Trong khi cuộc giao tranh vẫn đang tiếp tục diễn ra khá là căng thẳng, thì cả hai phe cũng đã bắt đầu chịu nhiều tổn thất. Về phần Vincent, năng khiếu thần kinh của hắn cũng khá là ổn áp. Hắn điều khiến chiến cơ rất thành thạo và chuẩn xác, với lối di chuyển nhanh nhẹn có thể dễ dàng vượt mặt đối thủ.
Còn ông Caruthers thì lại có nhiều kinh nghiệm tác chiến hơn hẳn. Sau bao năm nếm trải chiến trường thì ông cũng đã mài giũa kỹ năng của mình đến mức nhuần nhuyễn, với những động tác chậm rãi nhưng đầy linh hoạt và liền mạch.
Sự tương phản giữa trâu già và nghé non cũng ảnh hưởng đến trận đấu theo nhiều cách khác nhau. Mặc dù ông Caruthers liên tục giờ hết chiêu này đến chiêu khác, nhưng Vincent vẫn có thể né tránh những đòn tấn công phức tạp ấy nhờ vào khả năng phản xạ nhạy bén của hắn.
Hai chiếc hiệp sĩ lai đều tránh sử dụng các loại vũ khí khác mà chỉ tập trung vào vũ khí cận chiến. Những tia laser bắn ra từ cổ tay chỉ có thể tạo ra một vài tia lửa trên tấm khiên của đối phương, trong khi Vincent đã phóng hết số tên lửa mang theo rồi.
Tên chiến binh trẻ tuổi ấy cũng để ý thấy đối thủ vẫn chưa phóng ra quả tên lửa nào cả. Vincent vẫn luôn cảnh giác cao độ với mọi động thái của chiến cơ địch trong từng phút từng giây, cho nên hắn lúc nào cũng sẵn sàng đối phó với mọi tình huống và không bao giờ dồn toàn lực vào một đòn tấn công duy nhất.
Điều này khiến cho trận đánh cứ kéo dài làm cho cả hai chiến cơ đều phải chịu thiệt hại tương đương nhau. Vincent thôi không tấn công trực diện vào chiến cơ địch nữa, mà thay vào đó hắn tập trung vào việc đập vỡ cái tấm khiên tàn tạ kia.
“Trông ngươi cũng có nhiều bực tức đấy nhỉ.” Ông Caruthers châm chọc sau khi chiến cơ của ông đón lấy một cú đánh của Vincent nhưng rồi lập tức đáp trả bằng một cú chém mà hắn chỉ vừa kịp chặn đòn. “Đi làm cướp không gian cũng chẳng giúp ngươi giải tỏa căng thẳng đâu!”
Chiếc Lệ Phượng Hoàng bỗng nhiên thay đổi nhịp độ và tung ra một đợt tấn công liên tục gây hoang mang cho đối thủ. Từng nhát kiếm chết chóc nhảy múa xung quanh chiếc chiến cơ của quân nổi loạn, với ít nhất phân nửa trong số đó đã đi xuyên qua tư thế phòng thủ vụng về của Vincent. Người thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê không cho Vincent cơ hội để hồi phục sau màn vũ kiếm đầy hung hãn của ông.
Thay vì hoảng loạn, Vincent vẫn kiên nhẫn chịu đựng đòn tấn công liên hoàn kia. Hắn hiểu rõ khả năng của mẫu chiến cơ này và biết chắc rằng chiếc Marc Antony sẽ không thể duy trì nhịp độ công kích như thế này mãi được.
“Haha, ông già, ông còn chịu nổi được bao lâu nữa?”
“Đủ lâu để khiến ngươi phải khóc thét đấy!”
Người thợ săn tiền thưởng dày dạn kinh nghiệm ấy chiến đấu như một con sư tử già dặn nhưng đầy kiêu hãnh, trong khi tên phiến quân trẻ tuổi kia thì cứ tiếp tục đỡ đòn như một con rùa kiên nhẫn. Mặc dù Vincent vẫn chống cự khá là tốt, nhưng đôi khi hắn không thể theo kịp chiêu thức của ông Caruthers, khiến cho lưỡi kiếm của ông liên tục chém đứt các vị trí khớp nối hiểm yếu trên chiến cơ của hắn.
