Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Even Though I'm a Super Timid Noble Girl, I Accepted the Bet From My Cunning Fiancé

(Đang ra)

Even Though I'm a Super Timid Noble Girl, I Accepted the Bet From My Cunning Fiancé

Oda Hiro

“Vu khống em tại bữa tiệc tốt nghiệp, và không chỉ thế, còn trục xuất em khỏi vương quốc!?... Đó là ta sao, người yêu em điên cuồng đây sao!?” Sau khi nhớ lại ký ức về tiền kiếp, Pia nhận ra rằng thế

7 706

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

30 185

Surviving the game as a barbarian

(Tạm ngưng)

Surviving the game as a barbarian

Jeong Yoon Kang

Bjorn Jandel, một nhân vật điều khiển được trong trò chơi. Trong thế giới của “Dungeon and Stone”, chỉ có một thành phố đứng vững sau sự hủy diệt của thế giới.

28 105

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

43 386

Chính truyện - Phần Năm - Chương 403 - Hội thao giữa các lớp - 8

Chắc cũng nhờ có nhiều thành viên thuộc mấy câu lạc bộ thể thao mà lớp 3 hiện đang chiếm ưu thế trong trận đấu.

Một phần trong đó hẳn cũng vì quy định Nam sinh thuộc câu lạc bộ bóng đá không được đá quá nửa thời gian mà Hanagishi bên bóng chày cùng những ai tương tự hiện đang thi đấu rất tích cực.

「Ô, lại vào rồi kìa...... Lớp Koutarou-kun mạnh ghê nhỉ」

Cả Shiho cũng đang quan tâm theo dõi trận đấu.

Cậu ấy nhìn đám con trai chạy quanh sân bóng trong khi khẽ vỗ tay.

「Còn lớp tớ thì lại nát dễ sợ」

Tiện nói đối thủ của lớp tôi, lớp 1―― chính là lớp của Shiho. Vì cách biệt tỉ số hiện giờ hơi bị lớn nên khi nhìn mấy thanh niên lớp 1, có thể thấy họ đang khá là nản.

「Koutarou-kun cũng đừng ngại gì nhé, cứ tẩn lớp tớ một trận đi」

「Thôi nào. Cậu nên cổ vũ cho lớp mình đi chứ」

「Đối tượng cổ vũ của tớ chỉ có mỗi cậu thôi」

Cứ như đúng rồi vậy.

Shiho nói lời dịu dàng theo một cách thản nhiên, không nghĩ ngợi và rất là ngắn gọn súc tích.

「À, ừm...... Cảm ơn cậu」

「Phải thế chứ, cố lên nào!」

Khi đang trao nhau mấy lời đó, đột nhiên có người gọi tôi.

「Ê, Nakayama~」

Đó là Hanagishi đang gọi tôi vừ vạch trắng.

Thời gian trôi qua tự lúc nào không biết, và giờ đứng cạnh Hanagishi với 2 tay chống trên đầu gối là Ikura đang gửi tôi ánh nhìn như muốn nói 『Mau tới đây đi』.

「Hình như tới lượt tớ rồi, thôi tớ đi nhé」

「Ừa~. Cậu đi mạnh giỏi~」

Shiho khẽ vẫy tay tiễn lúc tôi ngồi dậy.

Có cảm giác tụi tôi đang bị chú ý bởi những học sinh xung quanh...... vì không thoải mái cho lắm, tôi nhanh chân tiến về phía Hanagishi.

「Gì mà trễ thế Nakayama. Đã 10 phút trôi qua rồi đấy?」

「Cọng bún đúng là hẹp hòi. Mới tầm một phút, có sao đâu...... Thôi, Nakayama cứ kệ đi, còn Ikura thì nhanh về chỗ giùm」

Ikura toan bước ra ngoài sân như để thay người với tôi.

Và khi tôi đang lựa lời gì đó để nói, cậu ta đã mở miệng trước rồi.

「Trận đấu cũng khá là căng đấy. Cậu mà bị cuốn vào mấy đứa ngốc bên câu lạc bộ thể thao rồi để dính chấn thương thì toang...... vậy nên nhớ cẩn thận, đừng để bạn gái cậu phải lo lắng」

Những câu từ nhận được tốt đẹp hơn tôi nghĩ. Nghe thì cũng ấm lòng đấy, có điều 『bạn gái』 ở đây là đang nói đến Shiho sao?

Vì vẫn chưa bồ bịch gì nên tôi chỉ miễn cưỡng gật đầu đáp lại. Nhưng từ góc nhìn của bên thứ ba thì thấy vậy cũng là đương nhiên thôi, do đó, tôi cười bâng quơ rồi nói sai sự thật.

「......Ừ thì. Ừm, cảm ơn cậu đã nhắc」

「Vậy thôi, phần còn lại trông cậy vào cậu. Haizz...... muốn về sớm quá đi」

Ikura thở dài một hơi rồi cất bước rời khỏi đây.

「Thanh niên kia đâu có di chuyển bao nhiêu đâu, sao mệt dữ vậy nhỉ?」

「......Chắc Ikura di chuyển theo cách riêng ấy mà」

Sau khi cùng nhìn Ikura rời đi, tụi tôi vào trong sân đấu.

「Được rồi! Tui thấy ông di chuyển được hơn Ikura đấy, nên là lên cắm trước đi Nakayama!」

「Hể! Khoan đã, vụ đó có hơi quá sức......」

「Lo gì chứ, tui với mấy đứa kia sẽ chuyền cho, còn ông chỉ việc ghi bàn thôi, không phải ngại」

Hanagishi cười khoái chí mọi khi rồi vỗ lưng tôi.

「Lên mà lấy le với bạn gái đi nào」

......À rồi, đã hiểu. Cứ tưởng cậu ta đang cố bắt tôi tích cực hoạt động chứ, hóa ra là đang nhắm đến vụ này.

Xem ra Hanagishi đang quan tâm tôi theo cách riêng của mình.

Không có ý xấu chứa đựng nên tôi cũng không nghĩ cậu ta đang chọc đâu, chỉ có điều...... tôi chẳng có bao nhiêu tự tin vào vụ đó.

(Phải tự tin mới được à?)

Và một lần nữa, lời nói trong tim tôi lại cắt ngang dòng suy nghĩ đang cố trốn tránh bằng việc lý do lý trấu.

(Giữa cố gắng với tự tin có gì liên quan sao?)

......Ừm, cũng phải. Đúng là mình nhầm lẫn thật rồi.

Dẫu không tự tin, ta vẫn có thể cố gắng cơ mà nhỉ――