…Ở Beim, thành phố đang kiểm tra lại tường thành của nó vì mục đích phòng thủ.
Xác nhận xem nó có bị tổn hại gì hay không, đồng thời chuẩn bị để đánh bại đội quân quái vật khổng lồ.
Nhưng những con quái vật đã bắt đầu cuộc hành quân của mình từ trước đến giờ vẫn chưa đến được thành phố tự do.
Một trong những đội trưởng đứng đầu đội lính đánh thuê nhìn về phía xa từ chỗ tường thành anh ta được giao.
.
“…Fort Redant vẫn còn thủ vững sao? Mà, có 20 ngàn lính chắc cũng chịu được 1 tuần”
.
Anh ta biết về Fort Redant, nhưng dù nó có được gia cố mức nào đi nữa, anh ta vẫn không cho rằng nó đủ để chống lại vài trăm ngàn quái vật.
Đó là bởi vì anh ta không biết về chuyện Lyle được Nhà Trēs tài trợ.
Số tiền không hề ít mà cậu ta nhận được để biến một cái đồn thành một pháo đài là một mảnh thông tin nằm ngoài tầm với của một đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê nhỏ bé như anh ta.
Thế nhưng dù biết đi nữa, anh ta vẫn rất có thể không tin rằng họ có thể chịu được.
Beim đang nghiêm túc hành động dưới cảm tưởng rằng đội quân hợp tác của Zayin và Lorphys sẽ bị toàn diệt ở Fort Redant…
-
-
-
…Cuộc họp giữa các thương nhân của Beim
Trong cuộc họp tập trung hết những cao tầng sau màn của Beim này, Fidel đang cực kì khó chịu.
Người tổ chức cuộc họp đang ngồi kể về lớp phòng ngự nhiều tầng không thể bị phá vỡ của Beim.
Các thành viên chính ở đây đã tập hợp trước cuộc họp, xác nhận thông tin của mình với nhau. Và bởi vì ông ta đã xác nhận được một chuyện, nên Fidel mới khó chịu như thế.
.
“Như mọi người ở đây đã biết, tường thành của Beim được làm từ một loại vật liệu đặc biệt, có sức kháng Ma Pháp cực cao. Hiện tại chúng ta đang tiến hành sửa chữa tất cả những lỗ hổng có thể tồn tại, và lính đánh thuê đã được điều đến những điểm quan trọng nhất. Các nghệ nhân cũng đang liên tục chế tạo vũ khí số lượng lớn, và không ngừng tạo thêm tên bắn”
.
Ngồi trên ghế, khoanh tay lại để lên bàn, Fidel nhìn chăm chăm người tổ chức đang đầy tự tin đó.
(Ngu ngốc. Cứ cái đà này những món hàng các người đang chế tạo đó sẽ trở thành cục nợ lớn nhất)
Rất nhiều thương nhân đang mong kiếm được lời từ cuộc chiến tranh này.
Mua đủ loại trang bị, họ đang nghĩ đến những gì sẽ xảy ra sau khi lũ quái vật kia đã bị đánh bật.
Nhưng Fidel biết.
(Tên trai bao đó! Tên chết tiệt đó đi xây một cái pháo đài! Bằng tiền của ta! Hắn tự tiên sử dụng gia tài của Nhà Trēs của ta mà xây một cái pháo đài, hơn nữa còn dùng hơn một nửa!!?)
Có nhiều chuyện khác làm ông ta muốn nhức đầu nữa. Vì Nhà Trēs đã hứa tài trợ, nên rất nhiều thương nhân khác cũng quyết định đi ké tàu mà tài trợ cho Lyle nữa.
Chuyện đó không có gì đáng nói. Vấn đề là số tiền đã trở thành một con số không thể cười bỏ qua nổi. Bởi vì kẻ địch tiến công quá chậm nên một số Thám Hiểm Giả nhanh chân của beim đã chạy đi thăm dò thử.
Ở đó, cái họ thấy không còn là một cái đồn, mà là một pháo đài.
.
(Dựa trên tính toán của các Thám Hiểm Giả kia, nó sẽ không đủ để chống lại, nhưng… một số người lại nói rằng vẫn có khả năng. Tức là vẫn có tỉ lệ chuyện đó xảy ra)
Việc tỉ lệ Lyle đánh bại được lũ quái vật ở đồn… ở pháo đài Redant, lại cao hơn số 0 khiến Fidel không thể chịu đựng được.
(Rốt cuộc làm sao hắn cứng đầu như thế!?)
Chuyện đó khiến ông ta cực kì đau đầu, nhưng chuyện thực sự bực bội nhất là…
(Cứ đà này, đó sẽ trở thành chiến thắng của mình hắn!)
Trước đó, Lyle đã đến Trụ sở của Guild Beim yêu cầu nhân lực hỗ trợ. Dĩ nhiên, Guild rất miễn cưỡng. Nếu thực sự cần thiết thì họ sẵn sàng gửi 2000 đến 3000 quân, nhưng Lyle lại ngay lập tức rút lui khi bị từ chối.
Và nếu Lyle thực sự có thể chống lại được đoàn quân quái vật kia, thì ‘sự thật’ sẽ là Guild đã từ chối giúp đỡ cậu ta.
(…Hừm, nhưng vì Nhà Trēs thực sự đã giúp đỡ hắn, nên phía ta sẽ không có vấn đề gì. Guild có lẽ sẽ cố tiêu diệt hắn vì lí do đó, nhưng như thế lại càng đúng ý ta nữa)
Sau Fidel, có không ít Nhà thương nhân khác cũng đã ủng hộ họ. Nói cách khác, họ có thể lấp liếm rằng họ đã làm phần việc của bản thân.
Và thậm chí, có nhiều thương nhân nhỏ không nắm rõ số lượng đàn quái vật lại thực sự tin tưởng rằng Lyle có thể chống lại được đoàn quân quái vật vài trăm ngàn con kia…
-
-
-
Tường thứ 2.
Sau khi câu được 5 ngày thời gian ở đây, tôi bắt đầu hạ lệnh chuẩn bị để rút lui.
Mặc dù sớm hơn dự tính rất nhiều, nhưng hiện tại đã không còn cách nào khác rồi.
Nhìn từ phía tường thành xuống, đàn quái vật đang chen chúc trong một khu vực không quá chật hẹp kẹp giữa hai vách núi.
.
“Đến đây đã là xa hết cỡ rồi. Gần như toàn bộ các tiểu đội đóng ở đây đều đã rút lui về pháo đài. Dù có liên tục vừa lui vừa thay người thì nhân lực chúng ta ở đây cũng chỉ còn 1000 người”
.
Bản thân tường thứ 2 vẫn còn chịu đựng được.
Nhưng mà chúng tôi không còn đủ người làm chuyện đó nữa.
Bên cạnh tôi là Eva, đã từ pháo đài lần nữa trở về tiền tuyến. Mái tóc hồng vàng của cô ấy đang rối bù lên, mặt cô ấy nhìn cũng hết sức mệt mỏi.
.
“Lyle, Alette và Creit, thậm chí cả Albano cũng đã rút lui về hậu phương. Aria thì 3 ngày trước… chúng ta không còn chỉ huy nào ở đây nữa”
.
Tôi cười khổ.
.
“Đành vậy. Thấy Noy-san quay về tôi cứ tưởng chúng ta còn chịu đựng được vài ngày nữa chứ, nhưng xem ra không có chuyện đó”
.
Nghe tôi nói thế, cô ấy chăm chăm nhìn tôi.
.
“Dự tính của chúng ta quá ngây thơ rồi. Liên tục phải gửi người về, rồi ngay khi vừa đủ sức lại gửi ra tiền tuyến làm viện quân. Như thế này là quá bất thường được không”
.
Đúng là chúng ta tính toán quá sai lệch. Chợt, Clara vội vã chạy lên bậc thang mang cho tôi tin báo.
Cô ấy đã tích lũy không ít mệt mỏi suốt mấy ngày qua, chỉ vừa mới nghỉ ngơi được có một chút ở phòng trong. Hiện tại cô ấy vừa thức dậy, nhưng vì quá ít người có khả năng lái được Porter, nên tôi đành phải khiến cô ấy cố sức một chút.
.
“A, vậy ra cô ở đây, đồ Elf lừa đảo”
“Cô nói lừa đảo là có ý gì!? Không thể giảm bớt cái mồm cay độc đó của cô hả? Nghe cô nói chuyện tôi thấy khó chịu rồi đó?”
.
Clara nở một nụ cười cực kì tuyệt vời.
.
“Tôi nghe là khi trúng tim đen người ta mới thấy khó chịu. Giờ thì, tin gửi cho anh đây, Lyle-san”
.
Thấy vẻ mặt Clara nghiêm túc, tôi nắm rồi kềm bàn tay Eva định vươn ra lao đến Clara bất kì lúc nào.
.
“Chuẩn bị đã xong. Các thợ rèn cũng đã làm xong những mũi ‘tên nổ’ của Arumsaas. Khi tôi nói họ rằng nó vốn được tạo ra làm một cách cho học sinh kiếm tiền tiêu vặt, họ nổi giận nói rằng như thế quá nguy hiểm. Và Tên Cường Hóa… họ đã chính thức đặt tên cho nó”
.
Tôi gật đầu, chỉ thị cô ấy.
.
“Hãy đưa những người bị thương và thiếu ngủ về trước. Chúng ta có chuyện phải chuẩn bị ở đây nữa”
.
Clara đẩy nhẹ kính của mình lên.
.
“Lại một chuyến khứ hồi nữa sao? Anh sẽ về trước?”
.
Tôi lắc đầu.
.
“Rất xin lỗi, tôi là người cuối cùng quay về. Nhanh chóng đi”
.
Khi Clara bước xuống cầu thang lại, tôi thả tay Eva ra rồi lên tiếng.
.
“Eva, hãy chuẩn bị rút lui. Ngoài ra để Monica và các Valkyrie cũng quay về luôn”
.
Eva nhìn về phía Clara.
.
“Cô ả độc mồm độc miệng đó… ừ, rồi tôi hiểu, nhưng giờ đã là ban đêm. Ít người như thế, tôi nghĩ bọn chúng sẽ dễ dàng vượt qua được điểm này lắm đó? Anh chắc là muốn đưa Monica với những cô kia về trước không? Họ ghét chuyện đó lắm cho xem”
.
Cô ta lẽ ra chỉ là một con rối tự động, tại sao lại có cái ‘tôi’ mãnh liệt thế chứ?
.
“Không có vấn đề. Tệ nhất mà nói, nơi đây chỉ cần phải giữ nguyên được hình dạng là tốt rồi”
.
Bởi vì tường thứ 2 này… thực ra có một mục đích khác.
-
-
-
Tối.
Trời đã sắp sáng.
Khi Clara đang chở nhân sự về lại pháo đài, tôi nhìn xuống đoàn quân quái vật.
.
“Con đúng là không cảm giác được tụi nó bị giảm số lượng chút nào cả”
.
Tôi đang ở đây một mình, nên có thể đáp lại lời từ viên Đá Quý. Đệ Tam vẫn nghe xa cách như mọi khi.
.
『 Dĩ nhiên là thế. Dù có giảm số lượng cỡ nào đi nữa thì đối thủ vẫn là hơn trăm ngàn con mà… dù có đánh bại được một nửa nó vẫn là một đoàn quân khổng lồ vượt hơn 50 ngàn. Mặc dù thế này sớm hơn dự tính, nhưng thực ra vẫn gọi là ổn thỏa được 』
.
Tôi nhìn lên bầu trời đêm.
.
“…Chúng con để lọt mất đa số quái vật biết bay rồi”
.
Trong lúc tôi đang nghỉ ngơi, hoặc đang không chú ý, lũ quái vật biết bay chở theo những con quái vật khác trên lưng mà bay qua, thậm chí có một số đã vượt qua được pháo đài ở sau cùng nữa.
Đệ Ngũ nghe có vẻ như đang giận dữ với tôi.
.
『 Đừng có cho là con có thể làm được mọi thứ. Những người khác cũng đã làm mọi thứ họ có thể rồi. Và con cũng vậy. Sau đó chuyện gì xảy ra cũng là trách nhiệm của Beim. Làm gì có chuyện con không để lọt bất kì con nào được cơ chứ. Mặc dù nếu như có nhiều nhân lực hơn thì có thể đã khác 』
.
Vì Ma Pháp liên tục tấn công nên phần trên của tường thành bị phá hủy không ít.
Eva đi đến, nói rằng chuẩn bị rút lui đã xong.
.
“Lyle, còn anh thôi đó”
“Hiểu rồi”
.
Bước xuống tường thành, tôi nhìn thấy đơn vị Porter cỡ lớn đang chuẩn bị rời đi. Đơn vị Porter mà Damien dùng để chở hàng đang chứa đầy binh lính và hiệp sĩ và Elf.
Leo lên nóc, tôi bảo Clara bắt đầu rời đi.
.
“Đi thôi nào”
“…Vâng”
.
Nhìn cô ấy đột nhiên ngượng ngùng không rõ lí do, nhưng đây không phải là lúc tôi nên nói cô ấy về chuyện đó.
Còn về phía bức tường đã không còn ai phản kháng, lũ quái vật cùng lúc tấn công nó. Khi cảm giác được cơn chấn động từ việc đó, tôi quay lại về phía tường thành.
Có lẽ lũ quái vật cho rằng cánh cổng yếu hơn bản thân tường thành, nên chúng tập trung hết hỏa lực về phía đó.
Lúc Porter đã đi được nửa đường từ tường thứ 2 về đến pháo đài, cổng lớn đã bị đập vỡ, cho phép lũ quái vật liên tục tràn vào trong.
Cầm cây Cung bạc trên tay trái, tôi đứng trên nóc thủ thế.
.
“Để tôi xử lí những con nhanh chân cho. Clara, cứ việc chạy thẳng hướng pháo đài”
“Đ-đã hiểu”
.
Porter cỡ lớn có một khu vực ở trước cho người lái ngồi. Khi ngồi trong đó, Clara có thể nhìn thấy được đường đi, hơn nữa còn an toàn hơn nhiều.
Hít thở đều lại, tôi bắn một mũi tên về phía con Nhân mã đang chạy trước.
Con đầu đàn ngã xuống, những con sau lưng nó cũng nhanh chóng mắc chân vào mà té. Nhưng lũ quái vật sau lưng chỉ đạp lên đồng bạn đã ngã xuống của mình mà tiến lên.
Bắn thêm nhiều mũi tên nữa, những con quái vật tiếp theo cũng bị giết cùng một cách, nhưng không chút để ý, lũ quái vật cứ vậy chà đạp mà tiến công. Việc tôi làm không có tác dụng câu giờ nhiều cho lắm.
Sử dụng Skill… Speed… tôi đang tăng tốc cho Porter, nhưng dù thế nhìn vẫn giống như chúng tôi sẽ chỉ vừa không tới kịp pháo đài.
Cổng chính của pháo đài đã mở rộng, chúng tôi chỉ cần phải chạy vào mà thôi.
Tôi liên tục bắn tên, nhưng những mũi tên nhìn giống như chúng bị đàn quái vật nuốt mất.
Đệ Tứ lên tiếng.
.
『 Nhìn giống như không có chút tác dụng gì cả 』
.
Nghe thế, Đệ Thất cũng vây.
.
『 Tôi nghĩ nó vẫn có tác dụng, ít nhiều cũng có. Ít ra là tốt hơn không làm gì cả, chắc chắn vậy 』
.
Ông ấy vừa dứt lời, chợt một số lượng lớn quái vật bị đè chết, rồi gạt qua một bên bởi một bàn tay khổng lồ. Một con quái vật lớn nhảy ra.
Lông trắng, nó là một con quái vật nhìn giống khỉ có mặt đỏ rực. Hai chi trước của nó vừa dài vừa có móng vuốt sắc bén, gầm lên để lộ hàm răng sắc bén của mình, nó dùng hai chi trước dài của mình lao đến chúng tôi.
Tính sơ độ lớn thì, khoảng 5-6 mét.
Nói chung là, nó từ đàn quân quái vật lao như bị bắn ra.
Căng dây Cung lên, tôi bắn một mũi tên ra, nhưng con quái vật ngay lập tức phản ứng, hơi lắc người một chút để né, và mặc dù mũi tên đuổi theo nhưng nó không đâm dính chỗ tôi đã nhắm.
Nó cắm vào con con quái vật và phát nổ, nhưng dường như không gây quá nhiều sát thương. Tôi nghĩ có lẽ lớp lông dày của nó đã chặn lại được.
Quay lại nhìn về pháo đài, tôi thấy nó đã vào tầm mắt chúng tôi. Tôi bắn hai mũi tên liên tục để cố làm chậm con khỉ lại, nhưng kẻ địch mặc kệ chúng mà tiếp tục lao đến.
Tôi biến cây Cung lại thành hình Đá Quý, rồi đeo nó lên cổ.
Milleia-san nghe có vẻ ngạc nhiên.
.
『 Ô, em không định dùng thanh Đại kiếm sao? 』
.
Tôi rút thanh Katana trên hông ra, rồi thủ thế bằng cả hai tay.
.
“Không, em có muốn dùng chứ. Nhưng em định thử cây này cảm giác thế nào đã…”
.
Ngay lúc đó, Porter cỡ lớn đã vào phạm vi cổng pháo đài, cánh cổng kim loại nhìn vừa rắn chắc vừa nặng nề bắt đầu hạ từ trên xuống.
Nhưng con quái vật nhảy bật một cái, xông kịp vào trong tường thành. Porter cỡ lớn phải thắng gấp để giảm bớt quán tính, khiến phần đuôi dài mà mỏng của nó tiếp tục lao đến, quay một góc 90 độ rồi mới dừng lại hẳn.
Nhảy xuống khỏi nóc, tôi tiếp cận đối mặt con quái vật ngoại cỡ
Ra khỏi Porter, Clara hô lên cho tôi.
.
“Lyle-san, đó là một con Giant Kong! Có lẽ là một con Boss trong Mê Cung trước kia!”
.
Tôi từ từ bước về phía nó, khuôn mặt đỏ của con Giant Kong cũng khóa chặt tôi.
Có vẻ như nó đã chọn tôi làm con mồi đầu tiên.
Ưỡn ngực lên, nó gầm một tiếng mãnh liệt, còn tôi chạy về phía nó, rút khẩu súng từ bao súng sau lưng mình ra.
Nhảy lên tôi chĩa mũi súng thẳng vào miệng con Giant Kong đang há to ra.
.
“Nếu bên ngoài không được thì, thử trong miệng xem?”
.
Khi tôi bóp cò, một viên đạn bắn thẳng vào miệng nó. Có lẽ bị đau, con Giant Kong gào lên một tiếng khác biệt.
Nhưng hơi thở hôi thối của nó mạnh đến mức tạo ra gió, thổi tôi hơi lui lại.
Giữa không trung, tôi nhắm về phía con mắt của con khỉ đang lườm tôi rồi lại bóp cò.
Đã hết 6 viên đạn, nên khi đáp đất, tôi tra súng lại vào bao. Con Giant Kong nhắm mắt lại, máu từ đó chảy xuống. Từ khóe miệng của nó cũng chảy ra máu, khuôn mặt đỏ rực đã nhăn nhó của nó lại càng nhăn nhó hơn mà nhìn tôi.
Khi tôi lại cầm Katana đứng thủ thế, các hiệp sĩ và binh lính xung quanh đã tập trung lại. Trên tay họ là súng, cung, nỏ.
.
“Để nó cho tôi!”
.
Nói xong, tôi bước lên, sử dụng Skill… Up Down… để giảm tốc độ kẻ địch đồng thời tăng tốc của bản thân. Con Giant Kong cố loại bỏ hiệu ứng của Skill, nhưng khi tôi tiếp cận thì nó bỏ cuộc mà vung tay trái qua lại.
Tôi đi về phía bên trái đã bị mù của nó. Vì nó đang vung cánh tay đó lên một cách lỗ mãng, nên tôi bước lên chém thẳng lên về phía đó bằng thanh Katana.
Mặc dù lưỡi kiếm làm bằng kim loại hiếm, nhưng nó vẫn bị mẻ một chút.
Bù lại cánh tay của con Giant Kong bị cắt rời, bay thẳng về phía tường thành.
.
“Đúng là rất bén”
.
Tôi nhìn thanh Katana mà đánh giá như thế, nhưng mà dù làm bằng kim loại hiếm quý giá nó vẫn bị mẻ như thế. Lưỡi kiếm bị mài quá bén, và quá dễ gãy. Nếu như học đàng hoàng cách sử dụng thì có lẽ nó sẽ khác, nhưng tôi hiện tại thì nó có thể bị hư lúc nào không biết.
Nhưng mà, kẻ địch vẫn là một con quái vật có lớp lông dày và bền. Nếu như nó vẫn có thể chém đứt được tay của nó dù thế thì xem ra cây vũ khí này vẫn có giá trị.
Máy tung tóe khắp nơi, rồi con Giant Kong vung tay phải lên cố tấn công tôi. Lăn dọc mặt đất tôi né đòn đó, rồi chém về phía chân nó.
Khi hành động của nó bị trì trệ đúng mức, tôi nhảy lên, vẽ một đường thẳng ngang cổ nó.
Lớp lông dày đủ chịu đựng một vụ nổ bị chém rời không chút cản trở, tôi vung thanh Katana lên rũ bỏ máu dính trên đó trong khi đầu con khỉ bay trên không trung.
Máu phun nhìn như bầu trời thành một màu đỏ, rồi tôi nhìn về lưỡi kiếm.
.
“Nó đúng là tốt hơn một thanh đoản kiếm sản xuất hàng loạt, nhưng mà…”
.
Nhìn lưỡi kiếm bị sứt mẻ, cùng với những vết nứt trên thân kiếm, tôi lẩm bẩm như vậy. Valkyrie Đơn vị 1 đi đến bên cạnh tôi.
.
“Chủ nhân, một thanh Katana thay thế”
.
Cô ta vừa nói thế vừa lấy ra thanh Katana dự bị từ trên hộp chứa hình cánh trên lưng mình.
Monica cũng vội vã chạy đến với một thanh thay thế tương tự, nhưng chỉ kịp nhìn chúng tôi với vẻ mặt sững sờ.
.
‘M-Monica này mà lại trễ một bước…”
.
Nhìn có vẻ cô ta cực kì buồn bã.
Thở dài, tôi giắt thanh Katana thay thế lên hông rồi lại chỉ thị. Cùng lúc tôi bước về phía bậc thang lên tường thành.
.
“Lột hết nguyên liệu của con quái vật đó. Sẽ kiếm được một ít. Ai đang ở trên?”
.
Clara nhìn con Giant Kong rồi giải thích các bước lột bỏ, sau đó quay lại nói với tôi.
.
“Aria-san, cùng với Miranda-san. Alette thì có lẽ đang ở trong hầm ngục… Novem-san đang bận rộn chữa trị cho các binh lính bị thương” (TN: ai đoán được Alette làm gì dưới đó ko, đọc ở dưới là biết)
.
Nghe thế, tôi lên tiếng gọi Eva rồi bắt đầu bước lên.
Eva quay qua các Elf khác mà…
.
“Sao hả! Những chiến tích xứng đáng được phổ nhạc, đúng không!?”
.
…đang khoe khoang.
.
“Đúng là vậy. Nhưng bận rộn thế này, tôi không có thời gian để nghĩ ra giai điệu”
“Tôi muốn nghe về câu chuyện của những người khác cũng nổi bật”
“Nếu như phổ thành nhạc thì, cuộc chiến vừa rồi có lẽ… không, nếu như thế thì bài hát sẽ quá dài”
.
Bàn tán về cuộc chiến này, biến nó thành bài hát, các Elf đang nói chuyện với nhau với vẻ mặt cực kì nghiêm túc.
Hơi giật mình, tôi một mình đi lên tường thành.
Đệ Tam, thấy cảnh đó…
.
『 Giờ thì, đã đến lúc làm lớn rồi. Chúng ta đã chuẩn bị hết đầy đủ, nên giờ là lúc biến chuẩn bị thành kết quả 』
.
…Nói như thế.
Từ phía trong pháo đài lộ ra hàng chục họng pháo. Các binh lính cũng đã chuẩn bị một núi tên, trên tay cầm sẵn Cung và Nỏ.
