người sở hữu đích thị là thuộc tộc quỷ Oni.
Nhưng tôi không đặc biệt ghét hắn vì cái ngoại hình đó.
Điều mà tôi ghét ở hắn là bởi cái thái độ nhún nhường hạ mình đó, đó là điều khiến mọi người không bao giờ lắng nghe theo lời của cái tên rác rưởi được gọi là Kurai.
Không giống như chúng tôi, cái kẻ đó không hề nắm giữ bất cứ vị trí quan trọng nào trong hàng ngũ quân đội Ma Vương… Thay vào đó, hắn ta chỉ được bổ nhiệm vào chức vụ phụ tá cho Ma Vương với khả năng thiên lý nhãn (Dự đoán tương lai).
Không may rằng, năng lực dự đoán đó lúc nào cũng chính xác, và hắn ta có thể dự đoán trước được mọi đường đi nước bước của Nhân Tộc.
Đó là lý do tại sao hắn ta luôn ở bên Ma Vương để có thể dự báo trước được những mối hiểm nguy đang rình rập.
Nhưng tôi không thể làm gì khác ngoài việc cảm thấy tên này quá đáng ngờ.
Những hành vi thường ngày cũng đặt ra những nghi vấn về việc liệu hắn có thực sự trung thành với Ma Vương hay không.
Không phải chỉ có duy nhất mình tôi nghĩ thế mà cả những Quỷ Tưởng khác cũng cảm thấy vậy.
Kurai tiếp tục nói nhảm như thể không đọc được không khí ở đây.
「 Nifu. Chỉ là lẽ tự nhiên khi tất cả mọi người có mặt ở đây vì lợi ích của ta… … thật là đúng đắn khi nói ra! Nihi Nihi Nihi!」
Cái điệu cười quái dị đó. Đây là lần đầu tiên tôi được nghe thấy một thứ như thế.
Hừm, thực sự việc đó không đáng bận tâm đến vậy, nhưng trong khi nghĩ vậy, Rutia bắt đầu nói.
「…… Kurai. Yên lặng.」
「…… Nufu. Lời xin lỗi chân thành nhất từ thần.」
Tôi tự hải rằng liệu hắn có cảm thấy thế thật không… …
Quở trách Kurai xong, Rutia bảo chúng tôi ngẩng đầu lên và ra hiệu cho chúng tôi tìm lấy một chỗ ngồi.
Khi vị trí đã ổn định, Kurai lại bắt đầu nói tiếp.
「Nufu. Và? Rutia, điều gì đã khiến ngài phải gọi cho chúng thần đến đây ngày hôm nay?」
Bởi vì Kurai đi cùng với Rutia từ cánh cửa đó, nên tôi cho rằng hắn đã biết về nội dung của cuộc họp ngày hôm nay, nhưng không hiểu vì sao mà dường như hắn lại không có một chút manh mối gì về việc này.
「… … Un. Lý do mà mọi người quy tụ lại đây hôm nay … … là bởi vì ta muốn nói về hiệp ước liên minh với Vương Quốc Winberg.」
Cặp mắt của bọn tôi trợn tròn sau trước những lời của Rutia.
Đó là bởi vì, bị gắn kết thành đồng mình với Vương Quốc Winberg… … thì sẽ đồng nghĩa với việc là bị trói buộc làm đồng mình với Nhân Loại.
Với những kẻ đã phong ấn Ma Vương, và cũng là kẻ đã hành hạ giống loài của chúng tôi suốt một thời gian dài.
Thành lập liên minh với đám nhân tộc đó…
Hơn nữa, tại sao lúc nào cũng là Vương Quốc Winberg?! Cái nơi mà tên thuộc hạ không đáng tin cậy của tôi đã tự ý đặt ma pháp Dịch Chuyển khắp Đế Đô Terveil.
… Mình nên làm gì nếu họ thực sự thành lập hiệp ước đồng mình?
Ô-ổn đúng không? Chỉ có khoảng 100 cái bẫy như vậy, và có thể có khả năng những con quỷ khác sẽ bị dịch chuyển thay vì con người.
Đ-đúng vậy! Điều quan trọng nhất lúc này là suy nghĩ tích cực!
