Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2386

Nếu đến thời của con mà không có mâu thuẫn trong gia đình thì tốt quá rồi, Đệ Thập Nhất - Ta muốn phải nổi bật!

Ở phòng tiếp khách của biệt thự, tôi đang gặp Đại tư tế Gastone-san của Zayin.

Cùng với Tể tướng Lonbolt-san của Lorphys.

Phó đoàn hiệp sĩ của Lorphys, Alette-san cũng ở đây làm hộ vệ, tôi đang cùng Adele-san đàm phán với họ.

Ở sau lưng tôi là Monica đang đứng.

Maksim-san cũng ở vị trí tương tự, sau lưng Adele-san. Alette-san cũng vậy, sau lưng Lonbolt-san. Khi nghe đề nghị của tôi, vẻ mặt của cô ta liền không giữ nguyên được nữa.

Thấy thế, tôi cá là ông ấy đang mỉm cười, Đệ Tam lên tiếng nói.

.

『 Chỉ vì chúng ta là bạn bè không có nghĩa là cô có thể để lộ vẻ mặt đó được đâu Alette-chan à. Đề nghị này chính là để cả toàn bộ các bên đều có lợi đó không phải sao? 』

.

Tôi cá là Đệ Tứ thì đang làm một vẻ mặt nghiêm túc. Khó chịu một cách nghiêm túc.

.

『 Cô ta lo lắng quái gì thế chứ!? Việc này sẽ làm giảm bớt số nợ các người với Beim đó! Đừng có nghĩ chúng ta không biết tình hình kinh tế các người! 』

.

Đệ Ngũ cũng bực bội.

.

『 Nhân tiện, chúng ta cũng biết rõ các người điều động được bao nhiêu binh lực 』(TN: này thì gửi hết giấy tờ qua cho Lyle suốt hơn 1 tháng trời =]]] )

.

Gastone-san nhìn còn mệt mỏi hơn trước kia nữa. Ông ấy lần nữa xác nhận lại đề nghị của tôi.

.

“T-từ cả hai quốc gia, 5000 binh lính từ Zayin và Lorphys? Nhìn sao đi nữa, chuyện đó vẫn…”

.

Tôi nghiêm túc đáp lại.

.

“Sai rồi. Là 5000 binh lính mỗi bên. Tổng cộng các người sẽ phải điều đi 10 ngàn binh lính. Nhân tiện, đây chỉ là nói về chiến lực thuần túy mà thôi. Chưa tính đến phía hậu cần đâu”

.

Beim là một nơi Thám Hiểm Giả khắp nơi tụ hội.

Nếu như nói về chiến lực tổng thể mà nói, nó có thể ngay lập tức tạo được một đội quân hơn 100 ngàn người. Nhưng đó sẽ chỉ là một đội tự nguyện bao gồm cả Thám Hiểm Giả và dân cư mà thôi.

Là con số 100 ngàn không đáng tin cậy. Ngoài ra còn có những đoàn lính đánh thuê với những nhóm tự rèn luyện kĩ càng đến mức nào đó, nhưng mà muốn tập hợp họ lại được cho dịp này nói dễ hơn làm.

Vẻ mặt bình tĩnh của Lonbolt-san cũng sụp đổ.

.

“Trong tình trạng hiện tại của chúng tôi thì đó là không thể nào. Chỉ kiểm soát được vùng lãnh thổ chúng tôi vừa chiếm được đã là cực khổ lắm rồi”

.

Tôi cũng biết chuyện đó. Nhưng tôi không lên tiếng, để Adele-san đáp lại.

.

“Nhưng mà trong trường hợp tệ nhất nếu như Beim mà không phòng thủ được, dù rằng nó sẽ không thất thủ, nhưng mà sẽ dẫn đến một nhóm lớn quái vật tràn vào khắp vùng đất này. Lúc đó, liệu các người có thể đảm bảo được sẽ không có con nào tràn được vào Zayin hay Lorphys không? Hơn nữa, việc Lyle-san tham dự vào cuộc chiến này đã là ván đóng thuyền rồi. Việc Beim đặt áp lực khiến các người tham dự vào cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi”

.

Gastone-san hơi rên rỉ. Cả hai quốc gia này đều ở rất gần Beim. Nên đến hiện tại mà nói, cả hai bên đều mắc nợ không ít tiền từ thành phố rồi.

Trong cuộc chiến tranh trước đó, họ cũng phải mượn nợ từ Beim. Nên chúng tôi đang dự định biến món nợ đó thành một ân tình, rồi lợi dụng nó.

