Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Arc 07: Tàn tích bí ẩn - Chương 149: Cô gái trẻ bị vướng vào vụ dịch chuyển cưỡng chế

Trans: Rocket

Edit: Katsuki

--------------------------------------------------------------

Nó xảy ra quá đột ngột.

Chỉ vài phút trước, tôi đang ở làng Cat Sith, nhưng trước khi kịp nhận ra thì đã ở trên một hòn đảo hoang.

Tôi tưởng mình đã bị Metias-sama triệu hồi nhưng sớm nhận ra không phải.

Tôi đã nghe rõ câu đó trước khi bị dịch chuyển tới đây.

【Skill 「XXXX」 được kích hoạt. Dịch chuyển cưỡng chế kích hoạt.】

Điều này chắc chắn liên quan đến kỹ năng bí ẩn mà tôi đã học được sau khi đạt Thất nghiệp Lv90.

Cơ mà, tại sao tôi lại bị chuyển đến hòn đảo hoang này?

Dù sao đi nữa, tôi phải rời khỏi hòn đảo này. Sẽ không có bác sĩ nào ở đây nếu bị ốm và quan trọng hơn, Haru và những người khác sẽ vô cùng lo lắng.

Thông thường, những gì tôi phải làm là bảo đảm nước uống và thức ăn nhưng chuyện đó không thành vấn đề.

Tôi có cả một núi đồ trong túi vật phẩm mà.

Tôi có thừa lương thực để sống trong vài tháng. Tôi cũng có thể tạo ra nước bằng phép thuật nhưng không cần phải làm thế ngay bây giờ.

Nếu vậy, bước đầu tiên là lên kế hoạch thoát khỏi nơi này.

Những gì tôi có thể làm lúc này - thu thập cành cây, chẻ nhỏ ra bằng con dao tách nguyên liệu để làm củi và,

"Tạo Dầu!"

Rải dầu lên củi vừa thu thập,

"Tiểu Hoả"

Và châm lửa.

Bằng cách này, tôi có thể tạo ra khói.

Nếu có thuyền lượn lờ gần đây, họ sẽ đến cứu tôi ... hy vọng là vậy.

Dù có làm một chiếc thuyền để trốn thoát, tôi cũng không biết mình đang ở đâu.

Tôi đã làm một cái đồng hồ mặt trời bằng cách cắm thẳng một cành cây xuống. Giờ chắc đang là buổi trưa.

Tôi vào rừng, ngồi dưới bóng cây và ăn thịt khô có trong túi đồ.

(Nhiệt độ đang tăng lên, có lẽ nơi này ở hơi xa về phía nam ...)

Tôi trầm ngâm nghĩ ngợi và ăn thịt khô. Ban đầu nó được mua làm đồ ăn nhẹ cho Haru nên khá là khó nuốt.

Tuy nhiên, sau khi kiên nhẫn nhai, hương vị của thịt và vị mặn lan khắp miệng.

Trong khi nhai, tôi nghĩ những việc phải làm.

Giờ, nếu định sống trên một hoang đảo, tôi sẽ phải thăng cấp chức nghiệp như Ngư dân, Thợ mộc và Đầu bếp.

Phải làm gì để trở thành Đầu bếp nhỉ?

Ầy, Haru hoặc Carol sẽ cho tôi biết câu trả lời vào những lúc như thế này.

Nghĩ đến đó, tôi đột nhiên nhận ra.

Não tàn quá rồi, tôi đã quên mất điều quan trọng nhất.

”……. Mình đúng là thằng ngu!”

Tôi mếu dở đứng dậy.

"Thế giới của tôi!"

Mở cánh cổng nối với thế giới của mình ra.

Bước qua cánh cổng, và bên kia chính là thế giới của tôi.

Đủ các công trình như nhà gỗ, nhà kho và nhà kho xếp hàng, ở đằng xa, có những cánh đồng, ao cá, vườn trà, và xa hơn nữa, Fuyun đang mải miết gặm cỏ.

Gần hơn, dưới cây Nho Bạc của Vua cao lớn, Carol và Pionia đang nhâm nhi tách trà đen trên một tấm thảm. Có vẻ họ chưa nhận ra tôi.

Tôi đã quên khuấy.

Nếu tôi bị mắc kẹt, tức là Carol sẽ bị mắc kẹt vì tôi là người duy nhất có khả năng mở cổng.

Tôi cảm thấy có lỗi với Carol.

Vì đã kéo Carol, người mơ ước trở thành một thương nhân như cha mẹ, vào mớ hỗn độn này với mình.

Đây có lẽ là một hình phạt. Khi đã hưởng hết lợi ích của việc tiếp tục sử dụng Thất nghiệp.

Nhưng nếu đúng là vậy, tôi muốn mình mình bị phạt thôi. Giống như là người duy nhất được chuyển đến hòn đảo kia vậy.

Tôi không muốn Carol bị liên lụy.

“Ah, Ichino-sama, xin lỗi, em đang thưởng thức trà nên không để ý. Em sẽ chuẩn bị cho Ichino-sama ngay đây ạ. ”

Nhận thấy tôi, Carol đứng phắt dậy và nói rằng sẽ chuẩn bị trà.

Sự tử tế đó vào lúc này làm tôi thấy hơi nhói lòng.

“Kh, không… Pionia, hãy chuẩn bị trà cho anh. Anh có điều quan trọng muốn nói với Carol. ”

"Một điều ... quan trọng?"

“Ừ, khá là tệ đấy.”

Vẻ mặt Carol trở nên ảm đạm trước câu đó và tôi hơi do dự. Tuy nhiên, tôi tự nhủ, phải giải thích tình hình hiện tại.

Sau khi tôi nói xong, Carol nhìn xuống.

“Em hiểu rồi, điều đó thật rắc rối. Sẽ ổn thôi nếu không làm Haru-san và Malina-san lo lắng.”

Nhưng phản ứng của em ấy trái ngược với những điều tôi đã tưởng tượng.

“Khoan, đợi đã, không phải chúng ta gặp rắc rối sao? Nghĩ về tình hình hiện tại, Haru và Malina đáng lẽ phải được chuyển đến đúng địa điểm nên vấn đề nằm ở chúng ta chứ.”

"Là vậy sao? À thì, đúng là thật khủng khiếp nhưng lâu nhất, có lẽ sẽ mất tối đa một tháng để quay trở lại.”

“… Eh?”

“Trước tiên, Ichino-sama lo lắng về vị trí hiện tại nhưng Carol rất thích sách về chiêm tinh học nên Carol sẽ có thể xác định vị trí hiện tại của chúng ta bằng cách nhìn vào vị trí của các vì sao.”

" … Thật sao? Nh, nhưng, quả thực, sẽ rất khó khăn nếu phải làm một con tàu chỉ với hai chúng ta ha.”

"Vâng. Ở đó, Ichino-sama và Carol có thể sử dụng sức mạnh của Kẻ cám dỗ, thu thập những con quái vật biển để Ichino-sama lên cấp và nhận được nghề Kẻ khiển quái. Sau đó, chúng ta có thể chế ngự những con quái vật biển để chúng kéo thuyền. Thường thì, em có nghe qua rằng sẽ mất đến 10 năm để trở thành một Kẻ khiển quái nhưng nếu Ichino-sama nghiêm túc, em tin rằng cùng lắm là mất một tuần thôi.”

"Ra vậy ... Không, còn đồ ăn ... Anh có trong túi đồ của mình nên vẫn ổn nhưng nếu vướng vào một cơn bão, chỉ là những kẻ nghiệp dư thì -"

“Trong trường hợp như vậy, chúng ta có thể nhảy về nơi này cùng với con quái vật đã thuần hóa. Chiếc thuyền bỏ lại sẽ trôi đi nên tốt hơn là chuẩn bị một con thuyền dự phòng. Phải, chúng ta sẽ phải tạo ra một hồ nước biển để con quái vật biển đó cùng sống. ”

"Nói thì đơn giản nhưng đâu dễ gì làm được một con thuyền chứ?"

"Em sẽ làm điều đó, thưa chủ nhân."

Pionia đưa cho tôi tách trà đen đã pha và biến cánh tay mình thành một cái cưa và búa.

Phải rồi, em ấy đã tự làm một ngôi nhà gỗ lộng lẫy, làm một chiếc thuyền có lẽ cũng chẳng khác gì vẫy tay.

……… Ớ.

"Vậy là ... chẳng có vấn đề gì sao?"

“Hmm, sẽ là vấn đề liệu chúng ta có thể trở về lục địa không. Từ lời Ichino-sama, chúng ta chắc đang ở Bắc bán cầu vì cũng không có nhiều khác biệt về thời gian.”

“Khác biệt thời gian… à, ra vậy. Chúng ta dịch chuyển vào buổi sáng và sau khi dịch chuyển, trời vẫn còn sáng nên có lẽ chúng ta cũng đang ở gần lục địa.”

"Vâng. Chúng ta chắc sẽ đến lục địa nếu tiến về phía bắc. Carol chỉ có thể đưa ra đánh giá chi tiết sau khi nhìn thấy các ngôi sao nhưng - trước đó, những thứ phải làm bây giờ là - ”

Carol dừng lại trước khi nói.

“Phải điều tra lý do Ichino-sama bị dịch chuyển đến địa điểm này. Cũng có khả năng Ichino-sama bị dịch chuyển không vì lí do gì, nhưng nếu có, hẳn nó sẽ ở trên hòn đảo này. Carol trước tiên muốn kiểm tra qua khu rừng trên hoang đảo. ”

“… Ồ, ooo, anh hiểu rồi.”

Giống như cô em gái Miri của tôi, có vẻ tất cả các cô gái có ngoại hình nhỏ bé toàn là thiên tài cả.

Lời đề nghị của Carol toàn trúng trọng tâm nên tôi cảm thấy hơi xấu hổ vì đã quá hoảng loạn.

(Xin lỗi Haru-san và mọi người, nhưng đây là cơ hội của em.)

“Hn, Carol, em vừa nói gì à?”

"Không, không có gì đâu ạ. Giờ thì, Ichino-sama, trước tiên hãy ra ngoài kia thôi!”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại