Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 288

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

7 35

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 233

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 929

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 19

Chính truyện - Phần Năm - Chương 397 - Hội thao giữa các lớp - 2

Khi đang chờ tới trận của lớp thì bỗng Kirari đến bắt chuyện với tôi.

「Ai cha, 10 ngày sau là kiểm tra rồi, cái trường này nghĩ gì thế không biết. Mà nói vậy thôi, dù gì tớ cũng chả học mấy」

「Thật không vậy?」

「Là đùa thôi. Tớ cày cuốc ghê lắm」

「Thế rốt cuộc là có hay không......」

「Nyahaha――. Muốn biết là gì thì cứ hỏi thêm đi」

Bị thúc nhẹ vào vai khiến tôi suýt nữa là mất thăng bằng.

Lại một đòn tấn công bất ngờ khác. Trông có vẻ Kirari vẫn gần gũi như trước dù không còn làm một nhân vật gyaru.

「Event này mà to to như đợt dã ngoại năm trước thì vui. Chứ hội thao, ngoài nóng với mệt thì còn gì đâu nhỉ?」

「......Cậu nói cũng đúng」

Tôi gật đầu, thấy thế, Kirari cười nhẹ.

「Ơ hay, vẫn như mọi khi, không phải Shiho là phản ứng lại nhạt nhòa hử? Cậu mà không thể làm bộ hứng thú với người ta thì sau này lớn lên sẽ khổ lắm á~?」

「Phản ứng...... nhạt nhòa?」

「Tới độ khiến người ta chẳng vui vẻ tí gì khi bắt chuyện luôn」

Thật kỳ lạ khi bị nói thẳng mặt mà tôi lại không khó chịu bao nhiêu.

Thật vậy sao? Nói chuyện với tôi chán lắm à?

「À đâu, có khi nào là ngược lại không? Phản ứng quá ít lại khiến cậu thú vị cũng không chừng nhỉ」

「Ơ thế cuối cùng là sao......」

Tôi chẳng hiểu nổi Kirari nữa.

Nói chuyện cứ mông lung, hay phải nói là như đang hack não nhau vậy, cảm giác cứ lạc quẻ sao sao ấy.

Cuộc nói chuyện này sẽ thành nói cho có sao?

Thế thì đành chịu vậy―― và ngay khi tôi vừa định hùa theo.

「Thế lên năm 2 có vui không? Học ở lớp mới cảm giác thế nào? Hình như Shimotsuki Shiho học khác lớp với cậu thì phải, có thay đổi gì trong tình cảm không thế?」

Cũng vì hay bất ngờ nói ra gì đó như vấn đề chính mà trò chuyện với Kirari thật sự khó.

Kể từ khi không còn làm gyaru nữa, tôi cảm giác cái tính làm theo ý mình của Kirari đang càng lúc càng rõ rệt.

Một thay đổi dĩ nhiên không phải xấu.

Với tôi, phong thái này rất ra dáng Kirari.

「......Năm hai diễn ra bình thường hơn tớ nghĩ. Cảm giác ở lớp mới cũng không phải là tệ」

「Hê? Rồi sao nữa? Không còn ý kiến màu mè nào khác nữa à?」

「Còn cả...... khác lớp với Shiho đúng là buồn thật」

Tôi thành thật nói ra suy nghĩ.

Và sau khi nghe suy nghĩ của tôi, Kirari tròn mắt trông ngạc nhiên dễ sợ.

「C-cái tên Kou-kun đó mà lại nói mấy chuyện cảm xúc như 『buồn』 luôn」

「Ngay cả tớ cũng biết buồn mà......」

Kirari nghĩ tôi là cái gì vậy?

Tôi sẽ không đi tới nước bảo mình là nhân vật nền, nhưng ít ra thì tôi cũng là một người bình thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu mà.

「Không không. Kou-kun hơi bị quái lắm biết không? Cảm xúc thì đúng là có, nhưng cậu lại không biểu hiện ra mặt, cũng không nói ra nên rất là khó hiểu」

――Đâu phải, không đúng.

Trong suy nghĩ của của tôi thì tôi thấy mình là một người tương đối bình thường.

Nhưng coi bộ Kirari lại không thấy thế.

「Chỉ riêng vụ bình thường là tớ không thấy đâu hết, Kou-kun không hề bình thường...... Ơ mà không, có người nào bình thường hả? Mỗi người mỗi đặc trưng nên tính ra cũng khó dùng từ 『bình thường』 để chỉ đúng không」

Kirari đã phủ định suy nghĩ của tôi.

Khác với tôi - kẻ định thấu hiểu người khác bằng cách biểu tượng hóa họ vào nhân vật và áp đặt vai trò, Kirari lại nhìn mỗi con người như một cá thể độc lập.

Là do có quá khứ méo mó vì bị biểu tượng hóa vào nhân vật gyaru phải không ta. Đó là một góc nhìn tôi không có, vậy nên nghe thú vị thật――