Ves quay sang nhìn Calsie đã giữ im lặng suốt buổi trò chuyện vừa rồi.
“Anh không ngờ cuộc gặp lại kết thúc như thế này.”
“Em xin lỗi, anh Ves! Em thực sự nghĩ là họ sẽ dang tay chào đón anh mới đúng.”
“Đó không phải là lỗi của em. Đảng Tiên Phong nói cũng có lý. Là do anh đã bắt tay với Băng Ngư Ông của Walter mà còn muốn hợp tác với họ nữa.”
Nếu cậu buộc phải lựa chọn, thì cậu chắc chắn sẽ chọn băng nhóm du côn biết lái chiến cơ còn hơn là bọn chính trị gia luôn sẵn sàng lập mưu hãm hại chính gia đình của bọn họ. Buổi gặp mặt với bác Linden Royce đã khiến Ves giác ngộ về bản chất thật sự của ngành chính trị.
“Vậy theo em thì anh nên làm gì tiếp theo?”
Công bằng mà nói, Calsie không hề thuyết phục Ves làm theo lời của phe Tiên Phong ngay lập tức. “Dù anh có quyết định ra sao thì anh cũng phải giả sử rằng mọi vấn đề phát sinh từ cái mâu thuẫn này sẽ truy ngược về anh. Em nghĩ là chúng ta không nên đụng chạm đến bất kì phe nào thì tốt hơn.”
Tuy đó là một lời khuyên hợp tình hợp lý, nhưng Ves không thể cứ thế mà ngồi im để dự luật cải cách thuế được thông qua được. Nếu Đảng Tiên Phong thật sự muốn đối xử với cậu một cách chân thành, thì Ves cũng không ngại thuyết phục Dietrich và bọn đệ của anh ta đi thám thính ở vùng Colmes một chút. Nhưng thực tế thì lại khác, bác Phó Vụ Trưởng Linden đã đến gặp cậu với một bộ mặt giả tạo cùng với một lời hứa vu vơ, liệu có miệng nói một đằng, làm một nẻo hay không thì cậu cũng chẳng biết.
“Mày nghĩ gì về bác Phó Vụ Trưởng Linden hả? Bác ấy có phải người đàng hoàng không?”
Con mèo đá quý hạ người nó thấp xuống rồi khè một cái. Kể từ khi Lucky được nâng cấp, trí thông minh của nó cũng được tăng lên đáng kể. Ves phát hiện ra con Lucky ngày càng giỏi đọc ngôn ngữ cơ thể của người khác. Mặc dù con mèo không hiểu người ta đang nói gì, nhưng Lucky vẫn có thể đánh hơi liệu người đó có nói dối hay không.
Dựa vào tư thế hiện tại của Lucky, rõ ràng là vị Phó Vụ Trưởng Linden đang che giấu nhiều ý đồ khả nghi. Ves cố gắng suy nghĩ xem Đảng Tiên Phong thật sự muốn cái gì từ cậu.
Ves biết chắc rằng những nông trại ở vùng Colmes có thể đang ẩn giấu thứ gì đó rất đặc biệt. Thế nhưng, dù nơi đó có trồng một loại cây lương thực siêu cấp nào rồi bị phanh phui trước công chúng đi nữa thì phe Tiên Phong sẽ có lợi gì?
Nếu Đảng Tiên Phong chỉ xem cậu như là một quân cờ, thì Ves đã có thể tưởng tượng ra viễn cảnh tiếp theo rồi. Không những dự án bí mật của Khối Liên Doanh sẽ bị bại lộ, mà nó còn có thể châm ngòi cho một cuộc chiến công khai giữa chính quyền và băng đảng Ngư Ông nữa.
Cuộc chiến giữa hai bên có thể sẽ không quá chênh lệch như người ta tưởng. Hậu duệ của những người khai hoang lập địa đầu tiên của gia tộc Raleigh và Levon hẳn đã bỏ ra không ít của cải để bảo vệ tài sản chiến lược của họ.
Dù bên nào có chiến thắng đi chăng nữa thì chỉ có Đảng Tiên Phong là ngư ông đắc lợi.
Ves nhắm mắt lại và cố gắng trấn tĩnh bản thân. Điều quan trọng là cậu không được quyết định quá vội vàng thiếu suy nghĩ.
Trước hết, cậu cần xác định lại mục tiêu của mình đã. “Mình chỉ muốn kinh doanh mà không bị bọn quan chức hay chính trị gia gây khó dễ cho mình thôi mà.”
Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu trắng rõ ràng là đang có thái độ thù địch với cậu. Đảng Tiên Phong thì chẳng khác gì một con kền kền ra vẻ trung lập, nhưng lại chầu chực đớp lấy con mồi khi có cơ hội. Bọn họ chẳng hề có ý định giúp đỡ Ves mà không được trả công xứng đáng.
Tại sao cậu lại phải dấn thân vào vũng lầy chính trị này và buộc phải thương lượng với đám chính trị gia đó chứ? Đúng lúc đó, cô nàng Calsie vẫn đang ngồi lặng lẽ bên cạnh liền lên tiếng.
“Anh Larkinson, nguồn gốc vấn đề của anh xuất phát từ hai hướng. Thứ nhất, công ty của anh đang gây ảnh hưởng đến lợi ích riêng của Đảng Bồ Câu Trắng và tiếp đó là Đảng Lục Diệp. Có thể sau này nếu may mắn thì chúng ta có thể mua chuộc Đảng Lục Diệp, nhưng Đảng Bồ Câu Trắng thì cơ bản là họ đang đối đầu trực tiếp với anh rồi.”
“Ừ, anh biết.”
“Vậy anh cũng nên hiểu rằng bình thường thì họ sẽ chẳng bao giờ đẩy nhanh tiến độ cải cách thuế nhanh đến vậy ở Hội Đồng Hành Tinh. Việc anh nên làm vào lúc này chính là tập trung đi tìm và ngăn chặn cái kẻ chủ mưu đứng sau những động thái chính trị gần đây của họ.”
Ves vùi mặt vào bàn tay. “Ý em là một phe thứ ba ở đằng sau cánh gà hả? Nếu đó là một thế lực của Khối Liên Minh, thì anh đành phải bó tay chứ không thể làm được gì cả.”
“Có lẽ vậy, nhưng đấy là nếu anh chỉ đơn thương độc mã hành động. Cơ mà, chẳng phải anh có một nhân vật khá máu mặt ở Leemar hậu thuẫn hay sao? Sao anh không thử gọi và nhờ bà ấy xử lý cái đám phá hoại đang cố cản đường anh xem?”
Cô nàng cố vấn chính trị của cậu nói cũng có lý. Rõ ràng là cậu không thể tự mình chống lại thế lực ngoại bang được. Miễn là bọn chúng còn tự tung tự tác ở ngoài kia, thì chúng vẫn có thể giật dây khiến nhiều thế lực khác quay lưng lại với cậu. Cậu cũng chẳng ngạc nhiên nếu bọn chúng đã liên kết với Đảng Tiên Phong từ trước rồi cũng nên.
Ves cực kì ghét cái cảnh phải đầu hàng rồi đi cầu cứu anh Horatio giúp đỡ. Khi còn ở Leemar, Ves có ấn tượng mạnh là họ rất đề cao tính tự lập. Cho dù có bị dồn vào chân tường đi nữa, thì một nhà thiết kế chiến cơ vẫn phải biết tự xoay xở tìm ra lối đi riêng cho bản thân mình.
Thế nhưng, cậu đã thất bại. Bất chấp cái danh tiếng mới nổi gần đây, cậu vẫn chẳng có chút quyền lực thực sự nào đáng kể cả. Nếu Ves vẫn chỉ là một thiết kế gia tầm thường không nơi nương tựa, thì có lẽ đối thủ đã sớm xóa sổ cậu từ lâu rồi.
“Calsie.”
“Vâng?”
“Anh cần em chuẩn bị tất cả bằng chứng mà em có thể thu thập được về dấu hiệu của một thế lực ngoại bang đang nhúng tay vào âm mưu này ở phía sau hậu trường. Em có nghe tin đồn hay có chứng cứ rõ rành rành cũng không quan trọng, em cứ gộp hết vào một bản báo cáo là được. Hãy cố gắng liệt kê ra chính xác nhất có thể, đừng tự ý tô vẽ hay nói quá lên làm gì cả. Em có làm được không?”
“À, được chứ anh. Em sẽ về nhà rồi làm ngay đây.”
Calsie nhanh chóng rời khỏi quán trà, còn Ves thì ngồi nhâm nhi nốt ly trà cuối cùng. Cậu vuốt nhẹ lưng Lucky, trong khi cảm thấy bất lực trước quyền lực tuyệt đối của những phe phái xung quanh cậu. Ves cần phải tìm cách thu hẹp khoảng cách quyền lực đó trong tương lai càng sớm càng tốt.
“Rốt cuộc thì mình vẫn còn quá trẻ tuổi. Mình chỉ mới bắt đầu thiết kế chiến cơ được nửa năm thôi. Với ngần ấy thời gian thì đâu có đủ để tích lũy tiền bạc và gầy dựng danh tiếng cơ chứ.”
Hệ Thống Thiết Kế Chiến Cơ đã đẩy nhanh tốc độ phát triển vượt bậc của cậu. Nhờ vậy mà cậu mới có thể đi đường tắt mà không gặp phải nhiều chuyện phiền toái như đi săn giấy phép sản xuất chẳng hạn. Thế nhưng, cậu lại không có thời gian để kết nối một mạng lưới quan hệ giữa bạn bè và các nhà tài trợ đủ tin cậy để chống lưng cho cậu.
Ves khẽ lắc đầu. “Bây giờ thì chuyện này không còn nằm trong tầm kiểm soát của mình nữa rồi.”
Sau đó, Ves rời khỏi quán trà và cùng Lucky đi về khu xưởng của mình. Sau một ngày chờ đợi, Calsie mới gửi cho cậu một tập hồ sơ tóm tắt quá trình điều tra của cô nàng. Ves tải mớ hồ sơ ấy về rồi đăng nhập vào cổng thông tin ảo của Hiệp Hội Clifford.
Cậu không cần phải đi xuống núi nữa, mà gọi thẳng cho anh Horatio để hỏi xem liệu anh ấy có thể đến Hiệp Hội để nói chuyện hay không.
Vị trợ lý của Bậc Thầy Olson liền xuất hiện trước mặt Ves. “Chào Ves. Nghe giọng của em thì có vẻ như em đang gặp rắc rối gì hả? Nói cho anh nghe xem chuyện gì đang xảy ra khiến em lo lắng đến vậy.”
“Chuyện là thế này.” Ves bắt đầu kể lại đầu đuôi mọi chuyện, đồng thời đưa tập báo cáo của Calsie cho anh ấy xem. Cậu cũng cẩn thận nhấn mạnh rằng mặc dù cậu chưa thu thập được bằng chứng rõ ràng, nhưng những kẻ chủ mưu có khả năng cao sở hữu quyền lực vượt xa cấp bậc của cậu hiện tại.
Anh Horatio mím môi nhìn Ves bằng một ánh mắt dò xét. “Anh sẽ cần chút thời gian để kiểm chứng những gì mà em đã thu thập được. Tuy nhiên, anh có thể đảm bảo với em rằng bọn anh sẽ can thiệp nếu phát hiện ra có ai đó thuộc Khối Liên Minh đang nhắm vào em. Các thành viên trong Khối Liên Minh đều phải tuân thủ một số luật lệ nhất định. Nếu có ai đó dám phá vỡ luật lệ thì đó sẽ một tin xấu cho tất cả các phe liên quan.”
“Có thể bọn chủ mưu mong là chúng có thể lợi dụng tình trạng hỗn loạn đang lan rộng khắp ngân hà cũng nên.”
“Đó là một quyết định ngu ngốc. Nguồn lực của bọn anh chưa bao giờ bị bòn rút đến mức phải bỏ mặc các nhà thiết kế chiến cơ dưới trướng cả. Em đừng quên là em đã được bà Carmin lựa chọn để kế thừa một phần di sản của bà ấy đó.”
Sau khi anh Horatio trấn an Ves, ảnh liền biến mất trong chớp mắt. Ves thì vươn vai rồi cúi đầu nhìn xuống dãy núi hùng vĩ như một vị thần vậy. Cái ảo giác được quan sát thế giới vật chất từ trên cao giúp cậu cảm thấy phấn chấn hơn được đôi chút.
“Một ngày nào đó, mình sẽ bay lên cao giữa những đám mây kia và sở hữu tất cả mọi thứ trong tầm tay.”
Sau đó, cậu đăng xuất khỏi Hiệp Hội và tiếp tục mày mò với các bộ phận của chiếc máy Dortmund. Cậu cẩn thận lau chùi và đánh bóng những bộ phận đã bị hao mòn, khiến nó trông như mới. Một khi nhà máy tái chế gửi trả lại nguyên liệu thu hồi, thì cậu sẽ bắt đầu chế tạo những bộ phận còn thiếu bên trong.
“Vi xử lý vẫn là một vấn đề nan giải. Mình không phải là dân công nghệ thông tin. Trừ khi mình dồn thật nhiều điểm DP để nâng cao kỹ năng đó, thì mình buộc phải thuê người khác làm hộ phần này thôi.”
Ba ngày sau, Horatio gọi cho Ves trên máy liên lạc của cậu. Sau khi đã kích hoạt Khiên Riêng Tư, cậu liền bắt máy.
“Em báo cáo chuyện này cho bọn anh là một điều đúng đắn.” Anh Horatio lên tiếng, đồng thời gửi cho cậu một số tài liệu ghi lại những phát hiện của ảnh. “Vương Triều Gauge đã liều lĩnh xâm nhập vào khu vực dưới sự bảo hộ của bọn anh. Cái tốc độ hành động hấp tấp của họ đã chứng minh rõ đây không phải là một chiến dịch được phê duyệt bởi các quan chức cấp cao.”
Ves đọc lướt qua các tài liệu và nhận ra cái tên nổi bật nhất bên trong. “Biết ngay mà. Cái thằng khốn Carter đó không chịu tha cho mình!”
Cậu nhớ lại khoảnh khắc nhà thiết kế chiến cơ áp đảo nhất của cả cuộc thi lại bị loại một cách ê chề. Viên phi công đại diện cho Carter đã hoàn toàn áp đảo chiếc chiến cơ kiếm sĩ của Lovejoy bằng một chiếc hạng nặng biết bay trông hết sức lố bịch. Thay vì hạ nốc ao đối thủ, thì hắn lại múa may phô trương chiến thắng của mình, vô tình làm lộ sơ hở để Lovejoy ném trúng thanh kiếm trong tuyệt vọng, biến cỗ máy cồng kềnh đó thành một đống sắt vụn.
“Em không cần phải lo lắng đâu Ves. Đích thân bà Carmin đã đi khiển trách Vương Triều Gauge và buộc họ phải rút toàn bộ đặc vụ khỏi nước Cộng Hòa của em rồi. Người của bọn anh sẽ tiếp tục giám sát và bảo vệ em. Một Bậc Thầy phải luôn giữ sạch thanh danh của mình. Miễn là em vẫn còn là đệ tử của bà Carmin, thì bọn anh sẽ không để kẻ thù của bà ấy động vào em đâu.”
Ves suy nghĩ kỹ đến từng câu chữ đầy hàm ý của anh Horatio. “Vậy là anh sẽ không giải quyết đối thủ trong nước giúp em nhỉ. Nhưng mà em vẫn còn bị mắc kẹt trong mớ rắc rối này, kể cả khi anh đã giúp xóa bỏ lí do khiến bọn họ muốn phá hoại em.”
“Một nhà thiết kế chiến cơ mà để bản thân bị người khác thao túng thì chẳng đáng để đầu tư vào làm gì. Em hãy chứng minh giá trị của em bằng cách thể hiện khả năng tự lập của chính bản thân mình đi.”
“Vậy nếu em thất bại thì sao?”
“Em có phải đối mặt với vấn đề nào nguy hiểm đến tính mạng đâu. Không có ai ép em phải khởi nghiệp trên một hành tinh hẻo lánh với một chính phủ thù địch với công nghiệp sản xuất vũ khí cả. Cùng lắm thì họ sẽ đuổi em đi mà thôi. Không phải gần chỗ em có một hệ sao cảng không gian với ngành công nghiệp chiến cơ phát triển vượt bậc hay sao? Có lẽ em nên cân nhắc chuyển hộ khẩu sớm đi thì hơn.”
Cuộc trò chuyện giữa hai người kết thúc sau khi anh Horatio động viên và đề xuất những phương án khả thi cho Ves. Bậc tiền bối này cũng hỏi xoáy sâu vào những quyết định kinh doanh của Ves. Cậu phải thừa nhận là anh Horatio nói cũng có lý. Việc cậu khởi nghiệp và mở một công ty chiến cơ trên một hành tinh yên bình như Bức Màn Mây đã hoàn toàn làm xáo trộn trật tự vốn có ở nơi này. Nhưng điều đó không có nghĩa là Ves sẽ sẵn sàng bỏ cuộc đâu.
“Bentheim thời nay chẳng khác gì một ổ rắn cả. Nếu mình không có hậu thuẫn vững chắc, thì chắc chắn tất cả các băng nhóm hoặc đám buôn lậu vũ trang, không loại trừ những đối thủ cạnh tranh thương mại, sẽ xâu xé mình không chút thương xót. Chí ít thì ở hành tinh này mình vẫn có Dietrich chống lưng, và anh ta sẽ dang tay giúp đỡ nếu mình cần trợ giúp.”
Mặc dù Ves rất biết ơn sự giúp đỡ của anh Horatio, nhưng Ves vẫn tin là mình đã quyết định đúng đắn. Cậu vẫn luôn ao ước biến công ty của mình trở thành một nhà máy sản xuất chiến cơ đại trà ở ngay chính quê nhà của cha mình.
Sau khi đọc kỹ đống tài liệu tình báo của anh Horatio, Ves mới chọn ra một vài trang rồi gửi qua cho Calsie. Cậu nhắn thêm một dòng tin yêu cầu cô ấy lập ra một kế hoạch nhằm ngăn chặn dự luật cải cách thuế sắp sửa được thông qua trên Hội Đồng Hành Tinh. Ves hy vọng rằng cô nàng Calsie sẽ nghĩ ra một cách nào đó khéo léo và thông minh hơn là chấp nhận yêu cầu của bác Phó Vụ Trưởng Royce, đó chính là làm khuấy đảo cái vùng Colmes bí ẩn kia.
“Cho dù các Khối Liên Doanh đang toan tính âm mưu gì đi nữa, thì đó là chuyện của họ, mình chẳng có liên quan gì cả.”
Lẽ ra cậu phải tập trung vào những dự án sắp tới của cậu thì hơn. Ves vẫn đang chờ cuộc gọi của chị Marcella. Trong thời gian đó thì cậu tiếp tục kiểm tra và đánh bóng các bộ phận của chiếc máy in Dortmund.
Nếu Ves muốn có nhiều quyền lực hơn, thì cậu buộc phải cải thiện khả năng sản xuất của công ty trước đã. Ví dụ như việc phục hồi một chiếc máy in công nghiệp đã có thể giúp cậu mở rộng quy mô sản xuất chiến cơ rồi. Còn nếu cậu mua thêm một cái máy nén hợp kim và máy xử lý hóa chất nữa, thì cậu thậm chí là có thể vận hành hai dây chuyền sản xuất chạy liên tục cả ngày lẫn đêm.
“Mình sẽ kiếm được bộn tiền nếu mình đạt được mục tiêu đó.”
Nhưng nói thì dễ hơn làm. Cậu không những phải sắm thêm một vài cỗ máy gia công cực kì đắt đỏ, mà cậu còn phải tuyển thêm nhân lực và huấn luyện thêm một viên thợ lắp ráp cho công ty của cậu. Mà đó là chưa kể đến việc cậu vẫn còn trông cậy nhiều vào chị Marcella để kiếm thêm nhiều đơn hàng mới nữa.
“Chắc là hôm nay chiếc Thế Hệ II mà mình mới chế tạo tuần trước đã được ra mắt rồi.” Ves nhớ lại kế hoạch của chị Marcella khi cậu nhìn vào cuốn lịch. “Không biết buổi tiệc tư nhân của chỉ diễn ra thế nào rồi.”