Trans: DeHooker
Edit: Katsuki
--------------------------------------------------------------
Dù có mở đi mở lại bảng trạng thái, kỹ năng mà đáng ra tôi phải nhận được khi lên Thất Nghiệp Lv90 lại không hiển thị. Hiện tại, tôi liệt kê những kỹ năng mình nhận được và sắp xếp chúng lại trước khi giấu đi khỏi bảng trạng thái.
Chà, Nữ Thần Orc … ờm, Koshmar-sama từng nói nghề Thất Nghiệp ngay từ đầu đã không có kỹ năng, và ai đó đã can thiệp vào hệ thống rồi chỉnh sửa nghề Thất Nghiệp.
Có lẽ Koshmar-sama hoặc những Nữ Thần khác đã can thiệp vào hệ thống một lần nữa để sửa lại.
Hiện giờ, tôi thuyết phục bản thân rằng thông báo 【Kỹ năng Thất Nghiệp: 「XXXX」 đã nhận được】 là lỗi từ vụ can thiệp ấy.
Về cơ bản là tôi bị mất một kỹ năng, nhưng trong lòng lại thấy bình thản.
Nếu tiếp tục luyện cấp cho Thất Nghiệp mà không nhận thêm được bất cứ kĩ năng nào, tôi có thể bỏ nó không hối tiếc, và đến Nhà Thờ đổi nghề thành gì đó như Thánh Kiếm và đăng ký làm một Mạo Hiểm Giả ở Guild Mạo Hiểm Giả.
Cuối cùng tôi sẽ tốt nghiệp Thất Nghiệp và bắt đầu cuộc sống của một Mạo Hiểm Giả.
… Nhưng mà, lý do tôi không chuyển Thất Nghiệp ngay là vì cảm thấy đã đi xa thế này rồi, đợi đến khi được Thất Nghiệp Lv99 và xem mình sẽ nhận được loại danh hiệu vinh quang nào khi đạt được Đỉnh cao Thất nghiệp cũng chẳng mất gì. Giả dụ Lv99 là giới hạn.
“Cơ mà, đúng là có rất ít quái vật tiếp cận…”
“Phần lớn chúng đã bỏ chạy sau khi tín hiệu cảnh báo nguy hiểm của chúng phát hiện ra lũ Phẳng Thử nya. Chỗ này sẽ an toàn được một lúc nya.”
Stella nghĩ đây là một khoảng nghỉ may mắn, nhưng tôi lại cảm thấy hơi chán. Ở trận chiến trước, Haru đảm nhiệm phần lớn chuyện đánh đấm và tôi không đánh bại được nhiều con nên không thể sử dụng 20 lần kinh nghiệm thu được một cách hiệu quả. Chỉ vì số lượng kẻ thù quá lớn nên Vũ Công và Ca Sĩ lên Lv12, nhưng Thợ Rèn chỉ lên Lv8 và Samurai lên được Lv6.
Tôi cứ nghĩ lần này mình sẽ đóng vai trò chiến đấu chủ lực nhưng mà xấu hổ quá.
Hệt như Stella đã nói, tôi có thể cảm nhận hiện diện của quái vật từ xa, nhưng có thể chúng cũng cảm nhận được hiện diện của chúng tôi nên đã nhanh chân bỏ chạy xa hơn.
Chà, sẽ có con boss khi đến phòng boss, nên tôi sẽ tận hưởng những lần lên cấp của mình ở đó.
Sau nửa giờ đồng hồ không đụng mặt con quái vật nào, chúng tôi xuống được tận cùng của tầng năm dưới lòng đất, đồng thời cũng là tầng sâu nhất.
“Đây là phòng boss nya.”
Cánh cửa phòng boss đang mở.
Bên trong là một con quái vật tóc nâu đứng bằng hai chân—
“Đó là chuột đấu sĩ Roo‧Kanga nya.”
“Không, chẳng phải đó là một con kangaroo sao?”
Đó là một con kangaroo. Ờ, kích thước cũng bằng mấy con tôi thấy ở sở thú.
Hai bàn tay – hai chân trước có đeo găng đỏ dùng trong môn đấm bốc, nó liên tục đấm gió về hướng này khiêu khích tôi.
Quanh eo nó đeo một cái đai và cũng có một cặp găng xanh biển khác đeo lủng lẳng trên cổ nó.
Lúc tôi bước vào phòng boss, như thể có âm thanh cồng chiêng vang lên. Con kangaroo tung đôi găng xanh quanh cổ về phía tôi.
Dĩ nhiên, đôi găng đấm bốc đập phải rào chawns giữa phòng boss với hành lang và không chạm tới tôi.
Nhưng tôi hiểu ý định của nó.
Chắc là nó đang yêu cầu một trận đấu có đeo găng.
Làm gì có chuyện tôi tung sức đánh nhau với đối thủ ở sân nhà của hắn được … tôi sẽ hạ màn bằng một chiêu Trảm thôi. Đang nghĩ thế,
“Stella-san, có khi nào Roo‧Kanga là boss khởi đầu không?”
“Boss khởi đầu?”
“Một quái vật tồn tại như boss ở một số mê cung ấy. Điểm chung là chúng yêu cầu một trận đấu đặc biệt và sẽ mở khoá được một chức nghiệp nếu ta thắng.”
Ra là có loại quái vật như thế. Tôi không biết đấy.
“Không sai nya. Nếu đánh thắng bằng găng, chức nghiệp Đấm Bốc sẽ được mở khoá nya. Tuy nhiên, nếu sử dung phép thuật hay vũ khí khác thì sẽ không nhận được chức nghiệp đó nya.”
“Ra vậy, một trận đấu một-vs-một không hạng, không giới hạn thời gian và cấm vũ khí.”
Tôi sẽ đổi nghề sang Võ Sĩ phòng hờ nguy hiểm. Trong khi suy nghĩ, tôi bước vào phòng, cởi dây buộc, đeo găng lên và nhờ Haru buộc dây hộ.
Suốt lúc đó, con kangaroo nhìn chúng tôi không rời mắt và chờ đợi.
Nó thận trọng, nhưng dường như sẽ không tấn công hèn hạ.
Dù là kẻ thù, nó đáng được tán dương đấy.
Khoảnh khác sợi dây trên đôi găng được buộc chặt, cánh cửa phòng boss khép lại.
Có nghĩa để cánh cửa mở ra lần nữa, hoặc đánh bại con kangaroo này, hoặc tất cả chúng tôi bị tiêu diệt.
Hiển nhiên tôi không có ý định thua.
Tôi dập dập đôi găng trên tay vào nhau và nở một nụ cười.
“Tốt thôi, ta sẽ đấu với ngươi một trận.”
Khi tôi bước lên trước, con kangaroo lướt luân phiên trái phải.
Cách di chuyển cho thấy nó có kỹ năng.
Không chỉ là một con kangaroo tầm thường — tôi tôn trạng nó và gọi bằng cái tên chính thức, Roo‧Kanga.
Từ trước đến giờ tôi sống có lý lẽ (hay đó từng là ý định của tôi). Nếu chơi theo mọi lần, có lẽ tôi sẽ sử dụng những đòn tấn công tầm xa như Trảm để gây sát thương.
Tuy nhiên, lần này tôi muốn thử một trận đấm bốc nghiêm túc.
“Bọn họ (lũ ngốc) không gọi ta là Jo chỉ để trưng thôi đâu!” (Liên hệ với Ashita no Joe, một manga đấm bốc)
Tôi ngay lập tức phi vào ngực con Roo‧Kanga và thụp! thụp! như khoan vào trong nhưng nó đã bước nhẹ sang bên để né và đáp lễ bằng một cú đấm thẳng.
Tuy nhiên—
(Bước Né!)
Cũng như Roo‧Kanga, tôi bước nhẹ sang để né.
Kĩ năng tôi nhận được từ Vũ Công Lv10 tự dưng trở nên có ích.
“Siêu quá nya! Không ai trong số họ để đòn tấn công của đối thủ chạm đến mình nya!”
“Quả đúng là chủ nhân, có vẻ như anh ấy đang tận hưởng trận đấu.”
Stella phấn khích, Haru thì điềm tĩnh quan sát.
A, khá là vui đấy.
Khi tôi vừa nghĩ vậy, con Roo‧Kanga tạo khoảng cách và đá vào tường.
Thoạt đầu tôi tự hỏi nó đang làm gì, nhưng—
“Ngươi thạo đá hơn đấm … ngươi đang nói với ta đây là kickboxing sao?” (Kickboxing là một nhóm các môn thể thao chiến đấu độc lập dựa trên đá và đấm, lịch sử phát triển từ karate, Muay Thái và boxing của phương Tây.)
Roo‧Kanga lặng lẽ gật đầu khi nghe tôi hỏi.
… Tôi hơi dè chừng cú đá của con Roo‧Kanga, nhưng tôi nghĩ nó vẫn chủ yếu tấn công bằng những cú đấm. Tuy nhiên, sẽ rất đau nếu bị đá một khi buông lỏng cảnh giác.
“…Hiểu rồi, vậy thì ta cũng đánh nghiêm túc.”
Tỏ vẻ tôn trọng với Roo‧Kanga, tôi đáp lại.
Đã vậy tôi nên đáp trả tôn trọng bằng tôn trọng và hoàn lại nghiêm túc bằng nghiêm túc.
Tôi chuyển nghề Ca Sĩ sang Võ Sĩ đã đạt ngưỡng giới hạn level.
Chỉ số của tôi bất chợt tăng vọt.
“Được, nghiêm túc nào. Hy vọng mi sẽ đánh với ta một trận ra trò!”
※※※
Trận đánh là một chiều. Dĩ nhiên, nghiêng về bên tôi.
Ngoài là boss của mê cung hướng nghiệp cho những tay mơ, Võ Sĩ nguyên là một nghề phù hợp với những trận đánh sử dụng nắm đấm.
Giây phút cuối cùng, ngón đòn con Roo‧Kanga dồn hết lực cơ thể nó vào má trái của tôi, song cú đấm phản đòn của tôi đánh trúng má con Roo‧Kanga.
Sau cú đấm, Roo‧Kanga đổ gục tại chỗ.
Nó không đứng dậy.
Chiến thắng thuộc về tôi – con Roo‧Kanga dùng miệng cởi găng của nó và dùng chi phải – đúng hơn là, dùng tay phải cởi đai của nó và đưa cho tôi.
Có điều, trước khi tôi nhận đai, cơ thể của con Roo‧Kanga bắt đầu biến mất và nó, cái đai cùng đôi găng đấm bốc tôi đang đeo trên tay biến thành những hạt sáng.
Còn sót lại là một viên ma thạch, một cái găng đấm bốc và—
【Ichinojo Lên cấp】
【Chức Nghiệp: Võ Sĩ Đấm Bốc đã mở khoá】
Điểm kinh nghiệm và một nghề mới.
“ … Roo‧Kanga. Quả là một trận đánh huy hoàng. Nếu là một Người thuần hóa Quái Vật, ta muốn thuần hoá ngươi lắm đấy.”
Tôi đang lẩm bẩm thì,
“Ichino-san, không thể thuần hoá quái vật trong mê cung đâu nya.”
Stella lãnh đạm vặn lại.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại