Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

(Đang ra)

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Khoan đã… ai mới là yandere ở đây? Là tôi hay là cậu?! Tránh xa tôi raaaa!!!

7 12

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

23 148

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

44 177

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

39 575

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

10 62

Chính truyện - Phần Năm - Chương 397 - Hội thao giữa các lớp - 2

Khi đang chờ tới trận của lớp thì bỗng Kirari đến bắt chuyện với tôi.

「Ai cha, 10 ngày sau là kiểm tra rồi, cái trường này nghĩ gì thế không biết. Mà nói vậy thôi, dù gì tớ cũng chả học mấy」

「Thật không vậy?」

「Là đùa thôi. Tớ cày cuốc ghê lắm」

「Thế rốt cuộc là có hay không......」

「Nyahaha――. Muốn biết là gì thì cứ hỏi thêm đi」

Bị thúc nhẹ vào vai khiến tôi suýt nữa là mất thăng bằng.

Lại một đòn tấn công bất ngờ khác. Trông có vẻ Kirari vẫn gần gũi như trước dù không còn làm một nhân vật gyaru.

「Event này mà to to như đợt dã ngoại năm trước thì vui. Chứ hội thao, ngoài nóng với mệt thì còn gì đâu nhỉ?」

「......Cậu nói cũng đúng」

Tôi gật đầu, thấy thế, Kirari cười nhẹ.

「Ơ hay, vẫn như mọi khi, không phải Shiho là phản ứng lại nhạt nhòa hử? Cậu mà không thể làm bộ hứng thú với người ta thì sau này lớn lên sẽ khổ lắm á~?」

「Phản ứng...... nhạt nhòa?」

「Tới độ khiến người ta chẳng vui vẻ tí gì khi bắt chuyện luôn」

Thật kỳ lạ khi bị nói thẳng mặt mà tôi lại không khó chịu bao nhiêu.

Thật vậy sao? Nói chuyện với tôi chán lắm à?

「À đâu, có khi nào là ngược lại không? Phản ứng quá ít lại khiến cậu thú vị cũng không chừng nhỉ」

「Ơ thế cuối cùng là sao......」

Tôi chẳng hiểu nổi Kirari nữa.

Nói chuyện cứ mông lung, hay phải nói là như đang hack não nhau vậy, cảm giác cứ lạc quẻ sao sao ấy.

Cuộc nói chuyện này sẽ thành nói cho có sao?

Thế thì đành chịu vậy―― và ngay khi tôi vừa định hùa theo.

「Thế lên năm 2 có vui không? Học ở lớp mới cảm giác thế nào? Hình như Shimotsuki Shiho học khác lớp với cậu thì phải, có thay đổi gì trong tình cảm không thế?」

Cũng vì hay bất ngờ nói ra gì đó như vấn đề chính mà trò chuyện với Kirari thật sự khó.

Kể từ khi không còn làm gyaru nữa, tôi cảm giác cái tính làm theo ý mình của Kirari đang càng lúc càng rõ rệt.

Một thay đổi dĩ nhiên không phải xấu.

Với tôi, phong thái này rất ra dáng Kirari.

「......Năm hai diễn ra bình thường hơn tớ nghĩ. Cảm giác ở lớp mới cũng không phải là tệ」

「Hê? Rồi sao nữa? Không còn ý kiến màu mè nào khác nữa à?」

「Còn cả...... khác lớp với Shiho đúng là buồn thật」

Tôi thành thật nói ra suy nghĩ.

Và sau khi nghe suy nghĩ của tôi, Kirari tròn mắt trông ngạc nhiên dễ sợ.

「C-cái tên Kou-kun đó mà lại nói mấy chuyện cảm xúc như 『buồn』 luôn」

「Ngay cả tớ cũng biết buồn mà......」

Kirari nghĩ tôi là cái gì vậy?

Tôi sẽ không đi tới nước bảo mình là nhân vật nền, nhưng ít ra thì tôi cũng là một người bình thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu mà.

「Không không. Kou-kun hơi bị quái lắm biết không? Cảm xúc thì đúng là có, nhưng cậu lại không biểu hiện ra mặt, cũng không nói ra nên rất là khó hiểu」

――Đâu phải, không đúng.

Trong suy nghĩ của của tôi thì tôi thấy mình là một người tương đối bình thường.

Nhưng coi bộ Kirari lại không thấy thế.

「Chỉ riêng vụ bình thường là tớ không thấy đâu hết, Kou-kun không hề bình thường...... Ơ mà không, có người nào bình thường hả? Mỗi người mỗi đặc trưng nên tính ra cũng khó dùng từ 『bình thường』 để chỉ đúng không」

Kirari đã phủ định suy nghĩ của tôi.

Khác với tôi - kẻ định thấu hiểu người khác bằng cách biểu tượng hóa họ vào nhân vật và áp đặt vai trò, Kirari lại nhìn mỗi con người như một cá thể độc lập.

Là do có quá khứ méo mó vì bị biểu tượng hóa vào nhân vật gyaru phải không ta. Đó là một góc nhìn tôi không có, vậy nên nghe thú vị thật――