Bên trong thánh điện ở Cõi thần thống nhất... Tôi đang ở trong phòng của Đại Thần Ishtar. Bà ấy mỉm cười với tôi cùng vẻ mặt hiền hậu đã hằn sâu những nếp nhăn.
"Ristarte. Ta xin chúc mừng con đã giải cứu thành công thế giới Kwarna."
"Không có gì đâu ạ! Dù sao thì nó cũng chỉ là một thế giới hạng D."
"Dù vậy, những gì con đang làm cũng khá là ấn tượng đó. Con đã cứu rỗi được nhiều thế giới chỉ trong một khoảng thời gian ngắn."
Sau khi gượng cười trong sự xấu hổ, tôi hỏi:
"Vậy, um... Có tin tức gì về Mersais không ạ?"
"Ta vẫn đang để mắt tới cô ta kể từ lúc sự cố của con xảy ra, nhưng tới bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì. Ta tin rằng con không cần phải lo lắng về việc này."
"V-Vâng, có lẽ ngài nói đúng..."
Tôi cúi đầu chào Đại Thần Ishtar và rời khỏi phòng bà ấy. Trong khi đi qua thánh điện, tôi nghĩ lại ngày hôm đó.
...Cả anh hùng Seiya Ryuuguuin và tôi đều buộc phải đối mặt với một thực tế vô cùng tàn khốc khi giải cứu thế giới Ixphoria, bởi vì đó là thế giới mà Seiya đã không thể cứu trong lần trước, cũng như đó là nhà của tôi trước khi được đầu thai thành một nữ thần. Quỷ Vương đã mang sự hủy diệt đến Ixphoria và biến nó thành một thế giới của quái vật. Nhưng ngay cả như vậy, sau khi biến sự hối hận về độ liều lĩnh của bản thân thành cực kỳ thận trọng, Seiya cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng và đánh bại mọi kẻ thù mà cậu ấy gặp phải. Tuy nhiên, trong trận chiến cuối cùng chống lại Quỷ Vương, chúng tôi biết được rằng cỗ máy giết người Kiriko lại sở hữu linh hồn đứa con đã mất của chúng tôi và nếu Quỷ Vương chết thì em ấy cũng sẽ chết theo. Dẫu như vậy, Seiya cũng đã đánh bại hắn ta và chúng tôi đã cứu được Ixphoria. Bài học rút ra là cho dù bạn có chuẩn bị kỹ càng hay cẩn thận đến đâu thì cũng không thể cứu được một số thứ đơn giản.
Sau khi Thần Tối cao Brahma gửi Seiya trở lại thế giới của mình bất chấp sự kháng cự của cậu ấy, tôi đã lo lắng về lời cảnh báo của Seiya trong vài ngày tiếp theo. Chúng tôi biết rằng có một nữ thần sa ngã bị đuổi ra khỏi Thiên Giới, kẻ được cho là cai trị Ixphoria từ trong bóng tối: Nữ thần Bạo lực, Mersais. Tôi lo lắng rằng bất cứ ngày nào cô ta cũng có thể tấn công. Nhưng dù bao nhiêu ngày đã trôi qua, Mersais vẫn không có chút động thái nào và Thiên Giới vẫn bình yên như mọi khi.
Khi nghĩ kỹ lại, tôi nhận ra rằng Brahma cũng có lý. Thiên Giới có các vị thần như Ishtar - người có thể nhìn thấy tương lai; Nữ thần Hủy diệt Valkyrie; và thậm chí cả Chronoa - người có thể thao túng thời gian. Tôi không thể tưởng tượng làm thế nào mà có người lại có thể vượt qua một hàng phòng thủ sắt đá như vậy.
Sự lo lắng của tôi mất dần theo thời gian và hôm nay, tôi được giao sứ mệnh giải cứu một thế giới khác. Bây giờ tôi đã là một nữ thần cấp cao, tôi có thể lựa chọn nhận nhiệm vụ như vậy hay không, nhưng sau một lúc do dự thì tôi quyết định thực hiện nó. Rốt cuộc, tâm trí của tôi đã bị ảnh hưởng bởi sự nghi ngờ dành cho Brahma cùng với cảm giác mất mát Kiriko. Bởi vì tâm trí của tôi luôn là một biển những lo nghĩ, nên tôi đã chìm vào công việc để quên đi cảm giác này. Thêm nữa...
"Ristarte. Thần Sáng tạo Brahma yêu cầu tôi đưa cho cô thứ này."
"Đ-Đây là...!"
