Giữa tháng 7, những học sinh năm hai được triệu tập tại công viên thể thao trong thành phố.
Hôm nay là ngày diễn ra hội thao giữa các lớp, với nam sinh là bóng đá còn nữ sinh thì là bóng mềm.
「............」
Hừm, giờ làm gì đây ta?
Một mình tôi đứng thơ thẩn cạnh sân bóng.
Shiho và Azusa thì đã di chuyển đến khu thi đấu bóng mềm rồi. Tuy vẫn còn ít lâu cho đến lúc cuộc thi khởi tranh, hai người họ vẫn đến trước chắc là để quan sát tình hình đối thủ. Vẫn như mọi khi, Shiho dường như rất thích mấy event trường học nên hôm nay cô ấy cũng trông hào hứng lắm.
Thật ra tôi cũng muốn đến đó...... cơ mà ngay sau đây là tới lớp tôi rồi, không thể cứ bỏ đi thế được. Với cả hình như Shiho và Azusa sẽ trở lại trước khi trận đấu của lớp tôi bắt đầu nữa.
Cũng vì vậy mà tôi đang dư dả thì giờ trong một khoảng thời gian ngắn.
「10 ngày nữa là kiểm tra mà lại tổ chức hội thao, cậu có thấy ảo không?」
Đột nhiên tôi bị ai đó gọi.
Vì bị gọi khi đang thơ thẩn nên tôi vội quay sang nhìn...... nhưng trước khi kịp ngó nghiêng gì, một cảm giác lạnh buốt chạm vào gáy làm tôi thót tim.
「Ớ...」
Nhìn tôi phát ra một tiếng kỳ lạ, cô gái đó bật cười.
「Nyahaha. Bất ngờ lắm hả?」
「――Eh? À, ừm...... T-tại đột ngột quá ấy mà, Kirari」
Phải, người đã gọi tôi chính là Asakura Kirari.
Đúng là chuyện trên trời rơi xuống mà, ai lại nghĩ cậu ấy sẽ xuất hiện ở đây...... Lúc nhìn thấy Kirari, tim tôi đập còn ghê hơn cả cảm giác lạnh đột ngột vừa rồi nữa.
「Đừng có làm cái mặt như vừa thấy ma thế chứ, tớ đã ngỏm đâu」
Chiếc kính gọng đỏ sáng lên khi được mặt trời chiếu vào. Bị ánh sáng hắt, Kirari nhăn mặt rồi di chuyển một vài bước. Mái tóc nâu bồng bềnh của cậu ấy khẽ nảy theo từng bước chân, nhưng kiểu tóc vẫn giữ được nguyên dạng chắc là nhờ dùng keo xịt tóc đây mà.
――Mình gần như đã ngừng tư duy, tới nỗi giờ lại đi nghĩ về ba cái chuyện tầm phào như kia.
「......Biểu cảm của cậu phong phú hơn rồi đấy」
Nhìn thấy tôi như thế, Kirari cười rạng rỡ.
Mà đã nhìn thấy nụ cười thân thiết kia thì sao tôi bình tĩnh nổi đây.
「Nàyyy. Định thần lại đi chứ? Tớ mới chỉ bắt chuyện thôi mà, chẳng lẽ cậu ghét tớ đến thế sao?」
「K-không đâu. Không phải thế...... Xin lỗi, tớ chỉ băn khoăn chút thôi」
「Hmmm? Mà thôi kệ đi. Tớ đem đồ uống cho rồi nên là quen nhau đi nhá」
Rồi Kirari đưa ra cái chai nhựa mới nãy vừa dí vào gáy tôi.
Coi bộ là định khao nước đây. Vì cái nóng mà nhãn của chai nước thể thao đã đẫm nước xong dính sát vào thân chai luôn rồi.
「Cảm ơn cậu, cơ mà sao lại đột ngột thế?」
Tôi thật sự không hiểu.
Tôi không hiểu được lý do hay ý đồ nào khiến Kirari tự nhiên lại bắt chuyện với mình vào lúc này.
「Đâu có gì đâu? Chỉ là Kou-kun đứng một mình trông đáng thương quá thôi ấy mà」
「Tớ trông đáng thương lắm sao?」
Mà cũng phải, bản chất Kirari là một người tốt bụng nên tôi cũng hiểu được.
Với câu hỏi "Là thương cảm, hay là bận tâm?", tôi đã suýt bị thuyết phục.
「――Không đâu, tớ đùa đấy. Nãy là chữa ngượng thôi. Thật ra tớ có chút chuyện muốn nói」
Ơ, cho dù cậu có đột nhiên thành thật thì cũng khó cho tớ lắm đấy.
Kirari này...... đi nói chuyện với tớ có ổn không vậy?
Vốn dĩ Kirari đang làm thân với Ryuuzaki mà, giờ lại dính líu với tớ thì có sao không?
Liệu có ý đồ nào đằng sau event này không đâ――
(Làm gì có ý đồ nào chứ)
――Ôi suýt chết, phải rồi.
Nhờ giọng nói trong tim mà tôi đã định thần lại.
Tôi mà dừng được cái thói nghĩ theo hướng câu chuyện thì hay biết mấy.
Lối suy nghĩ meta vẫn hết thuốc chữa như mọi khi.
Nhưng chí ít thì tôi đã có thể nhận ra, nếu xét riêng chuyện này thì có lẽ tôi trưởng thành hơn chút rồi không chừng――
=============
Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ bao lâu nay.
Quảng cáo cho tác phẩm này sẽ được công bố trong tập mới của 『Kenja no Deshi wo Nanoru Kenja』 phát sóng vào hôm nay!
Với những ai xem Anime, tôi sẽ rất vui nếu mọi người có xem qua đó (≧▽≦)