"T-Tôi có thể triệu hồi cậu ấy!! Tôi cuối cùng cũng có thể triệu hồi cậu ấy rồii!!"
Trong căn nhà hoang, tôi hét lên sung sướng nhưng thay vào đó Cerceus lại cau mày.
"Nhưng mà anh hùng đó lại quay về level 1 sao? Tôi không nghĩ điều đó sẽ có ích lắm nếu cô triệu hồi cậu ta trong tình trạng đó…"
"Được rồi, Cerceus!! Vậy ông có thể xử lý tình huống này không!?"
"Argh! Đột nhiên bệnh viêm dạ dày, viêm phổi, viêm thận của tôi lại cùng tái phát rồi… Xin lỗi, tôi cũng muốn giúp, nhưng..."
"Cho dù ở level 1, Seiya vẫn đáng tin cậy hơn ông gấp nghìn lần!! Vì vậy chỉ cần trông chừng và cảnh báo tôi nếu có bất kì con rồng nào đến chỗ này!!"
Khi Cerceus đang quan sát tình hình ở bên ngoài cửa sổ, tôi đã chuẩn bị tinh thần để triệu hồi anh hùng của mình. Tôi lấy ra một viên phấn từ trong ngực và vẽ một vòng tròn ma thuật trên nền nhà bẩn thỉu của ngôi nhà hoang.
…Chắc chắn chỉ số của Seiya sẽ bị reset mỗi lần tôi triệu hồi cậu ta. Seiya có thể sẽ không giúp được nhiều lắm và tôi có thể đẩy cậu ấy vào nguy hiểm nữa. Dù vậy, tôi vẫn đang khẩn trương vẽ vòng tròn ma thuật trên nền nhà. Thành thật mà nói thì tôi đã rất khát khao để được gặp Seiya.
…Tôi cảm thấy mình không có đủ tư cách là một nữ thần cấp cao nữa.
Khi tôi nói tên của Seiya, ánh sáng từ vòng tròn ma thuật đã chiếu rọi khắp căn nhà hoang lờ mờ này. Và… anh hùng đã được triệu hồi từ vòng sáng.
"Seiya…!!"
Đây là lần thứ ba tôi triệu hồi Seiya. Như thường lệ, Ryuguuin Seiya có vẻ ngoài trang nghiêm và phong cách tuyệt vời như thể một người mẫu vậy… Eh, gì vậy trời!?
Tôi nhận thấy lần này trang phục của Seiya khác hẳn. Mặc dù luôn mặc áo phông và đồ ở nhà nhưng lần này cậu ta trông như một quân nhân với bộ đồ rằn ri.
"Xin lỗi, Seiya! Nhưng sao ông lại trông như thế này?"
"Áo giáp đó. Đây gọi là áo chống đạn. Cùng với nó thì tôi cũng mặc một chiếc áo vest chống dao kiếm ở dưới cái này. Theo kinh nghiệm của tôi thì mỗi lần được triệu hồi, tôi chỉ có thể mang theo bộ quần áo mà tôi đã mặc ban đầu. Vì vậy tôi đã mặc áo giáp 24/7 để chuẩn bị cho lần triệu hồi tiếp theo."
"Ô-Ông đã mặc bộ quần áo cứng nhắc đó mọi lúc khi sống ở Nhật Bản sao!?"
"Đúng thế. Tuy nhiên, thỉnh thoảng tôi cũng bị cảnh sát thẩm vấn."
M-Mọi người chắc hẳn đã nghĩ rằng tên này là một kẻ rất khả nghi! Chà, mặc kệ điều này… Phải! Tôi có thể tin tưởng vào sự thận trọng đến vô lý của cậu ấy! Bây giờ level của Seiya có thể là 1 nhưng tôi vẫn cảm thấy nhẹ nhõm!
Seiya nhìn quanh. Sau đó, cậu ấy nhìn vào Cerceus và nhăn mày lại.
"Ah, chào Seiya! Đã lâu rồi không gặp! Cậu vẫn khỏe chứ?"
Seiya nói với tôi trong khi phớt lờ Cerceus đang cúi đầu chào mình.
"Nơi này không phải là Thiên Giới. Nó trông và cảm giác giống như một thế giới khác vậy."