Sứ giả của ba vị thần tối cao đã đưa cho tôi một danh sách triệu hồi có tên của Seiya trên đó.
Mình có thể gặp lại Seiya rồi!!
"Tôi sẽ giải cứu thế giới này dù có chuyện gì đi chăng nữa!"
Sau khi nhận nhiệm vụ, tôi dồn hết sự chú ý của mình vào status của Seiya....
"Hả...?"
Tôi nhận thấy rằng có thứ đó quan trọng hơn được viết trong cột nhận xét ở cuối danh sách.
Cô được phép triệu hồi anh hùng của mình với ký ức vẫn được giữ nguyên, nhưng chỉ khi giải cứu thế giới có độ khó S hoặc cao hơn.
"C-C-Cái quái gì thế?!"
Nhiệm vụ giải cứu tôi mới nhận được chỉ có độ khó E mà thôi, vì thế tôi sẽ không thể triệu hồi Seiya. Điều này còn hơn xa cả chọc tức nhau. Có vẻ Brahma đã chơi tôi, nhưng đã quá muộn để làm bất cứ điều gì. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc triệu hồi một anh hùng rất bình thường để cứu thế giới hạng E. Do đó, tôi miễn cưỡng triệu hồi một số anh hùng tầm thường và cứu thế giới mà mình được giao.
...Sau đó, tôi đã nhận vài nhiệm vụ giải cứu khác, nhưng mỗi nhiệm vụ trong đó đều có độ khó là D hoặc thấp hơn. Tôi cầu xin Đại Thần Ishtar về một thế giới cấp S hoặc cao hơn, nhưng không có nhiều thế giới có độ khó cao như vậy để cứu. Bao gồm cả thế giới Kwarna thì cuối cùng tôi đã cứu được ba cái mà không có cơ hội nhìn thấy Seiya dù chỉ một lần.
Tôi rời khỏi thánh địa và đi về phía quán cà phê của Thần Kiếm Cerceus. Các khách hàng quen thuộc đang ngồi ở những chiếc bàn ngoài trời trong vườn.
"Chào mừng trở lại! Em chắc hẳn đã làm việc rất chăm chỉ rồi, Rista!"
"C-Cô đã giải cứu m-một thế giới khác nữa ư? Th-Thật tuyệt vời."
Nữ thần phong ấn Aria - người như chị gái của tôi và Nữ thần Chiến tranh Adenela - người nói với giọng điệu kì quái đã chào tôi khi tôi đến gần họ. Tôi ngồi vào chiếc ghế họ đưa và cười gượng.
"Ha-ha-ha. Vâng, chỉ là gần đây em không thể ngồi yên được."
Tôi bỗng nghe thấy một giọng nói trầm vang lên từ sau lưng mình.
"Kể từ khi trở thành một nữ thần cấp cao, cô như một người hoàn toàn khác vậy."
Đứng sau tôi là Cerceus và ông ấy đưa cho tôi một tách trà. Mặc dù có vẻ ngoài cực kỳ cơ bắp, nhưng ông ta là một vị thần nhút nhát và mặc dù bản thân là Thần kiếm nhưng ông ấy hiện tại lại tập trung vào việc điều hành quán cà phê của mình hơn là luyện kiếm... Phải, tôi biết mà. Nó nghe có vẻ như một trò đùa nhảm. Tôi nhìn lên ông ta với vẻ mặt khó chịu.
"Bây giờ tôi mới nghĩ đến, nhưng tại sao ông không triệu hồi anh hùng?"
"Bởi vì nướng bánh thú vị hơn nhiều!"
Tôi thở dài đầy nghi ngờ trước câu trả lời kiên quyết của ông ấy.
"Đôi khi tôi tự hỏi làm thế nào ông lại có thể tái sinh thành một vị thần được?"
"Rõ ràng, tôi hẳn là một bậc thầy võ thuật, người đã làm vô số việc tốt trong kiếp trước!"
Những lời nói của ông ta rất tự tin. Nhưng Aria, Adenela và tôi vẫn còn nghi ngờ.
"T-Thật là lạ. R-Rác rưởi như Cerceus lại đạt đến thần t-trong trường hợp nào chứ?"
"...?! Cô có thể đừng gọi tôi là rác rưởi được không?! Đặc biệt là khi cô đang uống trà tại quán cà phê của tôi!"
"Này, um ...Aria? Chỉ có hai cách để con người tái sinh thành các vị thần, phải không? Họ hoặc là được công nhận vì những việc làm vĩ đại đã làm trong kiếp trước hoặc là nhận được sự chứng thực từ một vị thần cấp cao."
Nhân tiện, tôi dường như đã trở thành một nữ thần nhờ sự tiến cử nhiệt tình của Aria. Aria đặt tách trà lên bàn và hướng sự chú ý sang tôi.
"Thực ra, còn có một cách khác để con người trở thành thần linh."
"Gì cơ?! Thật chứ? Làm thế nào ạ?"
“Chén Thánh.”
"Ch-Chén Thánh... N-Nhắc mới nhớ, nó cũng sắp tới rồi, h-hử?"
Sau khi lẩm bẩm, Adenela đưa đôi mắt u ám của mình về phía Celseus.
"N-nhưng không đời nào t-tên ngốc này từng là a-anh hùng và đã giành được C-Chén Thánh khi còn l-là một con người. C-có vẻ như xuất t-thân của Cerceus v-vẫn còn là một bí ẩn."
"Ặc...!"
Celseus càu nhàu. Ngoài câu chuyện quá khứ của ông ấy, tôi còn có một dấu chấm hỏi trên đầu mình từ lúc nào.
"Này, um... 'Chén Thánh' này là cái gì?"
Cerceus ngay lập tức nhìn tôi như thế đang nhìn một con ngốc.
"Rista, cô thật sự không biết Chén Thánh là gì ư?"
"W-Well, xin thứ lỗi vì không biết!"
"Rista chỉ mới tái sinh vào khoảng một trăm năm trước, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi em ấy lại không biết. Chén Thánh được tổ chức nghìn năm một lần trong Thiên Giới. Đó là một giải đấu mà những anh hùng đã cứu các thế giới cực kỳ khó có thể tạo nên tên tuổi cho chính mình và chiến đấu để giành quyền trở thành một vị thần."
"Whoa. Em chưa bao giờ nghĩ rằng có một thứ như vậy ở Thiên Giới luôn đó!"
Tóm lại, anh hùng vô địch có thể trở thành một vị thần. Cerceus nói một cách hài hước:
"Về cơ bản, đây chỉ là một sự kiện để các vị thần giải trí một chút khi tìm kiếm anh hùng mạnh nhất trong một nghìn năm qua!"
Anh hùng mạnh nhất trong một thiên niên kỷ qua...
Well, Chén Thánh giờ đã thu hút sự chú ý của tôi. Aria cười với tôi.
"Nhưng em biết là dòng chảy thời gian ở Thiên Giới khác với ở Nhân Giới rất nhiều rồi đó. Mặc dù ở đây sự kiện này diễn ra hàng nghìn năm một lần, nhưng ở đó thì cứ mười năm một lần. Nhân tiện, chỉ những người đã cứu một thế giới xếp hạng A trở lên mới đủ điều kiện tham gia và họ phải muốn tái sinh thành một vị thần sau khi chết. Ngoài ra, các anh hùng tham gia Chén Thánh được phép giữ nguyên ký ức và thuộc tính của họ khi được triệu hồi."
Adenela dùng cùi chỏ chọc vào Aria.
"A-Aria. A-Anh hùng của cô sẽ tham gia, phải không?"
"Phải. Cô ấy đã đăng ký cho Chén Thánh vào tuần tới."
"Đợi đã! Nghiêm túc sao?!"
Tôi chợt nhận ra điều gì đó vô cùng quan trọng.
"C-Chờ một chút!! Không phải điều này có nghĩa là em cũng có thể triệu hồi Seiya à?! Dù sao thì, Seiya và em đã cứu liên tiếp một thế giới độ khó S và một thế giới cấp SS!! Cậu ấy nên có tư cách tham dự!!"
Chắc chắn, lần này, mình sẽ được gặp Seiya! Tôi lấy ra danh sách triệu hồi các anh hùng và tìm kiếm cái tên của Seiya trong khi tim tôi đập thình thịch...
"C-Cái gìiiiiiiiiiiiiiii?!"
Như thể danh sách triệu hồi đã nghe được câu chuyện vừa xong, một dòng chữ chưa từng có xuất hiện dưới tên của Seiya!
Seiya Ryuuguuin sẽ không được phép tham gia Chén Thánh. Lý do: Mặc dù đáp ứng các yêu cầu nhưng anh ta không có ý định trở thành một vị thần.
"Khôngggggg!"
Tôi thở dài đầy thất vọng. N-Nhưng, giờ tôi mới nhớ ra rằng Seiya đã từ chối thẳng thừng lời mời của Brahma. Dẫu vậy, tôi vẫn không thể che giấu sự thất vọng của mình.
"Haizz... Tôi không thể tin được một người tài năng như Seiya lại không thể tham gia một giải đấu để quyết định anh hùng mạnh nhất..."
Adenela đột nhiên gật đầu.
"S-Seiya chắc chắn sẽ thắng."
"Phải?! Cậu ấy sẽ dễ dàng thắng cuộc thi!"
Tôi hét lên ngay khi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một cảm giác kì quái đang bóp nắn bóp ngực tôi.
“...Hm?”
Khi nhìn xuống, tôi thấy ai đó đang nắm lấy ngực của tôi từ đằng sau!
“Eeeeeeeeek!”
Khi quay đầu lại thì tôi nhìn thấy một nữ thần hoàn toàn khỏa thân với những sợi xích che phủ những bộ phận quan trọng của cô ấy. Nữ thần Hủy diệt Valkyrie cong môi thành một nụ cười nham hiểm khi xoa bóp ngực tôi.
"Cậu ấy sẽ dễ dàng thắng cuộc thi hả? Tôi không chắc về điều đó lắm đâu, Ristarte. Quả thực, Ryuguuin Seiya là một anh hùng tuyệt vời. Trên thực tế, cậu ấy là một món hời đến mức khiến tôi bực mình vì cô là nữ thần của cậu ta chứ không phải tôi. Nhưng nghe đây, còn có ba nghìn thế giới khác ngoài kia nữa."
"...?! Tuyệt đó! Bây giờ chị có nghĩ rằng mình nên ngừng bóp ngực em không?!"
Trong khi hoảng sợ, tôi cố gắng tìm mọi cách để thoát khỏi bàn tay của chị ấy. Trái ngược với tôi, Valkyrie tiếp tục nói như không có chuyện gì xảy ra.
"Có những anh hùng có chỉ số cao hơn Seiya. Ví dụ như… anh ta."
Huh...?
Valkyrie hất cằm sang một bên chỉ vào một người đàn ông mặc trang phục giống như chiến binh dường như đã xuất hiện từ hư không. Anh ta mặc áo giáp trắng bạc và có mái tóc ngắn màu hạt dẻ, đôi mắt xanh và một vài vết sẹo trên mặt.
"Đây là một trong những anh hùng mà tôi đã triệu hồi. Xin phép được giới thiệu với cô. Đây là Ethan Schiffer, biệt danh: Bậc thầy Chiến đấu. Anh ta là anh hùng mạnh nhất mà tôi từng biết trong cả thập kỷ qua của Nhân Giới — nói cách khác, là cả thiên niên kỷ qua trên Thiên Giới."
Người anh hùng được giới thiệu với chúng tôi vẫy tay và mỉm cười.
“Ko’nichiwa, everybody-san.”
...?! Tại sao gã này lại nói bằng tiếng Nhật như vậy?!
“Valkyrie! Người anh hùng này không phải là người Nhật, phải không?"
Trên Trái Đất, triệu hồi anh hùng Nhật Bản là một trong những thói quen của các vị thần vì ngay từ đầu họ hiểu được lý do tại sao mình được triệu hồi do có đủ sự nhanh trí và nhạy bén.
Valkyrie hớn hở nói nhảm.
"Ethan sống ở Nhật Bản, vì vậy khi được triệu hồi, anh ấy không mất nhiều thời gian để nắm bắt tình hình."
"Hai! Tôi làm việc trong một căn cứ quân sự ở khu vực Kanto."
Anh ta làm việc trong một căn cứ quân sự ư?! Tức là anh ta là một người lính sao?! A-Anh ấy chắc phải rất cứng cỏi! Valkyrie tự tin cười toe toét.
"Ristarte, hôm nay tâm trạng tôi rất vui, nên tôi sẽ cho cô xem chỉ số của Ethan. Sử dụng Scan vào anh ta đi."
"Đ-Được!"
Tôi nheo mắt khi sử dụng Scan vào anh hùng của Valkyrie.
Ethan Schiffer
Level – 99 (MAX)
HP – 587654
MP – 55237
ATK – 567444
DEF – 405152
SPD – 384545
MAG – 25147
Tiềm năng – 999 (MAX) …
Cái...?! Mặc dù không ở trong Berserk Mode nhưng sức mạnh của anh ta đã vượt quá 500,000?!
Tôi còn ngạc nhiên hơn nữa khi nhìn thấy danh sách kỹ năng của anh ta.
Tuyệt kỹ Hủy Diệt
"Anh... Anh ta thậm chí có thể thực hiện Tuyệt kỹ Hủy diệt của chị ư?"
"Sau khi dạy Seiya, tôi nghĩ rằng có lẽ Ethan cũng có thể học được chúng. Vì vậy, tôi đã triệu hồi và dạy anh ta những kỹ năng của mình. Cuối cùng thì anh ấy cũng học được chúng. Có vẻ, Ethan đã học được mọi kỹ thuật ngoại trừ Cổng Valhala."
Gã này thành thạo gần như tất cả các chiêu thức độc đáo và bí mật của Valkyrie?! Tôi đã nghĩ rằng Seiya là người duy nhất có thể làm được điều đó!
Valkyrie đặt tay lên vai người anh hùng của mình.
"Nếu tôi được phong cho anh ta một danh hiệu, tôi sẽ gọi anh ta là Anh hùng Hủy diệt hay gì đó."
"Demo Valkyrie-san. Cái đó khiến tôi nghe như thể là một kẻ xấu vậy."
Đột nhiên, Aria rụt rè hỏi Valkyrie:
"Vậy tức là người anh hùng này sẽ tham gia vào Chén Thánh sao?"
"Yep. Anh hùng của cô cũng sẽ tham gia giải đấu phải không, Aria?”
"V-vâng, cô ấy cũng có kế hoạch tham gia!"
“Tôi ghét phải nói với điều này, nhưng cô đang lãng phí thời gian của mình đó. Không ai có thể đánh bại anh hùng của tôi."
Valkyrie quấn lấy Ethan bằng một cái ôm thật chặt giống như đã làm với Seiya lần trước.
“Người chiến thắng sẽ là Anh hùng Hủy diệt của tôi — Ethan Schiffer.”
“Hai! Tôi sẽ chiến thắng và trở thành thần linh vào một ngày không xa!”
“Ha-ha-ha! Tinh thần phải vậy chứ! Bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu luyện tập nào!”
Aria rùng mình khi thấy Valkyrie và Ethan bỏ đi.
"K-Không có thời gian để lãng phí! Chị phải triệu hồi anh hùng của mình và bắt đầu luyện tập."
"Nhưng Aria, liệu cô ấy có có cơ hội thắng được anh hùng của Valkyrie không? Chị nhìn thấy chỉ số của anh ta rồi đó."
“Người mà chị định triệu hồi chuyên về ma thuật! Chị sẽ cho mọi người thấy rằng một anh hùng đích thực nên là người có thể làm được nhiều hơn so với sức mạnh vật lý!"
Tôi sững sờ nhìn Aria lao đến phòng triệu hồi trong thánh điện, bộ ngực lớn của chị ấy nảy lên theo từng bước chân.
"T-Tôi chưa bao giờ thấy Aria rực lửa như vậy!"
Cerceus khoanh tay và nói:
"Không trách cô ấy được. Đó là một vinh dự to lớn đối với một vị thần khi anh hùng của họ giành được Chén Thánh danh giá."
"...Tại sao tôi có cảm giác rằng ông biết nhiều hơn về giải đấu này hơn là những gì ông đang tiết lộ?"
"Ha-ha-ha! Cô biết được ư? Tôi thực sự là một người rất yêu thích Chén Thánh. Tôi thậm chí có thể đọc lại tên của mọi anh hùng đã từng tham gia nữa! Tôi thậm chí đã sử dụng tinh cầu để xem lại các trận đấu trước đây nhiều lần!"
"Nghiêm túc sao?! Vậy tại sao ông không triệu hồi bất kỳ anh hùng nào nếu ông thích nó như vậy?!"
"Tôi chỉ thích xem chứ không thích tham gia."
Tôi coi thường Cerceus vì đã thừa nhận điều đó quá dễ dàng.
"Haizz... Tôi biết những người như ông — những ‘bậc thầy’ MMA trên ghế bành, những người nghĩ rằng họ biết cách chiến đấu chỉ vì họ thỉnh thoảng xem nó."
“...?! Sao cô dám nói tôi, một Thần Kiếm, như vậy chứ!”
"D-Dù sao thì, heh-heh-heh-heh-heh... Anh hùng Hủy diệt, hả? A-Anh ta có vẻ thực sự thân thiện, n-nhưng đó đúng là một con người ấn tượng. T-Tôi không thể chờ đợi giải đấu vào tuần sau."
Trong khi xem Adenela cười thầm một mình, tôi bắt đầu mơ mộng.
Một anh hùng thậm chí còn vượt qua cả Seiya... Điều đó khiến tôi thích thú. Tôi tự hỏi đây sẽ là kiểu trận chiến gì đây.
Và cứ như vậy, bánh răng dẫn đến Chén Thánh đầu tiên của tôi bắt đầu quay.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại