Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 39

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3173

Volume 1 - Chương 12 - Nhiệm vụ 3: Chia tay với bạn thanh mai trúc mã!

"Em có thể chia tay với anh không?"

"......Hả?"

Vẫn tại quán ăn gia đình. Tôi và Airi ngồi đối diện nhau. Do quay lại quán nên vị trí đã đổi. Giờ là bàn bốn người ở khu vực trung tâm.

Khi tôi nhắc đến chuyện chia tay, biểu cảm Airi cứng đờ. Cô ấy lập tức tạo ra nụ cười giả tạo quen thuộc.

"Đ...đừng đùa thế... Hôm nay đâu phải Cá tháng Tư?"

"Anh biết."

"Biết là... đùa thôi đúng không?"

"Không phải đùa. Anh muốn chúng ta chia tay."

Tôi nói rõ ràng, không chút do dự. Tôi không muốn tốn thêm thời gian cho Airi nữa. Hôm nay sẽ chấm dứt mọi chuyện, một lần và mãi mãi.

"Nhưng... chúng ta mới quen chưa đầy tháng! Hơn nữa, chính Toshi-kun là người tỏ tình trước mà!?"

"Em muốn nghe lý do cụ thể sao?"

"Đ...đương nhiên! Không nghe lý do sao chia tay được!"

Cô ấy chống hai tay lên bàn đứng phắt dậy.

Gương mặt đầy lo lắng, giọng nói nhanh hơn vì sốt ruột. Tôi bình tĩnh nói ra lý do chính.

"Từ giờ em cứ thân thiết với thằng Shintaro đi."

"...! Anh... anh nói gì thế? Sao em phải thân với Nakajo-kun?"

"Giả vờ vô tội cũng vô ích thôi. Chủ nhật tuần trước anh đã thấy Airi và Shintaro bước ra từ khách sạn tình yêu."

"Kh...không phải! Hiểu lầm rồi! Em chưa đến khách sạn tình yêu bao giờ!"

Airi liên tục bắn ra những lời phủ nhận. Mắt chớp liên tục, dù đang là mùa đông nhưng mồ hôi lấm tấm trên trán.

"Em muốn nói gì thì tùy, nhưng đó là lý do... Người gây ra chuyện này là em đấy."

"Hiểu... hiểu lầm thôi... Mà sao... Toshi-kun đáng lẽ phải đi làm thêm..."

"Hôm đó anh về sớm. Đang đi mua đồ nên không liên lạc với em."

"Đi mua đồ bí mật là sao?"

"Giờ nghĩ lại thì đúng là chuyện ngớ ngẩn."

Tôi trả lời mơ hồ rồi thở dài. Airi run rẩy, cắn chặt môi dưới.

"Toshi-kun nhìn nhầm người rồi! Đó là ai đó giống em và Nakajo-kun thôi!"

"Em không nghĩ ra lời biện minh nào tốt hơn à?"

"...! Thực... thực ra thì... ừm. Đúng là em và Nakajo-kun đi cùng nhau. Nhưng không có gì đáng ngờ đâu! Chúng em chỉ tình cờ gặp khi đi mua sắm... thấy có chỗ nghỉ chân nên ghé vào thôi. Ahaha... Em không biết đó là nơi như thế nào đâu! Sợ Toshi-kun thất vọng nên giữ im lặng. Em thừa nhận đã vào khách sạn. Nhưng thề có Chúa, không hề làm gì hết!"

"Thế còn nụ hôn thì sao?"

"......!"

Tôi không biết chuyện gì xảy ra trong khách sạn. Có thể họ thực sự không làm gì. Nhưng tôi đã tận mắt thấy họ hôn nhau. Làm sao tin được lời Airi bây giờ?

"Kh...không phải... không phải thế đâu Toshi-kun."

"Không phải là sao?"

"Em... Em bị Nakajo-kun đe dọa."

"Bị đe dọa?"

"Đúng vậy... Thực ra trước đây em có... ừm... trộm đồ một lần... A, nhưng em đã trả lại rồi! Bị Nakajo-kun bắt gặp nên đe doạ sẽ báo với trường và cảnh sát nếu em không nghe lời... Toshi-kun cứu em, em bị oan!"

Thật khó tin cô ta có thể bịa chuyện trơn tru như vậy. Nếu là tôi trước đây, có lẽ đã tin sái cổ. Đủ thấy tôi đã mù quáng yêu Airi đến mức nào.

Giờ thì tỉnh ngộ rồi. Đúng là ngu ngốc mà, sao mình không nhận ra sớm hơn chứ.

"Em bị đe dọa từ khi nào?"

"Ừm... khoảng mười ngày trước."

"Vậy sao lúc đó không nhờ anh giúp?"

"...Vì em không muốn làm Toshi-kun lo lắng."

"Thế sao giờ lại kể?"

"Vì... vì Toshi-kun đòi chia tay..."

"Thôi được rồi. Từ nãy đến giờ em nói toàn chuyện vô lý. Chỉ cần chia tay thôi... À, anh cũng không định phát tán chuyện ngoại tình của em đâu, yên tâm đi."

Nếu muốn, tôi có thể khiến cả Airi lẫn Shintaro gặp rắc rối. Nhưng làm thế cũng chỉ thỏa mãn nhất thời. Sau đó chỉ còn lại sự trống rỗng.

Tôi không muốn tốn thêm thời gian cho họ nữa. Dù sau này họ thế nào tôi cũng không quan tâm.

"Không... không thể yên tâm được!"

"Câu chuyện kết thúc ở đây. Dù ngắn ngủi nhưng cảm ơn em vì đã hẹn hò với anh, và tạm biệt, chúng ta chính thức đoạn tuyệt"

"Không... Đợi đã! Toshi-kun!"

Khi tôi đứng lên, Airi túm lấy tay áo đồng phục.

"Phiền phức quá..."

"Em thực sự yêu Toshi-kun mà. Tình cảm này là thật! Ngoài Toshi-kun ra, em không hề nghĩ đến ai khác... Vậy nên... chúng ta không thể làm lại từ đầu sao?"

Rốt cuộc cô ấy đang nói cái quái gì vậy? Đến tôi còn nghi ngờ tai mình.

"Nếu thực sự yêu anh... sao em không giữ trọn tình cảm ấy? Giờ thì đã quá muộn rồi."

"Không... Không mà! À... đúng rồi! Em có "cách" chứng minh không làm gì với Nakajo-kun!... Giờ đến nhà Toshi-kun được không?"

"Đang đùa à?"

"Không đùa đâu! Chỉ còn "cách" này... để lấy lại niềm tin của Toshi-kun..."

Tôi hiểu ngay ý đồ của Airi. Với người thiếu kinh nghiệm như tôi, không thể biết Airi còn trinh hay không. Có lẽ cô ta định giả vờ để lừa tôi... Đến lúc này vẫn dùng chiêu trò này, đủ thấy bản chất méo mó của cô ta.

Tôi đứng dậy, ném ra câu nói cuối:

"Cứ vui vẻ với anh chàng đẹp trai của em đi."

"...! Em... em sẽ sửa hết! Sửa tất cả điểm xấu!... Nên xin anh đừng đi mà Toshi-kun!"

Airi nắm chặt lấy tôi, mắt đẫm lệ. Tôi giật tay ra, quay lưng bước đi.

"...Anh sẽ thanh toán hóa đơn. Từ giờ chúng ta không còn quan hệ gì nữa."

"Không... Đợi đã Toshi-kun..."

Airi mất hết sức lực, ngồi bệt xuống sàn. Liếc nhìn cô ấy lần cuối, tôi rời khỏi quán.

Ngày hôm ấy, trời như thấu hiểu được nỗi lòng của tôi, mưa trút xuống ào ạt, tôi đi dưới mưa, nước mưa hoà lẫn với vị mặn chát của nước mắt.

Vĩnh biệt mối tình đầu — cô bạn thanh mai trúc mã của tôi. Cảm ơn... Vì tất cả!!!