Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Đang ra)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

24 37

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

84 824

Thuật Sĩ Siêu Không Gian

(Đang ra)

Thuật Sĩ Siêu Không Gian

Mục Hồ

Cho đến khi, một vị khách xuyên không từ đa vũ trụ đã ghé thăm thế giới này. (Người xuyên việt không phải nhân vật chính, không phải nhân vật chính, không phải nhân vật chính, chuyện quan trọng phải n

3 15

Số phận an bài nữ phản diện yêu tôi

(Đang ra)

Số phận an bài nữ phản diện yêu tôi

리틀빅

Tôi đã được trùm cuối cầu hôn

28 316

Sau khi bị người bạn thời thơ ấu và bạn thân nhất của mình phản bội, một người bạn thời thơ ấu khác đã cứu rỗi tôi

(Đang ra)

Hồi 2 - Hỡi Du Lang, Hãy ôm lấy những hoài bão vĩ đại (80 - 131) - Chương 82 - Lớp Học Rửa Tiền PK Của Pencilgon Sensei

「Gì ấy nhỉ? Cái này là đồ mượn đúng không?」

「Ừ đúng rồi, tui nghĩ đây chắc là một trong những món cao cấp nhất trong toàn bộ item của Shangri-La Frontier đấy. Bởi vì chỉ cần bỏ đủ tiền ra là có thể sở hữu sức mạnh vượt cả quái vật độc nhất mà」

Dù nói là chưa chắc đổ toàn bộ ngân sách quốc gia vào đã đủ để đạt đến mức đó.. Pencilgon vừa kéo cân vàng về phía mình, nếu tôi nhớ không nhầm tên là 「Cái Cân Đối Giá」—và bắt đầu thao tác gì đó.

「Ờm...『Chiếc cân giữ sự cân bằng, biến trải nghiệm thành giá trị, hoàn trả cái giá đã dâng hiến』... ủa, không phải à. Vậy thì...『Chiếc cân giữ sự cân bằng, biến quá khứ thành giá trị, hoàn trả cái giá đã dâng hiến』...Chắc là câu này rồi, suýt nữa thì nhầm」

Pencilgon đang thao tác một cửa sổ trông khác hẳn cửa sổ thông thường, với khung viền lộng lẫy, và ngay khi kết thúc thao tác, những hạt ánh sáng li ti bay ra từ cơ thể của Pencilgon rồi bị hút vào chiếc cân, sau một luồng sáng chớp nhoáng, một vòng hoa nhỏ và một quyển sách hiện ra trước mặt cô.

「Thực lòng thì tui đã chuẩn bị tinh thần cho việc mất luôn cả cái Inventoria rồi, nhưng mà vì hiệu ứng chiếm ô trang bị như vât phẩm bị nguyền nên ngay cả khi bị PKK thì cũng không bị tịch thu... Dù vậy, riêng món này thì nhất định tui không muốn để mất, nên tui đã... tẩy trắng (laundering) nó」

「Tẩy trắng?」

「Ừm? Nói đơn giản thì là một mánh để bảo vệ tài sản của mình khỏi hình phạt PK thôi」

Khi một Player Killer bị giết, tức là bị PKK thì những vật phẩm và trang bị họ đang mang lúc đó sẽ chuyển quyền sở hữu cho người hạ họ. Tuy nhiên, nếu người giết không nhặt chúng trong một khoảng thời gian nhất định thì quyền sở hữu sẽ trở thành vô chủ. Đồng thời, những vật phẩm mà PK đã gửi vào kho và sẽ bị hệ thống tự động bán đi

「Hình phạt của PKer chủ yếu có hai thứ, một là chỉ số thiện cảm từ hầu hết NPC sẽ rớt xuống mức thấp nhất, hai là tiền phạt... tức là số lần PK càng nhiều thì mức phạt càng tăng. Tiền phạt này tỷ lệ với Karma Points của PKer, cũng là giá treo thưởng cho đầu người đó. Nhưng chuyện đó giờ không quan trọng」

Điều rắc rối nằm ở khoản tiền phạt. Dù tổng giá trị của những món bị bán sẽ được trừ vào tiền phạt, nhưng khi vẫn còn nợ tiền phạt, thì bất kỳ khoản tiền nào kiếm được bằng bất cứ cách nào cũng sẽ tự động bị trừ để trả nợ.

「Thế bà mua đống trang bị đó bằng cách nào?」

「Tui dọa NPC ở Secondil, rồi dùng item quái đổi vật lấy chúng」

「Bộ bà sống kiểu tận thế sau khi văn minh sụp đổ đấy à」

Thì ra cái kỹ thuật gọi là 「làm sạch」là cách để bảo vệ vật phẩm khỏi bị tịch thu trong trường hợp bị phá sản hoàn toàn như thế.

「Nhưng mà, chuyện này cũng chẳng đơn giản đâu. Nếu chỉ đơn giản là chuyển đồ cho người khác thì hệ thống vẫn sẽ tự động bán nó.」

Nói cách khác, kể cả nếu tôi nhận item từ Pencilgon trước khi bị PKK bởi Saiga-0 thì ngay khi bị giết, item đó cũng sẽ biến mất. Cứ như là bất cứ thứ gì liên quan đến tội phạm đều bị tịch thu vậy. Vậy nên không thể đơn giản giao cho một người bạn đáng tin là xong chuyện.

「Thế còn cái cân đó thì sao? Sao nó không biến mất?」

「Vốn dĩ nó không phải của tui mà. Quyền sở hữu là của một tổ chức NPC tên là 「Thương Hội Cán Cân Vàng」 nên ngay cả khi tui bị Saiga-0 hạ, vật phẩm đó cũng sẽ không trở thành đồ của cô ấy đâu」

Và từ đây mới là điểm mấu chốt của tẩy trắng. Nói cách khác, nếu chỉ đơn thuần là chuyển nhượng thì vật phẩm vẫn bị hệ thống bán đi không thương tiếc. Nhưng nếu ở thời điểm bị PKK, quyền sở hữu đã hoàn toàn rời khỏi người chơi, thì sẽ không bị hệ thống tịch thu hay bán đi.

「Chiếc 「Vòng hoa nguyện ước xa xôi」 này, cho tới lúc nãy vẫn đang trong trạng thái được dâng hiến nhờ hiệu ứng của Cái Cân Đối Giá…tức là nó đã rời khỏi tay tôi. Tôi đã đổi nó để nhận chỉ số may mắn, tức là tôi đã chuyển quyền sở hữu cho cái cân này. Hơn nữa, vật phẩm đã được dâng lên cân sẽ không tồn tại vật lý trong thế giới này trong vòng một tuần, dù có thể chuộc lại bằng cách trả giá tương ứng. Vậy nên nó không chịu ảnh hưởng bởi cơ chế tịch thu vật phẩm của hệ thống」

「…Ra vậy, và bây giờ bà đã lấy lại nó bằng thao tác vừa rồi」

「Phải, tôi đã phải tiêu tốn tới 40 cấp độ quá khứ chỉ để lấy lại cái này và 「Thế Giới Chân Lý Thư 「Quyển Mộ Thủ」」… thật là, bị chém giá không thương tiếc luôn」

「À mà, cái Thế Giới Chân lý Thư đó thực ra là sách hướng dẫn spoil game thôi, gần như vô dụng luôn」

「Thật á!? Khốn kiếp thật!」

Chia buồn nhé~

Pencilgon ôm đầu rên rỉ một lúc, nhưng rồi như lấy lại tinh thần, cô cất quyển Chân Lý Thư vào và tiếp tục câu chuyện khi đang trang bị Vòng Hoa Nguyện Ước Xa Xôi.

「Tiện thể nói luôn, ngay từ đầu tôi đã đổ toàn bộ tài sản vào cái cân này để chuẩn bị cho trận đánh với Wezaemon nên chẳng còn gì để bị mất cả. Hơn nữa, món vũ khí chính mà tôi đã đem cầm cố cho 「Thương Hội Cán Cân Vàng」 để mượn chiếc cân này, quyền sở hữu hiện giờ hoàn toàn thuộc về hội đó cho đến khi tôi trả lại cái cân... Tức là, nếu muốn né tránh hệ thống tịch thu do phạt, chỉ cần bán vật phẩm ra thị trường hoặc xóa vật lý khỏi thế giới này, thì có thể lách luật được đó」

「Uwwa, chơi bẩn thấy sợ luôn」

Lúc đó còn nói nào là rửa tay gác kiếm, làm lại từ đầu… thế mà vũ khí chính và vật phẩm quan trọng vẫn lén giữ lại kỹ càng đấy!

「Tiện hỏi luôn, tiền phạt của bà là bao nhiêu vậy?」

「Cỡ khoảng năm trăm triệu Mani gì đó」

「Tôi không cho vay đâu」

「Không mượn đâu không mượn đâu, nếu cố gắng thì cũng không phải số tiền không thể trả được. Như thằng em trai ngốc nghếch nhà tôi ấy, chắc nó còn nợ tới hàng nghìn tỷ rồi, vì nó toàn thích đi respawn kill mấy cái clan chỉ toàn newbie」

Uể oải thật… mang trên mình khoản nợ ngang ngân sách quốc gia thế này, chắc chưa kịp trả hết thì game đóng cửa mất. Nhưng mà việc Pencilgon nói nhẹ như không chuyện có thể trả nổi năm trăm triệu thì cũng không phải dạng vừa.

「Sau trận chiến với Wezaemon lần này tôi mới nhận ra… Quái vật độc nhất đúng là một mỏ tiền…」

「…Nói nghe nhẹ nhàng thật đấy nhỉ」

Mà đúng là vậy thật.. Chắc chỉ cần bán một món trong Inventoria thôi cũng đủ trả kha khá khoản nợ. Nếu Wezaemon đã lời đến thế thì các quái vật độc nhất khác cũng có khả năng mang lại lợi nhuận tương tự.

「Vậy nên tui có một đề nghị」

「Về việc bán mấy món trong Inventoria thì phải bàn kỹ đấy」

「Sunraku, để con này đi đàm phán thì xác định thua luôn còn gì」

「Cùng nhau trò chuyện nhiều nhé…… À không phải, ý tôi là, đề xuất của tôi chính là—ba người bọn mình lập một clan đi, sao nào?」

Clan. Tôi từng có chút liên hệ, nhưng giờ thì thấy xa vời với khái niệm đó. Chắc tại trước giờ toàn thấy những clan quy mô tổ chức như Asurakai hay Hắc Lang, nên gần như quên mất là chẳng cần đông người cũng được nhỉ.

「Tôi không phiền đâu, vốn cũng chẳng tham gia clan nào cả」

「Tôi cũng vậy」

「Rồi, thế là quyết định xong! Nhanh gọn thật đấy, cảm ơn nhé」

Vậy là, ba chúng tôi tạm thời dừng cuộc nói chuyện và...

「Giờ thì, chúng ta sẽ quyết định tên clan. Tôi đề xuất tên 「Pencilgon và hai tên chạy vặt tiện dụng」」

「Nghe ổn đấy」

「Vậy là clan 「Pencilgon-chan và hai thằng đệ tiện lợi」 được thành lập nhé」

「Tui chỉ nói đùa thôi mà!!」

Nếu đã xấu hổ thì ngay từ đầu đừng có đưa ra đề xuất đó chứ… thật là.

「「Liên minh game rác」 thì sao」

「Cậu tự chơi một mình đi. Vì tụi mình ai cũng không bình thường cả, nên lấy tên「Outrage – Những kẻ vô pháp」 nghe ngầu đấy chứ」

「Một đứa từng tuyên bố rửa tay PK mà lại ở trong clan tên Outrage thì nếu là tôi, tôi sẽ không đời nào tin tưởng nổi」

「Ờ, tôi cũng chẳng dám giao phó mạng sống đâu」

Vì sợ sẽ bị đâm sau lưng chỉ vì số tiền lẻ cỡ tiền thuốc lá nên bị loại.

Sau đó, hàng loạt ý kiến khác được đưa ra, nhưng đều bị hai người còn lại bác bỏ, cứ thế vòng lặp tiếp diễn. Ví dụ cụ thể thì như:

Đánh bại Võ sĩ Wezaemon nên đặt là 「Chém đầu phơi xác」... nghe bạo lực quá nên Not Good.

Ba người đã hạ được quái vật độc nhất nên đặt là 「Thợ săn độc nhất」... quá đơn giản và quê mùa nên Not Good.

Vì đang túng thiếu nên lấy tên mang ý cầu may mắn nên đặt là 「Cơn sốt vàng - Gold Rush」…nhưng chỉ mỗi người đề xuất là đang túng thiếu nên Not Good.

「「Cơn sốt vàng - Gold Rush」 hay mà…」

「Chỉ có Pencilgon là con nợ thôi mà ha…」

Hmm, để xem nào… kiếm một cái tên nghe ngầu ngầu tí, hợp vibe nhóm, từ tiếng nước ngoài cho oách chẳng hạn… À phải rồi.