「 ? Reiya, cậu trông có vẻ hơi nhợt nhạt đấy … …」
「 Eh?! K-k-k-k-k-không đời nào mặt mình lại nhợt nhạt cả! Mou, đừng nói những điều kỳ lạ như vậy nữa Ria!」
「… … Cậu thực sự ổn chứ?」
Ria trông thực sự rất lo lắng, nhưng tôi không thể cứ ngoan ngoãn mà nói thẳng ra sự thật ở đây được.
… Khi mấy tên đó quay về, mình sẽ thẳng tay cho cho chúng một trận.
Trong khi tôi đang nở một nụ cười tàn độc trong lòng, Kunai đột nhiên hét lên đau đớn.
「 Na, Người đang nói gì vậy! Nhân Tộc và Ma Tộc liên kết bởi một hiệp ước đồng minh sao? Người đang phun ra những điều vô nghĩa gì thế … … !」
「… … Uun, Ta đang nói nghiêm túc đấy」
Tới Rutia người đang nghiêm túc suy nghĩ về việc thành lập liên mình giữa nhân loại và Quỷ tộc, Kurai cạn lời không biết nói gì hơn.
「Dĩ nhiên, Nhân Tộc luôn luôn là một sự tồn tại khiến chúng ta ghét cay ghét đắng. Đó là bởi vì chúng lúc nào cũng đối xử với chúng ta như súc vật, việc đã liên tục xảy ra suốt từ thế hệ này sang những thế hệ khác. Thậm chí cả cha ta… … Ma Vương, cũng đã bị bọn chúng phong ấn.」
「Vậ- vậy thì … … !」
「… … Nhưng mà … … đó là tại sao một sự thỏa hiệp vào lúc này lại cần thiết cho chúng ta.」
「 Thần không thể hiểu ngài nữa ! Thần kinh của ngài có bị rung rinh không thế ?!」
「… … Ta nghiêm túc đấy. Nếu cứ tiếp tục bị giữ lại bởi những hận thù trong quá khứ, thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ có thể chạm tay vào một tương lai, vào một ngày mai khi mà mọi người có thể cùng nở nụ cười. Để có thể tìm lại được nụ cười đã đánh mất…. … để có thể vượt qua được quá khứ khó khăn, ta cảm thấy rằng chúng ta phải học cách cùng chung sống với Nhân Loại.」
Rutia tuyên bố, với đôi mắt tràn đầy quyết tâm.
Ánh mắt đó dường như đã động tới lòng người… … Cứ như thế ngài là một Ma Vương thực thụ.
「… … Thêm vào đó, trong số chúng bạn của ta, có một đứa trẻ đang làm mạo hiểm giả ở đó, theo như cô ta nói thì Đức Vua của Vương Quốc Winberg là đang cố gắng thành lập mối quan hệ hữu nghị với Ma Tộc ở đây.」
「Câ-câu chuyện đó tuyệt nhiên là một lời dối t—–」
Vào khoảnh khắc mà Kurai cố nói ra điều đó, hắn ta đã ngay lập tức hoảng sợ bởi sát khí phát ra từ Rutia.
「… … Những kẻ dám nói xấu bạn bè của ta… … Sẽ không được tha thứ」
「Nufu, Nufu – … … 」
Trúng phải những sát khí khát máu đó, cái khịt nũi của Kurai trở nên nặng nề hơn bình thường, và mặt hắn ta thì trắng bệch, thật là đáng đời.
Nhưng Kurai, kẻ không biết bỏ cuộc, bắt đầu hét lên.
「Nufu … … Đ-đúng rồi! Rutia ! Của thần … … Lời tiên tri của thần! Lúc nãy khi nhìn vào tương lại, thần được trông thấy rằng nếu Ma Tộc mà có mối liên hệ tới Nhân Loại thì chúng ta sẽ gặp phải tai ương! Đó là lý do, ta nên dừng việc đồng minh với con người lại! 」
「… … Nếu như, vào lúc đó mà lời tiên tri của ngươi chính xác… … thì lúc đó ta sẽ chịu trách nhiệm và đặt cả mạng sống của mình ra để đền bù.」
「Đ-điều đó, dân chúng sẽ không bao gi—-」
DON!
Đột nhiên, trước khi Kunai nói xong, hắn đã bị chặn lại bởi âm thanh của một ai đó đập mạnh vào mặt bàn.
Tôi quắc mắt nhìn Kunai, và ngay cả Zorua, người hay che dấu cơn giận của mình, mặt sưng mày sỉa nhìn trừng trừng hắn ta và phản đối.