"Ông nói đúng, Seiya!! Thực ra, hiện nay bọn tôi đang ở trong một hiểm cảnh…"
Tuy nhiên, Seiya lại đưa tay lên trước mặt tôi.
"Tôi đã nắm bắt được tình hình. Có thể thấy cô đã triệu hồi tôi tới một thế giới khác thay vì Thiên Giới. Vì vậy tôi coi tình huống này là “tình trạng khủng hoảng không ai có thể quay về Thiên Giới”. Và tôi có thể dễ dàng đoán được làm thế nào mà cô cuối cùng lại ở đây."
Thật không hổ danh là Seiya! Cậu ấy đã chuẩn bị áo giáp bởi vì biết chắc rằng Mersais sẽ tấn công Thiên Giới! Tôi bỗng mỉm cười! Cậu ta trông giống một thám tử thực sự!
Seiya nhìn tôi như thể không có gì đặc biệt.
"Rista. Như mọi khi, cô nhận phải cơn thịnh nộ của các vị thần nơi tận cùng và bị đày đến thế giới khác như một hình phạt… Tôi nói đúng chứ?"
"Không!! Ông nhầm rồi!!"
"Sau đó… Cô chạy trốn cùng Cerceus và cuối cùng đến dị giới này… Tôi nói đúng chứ?"
"Đừng có thêm vào câu ‘Tôi nói đúng chứ’!! Đó không phải sự thật!! Không đời nào tôi làm thế!!"
"Hmm. Khoan, chờ một chút. Tên này có thật sự là Cerceus không?"
"Ehhh!?"
Cả Cerceus và tôi đều ngạc nhiên.
"Từ việc đã được triệu hồi thì tôi gần như không nghi ngờ gì về việc Rista là một nữ thần nhưng Cerceus này có thể là giả."
"K-Không đời nào! Tôi là người thật!"
"Thật khả nghi. Vậy thì hãy chứng minh mình là Cerceus trong 20 từ hoặc ít hơn. "
"Tôi là chủ của Cafe Du Cerceus! Tôi đã chăm sóc Kiriko và Jonde! Xin hãy tin tôi!"
Tôi ngạc nhiên tột độ khi nghe cuộc đối thoại kỳ cục như vậy.
Không, cậu ấy không phải là một thám tử thực thụ! Đúng rồi, cậu ấy chỉ đang suy nghĩ về mọi khả năng! Đột nhiên, tôi trở nên lo lắng!
"S-Seiya, đó không phải là vấn đề!! Mersais cuối cùng đã tấn công!! Seiya, không phải ông đã từng lo lắng về điều đó sao!?"
"Tôi hiểu rồi. Trong trường hợp đó, tôi nghĩ thật là lạ khi cả 2 người đều an toàn… Hmm. Được rồi, vậy thì cho dù Cerceus này là giả hay thật, tôi sẽ giải quyết việc này sau."
"T-tôi đã nói tôi là người thật mà nhưng cậu vẫn không chịu tin…!"
Trong khi bơ Cerceus đang ngạc nhiên, Seiya nói với tôi.
"Rista. Mô tả chi tiết lại cuộc tấn công của Mersais một cách ngắn gọn cho tôi. Cô có 10 giây."
"T-Thật lố bịch…!"
Tôi nói nhanh trong khi Cerceus quan sát bên ngoài từ cửa sổ vỡ.
…Mersais, Zet và một người phụ nữ tự xưng là cựu anh hùng đã tấn công Thiên Giới .
…Sau đó, tôi nhận ra Cerceus và tôi đã tình cờ đến Geabrande xa lạ này.
…Chúng tôi không thể quay lại vì cổng chỉ kết nối tới Underworld.
Tôi không thể mô tả lại trong vòng 10 giây nhưng tôi đã nói hết sức nhanh tất cả những chuyện đã xảy ra cho Seiya.
"Vì thế, chúng tôi bây giờ đang trốn những con rồng mang vũ khí có Chain Destruction!"
Seiya đến gần cửa sổ một cách thận trọng và nhìn ra bên ngoài. Ngay sau đó, cậu ta lấy những thứ đồ mục nát trong căn phòng chặn lại trước cửa. Sau khi hoàn thành, cậu ấy lại gần tôi. Và…
Bonk!
“Ouch!”
Không thể tin được, Seiya gõ vào đầu tôi!
"Đừng có gọi tôi vào lúc tồi tệ như này. Ngay cả khi đã mặc áo giáp thì tôi cũng sẽ chết ngay lập tức nếu bị người rồng phát hiện."
"T-Tôi thật sự xin lỗi mà! "
"Thấy chưa, cậu ấy tức giận rồi. Tôi đã nói với cô là đừng triệu hồi cậu ta mà."
Tôi lại nghe thấy một âm thanh ‘Bonk!’ phát ra từ đầu Cerceus. Nắm đấm của Seiya cũng hạ cánh vào đầu ông ta.
"Đau lắm đó!! Tại sao cậu lại đánh tôi chứ!?"
"Bởi vì tôi thích thế… Dù sao thì, Rista. Hãy rời khỏi đây trước đã. Mở cổng đi."
"N-Nhưng hiện tại, cổng chỉ có thể tới Underworld! Có một kẻ với khuôn mặt rỗng tuếch rất nguy hiểm với cả Cerceus sẽ bị ăn tươi nuốt sống mất !"
"Đúng vậy! Nơi đó thật nguy hiểm!"
Tuy nhiên, sắc mặt của Seiya không hề thay đổi. Cậu ấy ngồi xuống và chú ý bên ngoài từ cửa sổ.
"Không thành vấn đề. Tôi có thể nghĩ ra các cách đề phòng trong khi Cerceus bị ăn thịt."
"Nhưng tôi thì có vấn đề với điều đó!! Làm sao tôi có thể để mình bị ăn thịt được!? "
"Bất kể thế nào, Underworld có vẻ là nơi an toàn nhất bây giờ. Ông không hề thấy kẻ đó có Chain Destruction phải không?"
"Ah! Cậu nói tôi mới nhớ ra, ả chắc chắn không có!"
"Cho dù bị tấn công hay ăn thịt thì ông cũng không thể thật sự chết được. Bây giờ Underworld an toàn hơn nơi này."
"N-nó sẽ thực sự ổn chứ? Tôi không muốn quay lại đó chút nào…"
Mặc dù Cerceus trông bất mãn và sợ hãi nhưng Seiya nói đúng. Cùng lúc đó, Seiya nhìn ra bên ngoài và nói khẽ.
"Một con rồng đang đến gần nơi này. Rista, nhanh lên."
"O-Okay!"
Ngay trước khi con rồng đi vào từ cửa trước thì chúng tôi đã lao qua cánh cổng.
—
"…Oh. Thì ra đây là Underworld, huh."
Seiya bình tĩnh lẩm bẩm. Mặc dù đã thoát khỏi sự truy đuổi của lũ rồng bằng cách nào đó, nhưng chúng tôi cuối cùng lại quay về bầu không khí kỳ lạ của Underworld. Làn sương mù dày đặc vẫn bao trùm xung quanh. Hơn nữa…
“Xìii xụppp.”
Tôi nghe thấy âm thanh rùng rợn từ con quái vật lưỡi dài. Chẳng bao lâu, cá thể ghê rợn với khuôn mặt rỗng tuếch từ từ xuất hiện trong làn sương!
"L-Lại là ả!"
Con quái vật ghê rợn nhảy đến trước mặt Cerceus và thè chiếc lưỡi dài kinh tởm của mình ra khỏi lỗ đen!
"Eek! Seiya, cứu tôi với!!"
Cerceus hét lớn và trốn sau Seiya level 1. Sau đó, Seiya đứng yên nói với thứ có khuôn mặt rỗng tuếch.
"Ngươi muốn gì?"
"Tôi muốn, tôi muốn liếm một vị thần, tôi muốn liếm."
"Ta hiểu rồi. Vậy thì hãy liếm ông ta thoải mái đi."
Sau khi nói những lời đó, Seiya đá văng Cerceus đang trốn sau lưng cậu ta!
“Gwah?!”
Cerceus rên rỉ khi lăn lộn trên mặt đất cho đến khi dừng lại ngay trước mặt sinh vật mặt rỗng với chiếc lưỡi dài.
*mlem mlem*
“Ooooooeeeeeeeee! Cứuuuuuu tôiiiiiiiiiii!”
"S-Seiya!? Cerceus sẽ ổn chứ!?"
"Thần linh sẽ không chết bởi việc này. Ông ấy sẽ ổn thôi."
"K-Kể cả thế… Ôi trời… thật… kinh tởm…!"
*mlem mlem*
Con quái vật lưỡi dài đó liếm Cerceus không ngừng. Cerceus cố gắng chạy thoát nhưng vô ích. Seiya lạnh lùng đang khoanh tay nhìn Cerceus.
…Vài phút sau. Thay vì mỗi khuôn mặt thì toàn bộ cơ thể của ông ta dính đầy nước bọt và một Cerceus mới được tạo ra. Ông ấy run rẩy như một chú gà con mới sinh.
"Này, ông không sao chứ? Cerceus?"
"…Ugh! Thật nhớp nháp… Bây giờ tôi cảm thấy thật kinh tởm…Ugh!"
"Seiya! Tuy Cerceus đang khóc nhưng trông vẫn khá ổn!"
"Ừm. Tôi mừng vì ông ấy vẫn an toàn."
"Tôi không hề an toàn cũng không hề ổn!! Hãy nhìn xem tôi trông kinh khủng như thế nào!!"
Cerceus tức giận khi đang không ngừng khóc lóc, nhưng mặt khác…
"Ah, tôi rất hài lòng, tôi rất hài lòng, tôi rất hài lòng."
Con quái vật rỗng tuếch thu chiếc lưỡi dài lại và cất lên giọng nói vui vẻ.
"Huh? Ả chỉ muốn liếm thôi sao? Quả thật, không như những con rồng kia, tôi không nghĩ thứ này muốn giết chúng tôi."
"Hắn ta lặp lại những từ giống nhau 2 đến 3 lần liền. Không cần phải cảm thấy bất an. Rõ ràng gã này không phải kẻ xấu."
"T-Thật vậy à…"
Đúng lúc này.
"Xin lỗi. Tôi thật xin lỗi vì hành vi của Hohzuo."
Tôi nghe thấy một giọng nói trong trẻo của một người phụ nữ. Tôi quay lại và thấy một người phụ nữ với mái tóc tím. Một chiếc mũi được chăm chút kỹ lưỡng và đôi mắt hai mí tuyệt đẹp. Cô ấy là một người phụ nữ bình thường có vẻ ngoài xinh đẹp, ngoại trừ viên ngọc đính trên trán. Cô ấy vén nhẹ chiếc váy xám lên và chào tôi với Seiya.
"Ristarte-sama và Ryuguuin Seiya-sama đúng không ạ? Tôi rất cảm kích vì những gì cả hai đã làm cho chúng tôi."
"Ehh!! Làm thế nào cô biết tên của chúng tôi!?"
N-Ngoài ra, có phải cô ấy đã nói ‘Tôi rất cảm kích vì những gì cả hai đã làm cho chúng tôi’? Tôi nghĩ đây là lần đầu tiên tôi gặp người phụ nữ này hay tôi đã nhầm…?
Cô ấy mỉm cười dịu dàng và lấy ra một chiếc khăn tay từ túi của chiếc váy.
"Cerceus-sama. Xin hãy lau cơ thể ngài bằng thứ này."
"C-Cảm ơn."
Cô ấy cũng biết tên của Cerceus nữa. Sau khi đưa chiếc khăn, người phụ nữ nhìn chằm chằm vào sinh vật có khuôn mặt rỗng tuếch.
"Cô đã bị hấp dẫn bởi thần quang và mất kiểm soát sao… Hohzuo?"
Sau đó, sinh vật mặt rỗng gãi đầu bẽn lẽn. Tôi lại gần người phụ nữ xa lạ này.
"X-Xin lỗi, nhưng cô là...?"
"Thật xin lỗi vì chưa giới thiệu. Tôi là Unoporta. Người cai trị Underworld Hathies-sama đã yêu cầu tôi dẫn ngài đến Lục Cõi Luân Hồi Điện."(Điện thờ Lục Giới)
"Người cai trị Underworld… Hathies…?"