「「Du Lang – Wolfgang」 thì sao?」

「Không sợ bị trùng với 「Hắc Lang」 à?」

「Bọn mình đánh bại được quái độc nhất, nên là phiên bản nâng cấp vượt trội chứ. Tăng level thì học sinh tiểu học cũng làm được. Với lại, cái này là tiếng Đức đấy, nghe ngầu hơn hẳn, khác biệt đẳng cấp luôn, đẳng cấp luôn」

Thật ra nếu so về chiến lực thì thua đậm như một trận thua áp đảo kiểu cold game luôn, nhưng tôi không nghĩ sẽ có nhiều kẻ như Saiga-0 đâu. Với danh tiếng là những kẻ từng hạ gục quái vật độc nhất, bọn tôi ít nhất cũng có thể chống đỡ được. Không phải là tôi định tuyên chiến với 「Hắc Lang」đâu nhé. (cold game コールドゲーム) là một thuật ngữ chỉ trận đấu kết thúc sớm do một bên áp đảo hoàn toàn, khiến tiếp tục trận đấu là vô nghĩa. Thường dùng trong thể thao (đặc biệt là bóng chày)

「Hiểu rồi… hay đấy」

Pencilgon nở nụ cười mờ ám đầy ẩn ý rồi đồng ý với đề xuất của tôi, Oikatzo cũng gật đầu không có ý kiến gì phản đối.

「Chẳng phải tình cờ cái bánh kem sinh nhật này lại trở thành bánh mừng ngày thành lập clan sao」

「Kết quả thì tốt nhưng mà… tại sao bọn mình lại gọi bánh sinh nhật vậy trời…?」

「Chắc chỉ là một phút ngẫu hứng thôi nhỉ… ồ, tới rồi kìa」

Có vẻ là món gọi thêm, rượu hoa quả (tất nhiên không cồn) được mang tới cho cả ba, Pencilgon đứng ra làm chủ tọa.

「Vậy thì, mừng sự ra đời của clan 「Du Lang Wolfgang」… Cạn ly!」

「「Cạn ly!」」

Cả ba cùng nốc cạn rượu hoa quả trong những chiếc vại gỗ, ấn tượng ban đầu của tôi:

「Ngọt một cách đại khái」

「Nước ép hoa quả pha lẫn nước lúa mạch hả?」

「Nước lúa mạch là gì vậy?」

「Là bia đã được khử cồn đấy」

Cái gì vậy, giống như hot dog mà không có xúc xích còn gì….

「Mà này, khi clan thì có một điều quan trọng… Ai sẽ là thủ lĩnh?」

「……Bắt đầu bằng búa」

「bao」

「kéo!」

Tôi: bao

Pencilgon: búa

Oikatzo: bao

「Chơi ba ván đi!」

「Từ chối」

「Chết tiệt!」

「Thôi ráng mà làm tốt nhé, Pencilgon」

「Về mặt tên gọi thì cậu bị nguyền bởi sói rồi nên cậu làm đi, Sunraku-kun... với cả, trong trò oẳn tù tì thì phản xạ là tất cả, làm sao mà tui thắng được chứ...」

Giờ mới nhận ra sao, lúc Oikatzo vừa khởi động trò oẳn tù tì là đã ngầm có sự liên minh hai chống một rồi đó.

「Cuối cùng thì vẫn giống cái tên 「Pencilgon-chan và những tên chạy vặt tiện dụng」 nhỉ」

「Rõ rõ, thưa đại tỷ Pencilgon ơi!」

「Đại tỷ Bút Chì ơi! Em đi mua bánh mì yakisoba cho chị nhaaa!」

「Khoan! Đừng nói như thể mấy đứa em trai xấu hổ cố tỏ ra ngầu nữa chứ, quê chết đi được!」

Tôi hơi hơi cảm thấy đồng cảm với Orslott bị xem như nỗi nhục sống...

.

.

.

.

.

Và thế là.

Pencilgon nói là「trả cái cán cân để lấy lại vũ khí chính」rồi chạy marathon một mạch về Fifthisia. Nghe nói bà ta giờ tụt level xuống còn khoảng 50, không biết định làm gì tiếp theo đây.

Oikatzo thì 「bực mình vì level thấp hơn Sunraku」 nên đi về phía khu vực tiếp theo vừa để cày cấp vừa để đập phá.

Còn tôi thì tạm thời quay lại Rabbits, chờ Emul để kiểm tra xem có thể sửa được reactor (lò phản ứng) không. Do Pencilgon giờ nghèo rớt mồng tơi nên tôi không thể lấy được cuộn ma pháp dùng một lần magic scroll nữa. Vì vậy tôi đã hẹn giờ và nhờ Emul đến Thirdrema. Dù có vẻ như đang dùng em ấy như công cụ, nhưng thực ra, do ShanFro quá bất thường khi khiến NPC như thể người thật, nên tôi phải tự thuyết phục mình rằng: NPC trong game vốn là như vậy.

「Còn năm phút nữa mới tới giờ hẹn với Emul à……」

「À… xin lỗi, anh là Sunraku phải không ạ?」

「Không, nhầm người rồi. Tôi là 『Sasoraku』」

「À, vậy ạ, xin lỗi nha……」

「Không có gì đâu」

Tôi vừa nở một nụ cười rạng rỡ không gợn mây (dù đang đeo mặt nạ), vừa dứt khoát chối phắt, rồi ngay khoảnh khắc người chơi đó quay đi liền phi hết tốc lực chui vào con hẻm nhỏ gần đó.

「…Nhưng mà nhìn font chữ thì rõ ràng là không phải Sa'so'raku mà là Sa'n'raku chứ—Hả!? Biến mất rồi!?」

.

.

「Thoát rồi nhỉ.」

Thật tình, do bị thông báo rầm rộ quá nên giờ tôi cảm giác chẳng khác gì mấy ngôi sao Hollywood bị paparazzi săn đuổi cả. Nhờ vậy mà tôi gần như đã thuộc lòng bản đồ mấy con hẻm ở Thirdrema luôn rồi đấy. Tôi bước ra khỏi đống thùng gỗ mục nát chất đống, trong lúc suy nghĩ về cô gái vừa hỏi chuyện …. Không thấy được tên, nhưng có vẻ là một nữ người chơi không quá năng động.

「Nhưng mà người chơi đó… trang bị không giống với cấp độ phù hợp của Thirdrema chút nào nhỉ……」

Rõ ràng là bộ trang bị dành cho cấp độ cao, kiểu trang phục nữ tu – giáo sĩ gì đó.

Trước đây, tôi chỉ đơn thuần là 「người chơi dắt theo một con thỏ Vorpal biết nói và biết mặc đồ」 nhưng giờ sau khi hạ được Wezaemon, tôi đã được gắn thêm danh hiệu 「kẻ đầu tiên hạ gục quái vật độc nhất」 Tần suất bị người chơi khác bắt chuyện chắc chắn sẽ tăng.

Quả nhiên, cái 「lời nguyền」 này khiến mình nổi bật một cách tiêu cực… Đồ chết tiệt nhà ngươi, Lycaon.

「Giờ thì… nên làm gì tiếp đây nhỉ……」

Ờ thì, đầu tiên chắc là quay về Rabbitzuta cái đã.

_______________________________________________________

Tóm lại là

Do chính bản thân sở hữu…… Không được, kể cả có phải lật tung cả gốc rễ cũng sẽ bị tìm ra.

Chuyển nhượng cho người khác…… Không được, đó là món đồ liên quan đến tội nhân đúng không? Tịch thu.

Bán ra thị trường…… Khỉ thật, một khi đã lưu thông ra thị trường thì chẳng thể truy dấu được nữa.

Xoá sổ khỏi thế giới này……Nếu không tồn tại thì không thể tịch thu.

Một hình phạt khá là… lỏng lẻo một cách vi diệu.

Nhân tiện thì, vũ khí chính của Pencilgon được "rửa" một cách hợp pháp nhờ dùng Cán Cân Đối Giá để 「hiến tế vũ khí chính cho cán cân, đổi lại lấy quyền thuê tạm thời cán cân」 Do đó, về mặt pháp lý cô ấy không sở hữu vũ khí đó, và vũ khí cũng không tồn tại trong thế giới này, tạo thành hai lớp phòng ngự giúp rửa sạch một cách hoàn hảo.

Nói năng thì nghe có vẻ ngầu, nhưng thực tế lại âm thầm cài sẵn bảo hiểm, Pencilgon đúng là người xấu mà (nói như thể đó là chuyện của người khác).