Chuẩn bị rời đi làm nhiệm vụ cho Guild ngày hôm sau, tôi đang nghe cuộc nói chuyện giữa Damien và Già Letarta, người hôm nay ghé qua thăm biệt thự.
Tôi đã nghĩ tốt nhất nên để hai người họ quen nhau, nhưng tôi đang cảm giác mình mắc sai lầm lớn. Không phải theo nghĩa xấu.
Trên bàn chính ở phòng tiếp khách, Damien trải bản thiết kế ra, hào hứng mà tuyên bố với Letarta.
.
“Theo như tôi thấy… chúng ta cần phải làm mỗi con có cá tính riêng. Nếu cứ để yên thì Lyle lại sẽ có toàn bưởi là bưởi thôi, nên tôi thấy chuyện này là cực kì quan trọng. Vì thế tôi muốn mỗi cô đều có đặc điểm cá nhân gì đó ở phần vật chất hữu cơ quanh cơ thể”
.
Thấy anh ta nói thế với một vẻ mặt nghiêm túc, Già Letarta thở dài. Ngay khi tôi vừa định trách cứ tên biến thái kia thì…
.
“Chuyện đó là dĩ nhiên rồi. Nếu tất cả có cùng một khuôn mặt thì còn gì vui nữa. Nhưng, nếu là vật chất hữu cơ thì, cái đó không thuộc phạm vi của ta rồi. Phần khung xương thì muốn sao ta sẽ làm như thế nấy, nhưng mà… cậu định phủ hết chúng bằng vật chất hữu cơ sao?”
.
(C-chuyện đó là dĩ nhiên!?)
.
“Không thể nào. Tôi không thể thiết kế được mà không để lộ một vài phần kim loại ở ngoài. Mấy người cổ đại kia đúng là giỏi thật. Những con rối tự động họ thiết kế hoàn toàn nhìn không khác gì Nhân loại cả. Mà, ít ra chúng ta có thể làm để bộ phận tay chân của chúng có thể tráo với nhau được không?”
.
Khi Damien miễn cưỡng mà thỏa hiệp như thế, Letarta cũng gật gù.
.
“Không có cách nào khác. Nếu như ta quá cầu toàn thì cả đời này cũng không làm xong nổi mất. Nếu vậy thì, cỡ này đi…”
.
Khi Letarta vẽ một đường dài dọc trên bản thiết kế, Shannon đầy hứng thú nhìn nó. Thường mắt cô bé không thấy được gì, nên việc cô bé cảm giác hứng thú như thế này khiến tôi có hơi tò mò, nên tôi lên tiếng hỏi.
.
“Có gì thú vị sao?”
“Có. Tại vì em có thể nhìn thấy được những đường nét trên những tờ giấy mà cô hầu gái chuẩn bị. Thậm chí còn thấy được cả chữ và số nữa. Chỉ là, mấy chỗ bị xóa và sửa lại cũng hiện lên hết, nên nhìn không khác gì một mớ hỗn loạn cả”
.
Nghe thế, tôi nhìn lại hình vẽ. Đè lên đường mà Letarta vẽ, Damien vẽ ngang một đường khác.
.
“Em thấy cái anh ta mới thêm không? Đường thẳng mới đó?”
“Hông thấy”
.
Cô bé ngay lập tức trả lời, rồi chợt Đệ Thất lên tiếng như vừa nghĩ ra gì đó.
.
『 Hừm. Đây có thể là… Lyle, Shannon có thể biết được chữ và số không? Không, nói đúng hơn cô bé hiểu được chúng không? 』
.
Ông ấy hỏi tôi rằng Shannon biết viết và biết đọc không, nên tôi lấy ngón tay gõ nhẹ viên Đá Quý. Khi thấy tôi bác bỏ, Đệ Thất tỏ ra hết sức thất vọng.
Nhưng mà nghe như ông ấy chưa bỏ cuộc.
.
『 Vậy sẽ tốn một chút thời gian, nhưng mà cũng không sao. Chúng ta sẽ bỏ một chút thời gian để dạy cô bé 』
.
(Dạy cô bé mù này cách đọc chữ sao?)
