Sắc Nét Chiến Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4466

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 252

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2787

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 1

Volume 2: Yên Bình Trước Cơn Bão - Chương 133: Trà hoa cúc

Ves ngồi xuống cạnh một cái bàn bên trong một quán trà sang trọng. Cái âm thanh náo nhiệt ở khu trung tâm Freslin vang vọng qua ô cửa sổ ở bên cạnh cậu. Con Lucky thì lười biếng nằm trên bậc cửa sổ, mắt ngắm nhìn những chú chim vô hại cùng một vài động vật nhỏ bẻ đang thoăn thoắt chạy giữa những hàng cây trồng thẳng tắp.

Một vài phút sau, Calsie bước lên cầu thang của quán trà mang đậm phong cách phương Đông. Nhưng lần này, cô ấy còn dẫn theo một vị khách nữa. Một người đàn ông lớn tuổi hơn đi bên cạnh cô sinh viên trông giống như một cán bộ làm việc trong chính quyền nhưng mãi chẳng thể thăng tiến lên cấp trên. Bác ta trông cũng có vẻ khá là căng thẳng và mệt mỏi.

“Chào cháu Larkinson, rất hân hạnh được gặp cháu.” Người đàn ông lớn tuổi bắt tay với Ves và tự giới thiệu. “Bác tên là Linden Royce. Bác là Phó Vụ Trưởng Ban Quan Hệ Đối Tác của Đảng Tiên Phong.”

Công việc chính của bác Royce đây chính là gặp gỡ, họp mặt và tiếp chuyện với mọi doanh nhân hay quan chức có quan tâm đến Đảng Tiên Phong. Mặc dù Ves vẫn muốn được nói chuyện trực tiếp với cấp trên của bác ấy hơn, nhưng ăn mày mà đòi xôi gấc, cậu được gặp người ta là tốt lắm rồi.

“Bác cứ gọi cháu là Ves cũng được.”

“Được, vậy cứ gọi bác là Linden nhé.”

“Trước khi chúng ta vào việc, hãy thưởng thức chút trà đã, bác thấy có được không?

Ves chọn một bình trà hoa cúc thơm ngát hương. Đó là loại trà mà mẹ cậu thích nhất. Hương thơm của nó gợi lên những kí ức hạnh phúc về một thời giản đơn hơn trong tâm trí Ves. Một nụ cười chợt thoáng qua trên môi cậu trước khi Lucky cọ nhẹ vào người và kéo cậu trở về với thực tại.

“Con mèo của cháu nhìn đẹp thật đấy. Cháu mua nó từ Tập Đoàn Carnegie à?”

“Dạ không, cháu đã nuôi nó cũng lâu rồi. Lucky đây là một sản phẩm độc quyền của một nhà phát minh đến từ Tân Đế Quốc Rubarth…”

Thật lòng mà nói thì Ves cũng không rõ con mèo đá quý này từ đâu mà ra. Cậu chỉ thuận miệng nhắc đến siêu cường quốc Rubarth lừng danh để gây ấn tượng với bác Phó Vụ Trưởng thôi. Tuy bác Linden vẫn giữ nguyên bộ mặt lịch sự của mình, nhưng chỉ một cú hích nhẹ của Lucky thôi cũng đủ để Ves biết bác ấy thật sự rất phấn khích.

Sau một vài phút thưởng thức ly trà nóng, hai người mới bắt đầu đi vào chuyện chính.

“Dạo này bác nghe Calsie nói khá nhiều về cháu.” Bác Linden chỉ sang cô nàng Calsie đang ngồi kế bên Ves. “Con bé nói với bác rằng cháu có hứng thú thiết lập một mối quan hệ cộng tác với Đảng Tiên Phong của bác. Mặc dù Đảng Tiên Phong rất hoan nghênh mọi công dân ở Bức Màn Mây, nhưng bác muốn nghe cháu trình bày lý do tại sao cháu lại tìm đến bọn bác.”

Ves đã chuẩn bị sẵn câu trả lời rồi. “Vâng, công ty chiến cơ của cháu đang chuẩn bị bước vào giai đoạn phát triển cực nhanh, cho nên số tiền và tiếng tăm mà công ty cháu sắp sửa tạo ra có thể khiến nhiều người có cái nhìn tiêu cực. Cũng mới gần đây thôi cháu mới nhận ra tầm quan trọng của chính trị trong kinh doanh. So với thái độ thù địch của Đảng Bồ Câu Trắng và Đảng Lục Diệp, thì Đảng Tiên Phong mới là những cư dân ở đây không xem doanh nhân như bọn rác rưởi.”