Khi có chuyện như thế này xảy ra, họ muốn nhờ giúp đỡ cũng không có gì lạ.

.

“Vậy 2000 binh lính thì sao? Nhiêu đó hẳn là đủ để giúp đỡ được việc phòng thủ một góc rồi”

.

Nghe Lonbolt-san đề nghị như thế, Đệ Thất cười khẩy.

.

『 Như thế là quá không đủ. Bởi vì làm vậy chúng ta sẽ không đủ nổi bật! 』

.

Tôi bắt chéo chân lại, rồi khoanh tay nhìn họ.

.

“Các ông nghĩ như thế là đủ để khiến Beim biết ơn sao? Một món nợ khổng lồ… nếu như không lấy cơ hội này giảm nó xuống tối thiểu, cả hai quốc gia đều sẽ không thay đổi được tình hình tài chính khó khăn của mình. Hơn nữa nơi tôi sẽ đóng quân chính là tiền tuyến”

.

Alette-san thốt lên.

.

“Ở tiền… tuyến. Cậu điên rồi. Và tại sao chúng tôi lại phải làm vậy?”

.

Dĩ nhiên là vậy. Tại sao Zayin và Lorphys lại phải ra nơi nguy hiểm nhất là tiền tuyến? Có thực sự cần phải làm nhiều như thế cho Beim không?

Tôi đơn giản đáp lại.

.

“Tôi sẽ không nói là cách thống trị hiện tại có vấn đề, nhưng mà đến lúc này, cả hai quốc gia đều chỉ có mượn, và lại mượn thêm. Số nợ chồng chất đó đã thành một con số đáng kể rồi đúng không? Nếu cứ đà này thì nó lại chỉ có tăng và tăng nữa”

.

Việc trả nợ không bắt kịp tiền lãi. Và có lẽ trong một lần nào đó cố gắng trả nợ, sẽ có chiến tranh, và rồi lại thêm nợ…

Thứ được gọi là tiền là một con quái vật rất kinh khủng.

Beim rất có tiếng nói với các quốc gia xung quanh, và đó là một trong những lí do nó đến giờ vẫn độc lập.

Gastone-san quay qua nhìn tôi, lên tiếng. Cảm giác như ông ta đã chịu thua rồi.

.

“Cơ hội của chúng ta cao cỡ nào? Và cậu định sẽ khiến Beim phải thỏa thuận như thế nào? Không dễ khiến Guild Thám Hiểm Giả và các thương nhân bị thua thiệt đâu”

.

Có vẻ như Gastone-san dự định giúp đỡ tôi. Thấy mình mất đi một đồng mình, Lonbolt-san làm một vẻ mặt trách móc.

Đệ Tam cười lớn.

.

『 Đúng thế! Khi ân nhân cứu giúp cả quốc gia mình đang nhờ giúp đỡ mà lại còn đưa ít quân hơn quốc gia nhỏ hơn là Zayin thì quá bẽ mặt! Hơn nữa còn là sau khi chúng ta đã giúp các người tăng gấp đôi lãnh thổ của mình như thế! 』

.

Tôi mỉm cười.

Cơ hội? Không biết rõ quy mô đội quân quái vật thì chuyện đó không thể đoán trước được. Nhưng mà nếu như tôi mà nói với họ rằng có nhiều yếu tố không chắc chắn và rằng điều này rất nguy hiểm thì tôi không nghĩ họ sẽ điều quân đi.

.

“Chúng ta sẽ thắng. Và thông qua chiến thắng chúng ta sẽ cho thế giới thấy. Thấy sức mạnh của Zayin và Lorphys sau khi tái sinh”

.

Tôi đang đổ mồ hôi cực kì nhiều trong lòng. Thực tế tôi có thể đang đẩy hàng nhóm lớn binh lính vào chỗ chết. Hiện tại khác hẳn với lúc tôi chỉ đóng vai trò hỗ trợ Lorphys trước đó. (TN: lúc chiếm Selva)

Quy mô lần này đã đến mức hàng chục ngàn rồi.

Lonbolt-san sụp vai xuống.

.

“…Xin biết rằng chúng tôi sẽ không thỏa mãn nếu chỉ là giảm bớt có 10% nợ”

“Dĩ nhiên. Hãy chèn ép khiến họ ói ra càng nhiều càng tốt. Và… các ông không nghĩ Beim giữ có hơi quá nhiều quyền lực sao?”

.

Tôi nhe răng cười với hai người họ, rồi bắt đầu kể cho họ nghe về kế hoạch của tôi từ đây về sau.

Alette-san lẩm bẩm.

.

“Lyle-san, cậu còn xấu tính hơn tôi tưởng trước kia nữa”

-

-

-

…Trong Trụ sở chính của Guild Beim, nhóm quản lí vội vã được tập hợp lại đang đàm phán với những người khách của họ.

Hai người khách là Đại tư tế của Zayin, và Tể tướng của Lorphys.

Với tư cách làm hộ vệ và hỗ trợ cho cấp trên của mình thuộc Nhánh Đông, Tanya cũng đang có mặt ở cuộc họp này.

(Không ngờ cậu ta hành động lại nhanh như thế. Hơn nữa, hai người họ…)

Hai người lãnh đạo có mái đầu bóng loáng phản chiếu ánh sáng đã chủ động đề nghị giúp đỡ trong lúc Beim đang gặp nguy cơ lớn.

Chuyện đó không có gì phải chê. Bởi vì Guild và thương nhân của Beim đã cho những người xung quanh vay tiền chờ có một ngày như thế này.

Nhưng mà mức độ họ chấp nhận giúp đỡ lại vượt quá mức dự đoán của Beim.

Lonbolt đứng bật dậy khỏi ghế mình, lấy tay đập mạnh xuống bàn.

.

“Tại sao lại như thế!? Khi mà chúng tôi đề nghị cung cấp 5000 binh lính thuần chiến lực, các người lại muốn đẩy chúng tôi qua một bên trong đợt phòng thủ này!? Nói chuyện nhảm nhí gì thế!?”

.

Tanya đang quan sát cuộc họp, cố gắng giữ mặt không đổi. Cấp trên của cô thì đang tỏ ra phiền muộn thấy rõ, cũng như hơi hốt hoảng đúng như dự đoán.

.

“Không phải, chỉ là mặc dù chúng tôi rất cảm kích việc đó, nhưng nếu ông nói số lượng đó chỉ là thuần chiến lực… vậy tổng lực lượng các ông là bao nhiêu?”

.

Lonbolt ưỡn ngực ra.

.

“Chắc chắn sẽ hơn 8000 người. Những binh lính tinh nhuệ nhất của Lorphys chúng tôi chắc chắn sẽ bảo vệ được thành phố Beim này của các anh!”

.

(Đó gần như là toàn bộ binh lính của họ. Nếu làm vậy sẽ chỉ phiền thêm cho chúng tôi mà thôi. Chỉ cần gửi 2000 hay 3000 là đã quá đủ để…)

Vốn dĩ, họ chỉ muốn hai nước điều động cao nhất tổng cộng 5000 binh lính. Và đóng họ ở những nơi có vẻ khó phòng thủ hơn, bởi vì Beim muốn tập trung vào lực lượng của chính nó hơn.

Đại tư tế Gastone cũng đồng tình với Lonbolt.

.

“Zayin cũng có cùng ý nghĩ như thế. Hơn nữa, Anh Hùng cứu mạng của chúng tôi, Lyle-dono cũng đang tham dự vào cuộc chiến này, muốn được đứng ở tiền tuyến của nó. Các Thánh Hiệp Sĩ cũng đã chuẩn bị rồi. Chúng tôi chắc chắn sẽ điều động ít nhất 9000 binh lính khi đến thòi gian cần thiết”

.

Bên họ cũng đã chuẩn bị số lượng binh tính tối đa nó có thể điều động.

Guild Thám Hiểm Giả, cùng với hội đồng thương nhân đều cười.

.

“Ừm, cảm ơn về chuyện đó”

“Đúng là, cả hai bên rất đáng tin cậy”

“Nhưng mà làm nhiều như thế thì…”

.

Đừng có làm chuyện không cần thiết, cơ bản là những gì các đại diện trong cuộc họp này đang đồng thời nghĩ trong đầu. Bởi vì, thậm chí họ còn muốn Beim giao lại cả tiền tuyến cho họ nữa.

Beim dự tính rằng tiền tuyến sẽ bị xuyên phá.

Lúc đó, nếu như có nhiều thương vong thì bên họ sẽ phải tốt bụng mà trả tiền đền bù. Beim sẽ phải làm thế. Và nếu như nói gì đó như là ‘các người tự ý giúp đỡ mà, nên chúng tôi sẽ không trả tiền gì cả’, sẽ chỉ tạo vấn đề với niềm tin sau này.

Gastone trầm giọng.

.

“Nếu Beim mà thất thủ, chúng tôi chắc chắn cũng không an toàn mà sống sót được. Nên trong cuộc chiến này, Zayin sẽ sử dụng toàn bộ lực lượng nó sở hữu. Nhưng mà nếu chính thức tuyên bố như thế trong quốc gia thì sẽ tạo ra rất nhiều lời than phiền”

.

Nghe thế, một trong những đại diện liền tiếp lấy lời đó.

.

“Tôi chắc chắn là thế. Vậy sao các ông không giảm nửa số lại, và cứ để Beim xử lí-“

.

Lonbolt tiếp lời cho Gastone, ngắt lời người đại diện kia.

.

“Nhưng mà! Chúng tôi tự mình nhận lấy tiền tuyến như thế, nên chúng tôi sẽ không yêu cầu phần thưởng gì nếu thất bại cả. Đúng thế, mặc dù rất ngại phải nói như thế, nhưng quốc gia của tôi có một món nợ với Beim. Chỉ cần nó được xóa đi, thì chúng ta không có vấn đề gì nữa”

.

Nghe thế, sự nghi ngờ của nhiều cao tầng liền được chứng thực, khiến họ hơi nheo mắt lại. Cấp trên của Tanya gần đó cũng tự lẩm bẩm.

.

“Ừm, dĩ nhiên là như thế. Nhưng mà về tiền mà nói…”

.

Một trong những cao tầng lên tiếng trước.

.

“Số tiền các ông nói đến là quá lớn… mặc dù chúng tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của cả hai quốc gia, nhưng món nợ của các ông không hề nhỏ đúng không? Số tiền nhiều đến thế có hơi… được rồi. Hay là 20% đi được không?”

.

Từ đầu, họ đã sẵn sàng giảm hẳn 30% số tiền nợ đó. Theo như tính toán chỉ cần có đủ thời gian thì nó sẽ lại về mức ban đầu, lần cắt giảm này chỉ có tác dụng giảm bớt bất mãn của các phe mà thôi.

Là một loại chào mồi như thế, nhưng…

Gastone trợn tròn mắt lên.

.

“Ôi Nữ Thần ơi! Sự giúp đỡ của chúng tôi chỉ có giá trị như thế với các người thôi sao!? Ôi chao, xem ra các ông không hiểu được Zayin và Lorphys đặt bao nhiêu vào một trận chiến duy nhất này. Được lắm. Vậy thì tôi sẽ tăng thêm 2000 nữa… ô, trong trường hợp đó thì, bên tôi hơi bị thiếu hụt nhu yếu phẩm”

.

Lonbolt gật đầu.

.

“Gastone-dono, nhu yếu phẩm sẽ được Beim cung cấp. Ông không cần phải lo lắng. Thế nhưng, họ lại chỉ xem chúng ta đáng có 20% như thế… đã hiểu. Vậy thì, chúng tôi sẽ chấp nhận nếu các quý ông đây chấp nhận để lại chỉ 10% tổng số nợ”

.

Sau đó, hai người họ quả quyết không chịu bị thuyết phục, và cuối cùng, nghĩ rằng để họ ở phía tiền tuyến vốn dĩ phải sụp đổ như thế, bên Beim đã hứa sẽ xóa bỏ 70% số nợ.

Bù lại, họ sẽ không đền bù cho những ai bị chết trận.

Hai lãnh đạo mỉm cười lên tiếng.

.

“Vậy thì quá tốt, tôi sẽ phải nhanh chóng trở về, thông báo việc này cho Aura-sama”

“Vì vẫn còn chuyện phải chuẩn bị ở Lorphys, nên tôi sẽ rời đi trước”

.

Sau khi hai người họ rời đi, một số cao tầng…

.

“Dù sẽ bị tử thương mỗi bên gần 10 ngàn người, chỉ cần tiền nợ giảm xuống thì họ không than phiền gì hết sao? Đúng là một tên tu sĩ và viên chức tham lam mà”

“Lễ tế người chết, cũng như chữa trị cho người bị thương. Đằng nào họ cũng sẽ phải chạy đến khóc lóc với Beim mà thôi. Không có vấn đề gì đâu”

.

Rồi cuộc họp chuyển hướng sang nói đến việc chuẩn bị phòng thủ cho bản thân thành phố Beim này.

Tanya cố nghĩ thử xem ai là người đang thao túng hai quốc gia này sau màn…

(Có lẽ nào thực sự là Lyle-kun?)

-

-

-

“Hai người có thể chuẩn bị một vài đơn vị Valkyries trước khi đội quân quái vật tấn công được không? Tôi muốn hai người làm xong càng nhanh càng tốt” (TN: đang cân nhắc không biết sau này nên gọi Valkyries là ‘con’ hay là ‘đơn vị’, xin các bạn cho ý kiến đi)

Ghé qua nhà kho ở biệt thự, tôi xem qua con Golem Damien và Già Letarta đang chế tạo và hỏi thử.

Phần khung xương ban đầu đã hoàn thành, cũng có một vài bộ phận máy móc đã được lắp ráp trên đó.

Phần lồng ngực, cũng như tứ chi, được chế tạo riêng lẻ, ở thời điểm này mà nói, nó chưa nhìn giống một cô gái ở chỗ nào cả. Một cái bồn chứa hình nón chứa đầy chất lỏng được chuẩn bị sẵn, nhìn từ bên ngoài mà nói, nó giống hệt như có thí nghiệm đáng ngờ nào đó đang được thực hiện ở đây vậy.

Damien cởi bỏ găng tay của mình.

.

“Như thế có hơi bất chợt. Vốn số này đã tốn khá nhiều tiền rồi, nhưng nếu như đơn giản hóa, rồi lắp ráp lại hết thì… có lẽ sẽ tốn hơn một chút nữa, được cỡ 5 đơn vị đi?”

.

Già Letarta gác công cụ trên tay mình lên vai.

.

“Nếu như muốn giống hệt như cô nàng này thì 3 thôi. Nhưng mà sao lại bất chợt như thế?”

.

Nhốt mình trong nhà kho của biệt thự, vui vẻ chế tạo con Golem này, hai người họ có vẻ như không hiểu về tình hình quanh Beim cho lắm.

Nên tôi giải thích. Damien cũng vẫn không có vẻ gì là quan tâm.

.

“Nghe có vẻ thích hợp để thử chiến lực. Nhưng mà nếu thế thì, đối mặt một đội quân quái vật… tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị 3 đơn vị giống thế này”

.

Già Letarta cũng gật gù.

.

“Ừ, như thế đúng là tốt nhất”

.

Nếu cả hai người họ đều nghĩ thế thì.

.

“Vậy xin hãy hoàn thành sớm 3 đơn vị. Tôi muốn chúng có thể ra tiền tuyến càng nhanh càng tốt. Không đúng, còn sẽ cần vận chuyển nữa, nên tôi sẽ phải đi lại giữa Beim và Đồn vài chuyến” (TN: để phân biệt, Đồn viết hoa là chỉ chỗ nhóm Lyle sắp đến, đồn viết thường là danh từ chung)

.

Nghe thế, Damien quay lại, nhìn con Porter lớn của anh ta.

.

“Muốn dùng cái đó không? Cứ việc đem chúng tôi đi ở chuyến cuối là được. Lái giống bình thường là được”

.

Nhìn về con Porter đã được sửa đổi đủ lớn để có thể mang một lượng hàng hóa lớn, tôi liền gật đầu.

.

“Vậy thì tôi sẽ rất vui lòng mà dùng”

.

Damien nhìn tôi, lấy tay sờ cằm.

.

“Cậu nhìn có vẻ bận bịu nhỉ. Định đi đâu tiếp sao?”

.

Tôi mỉm cười nói về điểm đến tiếp theo của mình.

.

“Nhà Vera”

.

Già Letarta, nghe thế thì.

.

“Nhà của bé tiểu thư sao? Nghe cũng đúng”

.

…Ông ta gật gù.

(Ừ. Hãy quạt lửa lên một chút, nhờ giúp đỡ tài chính đi. Mà nói chứ, có thực sự cần phải quạt lên không nhỉ?)

Lấy lời khuyên của các tổ tiên làm cơ sở, tôi tiếp tục bước tiếp theo của mình.

-

-

-

“THẰNG TRAI BAO KHỐN NẠN ĐÓÓÓÓÓ!!”

.

Trong phòng mình, Fidel Trēs đập cả hai tay xuống bàn giận dữ.

.

“Con sẽ đi đến tiền tuyến để bảo vệ Beim. Nên con đến xin giúp đỡ tài chính một chút… thưa cha vợ”

.

Nhớ lại khuôn mặt cười đáng đánh của Lyle, Fidel đập bàn vài lần nữa, khiến mái tóc chải gọn gàng của ông ta rối bù lên.

.

“Rõ ràng tiền tuyến làm gì thủ nổi, vậy mà khi ta nói sẽ hỗ trợ hắn lại… khốn khiếpppppppp!!”

.

Fidel là một thương nhân. Ông ta không thể nói là không hỗ trợ Lyle, người đã quyết tâm đi đến tận tiền tuyến của Beim mà phòng thủ.

Nếu như làm thế mà khiến hắn biến mất được thì bấy nhiêu tiền vẫn còn rẻ chán. Nên ông ta đã nói là sẽ chấp nhận. Rồi chợt, Vera…

.

“E-em không còn tiền nữa, nhưng anh có thể lấy số pháo và súng trên thuyền em cũng được. Anh làm hư chúng cũng được, nhưng hãy đảm bảo sẽ trở về an toàn, nha?”

.

Con gái ông vừa nói vừa cúi đầu đầy lo lắng.

Mặc dù bực bội, nhưng ông ta vẫn cố chịu đựng được. Nhưng cứ như muốn chọc cho ông nổi giận, Lyle còn dám trước mặt ông ôm lấy Vera nữa.

.

“Đ-đừng lo. Tôi chắc chắn sẽ về bên em”

.

Vừa nói, hắn vừa ôm chặt lấy con gái yêu quý của ông ta. Nếu như thuộc hạ của ông mà không có ở đó thì ông đã cho tên khốn đó ăn đầy đạn chì rồi, ít ra, cơn thù ghét trong lòng của ông cảm giác như thế.

.

“Vậy mà hắn còn liên tục liếc nhìn để chọc tức ta thêm nữa, tên nhóc tì khốn nạn đó!!”

.

Thấy Lyle làm cái gì cũng đang cố tình chọc cho ông ta ứa gan, Fidel đã sắp không chịu nổi nữa rồi.

.

“Vừa nghe Guild kêu hãy tham dự, đừng nói chần chừ, hắn trực tiếp nhảy thẳng vào như thể chờ lâu lắm rồi vậy… một chút ‘đáng yêu’ cũng không có. Nhưng đây là kết thúc rồi. Dù là hắn cũng đừng hòng mà đã được đội quân hàng chục ngàn quái vật” (TN: ‘đáng yêu’ này là nói về việc tỏ ra bối rối cho Fidel đỡ tức)

.

Beim đã chuẩn bị một cái đồn.

Họ vẫn có những đồn đóng ở vùng biên giới phòng trường hợp thế này, nhưng mà một Mê Cung khi bùng nổ có thể tạo ra vô số kẻ địch không dứt. Không thể nào chặn được.

TIền tuyến bị phá vỡ là chuyện tất nhiên, còn tuyến phòng thủ số 2, 3 cũng sẽ nhanh chóng bị bào mòn khi số lượng quái vật đủ nhiều mà thôi. Chỉ cần bản thân thành phố Beim mà không bị gì, họ có thể lại đứng vững không cần sợ sệt gì. Đó là kết luận của Fidel và những thương nhân khác.

.

“Guild đúng là nhu nhược. Chỉ vì 2 quốc gia tỏ ra muốn hợp tác mà họ lại ngay lập tức xóa hẳn một số nợ lớn như thế. Mà, nếu như chúng bị tiêu diệt ở đây thì lại sẽ phải dựa dẫm vào Beim trong vòng 10 năm tới thôi”

.

Ông ta đã bình tĩnh lại phần nào, nhưng đến hiện tại suy nghĩ nên gửi cho Lyle bao nhiêu tiền ông ta vẫn thấy bụng sôi lên vì giận.

Chỉ vì biết là khả năng hắn chết ở đây rất cao không có nghĩa là ông ta có thể cho một số tiền nhỏ.

Không như những tuyến sau, tiền tuyến là nơi cái chết gần như là chắc chắn.

.

“Hừ, dám liên tục chọc giận ta như thế… ít ra ta sẽ cho ngươi một giấc mơ đẹp trước khi chết”

.

Nghĩ rằng khoảng 300 đến 500 ngàn là vừa đủ giữ danh dự cho bản thân, Fidel quyết định bắt tay vào ngay lập tức.

.

“Nếu như coi đây như là để tiêu diệt con côn trùng đáng ghét đó thì chẳng là bao nhiêu hết. Chỉ còn một con nữa mà thôi!”

.

Và không còn là thương nhân, bộ mặt làm cha của ông ta lại lần nữa hiện ra…

------------- TN: chương tiếp theo không vui như chương này, nhưng cứ hóng đi