"Để biết thêm chi tiết, xin vui lòng hỏi Hathies-sama. Còn bây giờ xin mời đi theo tôi."
Tiếp đó, cô ấy bắt đầu bước đi. Bởi hơi do dự cho nên tôi quay lại nhìn Seiya.
"Seiya! Chúng ta nên làm gì? Tôi không thấy bất kỳ ác ý nào từ cô ta…"
"Thông thường, tôi muốn tập luyện và tăng level trước khi đi. Có thể mất vài ngày cho đến lúc đó nếu tôi làm vậy."
"Chúng ta không thể bắt ông ấy phải đợi lâu như vậy được! Thêm vào đó, chúng ta cần tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa!"
"Được rồi. Tuy nhiên, đừng mất cảnh giác."
Chúng tôi đã đi theo người phụ nữ có tên Unoporta. Trong lúc đi, tôi nhận ra tầm nhìn của mình ngày càng rõ hơn.
"Gì thế này? Sương mù đang tan dần…"
"Ở Underworld, sương mù chỉ có vào ban ngày thôi."
"Ra là vậy."
Tuy nhiên, khi lớp sương mù tan hết tôi chợt thấy một bầu trời đỏ như máu. Và những sinh vật có vẻ ngoài kì dị đang nhìn chúng tôi từ tảng đá xám ở đằng xa. Tôi còn nhìn thấy một vài sinh vật lang thang như thực vật di động, thỏ khổng lồ 2 chân, thậm chí còn có cả một số người chỉ có một mắt… Những người quái dị này đang nhìn chúng tôi và bắt đầu bàn tán.
"Không phải họ là thần linh sao?"
"Ohhh! Thần linh! Họ là thần linh đó! Whoaaaaa!"
"Ahh, tôi muốn nếm thử họ…!"
…C-Có phải họ vừa mới nói một điều gì đó rất kinh dị không!?
Tôi bỗng thấy sợ hãi và nắm lấy vạt áo của Seiya. Unoporta quay lại nhìn tôi.
"Xin hãy yên tâm. Họ không có bất cứ ác ý nào với ngài đâu.Thực tế thì những người sống ở Underworld luôn yêu mến các vị thần."
"T-Thật sao? "
Ở nơi kỳ lạ này, chỉ Unoporta là có vẻ lịch sự. Unoporta đang đi phía trước thì đột nhiên Cerceus đến gần từ phía sau và trả lại chiếc khăn đã mượn từ cô ấy.
"Cảm ơn vì đã cho tôi mượn chiếc khăn! Nó đã giúp tôi rất nhiều!"
.Cerceus lấp ló hàm răng trắng như ngọc với một nụ cười sảng khoái.
"Nhưng tôi không thể tin là một mỹ nhân như cô lại sống ở Underworld!"
Ahh!? Khi nãy ông ta còn là một con mèo nhát chết và giờ thì… Chuyện quái gì xảy ra với ông ấy vậy!!
Sau đó, Unoporta dừng bước và nhìn chằm chằm vào Cerceus, người đang nịnh hót cô với những lời nói ngọt xớt. Unoporta đỏ mặt như thể ngại ngùng trước lời khen của ông ấy. Không đời nào!! Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy lại thích Cerceus sao!?
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc tiếp theo…
“Blooorgh!”
Unoporta phát ra một âm thanh kinh khủng và nôn ra rất nhiều chất lỏng màu đỏ từ miệng cô ấy lên mặt của Cerceus khiến nó đỏ bừng lên!
"Gyahhhhhhh!!"
"T-Tôi rất xin lỗi!!"
Cerceus hoảng sợ hét lên! Và một Unoporta xấu hổ đã xin lỗi ngay lập tức!
"Thật ra, tôi có thói quen hay nôn ra máu."
"Này, cô vừa nói ‘thói quen’ sao!? Cô thực sự không sao chứ!?"
Tôi giật mình và hỏi thăm cô ấy. Tuy nhiên, Unoporta lại nhẹ nhàng mỉm cười với tôi trong khi lau vết máu quanh miệng.