Tôi đang tò mò về ý định của Đệ Thất, nhưng thấy hai người trước mặt ngày càng hăng hái tôi bất giác thấy chột dạ.
.
“Vậy chỗ này như thế, rồi vậy thì, để làm sản phẩm thử nghiệm… chế tạo xong con đầu tiên sẽ tốn 2-3 tháng đi”
.
Damien gật đầu đầy thỏa mãn với dự tính của Letarta.
.
“Có vẻ như thế. Chi phí thì chắc là… khoảng 5000 xu Vàng? Mặc dù hơi quá mức dự tính, nhưng mà không có cách nào khác. Sau đó chúng ta sẽ cần phải thử nghiệm một chút rồi mới bắt tay vào làm con tiếp theo được”
.
Nghe họ nói.
.
“Ể, khoan đã… không phải như thế hơn hẳn dự tính ban đầu của anh tới 2000 xu Vàng sao?”
.
Tôi đổ mồ hôi lạnh hỏi lại như thế. Nhưng cả hai đều tươi cười.
.
“Bởi vì chúng ta chưa có được một môi trường dễ dàng tập hợp hết các yếu tố cần thiết. Ta sẽ hỗ trợ hết sức mình. Nhưng chắc chắn sẽ tốn tiền. Dù là sau khi chuẩn bị xong để sản xuất hàng loạt đi nữa thì, cũng sẽ tốn khoảng 1000 mỗi con đó”
“Số ta đưa cậu trước đó là mức tối thiểu tuyệt đối mà thôi. Nếu như không làm tới mức này thì sẽ không thể nào vượt qua mong đợi của cậu được. Nên cứ cố gắng tiếp tục kiếm tiền đi. Trong lúc đó, ta với ông nghệ nhân này sẽ cùng nhau trèo lên thứ bậc cao hơn bất kì ai trước đây! Rồi thì, về ngoại hình, chỉ là…”
“Đã thế thì, hay là chúng ta mạo hiểm hơn một chút đi? Mặc dù một người đẹp mặc giáp không phải là không đã mắt, nhưng mà ta thì muốn có thêm một chút tinh nghịch nữa”
“Tinh nghịch… chính xác! Như thế chính là mấu chốt!”
.
Nhìn hai người họ càng ngày càng hăng hái, tôi lau mồ hôi bắt đầu lo lắng về tiền vốn hiện tại của chúng tôi có đủ hay không.
(Không ổn rồi. Cứ đà này chúng ta sẽ phá sản mất. Mặc dù làm nhiệm vụ bình thường cũng có thể kiếm được không ít tiền, nhưng đó cũng chỉ là nước nhỏ giọt trên than đang cháy thôi)
Guild đã công nhận tôi với tư cách một Thám Hiểm Giả đến mức nhất định, nên các nhiệm vụ khó khăn hơn bắt đầu được đưa đến cho tôi. Cùng lúc đó, tiền công cũng tăng, nhưng mà như thế là vẫn quá không đủ.
.
“C-có thể tiết kiệm lại một chút được không…”
.
Chợt Damien quay qua tôi
.
“Đang tiết kiệm đó chứ. Ta nói cho cậu biết chứ, nếu như ta thực sự làm hết mình, con đầu tiên sẽ tốn đến 10 ngàn xu Vàng đấy. A, nhưng mà… vì đằng nào cũng làm rồi nên liệu như thế có tốt hơn không? Phiên bản thử thử nghiệm phải là cô gái của tất cả đàn ông mới được”
.
Già Letarta lắc đầu.
.
“Ta thì muốn sau khi sản xuất hàng loạt xong phải đồng loạt giống nhau hết. Sao nào chàng trai, cậu thấy thế nào? Ta sẽ không nói là bỏ thêm tiền sẽ chắc chắn được một sản phẩm hoàn hảo, nhưng mà đầu tư này không lỗ đâu”
.
Tôi vừa định chọn cái rẻ tiền hơn thì, Đệ Tứ đột nhiên lên tiếng nghiêm túc đề nghị.
.
