Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 3

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 4

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 926

Chính truyện - Phần Năm - Chương 510 - Thoát khỏi hồi áo tắm

Hết nghịch cát thì đến bơi biển, bơi biển xong thì tới đi dạo...... coi bộ được chơi suốt một lúc lâu khiến Shiho với Azusa trông rất là thỏa mãn.

「Onii-chan, em mệt, mình về được chưa?」

「Tớ chán chơi ở biển rồi. Giờ là lúc đi chăm mấy bé ngựa của tớ」

「Á! Cả Azusa nữa!」

Đúng là Shiho với Azusa, đi chơi xa rồi mà vẫn không quên cày game.

Giờ thì hai người họ đã về lại hẳn chế độ trong nhà rồi.

「Cho chị mượn support card được không Azunyan? Chị không có cái nào hết」

「Eh? Đến chịu onee-chan luôn~」

Azusa đã quen gọi rồi cơ à?

Không những con bé gọi Shiho là 『onee-chan』 một cách tự nhiên, cả Shiho cũng tiếp nhận kiểu gọi đó mà không thấy chút cảm giác kỳ lạ nào nữa.

Dù rằng bình thường cứ hoạnh họe nhau suốt, vậy mà lúc này trông họ lại thân thiết làm sao.

「Hai người lúc về nhớ thay đồ đàng hoàng đấy. Nếu được thì tắm luôn, thế thì càng tốt」

「「Ừa」」

Hẳn trong đầu họ giờ đã chứa toàn game.

Sau khi ngoan ngoãn gật đầu chịu nghe cả lời tôi, họ bắt đầu đi bộ về nhà nghỉ dưỡng.

Rồi khi đang dõi theo bóng lưng hai người họ, đột nhiên có ai đó đặt tay lên vai tôi.

「Giống ông bố ghê ta ơi」

Danh tính của người đó, còn ai ngoài Mary-san...... ủa khoan?

Chẳng hiểu sao tôi có cảm giác bầu không khí đang thay đổi.

Hay phải nói là không khí bao quanh đang rất nặng nề.

Chỉ mới ở gần thôi đã ớn lạnh cả sống lưng...... cảm giác đó nó rợn người như vậy đấy.

「Ui. Đừng cảnh giác thế chứ, tôi đã làm gì đâu nào?」

「............」

Trong vô thức tôi nín lặng.

Linh cảnh như sắp suy nghĩ chuyện không đâu gì đó ấy.

Nếu là khi trước, tôi hẳn đã chêm vào một lý do nào đấy rồi cự tuyệt Mary-san.

Nhưng ở hiện tại―― suy nghĩ tôi lại buông thả, theo cả nghĩ tốt lẫn nghĩa xấu.

「Chẳng phải cậu đã tốt nghiệp khỏi mớ suy nghĩ về câu chuyện rồi sao? Thế mà vẫn vô duyên vô cớ cảnh giác với tôi như vậy, kỳ lạ thật đấy」

......Cô ta nói không sai.

Tôi đã không còn coi thực tế là câu chuyện nữa rồi.

Vậy nên khi cân nhắc đến mạch triển khai hay sự nặng nề cảm nhận được trong không khí―― quyết định coi cô ta là địch của tôi, nó quá là kỳ lạ đi.

「......Có lẽ là thế thật」

Trong vô thức tôi buột miệng nói lời khẳng định.

Bằng hành động đó, tôi làm bộ như không để ý đến sự mơ hồ trong con người mình.

「Nihihi. Mà đừng để ý tiểu tiết quá làm gì. Thế, Koutarou ở lại là vì gì đây? Đã là người bảo hộ của hai người kia thì cậu phải đàng hoàng theo trông chừng mới phải chứ?」

Lời của Mary-san làm ăn mòn đầu óc.

Chỉ thị của cô ta làm ô uế tâm trí.

Một lực cưỡng ép bí ẩn cố tình bóp méo hành động của tôi.

「À, ừ thì...... phải hậu dọn dẹp nữa」

「Chuyện đó thì không sao. Cậu không cần phải bận tâm」

「......Vậy à」

「Ừm. Chưa kể con Hồng có lẽ sẽ tới nên tôi phải nghĩ cách tiếp cô ta nữa...... Vụ dọn dẹp thì để sau đó, tôi sẽ lo hết cho」

――Bận tâm.

Có nghĩ bộ dạng của Mary-san chẳng lý giải nổi cũng khó mà trách được.

Nhưng tại sao lại có suy nghĩ đó thì tôi chẳng biết giải thích thế nào.

Vì trên thực tế Mary-san đâu có nói gì kỳ lạ.

......Lại nghĩ lung nữa rồi.

Cô ta cũng có phải nhân vật cheat hay gì đâu. Cùng lắm thì năng lực ưu tú hơn người khác đấy, nhưng đến cuối cùng vẫn là con người như tôi thôi.

Bất cẩn cảnh giác cái gì chứ, đúng là sai lầm.

Phải, rõ là thế rồi còn gì nữa.

「Ừm, tôi hiểu rồi」

Vậy nên tôi, gật đầu trước những gì cô ta nói――