Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 3

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 4

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 926

Chính truyện - Phần Năm - Chương 399 - Hội thao giữa các lớp - 4

Trận đấu đầu tiên cuối cùng cũng bắt đầu khi tôi đang tán gẫu với Ryuuzaki và Kirari.

Mấy đứa con trai đang chạy vòng quanh dưới sân bóng trước mắt tôi, còn ở phía xa xa thì môn bóng mềm của nữ cũng đã bắt đầu rồi thì phải.

「À mà sắp tới là trận của lớp Nakayama hử」

Lớp của tôi là lớp ba năm hai, của Ryuuzaki và Kirari là lớp hai năm hai, còn Shiho thì học lớp một năm hai.

Tiện nói luôn năm hai tụi tôi có 5 lớp. Vì sự kiện này thi đấu theo thể thức đối đầu giữa các lớp, không phải knock-out nên mỗi lớp sẽ phải đá tổng cộng 4 trận.

Và tất nhiên thời gian cũng được rút ngắn còn 25 phút mỗi trận.

「Hê~. Kou-kun có thể vận động không ấy nhỉ? Ủa mà sao chẳng nhớ được gì thế này? Hồi cấp hai bạn bè vậy mà tớ chả hiểu nổi cậu luôn, lol」

Ừ thì quan hệ hời hợt là vậy chứ đâu.

「......Đây cũng thấy thế. Mày có vận động nổi không đấy Nakayama?」

Tới cả Ryuuzaki cũng hỏi nữa, đâu cần phải nhân dịp thế chứ.

Dù sao chuyện cậu không hiểu tôi cũng là chuyện đương nhiên thôi.

――Nhưng ý trên chỉ là nghĩ thầm thôi.

「Nakayama trông chả có vẻ gì là chịu nghiêm túc vận động. Mấy tiết thể dục mày cứ thơ thẩn suốt nhở?」

「Phải đó. Trước nay tớ chưa thấy Kou-kun hành động hết mình bao giờ cả~」

Quan hệ hời hợt.

Hay là tâm địa xấu xa.

Lý do thật sự chẳng phải mấy cái đó. Trên thực tế...... tôi chỉ đơn thuần là chưa một lần nào nghiêm túc mà thôi.

À mà nói kiểu đó dễ gây hiểu nhầm quá. Mấy câu như 『chưa nghiêm túc』 phải dành để miêu tả những ai chưa bung hết thực lực mới phải.

Còn tôi là chưa 『cố gắng hết mình』 bao giờ.

――Dù sao thì cũng không ai nhìn đâu, có cố gắng cũng vô nghĩa.

Chính vì suy nghĩ đó đã bám rễ trong tâm trí mà tôi cứ hoài từ bỏ trước khi kịp làm được trò trống gì.

「Dễ gì có dịp, thôi thi thoảng cũng cháy một lần đi...... đại loại như, hết mình vì chỉ Shiho chẳng hạn」

「Nyaháhá. Ryu-kun mà cũng có tư cách nói về Shimotsuki Shiho sao?」

「Đừng chọt vào nỗi đau tớ nữa mà...... Tớ cũng biết mình đâu có tư cách nói vậy」

「Ơ này, hay là cậu mau chóng quên tình đầu rồi đổ tớ đi? Kirari này vẫn yêu Ryu-kun dù cậu không ra gì mà, cũng đến lúc tớ được đền đáp rồi đó」

「......Y-Yuzuki vẫn đang chờ, nhanh về thôi!」

「Á đừng có chạy! Chờ tớ với―」

......Hai người này bị gì vậy?

Thế rồi Ryuuzaki và Kirari rời khỏi nơi này khi cuộc nói chuyện còn chưa đến lượt tôi chen vào.

Ryuuzaki vẫn phèn như mọi khi, có điều...... cậu ta giờ đã không còn dè dặt khi trò chuyện với Kirari rồi. Hai người họ ngang hàng hơn hẳn so với trước đây, trông cũng thân thiết nữa.

「............」

Và khoảng thời gian lặng yên lại đến.

Quan sát những học sinh lớp khác chơi bóng, có thể thấy họ đang thi đấu rất nghiêm túc bất kể đây có phải sự kiện hay không.

(Đã bao giờ mình chìm đắm vào cái gì như vậy chưa nhỉ?)

Tôi tự vấn.

(Và tất nhiên là ――không tính mấy chuyện liên quan đến Shiho)

Tôi nhìn lại đời mình, lục tìm trong ký ức nhưng quả nhiên vẫn chẳng tìm thấy gì.

Sự thật là chưa lần nào tôi cố gắng vì gì đó không liên quan đến Shiho.

......Dù chắc là vẫn có đôi ba lần 『ra vẻ』 cố gắng.

Nhưng ích kỷ đắm chìm vào gì đó tới nỗi quên đi những gì xung quanh thì chưa từng.

『Thôi thì thi thoảng cũng cháy một lần đi』

Trong đầu tôi lặp đi lặp lại những gì Ryuuzaki vừa nói.

Có lẽ tôi, đã quá ẩm để có thể cháy được rồi――