『…Lyle, hãy xài 10 ngàn ở đây đi. Hơn nữa khiến hai người họ kí hợp đồng cho ta. Rằng quyền sở hữu toàn bộ công nghệ và kĩ thuật ở đây sẽ thuộc về Lyle. Con sẽ có thể tiếp tục dụ dỗ Damien với số tiền cung ứng tiếp theo. Còn với ông già thì, hãy nói là con sẽ cung cấp cho ông ta môi trường tốt nhất có thể 』
.
Tôi vừa tự hỏi tại sao ông ấy kì này tiêu xài mạnh tay như thế, Milleia-san từ viên Đá Quý lên tiếng.
.
『 Ôi chao, ông nội. Ông lại nghĩ ra mánh kiếm tiền khác nữa rồi sao? Có vẻ như ông vẫn không thay đổi chút nào so với con nhớ 』
.
Nghe giọng chị ấy vui vẻ như thế, Đệ Tứ.
.
『 Dĩ nhiên là thế! Dù rằng tính cách có hơi có vấn đề, nhưng mà hai người con có trong căn phòng này bây giờ là đầu óc cũng như tay nghề tuyệt vời nhất con có thể tìm được trên đời! Nếu như cứ để họ tùy thích làm việc không giới hạn thì, cứ nghĩ xem con sẽ mong chờ được kết quả thế nào! …Hơn nữa dù có thất bại đi nữa, vốn từ đầu nó không phải là tiền của con. Số tiền đó không nằm trong kế hoạch ban đầu, nên có phí một chút cũng không thành vấn đề gì 』
.
(Đây không phải chỉ là ‘một chút’!)
Ừ.
Đây là tiền của Vera. Nên tôi muốn sử dụng nó cẩn thận hết mức có thể. Nhưng xem ra các tổ tiên khác đều đồng tình với ý kiến Đệ Tứ.
Đệ Tam có vẻ không quá quan tâm.
.
『 Nếu là kiếm tiền thì là việc của Đệ Tứ. Cứ theo ông ấy 』
.
Đệ Ngũ cũng tương tự.
.
『 Đồng tình 』
.
Riêng Đệ Thất có vẻ như hiểu về việc Đệ Tứ đang làm.
.
『 Độc quyền công nghệ… không, ông đang định chuẩn bị bán chúng đi. Vậy ra định làm chuyện trước kia ở Arumsaas làm không được ở đây sao? Ra vậy. Nghĩ lại thì, 10 ngàn xu Vàng không có gì lạ. Có rất nhiều người giàu có ở Beim này mà 』
.
Tôi lấy tay phải đỡ mặt mình lại, rồi trả lời hai người họ.
.
“Tôi sẽ chọn cái 10 ngàn xu Vàng. Nhưng mà toàn bộ kĩ thuật lần này có được sẽ trở thành của tôi. Dĩ nhiên cũng sẽ trả một số tiền đền bù tương xứng”
.
Nghe thế, Damien giơ cả hai tay lên trời vui mừng.
.
“Đúng là Lyle có khác! Cậu đúng là hiểu ta mà!”
.
Già Letarta cũng có vẻ hào hứng.
.
“Cậu không để ý đến tiền bạc đúng là tốt mà. Xem ra ta có thể vui sướng hết mình lần đầu tiên trong một thời gian dài rồi!”
.
Thấy họ vui mừng như thế, tôi sụp vai xuống, nghe Shannon lên tiếng bên cạnh.
.
“Xem ra anh khổ nhỉ”
.
Thấy cô bé đang lấy tay che miệng mà cười tôi, tôi cũng mỉm cười lại.
.
“Từ hôm nay trở đi, em chuẩn bị học viết và học đọc đi”
.
Nói như thế.
.
“Tại sao chứ!? Anh không thấy nhục khi trút giận lên một cô gái nhỏ sao!?”
-
-
-
Để lại việc Golem cho Damien và Letarta làm, tôi đi tới chỗ người bán thông tin Rauno-san trước khi rời đi.
Như thường lệ, tôi đi cùng Miranda, cũng như thường lệ, chúng tôi trả tiền cho phụ tá của Rauno-san, thần lùn Innis.
Trong phòng làm việc/phòng ngủ của ông ta, tôi nhận lấy báo cáo.
Miranda bắt đầu đọc nó.
.
“Xem ra ông kì này xem xét nhiều hơn bình thường. Có chắc là ông không bỏ lỡ gì không?”
.
Rauno-san vẫy vẫy tay với một vẻ mặt ngái ngủ.
.
“Làm gì có chuyện đó. Tôi kì này nhờ một đồng nghiệp cùng nhau làm chung. Vì dạo này công việc nhiều đến phát mệt rồi. Không cho mấy người khác ăn tí canh thì họ ghen tị nữa. Mấy vụ giao tiếp giữa người và người mệt mỏi quá phải không?”
.
Miranda hơi nheo mắt lại mỉm cười.
.
“Nếu như không phải là vì ông muốn sống nhẹ nhàng thì tôi đã đồng tình rồi. Mà, miễn sao thông tin vẫn chính xác thì sao cũng được”
.
Đang lướt trên tờ báo cáo, mắt tôi chợt dừng lại ở một điểm.
Là về việc Lorphys sau khi mở rộng đang có vấn đề với hai nước láng giềng của mình. Galleria và Rusworth đang vẫn hăm he muốn tiêu diệt lẫn nhau.
Và vì có được biên giới mới với họ nên Lorphys có vẻ như đang khổ tâm không biết phải giữ khoảng cách bao nhiêu.
.
“Có gửi sứ giả cũng bị gửi lại? Và không chấp nhận giao thương?”
.
Thấy tôi đọc đến đó, Rauno-san gật đầu giải thích.
.
“Trước giờ họ luôn có mối quan hệ kiểu đó với Beim. Đừng liên can đến chúng tôi, nếu có thì chúng tôi sẽ tiêu diệt các người. Cả hai bên đều có lời đe dọa tương tự như thế thì phải. Hai cô Nữ Chiến Thần đó đúng là thích chiến tranh mà”
.
Trên báo cáo viêt là lần này cả hai bên đều bị thiệt hại nặng nề. Nhưng mà tôi có cảm giác họ quá bình tĩnh dù một trong những láng giềng của mình vừa bị xóa khỏi bản đồ.
(Mình đúng là có cân nhắc đến việc họ tấn công rồi)
Nếu như họ mà làm thế thì kế hoạch là giúp một bên tiêu diệt hẳn bên còn lại, tạo một liên minh ba quốc gia.
(…Có lẽ có gì đó mờ ám đang diễn ra)
Nghĩ thầm như thế, tôi tiếp tục lật qua tờ văn kiện tiếp theo. Lần này là về Bahnseim. Toàn bộ thông tin có được đều tệ không thể tả.
.
“Vậy là Bahnseim vẫn tệ như mọi khi. Không đúng, nó đang dần trở nên tệ hơn nữa”
.
Nghe tôi nói thế, Miranda chợt có hứng thú.
.
“…Bahnseim đang hỗn loạn như thế mà tôi lại không thấy Beim làm gì nhiều nhỉ”
.
Rauno-san mỉm cười.
.
“Ở đây chúng tôi chỉ coi những nước khác là đối tác công việc mà thôi. Hơn nữa, càng nhiều chiến tranh có nghĩa là đến lúc cho lính đánh thuê kiếm tiền. Tôi cá là những người cao tầng chỉ đang nghĩ về cách kiếm thêm tiền mà thôi”
.
Một quốc gia đang nội chiến như thế, tôi cá là họ sẽ không làm gì nhiều để thu thập Ma Thạch.
Trong trường hợp đó, Bahnseim sẽ phải mua Ma Thạch từ các quốc gia lân cận. Nhưng mà vì những quốc gia đó không biết khi nào thích hợp chen vào cắn Bahnseim một phát, nên họ sẽ không quá dễ dàng chịu trao đổi. Nghĩa là, chỗ duy nhất họ có thể mua được Ma Thạch là từ Beim.
Từ trong viên Đá Quý, Đệ Tam lầm bầm một cách không quan trọng.
.