“Bác hiểu quan điểm của của cháu, Ves à. Mặc dù Bức Màn Mây trông như một hành tinh hẻo lánh chẳng có gì hào hứng, nhưng sự thật là Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng đang gây chiến thường nhật với cư dân ở đây. Họ liên tục thúc đẩy những nghị quyết đầy nhẫn tâm trong Hội Đồng Hành Tinh để phục vụ lợi ích của họ.”

“Họ đã thể hiện thái độ thù địch rõ ràng đối với cháu. Mặc dù họ đang án binh bất động, nhưng cháu chắc chắn rằng họ đang chuẩn bị âm mưu gì đó để khiến cháu không thể tiếp tục kinh doanh trên chính quê hương mình.”

Bác Linden gật đầu rồi rót thêm trà hoa cúc từ cái bình. “Có một vài dấu hiệu cho thấy liên minh của họ sắp sửa đệ trình một dự luật cải cách thuế tại Quốc Hội để ứng phó với vấn đề thâm hụt ngân sách kéo dài. Theo những gì bác nghe được, thì dự luật này đề ra phương án nâng mức thuế sản xuất vũ khí và công nghiệp nặng lên đến 50%.”

“Cái gì cơ?!” Ves suýt nữa là làm đổ ly trà của cậu. “Năm mươi phần trăm thậm chí còn cao hơn cả mức thuế của Bentheim nữa! Tăng thuế kiểu này làm sao mà bù đắp thâm hụt ngân sách hằng năm được. Ngược lại, nó sẽ khiến mọi doanh nhân đều bỏ đi hết thì có. Nếu không có công ty kinh doanh và thương mại ở đây, thì Bức Màn Mây sẽ ngày càng đi thụt lùi mất.”

“Dự đoán của cháu quả thật là sắc bén đối với một người vừa mới chân ướt chân ráo đi vào chính trị.”

Ves không thể phủ nhận rằng với trí tuệ đã được nâng cấp, cậu đã nhớ lại nhiều lý thuyết kinh doanh mà cậu đã từng học ở trường đại học. “Ai cũng có thể suy ra điều đó nếu họ có theo dõi tin tức. Kể cả khi sự phát triển của hành tinh này không liên quan gì đến cháu, thì mức thuế đó vẫn tác động trực tiếp đến công việc kinh doanh của cháu. Làm sao cháu có thể kiếm sống với cái mức thuế giết người kia chứ!”

Bác Linden bày tỏ sự cảm thông với Ves, và rồi bác ấy chia sẻ quan điểm riêng của mình. “Hành tinh chúng ta đã được chinh phục suốt hàng trăm năm, nhưng từ đó đến nay chúng ta đã làm được gì? Dân số thì dậm chân tại chỗ ở mức hai mươi triệu người, trong khi đó đất đai rộng lớn thì lại bị bỏ hoang.”

“Cháu cũng biết thực trạng đó. Dân số chúng ta không tăng trưởng được là vì những người giỏi nhất và tài năng nhất luôn tìm cách di cư đến những nơi tốt đẹp hơn để sinh sống và theo đuổi sự nghiệp của họ.”

Sau một cuộc trò chuyện ngắn bàn về sự lạc hậu của hành tinh mẹ của hai người, cuối cùng thì bác Linden mới đi vào vấn đề.

“Bác rất vui khi được nghe suy nghĩ của cháu. Đúng là chí lớn thì gặp nhau.” Người đàn ông lớn tuổi ấy khen ngợi cậu, nhưng sau đó vẻ mặt bác lại trở nên nghiêm nghị. “Đáng tiếc là vì những lý do chính trị, nên hiện tại bọn bác không tiện để cháu gia nhập vào Đảng Tiên Phong được.”

Ves khá bất ngờ trước sự từ chối thẳng thừng này. Rõ ràng là hai người có chung nhiều quan điểm cơ mà. “Có vấn đề gì hả bác?”

“Thật ra thì có đấy. Dạo gần đây, bọn bác phát hiện một vài bằng chứng cho thấy cháu đang giao du với một nhóm khá là tai tiếng trong xã hội.”