「Oi, Con lợn. Vô nghĩa là tất cả những gì mà ta nghe thấy ngươi lảm nhảm suốt nãy giờ. Hãy im mồm vào và tuân lệnh Rutia đi. Trừ khi — Ngươi muốn bị ta cho ra bã.」
… … Có phải Zorua là dạng người được dân gian đồn đại là “tsundere” hay không?
Hừm, suy cho cùng thì anh ta cũng đã thề trung thành với Rutia và Ma Vương.
Trong khi tôi đang nghĩ mấy điều quá đỗi bình thường như vậy, Zelos, người hay gây sự với Zorua, cũng đứng dậy và nói ra suy nghĩ của mình.
「Mặc dù ta không thích khi mình có cùng quan điểm với tên Zorua… … Nhưng Kurai à, nếu muốn thì ta có thể cho cái bản mặt ngươi biến mât khỏi hành tinh này đấy biết không?」
Đối mặt với luồng sát khí tỏa ra từ hai thành viên mạnh nhất, Kurai chỉ có thể tỏ ra hoảng loạn.
Và để đưa sự việc lên tới một mức độ xa hơn, Jade đế vào,
「 Nnn~ Cưng không nghĩ rằng mình hơi ích kỷ à Kurai? Nếu cưng mà cứ giữ cái thái độ như thế… Thì tối nay, chụy sẽ phải cho cưng nểm trải một thứ gì đó nóng hổi, một hình phạt nóng bỏng thì sao, ổn không nhỉ?」
「 Hi-Hiiiiiiiiiiiiiiiii!」
Với những lời Jade nói, bộ mặt của tên Kurai trắng bệch vì nhiều lý do khác nhau, nhưng khi phải chạm trán với 3 thành viên mạnh nhất của Binh Đoàn Ma Vương cùng một lúc, mặt của hắn giờ đây đã trắng như vừa mới được tẩy bằng bột giặt.
Như dự đoán, Kurai không thể cầm tự được lâu hơn và phóng một mạch về phía cảnh của đỏ thẫm mà hắn dùng để bước vào… …
「Nh-nhớ mặt ta đấy! Các người nói về việc trở thành đồng minh của Con Người bây giờ, nhưng rồi sẽ nhận ra rằng việc đó là điều bất khả thi, sớm thôi!」
Thả thính vài lời trước khi bỏ trốn như một loài sinh vật hạ đẳng, hắn ta chạy đi.
… Động cơ của hắn là gì khi nói ra điều đó?
Khi bầu không khí trong căn phòng cuối cùng cũng trở lại bình thường lúc mà tên Kurai đã rời đi, Rutia bắt đầu nói tiếp.
「… …Các ngươi, cảm ơn. Sự thật là, cũng giống như đế chế Kaizer, còn nhiều những quốc gia muốn chúng ta bị diệt vong. Trong giữa tình cảnh này, để thành lập liên minh với Nhân Loại, dĩ nhiên là có nhiều rủi ro… … và ta cũng biết điều đó. Nhưng mà chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục tiến lên. Đó là lý do mà … … tất cả, hãy cho ta mượn sức mạnh của các ngươi.」
Với lời kết thúc, giọng của Rutia dần dần trở nên mềm mỏng hơn.
Mou, rõ ràng là câu trả lời của chúng tôi đã được định sẵn rồi.
Từng người mọi, chúng tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bày tỏ lời chào cung kính nhất như để đáp lời ngài.
『Trái Tim của chúng thần nguyện hòa chung với Ma Vương—-』
Trong màn đêm u tối, duy nhất một người đàn ông lẩm bẩm cay nghiệt với bản thân.
「Chết tiệt, Chết tiệt, Chết tiệt … … ! Nếu điều đó xảy ra thì kế hoạch của ta sẽ … … !」
Hắn ta dừng lại ở đó, hít một hơi dài và kiềm chế bản thân, trước khi tiếp tục.
「Chà, kế hoạch của ta hơi trệch hướng một chút, nhưng vẫn nằm trong tầm tay của ta để quay lại đúng quỹ đạo. Không có một kẻ nào có thể cản trở được những kế hoạch của ta. Nihi Nihi Nihi!」
Tiếng cười kinh tớm của tên đó vang vọng cả một không gian u ám… …