Các hiệp sĩ và pháp sư đang chờ lệnh của tôi, đội quân hơn 10 ngàn người đang tập trung ở nơi đây.
Đệ Tứ nghe như đang hết sức vui lòng.
.
『 Tốc độ người Tăng Trưởng liên tục nhiều hơn ta dự đoán, nên chúng ta đã phải rút lui về lại pháo đài sớm hơn dự tính. Nhưng chỉ có vậy mà thôi. Chúng ta từ đây sẽ có thể đánh bại được chúng 』
.
Đệ Ngũ nhìn phía tường thứ 2 cách đó xa xa.
.
『 Chúng đã chui vào cổng ngoan ngoãn hết sức. Chỉ cần chúng ta giữ được cổng này thì chúng coi như đã bị nhốt lại không thoát được đi đâu cả. Hãy lấy mục tiêu là không để bất kì con quái vật mặt đất nào trốn thoát được. Mà, dù rằng ta nghĩ chúng sẽ không đi được xa, nhưng không để lọt lưới vẫn tốt hơn 』
.
Tường thứ 2 được lắp 2 cánh cổng. Mặc dù cổng thứ nhất đã bị phá vỡ, nhưng cổng thứ 2 lại có thể được đóng bất kì lúc nào.
Đệ Thất nghiêm túc lên tiếng.
.
『 Từ giờ trở đi chỉ còn công việc thuần túy thôi. Cứ việc giết hết lũ quái vật đã bị nhốt lại là được. Con đã chuẩn bị quá đầy đủ cho việc đó rồi…Lyle! 』
.
Nắm lấy viên Đá Quý, tôi nhìn lên trời. Đang cố xông vào pháo đài, những con Điếu Sư và Bằng Mã đang chở những sinh vật khác trên lưng mà bay qua.
.
“Vậy ra vẫn còn quân trên không sao? Nhưng mà lẽ ra nên xài sớm hơn”
.
Ở trên đầu những con quái vật đó, những Kì Lân chạy bộ trên không trung phát ra sét từ cặp sừng đầy tự hào của mình, bắn hạ những con quái vật bay kia.
Không phải chỉ vài con.
Số lượng Kì Lân vượt quá một tá, đang đứng trên cao nhìn xuống lũ quái vật.
Ở phía xa, tôi có thể thấy được May. Cô ấy bay về phía tường thứ 2, đang kích hoạt cơ chế đóng cổng lại.
Đóng xong tức là lũ quái vật kẹt ở đây không còn chỗ nào để chạy nữa.
Sau khi Tăng Trưởng, mất một ít thời gian, các hiệp sĩ và binh lính hiện tại có thể lần nữa tấn công, còn mạnh mẽ hơn trước.
Milleia-san lên tiếng.
.
『 Vậy ra một đội quân quái vật cũng chỉ là thức ăn để nuôi binh lính tinh nhuệ thôi sao? Thật tình, mấy gia chủ Gia tộc Walt đáng sợ quá đi 』
.
Tôi không có gì phản đối.
Mạnh hơn cả tường thứ 2, pháo đài này có những biện pháp kháng Ma Pháp cực kì chắc chắn. Sau đó, chúng tôi chỉ cần phải tiêu diệt hết quái vật bị nhốt ở đây là xong.
Đứng trên điểm cao nhất pháo đài, các binh lính và hiệp sĩ tập trung ánh mắt nhìn tôi.
Trên pháo đài, là một lá cờ đang tung bay trong gió, lấp lánh trong ánh nắng mặt trời mọc.
Tôi đưa tay phải lên.
.
“Từ đây, chúng ta sẽ nghiêm túc! Dùng hết sức của các người… tiêu diệt kẻ địch!”
.
Đối mặt lũ quái vật bị nhốt lại đó, các binh lính đồng loạt hoan hô. Và những nắm đấm giơ cao của họ cũng giương lên tới trời như sĩ khí của họ.
(…Ừ. Từ đây chính là làm thật, và từ đây, cũng sẽ là địa ngục)
Tôi nghĩ thầm, nhìn đội quân quái vật lần nữa tiếp cận chúng tôi.