Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Nếu đến thời của con mà không có mâu thuẫn trong gia đình thì tốt quá rồi, Đệ Thập Nhất - Nhìn về phía trước

Bên trong viên Đá Quý.

Tôi ngồi quanh bàn tròn cùng các tổ tiên của mình, nhưng thái độ bất thường của họ khiến tôi trố mắt mà nhìn không nói được gì.

.

“Ể? Vậy là mọi người không có kế hoạch gì như thường lệ sao?”

.

Nghe thế, Đệ Ngũ nhìn bực bội. Rồi ông ấy lấy tay che trán.

.

『 Con ngốc à? Ta đã từng nói rồi không phải sao? Chiến tranh là về nhân số. Là một cuộc chiến phòng thủ, nên con sẽ có lợi, đến mức nhất định, nhưng mà đối mặt đội quân vài trăm ngàn đối mặt với vài chục ngàn người sao? Muốn dễ dàng thắng được là nằm mơ nói mộng rồi 』

.

Có lẽ Đệ Tam cũng đồng tình với ông ấy, nên chỉ cười nhẹ như mọi khi.

.

『 Con không thể nào vượt qua được loại chênh lệch về số lượng như thế này bằng mưu kế đâu. Chỉ còn một chút thời gian nữa mà thôi, nên con cứ làm gì được thì làm 』

.

Đệ Tứ gỡ kính ra.

.

『 Con nghĩ bất kì kế hoạch nào chúng ta có thể nghĩ ra được thì những người đi trước không nghĩ ra được sao? Ngay khi Mê Cung mất kiểm soát thì đó đã là thất bại hoàn toàn rồi. Những lúc như thế này, cứ nhìn thẳng vào thực tế là tốt nhất 』

.

Vậy sao các ông lại khuyến khích con ra tiền tuyến?

.

“Vậy có nghĩa là chúng ta không có đường thắng đúng không? Nếu vậy tại sao các ông lại khiến con ra tiền tuyến!?”

.

Nghe thế, Đệ Thất nhe răng cười.

.

『 Bởi vì chiến thắng Beim muốn, và chiến thắng con muốn là hai thứ khác nhau hoàn toàn. Dĩ nhiên theo như Beim thấy thì sẽ không hẳn gọi là thất bại được. Nhưng mà chúng ta sẽ thắng 』

.

Khi tôi hơi nghiêng đầu, Milleia-san đang đứng sau lưng tôi thở dài.

.

『 Lyle, hãy nhìn rộng hơn một chút đi. Một quốc gia nhỏ đã khiến một Mê Cung bùng nổ. Beim sẽ không bao giờ đi giúp đỡ nó đúng không? Dù cuộc bùng nổ này có kết thúc đi nữa, Beim liệu có ra tay giúp đỡ tái kiến thiết cho quốc gia đó không? Liệu nó có hành động để thâu tóm nó cho bản thân không? 』

.

Beim không có bao nhiêu lãnh thổ cả.

Nó có một phương pháp thống trị kì lạ, nên dù lãnh thổ của nó mở rộng nó cũng không chăm sóc hay bồi dưỡng được. Không, nói đúng hơn là dù có làm vậy đi nữa, họ cũng cho rằng việc đó không đủ lợi nhuận về lâu dài.

Khi Mê Cung này mất kiểm soát, họ đã cảnh báo cho các quốc gia xung quanh. Nhưng mà khi các quốc gia đó hành động thì đã quá trễ rồi, và chúng ta đang vào tình trạng chỉ có cách ngồi chờ nó bùng nổ mà thôi.

Vấn đề là Mê Cung đó quá gần với Beim, và những con quái vật phun trào từ đó ra chắc chắn sẽ hướng về thành phố.

Guild dự đoán rằng đa số quái vật sẽ hướng đến Beim, và thực tế, quái vật đúng là thường có tập tính hướng về những thành phố có dân cư đông đúc nhất.

Thấy tôi vẫn không hiểu gì, Đệ Tam giải thích.

.

『 Giờ thì, vì chính sách của nó, Beim không quan tâm đến việc thống trị các lãnh thổ. Nhưng mà không phải quốc gia nào cũng như thế đúng không? Vậy con nghĩ xem cái gì đang ở bên kia của nước láng giềng gặp nạn của chúng ta nào, Lyle? 』

“Là Bahnseim. Liệu họ có hành động không?”

.

Đệ Tứ đeo kính lên lại rồi lên tiếng.

.

『 Ừ, chắc chắn họ sẽ hành động. Hơn nữa, ngay hiện tại họ có lẽ đã đang tập trung một đội quân ở ngay biên giới rồi. Mặc dù giờ chỉ là vì mục đích phòng thủ, sau khi mọi thứ kết thúc thì rất có khả năng họ sẽ xâm lược. Nếu như muốn thì họ lấy lí do như là giúp tái xây dựng hay là hỗ trợ gì đó, nhưng mà vấn đề lớn nhất là, con biết đó… sẽ không ai tin tưởng được một quốc gia đã để Mê Cung mất kiểm soát nữa 』

.

Nếu như chuyện xảy ra ở một khu vực xa xôi, không có ai ở thì còn hiểu được.

Nếu như Mê Cung xuất hiện ở nơi không ai bao giờ đến thì việc phòng chống bị trễ nải không có gì lạ. Nhưng mà Lãnh Chúa tồn tại chính là để tránh việc đó xảy ra.

Các tổ tiên đang nhìn… về phía sau thắng lợi của cuộc chiến phòng thủ này. (TN: cho ai không hiểu thì, các tổ tiên chắc chắn là Bahnseim sau vụ này sẽ xâm lược nước kia, và sẽ không ai đến giúp đỡ chống lại, nên chuyện nước kia bị chiếm là sure kèo rồi, nên những gì làm ở đây là để chuẩn bị cho tình huống đó)

Đệ Ngũ lên tiếng.

.

『 Bahnseim sẽ trở thành láng giềng của chúng ta. Dù rằng họ sẽ không ngay lập tức hành động, Beim vẫn sẽ phải đối phó với họ… Con nghĩ một cái Đồn nhỏ ở biên giới là đủ để khiến họ an tâm sao? Nên chắc chắn Beim sẽ muốn câu một ít thời gian. Chỉ cần nắm được Đồn đó, ai cũng sẽ có khối chuyện để làm 』

.

Nếu như nói cực đoan thì, Beim chỉ cần bản thân thành phố còn an toàn là được. Dù họ mất hết toàn bộ các ngôi làng và thị trấn xung quanh, dù rằng việc tự cung tự cấp lương thực bị thâm hụt mãnh liệt, chỉ cần thành phố còn đứng vững, thì Beim còn cách để tự đứng lên được.

Thành phố của thương nhân và Thám Hiểm Giả này có thể sử dụng nguồn tài nguyên dư thừa khủng khiếp của nó mua được từng lượng lớn sản phẩm bổ sung.

Vì thế, lần này bộ phận chiến lực chính được đóng hết ở quanh pháo đài thành phố Beim.

Việc di tản cũng đang được kêu gọi, khiến rất nhiều người từ những khu vực xung quanh đang tập trung hết lại về đây tị nạn.

Phe đàn ông trong số người tị nạn hẳn là đều được sử dụng làm binh lính tạm.

Đệ Tứ.

.

『 Vậy nên chúng ta hãy bổ sung thêm cho Đồn nữa. Không chỉ là cho cuộc chiến này. Chúng ta cũng sẽ nhìn chăm chăm chú ý đến Bahnseim từ đó trong tương lai 』

“Các ông suy nghĩ xa đến mức đó sao? Đúng là yêu thích chiến tranh mà”

.

Nghe thế, Đệ Tam nhăn mặt.

.

『 Hả? Ta ghét nó. Ta khá chắc chắn là đã từng nói với con rồi 』

“Ể? Nhưng…”

.

Đệ Thất, như muốn cảnh cáo tôi.

.

『 Nghe đây, Lyle. Chiến tranh cũng chỉ là một phương tiện. Nó không phải là thứ con làm vì con thích hay không 』

“Không, chỉ là mọi người ai nhìn cũng hết sức hăng hái cả”

.

Đệ Ngũ đơn giản giải thích.

.

『 Nếu như đã quyết sẽ phải làm thì tốt nhất con nên làm cho trót. Nếu được thì ta không muốn động đến chiến tranh, và nó đừng bao giờ xảy ra là tốt nhất. Chiến tranh làm phí tiền của, làm mất những nhân tài và nhân lực mà con đã tốn công nuôi lớn, còn hao hụt cả nhu yếu phẩm nữa… không có gì tốt đẹp cả. Nhưng mà, nếu như con đã phải làm rồi, thì phải cố hết sức mà làm chứ không có cách nào khác 』

.

Milleia-san không nói gì.

Rồi, Đệ Tứ nhìn tôi.

.

『 Lyle, Lãnh Chúa là một nghề mà chiến tranh là thuộc về một phần nghĩa vụ của chúng ta. Nếu như con tránh được thì cứ tránh, và xây dựng một đội quân đủ mạnh mẽ để kẻ địch không thể muốn xâm lược thế nào thì xâm lược. Con phải nhớ kĩ điều này. Chiến đấu với quái vật cũng thế. Đừng bao giờ quên đi mục tiêu của mình khi làm vậy. Chiến đấu chỉ khi cần thiết. Chỉ đơn giản là thế 』

.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bốn người họ, tôi gật đầu.

Rồi, Đệ Tam giơ tay lên.

.

『 Rồi vậy nói xong chuyện đó rồi đúng không? Đến vấn đề chính… tiếp theo, chúng ta nên đến chỗ Guild yêu cầu họ tự mình điều người đến Đồn! Dĩ nhiên là làm quái gì chuyện đó thực sự xảy ra! 』

.

Nghe Đệ Tam vui sướng tuyên bố như thế, Milleia-san hỏi lại.

.

『 Ôi chao, vậy tại sao lại phải yêu cầu họ? 』

『 Bởi vì ta muốn xác lập sự thật là chúng ta đã nhờ giúp đỡ nhưng họ từ chối! Vì tương lai, cần phải tích lũy những cái ‘sự thật’ kiểu này càng nhiều càng tốt 』

『 Vậy ra là để làm giảm bớt uy tín và danh vọng của họ trong tương lai. Con hiểu rồi. Thật tuyệt vời! 』

.

Thấy hai người họ vui vẻ cười đùa với nhau, Đệ Tứ lẩm bẩm than thở.

.

『 Ta thì muốn dụ thêm tiền từ tên Fidel khốn đó. Đảm bảo tài chính hắn vẫn còn hết sức thoải mái. Biết được rằng làm nhiêu đây vẫn sẽ không ảnh hưởng Beim bao nhiêu thật là đau lòng mà 』

.

Đệ Ngũ nhìn về phía bản đồ 3D của Đồn cùng với những gì xung quanh nó đang được chiếu ra trên bàn.

.

『 Chúng ta có thời gian, cũng có nhân lực. Chỉ cần có thêm tiền là sẽ có thể xây dựng được quy mô lớn ở đây. Nếu như chuẩn bị bẫy rập không biết phải chọn loại này đây… thật khó nghĩ 』

.

Ông ấy đang nhếch mép cười nhẹ cân nhắc nên đặt bẫy rập ở đâu.

Đệ Thất mỉm cười nói tiếp.

.

『 Hơn nữa sau lưng chúng ta cũng có rất nhiều chiến lực khác nữa. Để lọt bớt vài con quái vật không có vấn đề gì. Và chúng ta sẽ mang số Ma Thạch và nguyên liệu thu thập được lần này về hết. Có vẻ như Beim đang định mua lại, nhưng không ai nói là chúng ta sẽ phải bán cả 』

.

Đệ Tam cười lớn.

.

『 Đội tiên phong đã đến Đồn rồi, việc chuẩn bị cũng tiến triển ổn thỏa. Vì Beim nói là đằng nào điểm đó cũng không chịu nổi nên chúng ta muốn làm gì cũng được hết! Nên hãy làm cho hào nhoáng hết cỡ nào! 』

.

Tôi nhìn năm người họ, nghĩ thầm.

(Rõ ràng là nói dối. Mấy người này không phải đang vui chứ gì)

-

-

-

…Ở 【 Fort Redant 】, một Đồn ở biên giới Beim, các binh lính đang bàn giao quyền lãnh đạo.

Thường ở đây có một lượng nhỏ nhân viên ở đây bảo dưỡng Đồn, và một số đoàn lính đánh thuê được thuê để bảo vệ theo chu kì. Biên giới này không phải là điểm căng thẳng gì, nên mục đích chính của Đồn chỉ là để tiêu diệt quái vật xung quanh giữ cho khu vực này an toàn.

Quốc gia liền kề nơi này mắc nợ Beim, nên nó không thể dễ dàng xâm lược được. Kết quả là Đồn ở đây dùng để làm màu là chính.

Để thoát khỏi cái Đồn dùng trang trí này, người đứng đầu binh lính đang làm thủ tục bàn giao lại quyền cho người lãnh đạo mới của nơi đây.

Người mới này tên là 【 Noy Verdell 】

Là đoàn trưởng của đoàn Thánh Hiệp Sĩ Zayin, cũng như là người dẫn đầu đội quân hơn 9000 người đến Đồn này.

.

“Ư-ưm…”

“Còn có gì ông muốn nói sao?”

.

Nghe Noy hỏi thế, người trưởng binh lính nhìn xuống một đoàn binh mới nữa đang hành quân dọc đường chính.

Dựa theo cờ hiệu thì, đó là đoàn hiệp sĩ của Lorphys, cùng với binh lính của họ đang theo sau. Số lượng tương đương với bên Zayin.

.

“Không, chỉ là tôi nghe là các người định phòng thủ chỗ này, có nghiêm túc không vậy? Nơi đây, phải nói sao… cơ bản là để trang trí là chính thôi”

.

Khi ông ta cùng các binh lính của mình vừa định di tản, rồi nghe là người của quốc gia khác đến đến phòng thủ chỗ này, người trưởng binh lính chỉ có thể thấy đó là ngu ngốc.

Nhưng sự thật vẫn là đang có gần 20 ngàn binh lính đang tập trung quanh cái đồn nhỏ này. Thực sự chúng ta bỏ chạy có ổn không? Người trưởng binh lính đã nghĩ vậy.

.

“Đó là mệnh lệnh tôi nhận được. Ô, chúng tôi vẫn sẽ cố hết sức để chúng không vượt qua được, nhưng nơi này đúng là nhỏ thật. Trước kia tôi cũng từng qua đây rồi, nhưng không biết phải làm sao đây… tôi bị ra lệnh hãy chờ hướng dẫn của Lyle-dono…”

.

Noy vốn dĩ là một Thám Hiểm Giả của Beim. Một cựu quý tộc thuộc dòng dõi hiệp sĩ. Khi dòng dõi đó sụp đổ thì anh ta đã trôi dạt đến tận Beim.

Nhưng Lyle đã giao cho anh ta chức trưởng đoàn hiệp sĩ, và giờ anh ta lại là một hiệp sĩ của Zayin.

Trong lúc người trưởng binh lính chưa hết bối rối, một cái hộp kim loại lớn xuất hiện trong tầm mắt từ Đồn theo một con đường khác.

-

-

-

…Không hổ danh là một nơi được chọn để xây Đồn, vị trí của nó cực kì thích hợp để phòng thủ.

Nó không nằm trên đất bằng, và mặc dù không đến mức gọi là một cái thành lũy tự nhiên được, nhưng vẫn đủ để được gọi là một cái đồn

Điều khiển Porter của Damien, Clara xác nhận thông tin về nơi đây trước khi lên tiếng gọi hai con rối tự động cô đã mượn từ Damien, Số 2 và Số 3.

.

“Được rồi, chúng ta có nên ghi chép lại những chi tiết nhỏ và sắp xếp lại hết không? Tôi nghĩ Lyle-san sẽ đến đây, nên trước khi anh ấy đến, chúng ta cần phải nắm bắt địa hình nơi đây càng nhiều… hai cô có nghe tôi nói không vậy?”

.

Rối tự động Số 2 và Số 3 đang làm vẻ mặt còn thiếu động lực hơn thường lệ nữa, sụp vai mà ngồi xuống tại chỗ.

.

“Tôi lại không thể làm việc bên chủ nhân của mình được”

“Mớ sắt vụn Poyopoyo đó được ở lại, vậy tại sao tôi lại… cô ta nên bị đem đi tháo dỡ cho rồi đi”

.

Theo như kế hoạch Lyle sẽ cưỡi May đến Đồn sau, và Clara không thấy được chút động lực làm việc nào từ hai con rối tự động cô đã mượn.

.

“Ưm, nếu các cô không làm việc thì, tôi nghĩ Giáo sư Damien sẽ rất phiền khi ông ấy đến…?”

.

Cô ấy cố lợi dụng tên của Damien.

.

“Chủ nhân không quan tâm chi tiết nhỏ nhặt đâu”

“Ừ thì, cô kêu gì chúng tôi vẫn sẽ làm. Làm gì cũng được. Nhưng mà nếu không có động lực lúc làm việc thì đành chịu thôi biết sao giờ. Chúng tôi đằng nào cũng là hầu gái mà”

.

Clara lấy ngón tay chỉnh lại kính của mình

(Việc đó chắc chắn không có liên quan gì đến việc làm hầu gái cả)

Nghĩ thầm như thế, cô ấy quay lại nhìn Đồn.

.

“Thi công quy mô lớn ở đây… Lyle-san, anh đang nghĩ gì vậy?”

.

Dù anh ấy có vội vã làm pháo đài lớn hơn đi nữa, đối mặt với 100 ngàn con quái vật thì nó cũng không có ý nghĩa gì. Trừ phi có thể xây dựng theo kĩ thuật đặc biệt nào đó, những đòn tấn công của lũ quái vật sẽ khiến nó bị thổi bay mà thôi.

Đủ loại công cụ và nguyên vật liệu được chất trong đơn vị Porter cỡ Bự của Damien, nhưng dù có xây dựng thành pháo đài xong kịp thì nó cũng chỉ mang tính chất tượng trưng.

Clara ngay lập tức xác nhận xung quanh, rồi tính toán chuyến đường quay về Beim. Khi đến nơi, cô ấy lại sẽ nhận thêm một đợt hàng nữa, lần nữa quay lại đây.

Về phần người hộ vệ cho cô ấy thì, Aria là người được chọn.

Cô ấy nhảy xuống khỏi Porter, giơ cây Giáo của mình lên mà ngáp.

.

“Này, thực sự để Adele với Maksim-san làm người chỉ thị ở đây có ổn không?”

.

Nghe Aria hỏi thế, Clara gật đầu.

.

“Đó là lệnh của Lyle-san mà. Dường như Adele-san là một chuyên gia của việc này thì phải, còn Maksim-san chỉ là làm hộ vệ cho cô ấy thôi”

.

Nhóm của Clara đã tới Đồn trước đó một lần.

Từ Porter, Maksim bước xuống cõng Adele trên lưng. Trên đường đi cô ta bị say xe nên nằm bệt ra không làm gì được nữa.

Maksim lo lắng hỏi Adele.

.

“Tiểu thư, người có sao không?”

“X-xin lỗi. Tôi không thể đi tiếp được…”

.

Aria, thấy Adele như thế lại lo lắng vì lí do khác.

.

Thực sự chúng ta như thế có ổn không?”

.

Sau khi cân nhắc một chút, Clara lần nữa gật nhẹ…

-

-

-

Khi tôi đến Guild yêu cầu thêm nhân lực, họ nhẹ nhàng từ chối.

Tôi chỉ xin họ một vài nhân viên có trình độ, nhưng đúng như dự đoán, họ đang chuẩn bị lực lượng để bảo vệ thành phố, nên từ chối tôi.

Đi cùng Novem và Miranda, tôi rời khỏi Trụ sở Guild, đi đến văn phòng của Rauno-san.

Miranda, có lẽ không hiểu được hành động của tôi nên.

.

“Anh bỏ cuộc khá dễ dàng đó. Tôi cứ nghĩ anh sẽ còn cố đàm phán thêm nữa chứ? Ngược lại mà nói, anh còn làm người ta ngạc nhiên nữa kìa”

.

Nếu tôi tiếp tục đàm phán, tôi nghĩ họ có lẽ sẽ điều phối một số nhân viên dù có hay không vẫn không có vấn đề gì.

Nhưng nếu đã như thế thì thà họ từ đầu không hợp tác còn tốt hơn cho mục đích của chúng tôi.

.

“Có ý nghĩa chứ. Sự thật là họ đã không muốn giúp đỡ chúng ta”

.

Có vẻ như chỉ nói thế là Miranda đã hiểu ý tôi. Cô ấy nheo mắt lại.

.

“Tôi không hiểu lắm ý định của anh, nhưng tôi có cảm giác dường như hiện tại vẫn còn hơi sớm để gây thù chuốc oán với Guild chứ nhỉ?”

.

Novem không nói gì về việc tôi đã làm.

Nhưng…

.

“Lyle-sama, anh định Eva-san như thế nào? Dù anh có khiến tộc Elf hợp tác với chúng ta đi nữa thì, theo nhân số mà nói tối đa chúng ta sẽ chỉ có được thêm tối đa vài trăm người mà thôi”

.

Tôi đã nhờ Eva liên lạc với đồng tộc của mình, nhờ họ giúp đỡ. Thực ra tôi muốn Novem làm thế hơn, nhưng cô ấy mỉm cười mơ hồ mà từ chối.

Nếu như tôi năn nỉ thêm thì tôi nghĩ có thể khiến cô ấy làm được, nhưng theo đánh giá cá nhân của mình thì tôi đã ngừng lại ở đó.

.

“Dù chỉ có vài trăm người cũng có thể thực hiện vai trò của bản thân. Họ vốn dĩ là một tộc săn bắn. Mặc dù những người sống ở thành thị có thể đã bỏ cung tên của mình xuống, nhưng mà họ vẫn còn những bài hát. Em không nghĩ thao túng thông tin là chuyện quan trọng sao?”

.

Miranda nhún vai.

.

“Anh chưa gì đã nghĩ đến việc sau chiến thắng rồi sao? Không phải anh có không ít các bài hát về mình rồi à?”

.

Tôi vẫn còn phải tạo nhiều mối quan hệ khi còn có thể. Và tôi cần danh vọng vang xa hơn cả hiện tại.

Để chuẩn bị cho thời điểm đó, việc đưa các ca sĩ tộc Elf về phe mình là chuyện tối quan trọng.

Novem nhìn tôi.

.

“Vậy anh hãy làm theo ý mình”

.

Nhưng chỉ nói có thế.

(Ở đây, chiến thắng không phải là mục tiêu cuối cùng. Ừ. Mục tiêu của mình là…)

Họ vẫn còn đang nghĩ rằng đó chỉ là lửa cháy ở bờ sông kia. Và đối mặt với nỗi sợ lũ quái vật trước mặt này, Beim đang không thấy được sự nguy hiểm của Celes sắp đến sau đó…

Tôi phải khiến họ có cảm giác gặp nguy cơ.

Và trước khi nguy cơ đó đến, tôi sẽ phải nổi tiếng đến một mức nhất định.

Đang đi cùng hai người họ, chợt tôi nghe giọng Milleia-san. Có vẻ như khi thấy Miranda chị ấy đã nghĩ ra gì đó.

.

『 Cô bé có tài đó. Nhưng mà xem ra còn hơi thiếu một chút. Lyle, em có thể mời Miranda vào trong viên Đá Quý trong thời gian gần không? A, nhớ mang Shannon theo nữa, nha? 』

.

Tôi chợt có dự cảm xấu về chuyện này.