“Băng Đảng Ngư Ông của Walter.”

“Chính xác.” Lần này, bác Linden phải nhăn mày và tiếp tục nói. “Có lẽ cháu vẫn chưa hiểu luật lệ ở đây, nhưng bọn bác vẫn có thể châm chước bỏ qua cho cháu. Tuy nhiên, cháu nên hiểu rằng bắt tay với những băng đảng kiểu đó chỉ mang lại lợi ích nhất thời mà thôi. Sớm muộn gì Băng Ngư Ông cũng sẽ giải tán, và một băng nhóm khác sẽ thay thế vị trí của nó. Cháu có bắt tay với họ cũng không có gì hay ho sau này đâu.”

“Việc cháu có mối quan hệ gì với Băng Ngư Ông không có liên quan gì đến các bác cả. Họ là thế lực duy nhất trên hành tinh này sở hữu một lực lượng chiến cơ hùng hậu, bên cạnh Hiệp Hội MTA. Là một nhà thiết kế kiêm sản xuất chiến cơ, thì bọn cháu hợp tác đôi bên cùng có lợi là điều hiển nhiên.”

Mặc dù Băng Ngư Ông của Walter có hơi thô thiển và tục tĩu, nhưng ít nhất thì họ vẫn đối xử với Ves một cách tôn trọng.

“Cháu à, bác nghĩ cháu đang đánh giá thấp rủi ro khi dây dưa với Băng Ngư Ông đấy. Đối thủ của cháu đã biết về mối quan hệ này và lo ngại rằng cháu sẽ tận dụng điều đó. Thật sự thì Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng cũng đã lên kế hoạch phòng trường hợp mọi chuyện dần leo thang thành một cuộc xung đột công khai rồi.”

“Bác cũng cảnh báo cháu ghê quá nhỉ.” Ves đáp lại, đồng thời cố gắng nhìn thấu mục tiêu thật sự của bác Phó Vụ Trưởng. “Đáng tiếc là mối quan hệ giữa cháu và Băng Ngư Ông khá là bền chặt. Cháu không thể cắt đứt quan hệ với họ được, nhất là khi họ là đồng minh duy nhất mà cháu có thể nhờ họ giúp đỡ nếu xưởng của cháu gặp nguy hiểm.”

Giá trị của một công xưởng chiến cơ trên hành tinh mẹ của cậu vượt xa mọi thứ khác. Một nhà thiết kế chiến cơ thực thụ cũng có thể cung cấp nhiều dịch vụ khác cho Băng Ngư Ông, như là tùy chỉnh chiến cơ hay thiết kế chiến cơ cá nhân phù hợp với nhu cầu riêng của họ.

Rốt cuộc thì bác Linden mới thôi không cố gắng thuyết phục Ves nữa, mà thay vào đó lấy ra một cái máy tính bảng chứa dữ liệu bảo mật từ bên trong cái áo vest của bác ấy. Bác ấy bật nó lên rồi đặt nó lên bàn bên cạnh cái bình trà.

“Đây là cái gì vậy bác?” Ves thắc mắc, tay cầm cái máy tính bảng lên rồi lướt xem nội dung bên trong. Dựa vào những gì cậu thấy, nó chứa rất nhiều tài liệu và dữ liệu khảo sát liên quan đến một vài trang trại xa xôi nằm ở gần đường xích đạo của hành tinh này.

Bác Linden đan hai tay vào nhau rồi nhếch mép cười. “Cháu có biết rằng Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng chính là những người kế thừa di sản của những người theo chủ nghĩa hòa bình đã khai hoang hành tinh chúng ta không? Ngày xưa ấy, khi còn là một liên doanh tư nhân, họ đã từng nắm phần lớn cổ phần sở hữu Bức Màn Mây. Họ đã chọn định cư ở nơi này là vì nó có môi trường lý tưởng để trồng trọt các loại cây nông sản thượng hạng của họ.”

“Vậy ra họ là chủ của mấy trang trại trồng gạo mây khổng lồ ở ngoài kia ư? Bảo sao Hội Đồng Hành Tinh lại thiên về phát triển nông nghiệp đến vậy. Đảng Lục Diệp với Đảng Bồ Câu Trắng chỉ muốn tiền về túi họ mà thôi.”

Một trong những nông sản nổi tiếng nhất của Bức Màn Mây chính là loại gạo đã qua biến đổi gien với hàm lượng dinh dưỡng cực kì cao. Giống lúa này có nguồn gốc từ Tân Đế Quốc Rubarth, và kể từ khi những nhà sáng lập đất nước Cộng Hòa Bright đặt chân đến Phân Khu Sao Komodo, họ đã cố gieo thử giống cây nổi tiếng khó trồng này tại đây nhưng đều thất bại.

Thế nhưng, kết quả dần khả quan hơn sau một vài vòng biến đổi gien để giống lúa này có thể trồng thử nghiệm trong cái khí hậu ôn hòa và ổn định của Bức Màn Mây. Hai khối liên doanh nông nghiệp khác nhau đã gieo trồng và bán ra loại gạo phồng xốp, cực ngon và giàu dinh dưỡng ấy với cái tên gạo mây. Đây là nông sản xuất khẩu số một của hành tinh, vượt xa mọi nông sản đặc sản khác.

Khi Ves phát hiện một lỗ hổng lớn trong số dữ liệu khảo sát, cậu khựng lại một chút. “Ở vùng Colmes có gì đặc biệt hả bác?”

“Khối Liên Doanh Raleigh và Khối Liên Doanh Luvon là hai khối duy nhất sở hữu đặc quyền gieo trồng gạo mây. Người của khối Raleigh thì ủng hộ Đảng Lục Diệp còn người của khối Luvons thì tài trợ cho Đảng Bồ Câu Trắng. Ban đầu, họ là một đại gia đình cho đến khi họ bất ngờ chia rẽ chỉ sau một thập kỷ đặt chân lên hành tinh này.”

“Bác vẫn chưa trả lời câu hỏi của cháu.” Ves phàn nàn. “Những chuyện này liên quan gì đến dữ liệu khảo sát ở vùng Colmes?”

“Bác đang định kể cho cháu biết bối cảnh đằng sau chuyện đó đấy, cháu à, nhưng thôi cũng được, bỏ qua bài học lịch sử vậy. Điều cháu cần biết là mặc dù Khối Raleigh và Khối Luvon có chung tổ tiên và nguồn gốc, nhưng họ vẫn hành xử như là đối thủ luôn cạnh tranh ngầm để giành quyền kiểm soát hành tinh này.”

“Vậy, nói cách khác, các khối liên doanh và những phe phái mà họ hậu thuẫn xem nhau vừa là bạn vừa là thù.”

“Nói như thế cũng không phải là sai.” Bác Linden gật đầu. “Bởi thế nên cháu thử tưởng tượng xem bọn bác đã bất ngờ thế nào khi phát hiện ra có một công ty kinh doanh trong vùng Colmes ít người ra vào thực chất lại là một liên doanh của cả hai Khối kia.”

Điều đó khiến Ves phải cau mày. Nếu hai đối thủ cả về chính trị lẫn kinh tế lại hợp tác đầu tư để trồng trọt ở một khu vực nhất định, thì chắc hẳn nơi đó đang che giấu thứ gì đó cực kì quan trọng.

Ves nghiên cứu địa đồ khảo sát trong lịch sử và nhận ra vùng Colmes nằm xung quanh một ngọn núi lửa đã ngủ yên. Những mảnh đất xung quanh ngọn núi lửa này chắc chắn phải cực kì màu mỡ.

“Vậy rốt cuộc là bác muốn nói gì?”

“Cháu không để ý à? Vùng Colmes này có ý nghĩa quan trọng đối với hai Khối Liên Doanh kia. Rất có thể đây chính là lý do mà tổ tiên họ đã quyết định khai hoang hành tinh này cũng nên.”

Ves nghe tin này cũng không khỏi nghi ngờ rằng những người chủ nghĩa hòa bình đã chọn định cư trên một hành tinh cằn cỗi như Bức Màn Mây là có lí do của họ, và đó lại là cái mảnh đất màu mỡ trên lục địa này. Rõ ràng là hai Khối Liên Doanh Nông Nghiệp này đang trồng thứ gì đó còn có giá trị hơn cả gạo mây nữa.

“Chuyện này nghe cũng thú vị đó bác, nhưng tại sao bác lại kể cho cháu biết? Cháu chỉ là một nhà thiết kế chiến cơ thôi mà. Ngành nông nghiệp có liên quan gì đến cháu đâu.”