Sau khi chiếc Lệ Phượng Hoàng bắt đầu có dấu hiệu xuống sức, Vincent cuối cùng mới có cơ hội để đáp trả. Chiến cơ của hắn lại vung cây chùy lên tấm khiên tả tơi của người thợ săn tiền thưởng. Nó hứng chịu nhiều thiệt hại đến mức không ai biết liệu nó có thể cầm cự được bao lâu nữa.
Độ bền của tấm khiên đã chuẩn bị chạm đến cực hạn và cả hai người đều biết điều đó. Bất chấp khả năng thua cuộc gần như là không thể tránh khỏi, ông Caruthers vẫn cố chấp sử dụng nốt tấm khiên cho đến cuối cùng để ăn miếng trả miếng với chiến cơ địch.
Khác với thằng nhóc nổi loạn kia, tay thợ săn tiền thưởng này không quan tâm đến tấm khiên của Vincent mà chỉ nhắm thẳng vào chiến cơ hắn để gây sát thương trực tiếp. Vincent chỉ để lộ sơ hở trong chốc lát, cho nên đa số đòn tấn công ấy chỉ sượt qua lớp giáp cứng cáp của hắn. Còn mỗi lần chiếc Lệ Phượng Hoàng đánh trúng mục tiêu, thì nó lại không có đủ lực để đấm xuyên qua bộ giáp dày cộm của chiến cơ hắn.
Sau một hồi thì cũng có một chuyển biến mới. Vincent cuối cùng cũng đã xuyên thủng một lỗ to tướng trên tấm khiên của ông Caruther sau một cú va chạm cực lớn vang dội khắp cả hang động. Chiếc Lệ Phượng Hoàng loạng choạng lùi lại rồi khai hỏa pháo laser từ cổ tay để yểm trợ rút lui.
Những chùm tia ánh sáng liền bị hấp thụ bởi tấm khiên của Vincent. Tên phi công trẻ tuổi ấy mặc kệ cơn mưa laser kia vì hắn biết rõ chiếc hiệp sĩ lai của hắn có thể dễ dàng hứng chịu mà không hề hấn gì. Hắn cố gắng đuổi theo tay thợ săn cáo già kia, để rồi vỡ lẽ rằng đối phương rõ ràng đang tìm cách rút lui chiến thuật.
“Đồ hèn! Quay lại đây!” Vincent gầm lên trong khi hắn khai hỏa khẩu pháo laser cổ tay của mình.
Tình hình liền thay đổi một cách đột ngột khi có thêm nhiều lực lượng chiến cơ khác bắt đầu xuất hiện tại khu nhà kho. Vincent đành phải ngừng truy đuổi sau khi hắn nhận ra những chiếc chiến cơ mới đến mang đủ hình dạng khác nhau đang dần tập trung ở lối vào.
Vincent lúc này mới nhận ra tại sao ông Caruthers lại muốn kéo dài trận đấu lâu đến vậy. “Thằng chó khốn nạn! Ra là mi chỉ muốn câu giờ à!”
“Ngươi nghĩ một thằng cặn bã phản động như ngươi xứng đáng được đối xử công bằng trên chiến trường sao? Hahahahaha!” Vị Đại Úy của biệt đội đánh thuê cười lớn trong khi có khoảng hai mươi chiếc chiến cơ của đồng đội ông bắt đầu dàn đội hình bao vây lấy Vincent và đồng bọn. “Bà chị Catelyn của ngươi gửi lời hỏi thăm đấy!”
Chắc hẳn bà chị đáng sợ của Vincent đã treo một khoản tiền thưởng khổng lồ cho cái đầu của hắn, chứ không thì làm gì có chuyện lũ lính đánh thuê tranh giành nhau cái mạng quèn của tên phi công nổi loạn này.
Khi mọi chuyện tưởng chừng không thể nào tệ hơn được nữa, thì ông Caruthers lại quyết định phóng hàng loạt tên lửa của ông ta. Chiến cơ của Vincent lập tức giơ khiên lên phòng thủ, nhưng những đầu đạn chết chóc ấy lại bay qua đầu hắn rồi lao thẳng tới lối ra dẫn đến khu nhà máy điện.
Ai nấy cũng đều loạng choạng mất hết thăng bằng khi những quả tên lửa chứa đầy thuốc nổ kia phát nổ. Chúng giải phóng hết toàn bộ năng lượng ra ngoài kết cấu bên trong hang động yếu đi thấy rõ, khiến nhiều tảng đá lớn bắt đầu đổ ập xuống và chất thành đống chắn ngay cửa vào nhà máy điện.
Nói cách khác, ông Caruthers vừa mới cắt đứt đường thoát của chúng.
“CHIẾN ĐẤU!” Vincent gầm lên rồi ầm ầm xông lên phía trước như tiếng sấm rền.
Chính cái hành động bất ngờ đó đã tiếp thêm ý chí chiến đấu cho đồng bọn của hắn. Bây giờ có đầu hàng cũng chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì nước Cộng Hòa Bright sẽ không bao giờ tha thứ cho bọn phản động sau những vụ đánh bom khủng bố kinh hoàng của bọn chúng.
Khi đứng trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, bọn phản động chiến đấu một cách hoang dại, như thể chúng không còn gì để mất. Sự hung hăng bất ngờ ấy đã khiến cho đám lính đánh thuê phải chột dạ lùi lại, dù lòng cứ ngỡ rằng tiền thưởng đã lọt vào tay mình.
Bên đánh thuê hầu hết đều cố gắng kiềm chế bản thân vì sợ sẽ làm hỏng một trong những chiếc chiến cơ đắt tiền của họ. Họ chủ yếu tập trung làm suy yếu khả năng phản kháng của địch, ngăn không để cho quân phản động phá được vòng vây.
Thêm vào đó, hai bên cũng có sự chênh lệch khá lớn do đám lính đánh thuê chủ yếu sử dụng các chiến cơ tiền tuyến rẻ tiền dễ thay thế. Phần lớn những chiến cơ này không có độ linh hoạt như chiến cơ hình người thông thường là vì chúng không có cánh tay chuyên dụng với các khớp nối hoàn chỉnh.
Một mẫu chiến cơ như vậy trông chẳng khác gì một khẩu pháo biết đi. Nó thường có hình dạng thô sơ với hai nóng pháo đạn đạo cỡ lớn lắp ở hai bên thay cho cánh tay, và nó thậm chí còn không có phần đầu nữa. Toàn bộ cảm biến cùng với các hệ thống thiết yếu khác đều được tích hợp vào phần thân trông như một cái thùng phi khổng lồ của nó.
Tuy kiểu thiết kế này không có sự linh hoạt cao, nhưng một khi chúng xuất hiện với số lượng lớn, thì không ai dám đánh giá thấp khả năng chiến đấu của chúng cả. Bởi vì đôi khi số lượng cũng có chất lượng của riêng nó.
Với số lượng chiến cơ tiền tuyến áp đảo, họ liên tục khai hỏa về phía bọn phản động ít ỏi kia bằng loạt đạn pháo đầy hỏa lực. Trong khi đó, ông Caruthers cùng với một vài chiến cơ cận chiến khác thì đang cố gắng kiềm chân những con chuột nhắt đang bị dồn vào đường cùng.
Tình hình hiện tại thì có hai chiếc chiến cơ đang điên cuồng giao chiến với Đại Úy Caruthers. Mặc dù phe lính đánh thuê vẫn đang cố gắng bắn hạ bọn chiến cơ phản động, nhưng hai kẻ này vẫn hăng máu vung rìu và bắn laser về phía chiếc Lệ Phượng Hoàng mà không ngừng nghỉ. Tay thợ săn tiền thưởng ấy chỉ biết chống trả bằng cái tấm khiên tàn tạ của mình.
Ngay cả khi bản thân vẫn đang vật lộn chiến đấu với kẻ địch, ông vẫn ráng tranh thủ quan sát mọi thứ xung quanh và nhận ra có cái gì không ổn. “Thằng Vincent đâu rồi?”
Chiếc chiến cơ của tên tội phạm trẻ tuổi kia đã lặng lẽ rời khỏi vòng chiến, và đang tiến lại gần một trong những cái thùng hàng kia. Hắn đập vỡ cái khóa an toàn bằng cái chùy rồi cất nó đi để lấy hai tay lôi ra một cái thùng phuy cỡ lớn được gia cố chắc chắn. Cái thùng đó nằm vừa khít trong lòng bàn tay khổng lồ của chiến cơ hắn.
“Chúng mày tưởng là đã bắt được tao ư? Mơ đi!” Vincent gầm lên trong khi chiến cơ hắn ném cái thùng phuy ấy ngay giữa trận hỗn chiến. Hắn liên tục ném thêm nửa tá thùng phuy khác, khiến cho một loại chất lỏng phát sáng huỳnh quang kỳ lạ bắn lên lớp giáp của một vài chiến cơ khác.
“Cái gì thế này?”
“Trời má! Đây là nhiên liệu tàu vũ trụ đậm đặc mà!”
“Ai ngu đến mức chứa nhiên liệu dễ cháy trong cái thùng phuy như thế chứ?”
“Cướp với phản động thì làm éo gì quan tâm đến an toàn đâu!”
“Dừng lại! Đừng bắt lửa đống nhiên liệu đó!”
Chiến cơ của cả hai phe liền ngưng đánh nhau nhưng mọi chuyện đã quá trễ. Chiến cơ của Vincent lập tức giơ tay lên và khai hỏa pháo laser của hắn. Một chùm tia dày đặc bắn trúng một trong những cái thùng nhiên liệu kia, khiến cho mọi thứ liền phát nổ và bốc cháy dữ dội. Nó cũng đồng thời gây quá tải cho hệ thống cảm biến của tất cả chiến cơ đang có mặt ở đây.
Sau khi đã vội điều chỉnh lại cảm biến, họ mới nhận ra phân nửa số chiến cơ trong hang đã biến thành những ngọn đuốc sống. Cơn bão lửa ấy không chừa một ai bởi vì số nhiên liệu ấy đã bắn tung tóe lên cả phe đánh thuê lẫn phe phản động.
Phần lớn các phi công đều làm theo đúng bài huấn luyện và lập tức bấm nút thoát hiểm một khi họ nhận ra mình không thể dập tắt ngọn lửa trên người. Số còn lại thì liều mạng lăn lộn trên mặt đất hòng tìm cách đối phó với luồng nhiệt khổng lồ đang thiêu đốt chiến cơ của mình.
Trong lúc đám lính đánh thuê còn đang bận lo cho đồng đội, Vincent tranh thủ thời cơ để bỏ chạy. Chiếc Marc Antony tả tơi của hắn xông lên phía trước rồi giương tấm khiên tông mạnh vào một chiếc tiền tuyến hạng nhẹ. Cú va chạm liền nghiền nát con chiến cơ mỏng manh đó thành một đống sắt vụn gớm ghiếc. Tên cầm đầu bọn phản động liền nhanh chóng tận dụng sơ hở để lách qua hàng ngũ của bọn lính đánh thuê.
“Đại ca!”
“Thằng phản bội!”
“Tướng Vasil sẽ không để ngươi thoát tội đâu!”
Vincent chẳng hề mảy may lo lắng cho đám thuộc hạ bỏ lại ở phía sau. Hắn chỉ quan tâm đến mạng sống của hắn mà thôi. Bên cạnh đó, nhiều khả năng tên tướng quân cũng sẽ không trách móc hắn bởi vì Caruther cũng đã đánh sập lối vào nhà máy điện rồi. Cách duy nhất để đi qua chỗ đó là dùng một cái máy khoan đào hầm xuyên qua đống đá vụn ấy, nhưng mà bọn lính đánh thuê cũng chẳng có ai mang theo cả.
“Quay lại đây cho ta, Vincent!” Ông Caruthers gầm lên trong khi ông cùng với một vài thuộc cấp khác nhanh chóng bám theo ở đằng sau.
Cuộc truy đuổi dần áp sát khu vực xung đột nơi Trung Đoàn Hỏa Ngục Khuyển Số 3 đang cố thủ để chặn mọi con đường dẫn đến cảng tàu vũ trụ. Chiến cơ của Vincent nhanh chóng hòa lẫn vào cảnh hỗn chiến giữa hai bên khiến cho những chiến cơ đang truy kích bị mất dấu mục tiêu.
“VINCENT!”
Tuy đã rất nỗ lực tìm kiếm nhưng quân đánh thuê vẫn không thể lần ra con mồi. Đám phản động lẫn bọn cướp không gian đang cố gắng triệt phá vòng vây của Trung Đoàn Hỏa Ngục Khuyển trong tuyệt vọng bằng cách tung ra thêm nhiều chiến cơ khác vào trận đánh. Biệt đội của ông Caruthers và những chiến cơ đánh thuê khác buộc phải ngừng truy đuổi để quay sang hỗ trợ Hỏa Ngục Khuyển chống đỡ đợt tấn công mới nhất của kẻ địch.
Đại Úy Caruthers nghiến răng và đưa chiến cơ mình vào vị trí chiến đấu. “Tao sẽ bắt mày phải trả giá cho chuyện này Vincent! Mày chưa có xong với tao đâu!”
Trong lúc phần lớn quân phản động của Phong Trào Giải Phóng Bentheim vẫn đang chiến đấu một mất một còn với quân đội chính quy, thì Ves lại thảnh thơi dùng bữa trưa trên một con tàu chở khách sang trọng.
Mặc dù nó là một trong những con tàu vũ trụ tương đối sang chảnh theo tiêu chuẩn của Cộng Hòa Bright, nhưng chiếc Khải Tượng Tinh Hà vẫn không thể nào so sánh được với những khu nghỉ dưỡng lơ lửng trên không của Liên Minh Thứ Sáu.
Khác với chiếc Ngọn Đuốc Tiên Phong, chiếc Tinh Hà lại sử dụng một bộ dẫn động FTL cũ kỹ để nhảy xa hơn ở ngoài rìa của từng hệ sao một. Thế nên, mỗi lần con tàu phải đi đón khách, nó tốn kha khá thời gian để đi vào khu vực nội hệ rồi mới cập bến tại cảng không gian.
Ves kiên nhẫn chờ đợi qua những lần dừng chân ấy là bởi vì đây đã là tuyến bay ngắn nhất nối từ Bentheim đến Rittersberg rồi. Hai hệ sao trọng yếu này nằm ở hai đầu đối diện nhau trong lãnh thổ Cộng Hòa, khiến cho chuyến đi này vừa dài vừa nhàm chán.
Ngay cả con Lucky cũng chẳng buồn khám phá con tàu nữa. Con mèo đá quý lười nhác này chỉ loanh quanh đi tìm Ves rồi nhảy lên đùi cậu nằm ngủ mà thôi.
“Sắp đến nơi rồi, Lucky. Tàu của tụi mình sắp ra khỏi chế độ FTL rồi.”
Sau khi ăn trưa xong, Ves mang con mèo đi lên boong trên rồi bước vào đài quan sát. Ở đây đã có khá nhiều hành khách tới trước để ngồi trên ghế ngắm cảnh hoặc là đi mua một chút đồ ăn vặt ở các quầy hàng xung quanh.
Loa thông báo bỗng vang lên khắp tàu, báo cho hành khách biết chiếc Tinh Hà sắp sửa chuyển pha về lại không gian thực. Ves nhanh chóng đi tới một trong những chiếc ghế còn trống và ngước nhìn lên khung cửa sổ trong suốt để quan sát những dải mây xám xịt hỗn loạn đang trôi cuộn cuộn ở bên ngoài.
Một vài phút sau, khung cảnh đầy mê hoặc ấy bỗng dưng biến mất và thay vào đó là một vùng không gian đen ngòm và thăm thẳm chứa đầy hàng tỷ vì sao liền xuất hiện. Vậy là cuối cùng chiếc Khải Tượng Tinh Hà đã bay đến Hệ Sao Rittersberg rồi.
Ở bên ngoài khoảng vũ trụ trống rỗng ấy là vô số các con tàu và hệ thống phòng thủ khổng lồ bay lượn lờ xung quanh một cái pháo đài vũ trụ cực kì đồ sộ.
Cái cấu trúc cổ xưa này cùng với ba pháo đài khác giống hệt nhau đã được chế tạo bởi hậu duệ của những người theo chủ nghĩa hòa bình từ thuở xa xưa khi họ di cư đến cái hệ sao xa xôi này. Họ đã tận dụng những hệ thống hiện đại nhất từ con tàu mẫu hạm cũ kỹ được thiết kế bởi người Rubarth để tích hợp vào cấu trúc trung tâm của những chiếc pháo đài này.
Trong số đó, thì neo trọng lực đóng một vai trò thiết yếu giúp cho cái pháo đài vũ trụ ấy vẫn còn được sử dụng đến ngày nay. Hệ thống neo trọng lực làm méo mó không gian xung quanh và kéo tất cả tàu vũ trụ muốn tiến vào Hệ Sao Rittersberg về phía pháo đài.
Bất cứ ai muốn xâm lược thủ đô của Cộng Hòa đều phải vượt qua một pháo đài vũ trụ trước khi có thể xâm nhập vào phần còn lại của hệ sao. Nước Cộng Hòa xưa nay chưa bao giờ lơ là công tác quốc phòng, cho nên họ không ngừng nâng cấp và củng cố những chiếc pháo đài ấy tới mức bất khả xâm phạm đối với bất kì lực lượng thông thường nào khác.
Có lẽ bọn người Vesia vẫn có thể đánh bại cái pháo đài ấy nếu chúng chịu hy sinh một vài sư đoàn chiến cơ.Thế nhưng cái giá đó lại quá đắt đỏ. Nếu có một tên vua ngu ngốc nào dám liều lĩnh phát động một cuộc tấn công như vậy, thì hắn sẽ bị chính thần dân mình lật đổ trước khi có thể kịp thực hiện cái chiến dịch điên rồ đó.
“Cuối cùng mình cũng đã tới nơi.” Ves thở dài sau khi ngắm nghía cái pháo đài vũ trụ khổng lồ ở ngoài kia và cố gắng tìm kiếm một trong những đốm sáng lấp lánh của hành tinh thủ đô của nước Cộng Hòa. “Không biết có ai nhớ đến mình không nhỉ?”
Cậu đã tốt nghiệp Trường Đại Học Công Nghệ Rittersberg với thành tích chỉ nhỉnh hơn trung bình một chút. Có lẽ chẳng có ai trông mong Ves sẽ làm gì nên chuyện. Kể cả cha cậu cũng phải vay nợ để mua một cái xưởng chiến cơ khá là tuềnh toàng, vậy mà nó cũng không đủ để giúp cậu kiếm được một vài giấy phép sản xuất nữa.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác. Nhờ có sự trợ giúp của Hệ Thống, Ves đã nhanh chóng khẳng định bản thân là một nhà thiết kế chiến cơ trẻ tuổi đầy tiềm năng trên thị trường. Đỉnh hơn nữa là chị Marcella vừa mới chuyển 60,8 triệu hiện kim vào tài khoản của cậu sau khi đã bàn giao sản phẩm cho khách hàng của chỉ.
“Không biết ông nội sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy số lãi mà mình vừa kiếm được đây.”