"Không sao đâu. Cơ thể tôi vẫn ổn mà."
Cô ấy vẫn khỏe nhưng thỉnh thoảng lại nôn ra máu!? Tôi không hiểu nổi nguyên nhân đằng sau điều này!!
"Ư... đầu tiên thì là nước bọt. Giờ thì là máu. Tuyệt vời...."
Một lần nữa, Unoporta đưa cho Cerceus đang khóc một chiếc khăn. Cô ấy nhìn Cerceus một cách say mê khi ông ấy đang lau mặt.
"Hee-hee-hee-hee-hee... Ah, cảm giác HP tràn đầy một lần nữa thật tuyệt làm sao…"
"Eh!? Unoporta-san, cô vừa nói gì cơ!?"
"Không… Không, tôi có nói gì đâu! Nhanh nào, Ristarte-sama! Hãy mau chóng tới chỗ của Hathies-sama!"
Tôi cố hỏi nhưng cô ấy đã đi nhanh hơn. Tôi thì thầm với Seiya.
"Nghe này. Điều này hơi đáng nghi đúng không?"
"Nó rất đáng nghi. Tuy nhiên, cho đến nay thì chỉ có Cerceus là phải chịu đựng. Chúng ta sẽ giữ khoảng cách an toàn và để Cerceus gánh hết hậu quả."
"Ông nói đúng."
"Này!! Mấy người có biết là tôi có thể nghe thấy không!?"
Chúng tôi đi theo Unoporta trong khi Cerceus đang la hét như thường lệ. Cuối cùng, dưới bầu trời đỏ như máu, một kiến trúc khổng lồ làm bằng hắc diện thạch (đá màu đen) xuất hiện trước mắt chúng tôi.
"Đây là Lục Cõi Luân Hồi Điện. Và cũng là nơi Hathies-sama ở."
Không hiểu sao, kiến trúc này trông giống như một lăng mộ khổng lộ vậy. Nó khiến tôi rợn cả người. Seiya im lặng quan sát nó một lúc, nhưng cậu ấy đã sớm mạnh dạn bước qua cánh cổng.
Ở bên trong, toàn bộ không gian được chiếu sáng rực rỡ bởi những chiếc đèn được làm bằng đá quý. Chúng tôi tiếp tục đi theo Unoporta trên con đường trải đầy đồ trang trí, tác phẩm điêu khắc và thú nhồi bông mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Thật là rùng rợn nhưng tôi rất mừng vì không có sinh vật quái dị nào ở bên trong.
Unoporta chợt dừng lại trước cánh cửa đôi lớn. Không cần nói cũng biết, chắc hẳn Hathies ở bên trong.
…Không hiểu sao, cảm giác giống như chúng tôi sắp sửa đối đầu với Quỷ Vương vậy.
Unoporta đã mở cửa trước khi tôi sẵn sàng.
Ở bên kia của tấm thảm màu xám, Hathies đang ngồi trên ngai vàng làm từ xương động vật với sự hiện diện không khác gì một Quỷ Vương.
"…Hãy lại gần đây nào."
Giọng ông ấy hơi cao hơn tôi nghĩ, nhưng tôi có thể cảm thấy nó đang réo trong bụng mình. Bước chân tôi rụt rè khi đi theo Unoporta.
"Ta là người cai trị Underworld, Hathies. Cũng là người giám sát cõi này."
Khi đến gần, tôi mới thấy được khuôn mặt của Hathies ẩn sau những sợi hạt lủng lẳng trên vương miện của ông ấy, đó hoàn toàn là màu trắng. Cerceus và tôi nhìn nhau cùng gật đầu.
"Ta rất mừng vì hai người đã đến đây mà vẫn an toàn. Nữ thần Trị thương Ristarte và Thần Kiếm Cerceus. Cả hai đều đã sống sót qua sự sụp đổ của Thiên Giới."
…Ehh!! “S-Sụp đổ”?! Ý là bị phá hủy ư!?
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Lục Cõi Luân Hồi bao gồm 6 cõi gồm 3 thiện là: cõi thần, cõi a-tu-la(hay cõi linh hồn), cõi người và 3 ác là: cõi địa ngục, cõi ngạ quỷ, cõi súc sinh