“Có lẽ cháu nói đúng, nhưng cháu hãy thử suy nghĩ về tình cảnh hiện giờ trước đã. Băng Ngư Ông của Walter thường xuyên đi tống tiền bặm trợn với các doanh nghiệp địa phương. Thậm chí là bọn họ còn đòi chia chác từ nguồn xuất khẩu gạo mây siêu lợi nhuận kia nữa. Cháu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu chiến cơ của bọn họ bất ngờ kéo đến vùng Colmes hả?”

Con Lucky lập tức ngừng vẫy đuôi, mắt nhìn chằm chằm vào bác Linden đầy cảnh giác. Ves vội vuốt ve lưng nó để không làm nó nổi đóa.

“Bác Royce, bác vừa mới gợi ý một việc hết sức nguy hiểm đấy. Bác có lý do gì để kể cho cháu nghe chuyện này thay gì hành động dựa trên phát hiện của bác không?”

Bác Phó Vụ Trưởng nhún vai: “Bác nói được gì bây giờ nữa? Đảng Tiên Phong đâu phải là một nhóm côn đồ có vũ trang đâu chứ. Bọn bác không có thói quen hành xử như một đám du côn lái chiến cơ. Quan trọng hơn là Băng Ngư Ông lại là một nhóm băng đảng khá là đoàn kết. Nói gì thì nói chứ lão Walter cầm đầu bọn họ quả thực rất có khiếu lãnh đạo bẩm sinh. Bọn bác không thể nào nói chuyện đàng hoàng với đám đó bởi vì họ vốn khinh thường các chính trị gia.”

“Vậy sao bác không gửi tin nặc danh?”

“Họ có thể sẽ không hành động nếu nguồn tin không đáng tin cậy.”

Ves gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn và cân nhắc tình huống này. Đảng Tiên Phong đã từ chối cậu gia nhập vào câu lạc bộ của họ chỉ vì cậu có một mối quan hệ làm ăn với một nhóm băng đảng trên hành tinh này. Song, họ lại yêu cầu Ves tận dụng mối quan hệ đó để giáng đòn vào các phe hậu thuẫn của những đối thủ chính trị của họ.

Khỏi cần Lucky phải nhắc, Ves đã ngửi thấy mùi đạo đức giả từ bác Phó Vụ Trưởng rồi. “Cháu nghĩ một sự cố như vậy sẽ có lợi cho Đảng Tiên Phong nhỉ.”

Bác Linden mỉm cười với cậu. “Điều gì có lợi cho Đảng Tiên Phong thì nó cũng sẽ được chia đều cho những đồng minh như cháu. Nếu Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng rơi vào hỗn loạn, thì chúng ta có thể trì hoãn cái dự luật cải cách thuế đang trong quá trình cân nhắc ở Hội Đồng Hành Tinh.”

“Vậy nếu không có chuyện gì xảy ra ở vùng Colmes thì sao? Các bác sẽ để dự luật được thông qua à?”

“Bên bác có thể kéo dài quy trình đó, nhưng không thể hoàn toàn ngăn cản họ thông qua dự luật được. Nếu Đảng Lục Diệp và Đảng Bồ Câu Trắng cứ theo đà chính trị tiến tới, thì các Nghị Sĩ của bọn bác cũng buộc phải thỏa hiệp với liên minh cầm quyền. Bác đoán là họ sẽ mặc cả để được miễn trừ thuế cho các doanh nghiệp chủ chốt của bọn bác để đổi lấy sự ủng hộ cho dự luật đó.”

Tất nhiên là Đảng Tiên Phong sẽ không đặt xưởng chiến cơ của cậu vào danh sách ấy. “Cho cháu thời gian để suy nghĩ đã. Một vấn đề nhạy cảm như thế này không thể vội quyết định bằng một ly trà được. Cháu có thể giữ cái máy tính bảng này được không?”

“Cứ tự nhiên, cháu muốn giữ nó hay mang cho bạn bè xem gì cũng được.” Bác Linden phẩy tay rồi đứng dậy. “Bác chắc chắn bất kì ai quan tâm đến ngành nông nghiệp của hành tinh chúng ta sẽ thấy hứng thú với tệp tài liệu này.”

Sau đó, bác Phó Vụ Trưởng cười thầm và rời khỏi quán trà, để Ves ở lại trầm tư suy nghĩ.