『 Đây gọi là ‘lửa cháy ở bờ sông kia’ đúng không? Hơn nữa, họ còn suy nghĩ làm sao để xài lửa đó kiếm thêm tiền. Theo như ta thấy từ thông tin ở đây thì, có khá nhiều chỗ đáng ngờ, nhưng mà cũng không có cách nào khác 』.(TN: lửa cháy ở bờ sông kia – có lửa đang cháy, nhưng không phải vấn đề của bên này)
.
Đa số là khi có liên quan đến Celes.
Gặp cô ta, bị quyến rũ, rồi giao hết mọi thứ mình có ra. Ngoài ra, còn có sự tàn khốc của việc cướp bóc và tàn sát của những lãnh thổ bị tấn công nữa.
Dù những thông tin này đã lan đến đây nhưng Beim vẫn hết sức thanh thản.
.
“Rauno-san, những thông tin về Celes ở đây đã truyền đến Beim rồi đúng không?”
“Đúng là đã đến, nhưng mà tùy người có chịu tin tưởng nó hay không nữa. Thực tế mà nói, chiến tranh nào cũng tàn khốc cả. Nghe mà quá không đáng tin thì đa số chỉ cho rằng báo cáo bị sai. Và vì tin đồn lên mới nghe lớn hơn thực tế. Có lẽ họ nghĩ vậy. Không, phải nói là họ muốn nghĩ như vậy. Nhân tiện, Beim cũng đã tránh được việc bị các quốc gia khác xâm lược mấy lần rồi. Nó gần như là khoe khoang về việc đó. Vì có cơ sở nên nhiều người vẫn chắc chắn rằng họ sẽ không sao cả”
.
Dù không có chiến tranh thì Guild vẫn sẽ làm hết sức mà thu thập Thám Hiểm Giả. Các thương nhân sẽ đảm bảo đối tác làm ăn của mình đau khổ, cho lính đánh thuê có công việc mà làm.
Beim là một nơi cực kì phiền toái.
Miranda bắt chéo chân lại, đọc một báo cáo khác.
.
“Này, quốc gia ở giữa Beim và Bahnseim này… ông ghi là nó hơi kì lạ, chi tiết là sao?”
.
Thấy vẻ mặt cô ấy nghiêm túc lên, Rauno-san đáp lại đầy khó chịu.
.
“…Xuất hiện một ngôi làng có lời lớn. Nếu chỉ có thế thì không ai quan tâm lắm, nhưng dường như họ kiếm tiền bằng cách bán số lượng lớn Ma Thạch và nguyên liệu quái vật. Bản thân ngôi làng dường như đang phát triển theo hướng đó. Dù Bahnseim đang hỗn loạn vì nội chiến nên họ đã tăng giá mua Ma Thạch của mình… tôi thấy hơi đáng ngờ. Rất có thể họ đang giấu một Mê Cung ở đó”
.
Ông ấy bổ sung là ‘nhưng đây chỉ là tôi tự mình nói nhảm thôi’ một cách đùa cợt rồi mỉm cười, nhưng xem ra ông ta thực sự thấy đáng ngờ.
(Những quốc gia khác không thể can thiệp được ở đó)
.
“Ông có thể để lộ thông tin này không?”
.
Nghe vậy, Rauno-san…
.
“Không có bằng chứng gì. Nhưng mà bên tôi thì đã tự mình gửi một tin nhắn cho đám VIP của Beim rồi. Mặc dù chỉ là gián tiếp, nhưng mà thông tin vẫn truyền qua đầy đủ. Có điều với những việc thế này…”
.
Ông ta nhìn lên trần nhà.
.
“…Khi nhận ra được thì đã quá trễ rồi”
-
-
-
…Khi Lyle rời khỏi văn phòng thông tin, Rauno gọi Innis vào.
Rồi khiến cô ấy đọc hết thông tin ông ta đã thu thập được.
.
“Sao rồi, Innis?”
.
Với dáng người nhỏ nhắn của bản thân, khi ngồi trên ghế sô pha cô ấy giống như một đứa trẻ đang đọc những giấy tờ quá khó để bản thân hiểu được.
Nhìn cực kì đáng yêu. Và rồi người cô ấy bắt đầu phát sáng nhẹ.
Dù cửa số đóng chặt, căn phòng tối vẫn được thắp sáng âm u. Đứng yên ở đó, Rauno chờ câu trả lời của Innis.
Người phụ nữ tên Innis này là một người sở hữu Skill. Hơn nữa, còn là một Skill kì lạ. Nó không có tầng 2 hay tầng 3, khi vừa sinh ra là nó đã hoàn thiện rồi.
Skill đó tên là 【 Information 】(TN: thông tin)
Nó xem xét toàn bộ những thông tin có sẵn, rồi dùng nó để dự đoán chính xác tương lai. Là một Skill rất tương tự với tầng cuối của Clara, và cũng là một trong những lí do Rauno sống được với nghề thu thập thông tin đến tận bây giờ.
.
“…Có lẽ họ cho rằng mình giấu rất tốt, nhưng tỉ lệ họ đang che giấu một Mê Cung là cực kì cao. Một phần các nguyên liệu được bán ra từ đó đến từ một loại quái vật chưa từng xuất hiện ở khu vực đó. Có lẽ họ nghĩ là vì có một loại khác tương tự tồn tại nên không sao. Và có khả năng Lãnh Chúa của nơi đó đang hợp tác che giấu cho họ”
.
Nghe thế, Rauno hỏi xác nhận lại.
.
“Vậy thì, với tình hình những quốc gia quanh đây, và Beim… chuyện gì sẽ xảy ra Innis? Mê Cung sẽ bùng nổ không kiểm soát không?”
.
Nghe câu hỏi của ông ta, Innis…
.
“Nó sẽ sớm bùng nổ với tỉ lệ rất cao. Thám Hiểm Giả có được điều phối đến bây giờ cũng không kịp. Và sẽ dẫn đến một đàn quái vật lớn tràn tới Beim nữa”
.
Rauno, lẩm bẩm.
.
“Có thể tránh được không? Và sẽ gây thiệt hại như thế nào với Beim?”
“…Bản thân cuộc bùng nổ sẽ chỉ gây thương vong vài ngàn. Nhưng mà vấn đề là sau đó”
“Sau đó thì sao?”
“Có tỉ lệ rất cao các quốc gia xung quanh sẽ sụp đổ. Và sau đó, tỉ lệ Bahnseim chiếm được chúng là rất cao. Beim cũng sẽ bị cuốn vào đó”
.
Nghĩa là…
.
“…Nghĩa là Bahnseim sắp trở thành láng giềng của chúng ta. Thật phiền phức”
.
Ruano lẩm bẩm.
(Để xem, người khách hàng kia của mình định hành động như thế nào đây?)
.
“Innis, nhóm của Lyle sẽ hành động như thế nào?”
.
Chợt, Innis nhìn hơi phiền muộn. Cô ấy có thể dự đoán chính xác rất nhiều thứ với Skill của mình, nhưng mỗi khi tính đến Lyle thì cô ấy thường xuyên đoán sai.
Trước đó, cô ấy đã thử dự đoán dựa trên tính cách, các mối quan hệ và trình độ cá nhân của cậu ta không ít lần, nhưng lần nào cũng hụt mất.
.
“…Không rõ. Không có đủ thông tin. Hành vi của Lyle-san lần nào cũng vượt quá dự đoán của em”
.
Rauno cười khổ.
.
“Lần nữa sao? Thật tình, đúng là một khách hàng không khiến người ta chán được mà”
-----------------------
Đệ Tam (゜∀゜ヘ): “Innis-chan! Cô ta có biết về thông tin của mr.lyle không? Chuyện đó cực kì quan trọng! Nếu không thì không đời nào dự đoán trước được nó đâu, hahaha”
Lyle (#゜Д゜): “… Không, rõ ràng đây là lỗi của mấy ông! Bởi vì lần nào cũng bắt con làm mấy chuyện như thế!”
.
.
.
.
???? |∀・): “Nhưng bị kêu làm thế cũng đâu có ghét bỏ đúng không? Cậu đúng là không thật thà chút nào”