Mọi ý kiến đóng góp của các bạn về bản dịch đều được chào đón dù gạch đá hay ko và những lời comment của các bạn là động lực mình dịch truyện. H xin mời bạn đọc truyện
Trans: DeadSoul
Edit: Katsuki
________________________________________________________________
Bình minh ló rạng, chúng tôi hướng tới Ferruit trên chiếc xe ngựa của mình.
Carol đã suy tư về điều gì đó và không ngủ suốt tối qua nên giờ em ấy hiện đang say giấc.
Tương tự, Marina cũng luyện tập với chiếc cung gió suốt nên giờ cũng đang ngủ.
Tôi không ngủ nhiều nhưng với tư cách một người được sinh ra tại vùng Heisei, không quá khó để thức đến nửa đêm, nên hôm nay tôi sẽ nói chuyện với Haru.
Như mọi khi, tôi cảm thấy sự hiện diện của lũ quái dưới mặt đất.
Khi hỏi liệu những sự hiện diện hôm qua là kiến chứ không phải lũ sâu Tubifex thì được bảo rằng tổ của Kiến Đội quân luôn bắt đầu với đồn kiến phía trên nên hẳn là lũ sâu Tubifex sau cùng.
Một đồn kiến cho lũ kiến khổng lồ huh? Tôi tự hỏi nó sẽ to đến mức nào?
"Liệu có khả năng cái hang anh bắn Hỏa Cầu hôm qua thực chất là tổ kiến không? Và cái đồi ấy thực chất là đồn kiến?"
"Em không nghĩ vậy. Ngọn đồi đó quá to để là một cái đồn kiến."
"Anh cũng đoán thế."
Nếu đó là cái đồn kiến của một đàn kiến, đất nước này sẽ tràn ngập những ngọn đồi mất.
"Lũ quái trong cái hang đó có mùi rất đặc trưng nên em sẽ báo cho chủ nhân khi lũ quái tương tự xuất hiện."
"Okay. Cảm ơn. Nhưng em không cần phải quá bận tâm vào nó đâu."
Tôi cảm ơn sự chu đáo của Haru trong khi hướng tới phía Nam.
Đến giữa trưa, chúng tôi để Fuyun nghỉ ngơi trước khi một lần nữa tiến về phía Nam trong 3 giờ tiếp theo.
Khi bầu trời đã chuyển đỏ và những áng mây trắng giờ đã đục màu như được tô vẽ, cuối cúng chúng tôi cũng tới được thị trấn Ferruit.
Trước khi vào thị trấn, tôi đổi lại nghề của Carol sang Người bán rong.
Thị trấn ở chính giữa vùng đồng cỏ rộng lớn.
Nó được bao bọc bởi những bức tường lớn bằng đá và một tòa lâu đài nổi bật ở chính giữa.
"Anh đã nghe ở thủ đô nhưng nó lớn gần bằng Belasra huh ... thậm chí những bức tường cũng cao quá."
"Có vẻ đó là một lời cảnh báo về sự chuẩn bị của họ trước sự kiện xâm lược của Korat. Cuộc chiến của họ với Korat cũng đã diễn ra hàng thế kỉ rồi. Nhìn kìa, Ichino-sama. Bức tường có rất nhiều lớp màu. chúng là dấu tích của sự mở rộng bức tường hết lần này đến lần khác."
Carol, đã thức dậy từ trưa giải thích cho tôi.
Thật vậy, bức tường nhìn như các mảng địa chất vậy.
Có cảm giác như tôi vừa chứng kiến điểm thu hút du lịch đầu tiên vậy.
Tôi trả thuế vào cửa và tiến vào thị trấn.
Tiếc thay, Lv Thường dân của tôi không hề lên cấp.
Trong thị trấn có rất nhiều tòa nhà được xây từ gạch và ngược lại, khó lòng tìm ra một tòa nhà bằng gỗ.
Những gian hàng bán thịt nướng thật nổi bật.
Tôi cũng vui khi tìm ra những gian hàng bán vài thứ tương tự như pho mát ỏ đây.
Trái lại, giá rau củ khá cao.
Gần như gấp đôi so với Florence.
Và gần như chẳng có cá.
"Ichino-sama, hãy tới điểm giao dịch trước đã rồi tới chuồng ngựa sau."
"Okay. Sau khi xong việc, chúng ta có thế bán nguyên liệu từ lũ kiến tại Guild Mạo hiểm giả và cuối cúng là giao con dao bếp cho quán trọ và nghỉ ngơi ... được chứ?"
Khi tôi nói vậy, Malina nhìn đầy khiển trách.
Tôi muốn xem phản ứng của cô khi lấy chiếc mặt nạ trong lúc cô ấy đang ngủ nhưng vì lý do nào đó, cô chỉ nhìn tôi chằm chằm mà không tức giận như trước nữa.
Dù sao thì tôi cũng không thể để cô ấy trở thành vật cản với Carol trong lúc đàm phán bởi những lời nói kì lạ được, nên tôi sẽ để cô ấy thế này một lúc.
Thật tốt khi được bình yên và tĩnh lặng.
Như đã định, tôi lấy gia vị và sắt từ túi vật phẩm ra và đặt chúng trong xe ngựa.
Chiếc xe bỗng trở nên chật chội nên chúng tôi phải rời xe.
"Anh có thể để tất cả giao dịch lại cho em không Carol?"
"Anh chắc chứ ạ?"
Tôi gật đầu và lấy ra một chiếc khăn quàng màu tím.
"Anh đã mua thứ này ở thị trấn biên giới. Chắc sẽ đủ để che đi vòng cổ nô lệ."
Cũng như khi quàng chiếc khăn đỏ cho Haru, tôi quàng chiếc khăn màu tím quanh cổ Carol.
"Haru, anh xin lỗi nhưng hãy đóng vai trò hộ vệ cho em ấy. Lần này, anh sẽ chỉ mang hàng hóa tới tiệm và đứng chờ bên ngoài thôi."
"Ichino-sama, cảm ơn anh. Em sẽ cố hết sức để không phụ sự kỳ vọng của Ichino-sama."
Tôi xoa đầu Carol với một nụ cười và cùng nhau mang đống hàng hóa.
Malina thì vẫn nhìn chằm chằm vào cuộc trao đổi của chúng tôi.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại