Release that witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Từ chap 114-150 - Chap 140: Hạt giống

Chap 140: Hạt giống

Một lúc ngay sau khi Barov rời khỏi văn phòng của Roland thì cậu nhận được một vài tin tốt.

Người hộ vệ được giao nhiệm vụ đi đến cảng Clearwater để mua vài loại ngũ cốc vừa mới trở về. Nhận được tin báo, Roland đi thẳng đến khu vườn sau và thấy Shawn đang bận bịu tháo dỡ những bọc hàng chất trên lưng ngựa.

Đã gần một tháng kể từ lúc chia tay và giờ khi Roland quan sát dáng vẻ hiện tại của Shawn, cậu phát hiện ra da của anh ta đã trở nên đen sạm đi rất nhiều và người cũng có phần ốm hơn.

Nhận thấy Hoàng tử xuất hiện, Shawn lập tức đứng thẳng dậy và hành lễ nghênh đón cậu. Roland rảo bước đến bên anh và vỗ vai, “Làm tốt lắm, tất cả những bọc hàng này được nhét đầy bởi hạt giống phải không?”

Shawn ngồi xuống và mở những gói hàng trên mặt đất, “Lúa ngọc trai, trứng đất, đường que,… những loại cây này giống hệt với những gì Ngài miêu tả. Tất cả chỉ có thể mua được ở cảng Clearwater và chúng đúng là có xuất xứ từ vùng Fjords. Ở đó họ có nhất nhiều đất canh tác để trồng những thứ ngũ cốc như vậy.”

“Ngươi có hỏi được những thương nhân về phương thức canh tác chuẩn không?”

“Thần có hỏi, nhưng họ không kể được bất kì phương thức cụ thể nào mà chỉ bảo thần là nếu đem những loại cây này ra khỏi miền Nam thì sẽ rất khó để trồng chúng.” Shawn vốc lấy một nắm đầy loại hạt màu vàng từ một trong những túi và đưa cho Roland xem, “Điện hạ, đây là lúa ngọc trai. Người bán hàng nói nếu thần mua chúng với nguyên thân thì giá thành sẽ rẻ hơn chút. Nhưng đem theo tất cả chỗ cây đó là quá nặng và bất tiện nên thần chỉ mua một túi đầy loại hạt này và chỗ còn lại chỉ gồm những loại hạt giống thông thường.”

Không nghi ngờ gì việc cái thứ lúa ngọc trai chính là cây ngô mà gần gũi nhất với cậu. Do vậy, Roland hào hứng lượm lấy vài hạt ngô và quan sát nó ở khoảng cách gần hơn. Một vài hạt có vẻ như đã được phơi khô dùng để dự trữ cho mùa đông vừa rồi. Sản lượng của ngô vượt trội hơn so với lúa mì tự nhiên và yêu cầu về đất trồng lại thấp hơn rất nhiều, cùng với năng lực biến đổi của Leaf, cậu có thể thay thế lúa mì bằng ngô làm khẩu phần chính.

Tiếp đến, Shawn mở thêm các bọc hàng khác. Roland nhìn thấy bên trong đó là một lượng lớn loại ngũ cốc có hình tròn và có màu nâu như da thuộc, “Đây là trứng đất, thần đã được ăn thứ này trong thời gian ở lại một quán trọ ở thành cảng Clearwater, chúng được gọt vỏ và cắt làm những miếng nhỏ rồi được thả vào nước sôi. Khi nhai thì rất là giòn và có vị ngọt nhẹ.”

Nhìn thấy hình dáng quen thuộc, lòng Roland ngập tràn cảm xúc. Đây rõ ràng là một củ khoai tây! Cậu ấn ngón tay vào một củ và cạo bỏ lớp vỏ, làm lộ ra phần màu vàng bên trong. Củ khoai tiếp theo có kích cỡ không to như trước nhưng màu cũng không đậm đến vậy, không có một củ nào nhìn giống nhau cả. Cậu cũng nhận thấy rằng một số còn có chiều dài ngang bằng với một củ cà rốt nữa.

“Nếu thứ này được nghiền nhỏ trước rồi sau đó đem om cho đến khi nhuyễn ra thì món khoai tây sẽ trở nên ngon hơn nhiều.”

“Ơ… Điện hạ đã từng ăn món đó rồi ạ?”

“Ờm, ở một bữa yến tiệc ở cung điện,” Roland quyết định nói dối một chút, dù sao thì thật là quá bối rối nếu lúc nào cũng nghe cái tên trứng đất, “Ở trong nhà bếp của hoàng gia thì họ không gọi thứ này là trứng đất mà là khoai tây và món ăn vặt thơm ngon này có tên là khoai tây nghiền.”

“Hóa ra là như vậy, xem ra Hoàng tử thật sự là rất am hiểu.” Shawn thốt lên, rồi anh đi thẳng đến túi tiếp theo và mở nó ra, bên trong lộ ra rất nhiều những cây gậy màu đen, “Thưa Điện hạ, thần nghĩ giống cây này là thứ quan trọng nhất mình mang về lần này. Mật ong ở thành cảng Clearwater quá rẻ, chủ yếu là do cái này. Thần nghe được thông tin ở một quán rượu rằng số nông dân chuyển sang trồng chúng ngày càng nhiều và loại cây kì diệu này thật sự rất ngọt. Nếu Ngài gọt đi lớp vỏ thì có thể vắt được một loại nhựa từ thân cây. Hơn nữa, giá của nó chỉ bằng có 1/10 mật ong trong khi nếu đem trộn vào đồ uống thì hương vị lại không hề thua kém nước mật ong chút nào.”

“…” Roland định nói là cậu vốn đã nhìn thấy loài cây này và nó được gọi là mía đường nhưng sau một thoáng suy nghĩ thì cậu chẳng thèm để tâm nữa. ‘Nó được trồng với số lượng lớn nên giờ đã quá muộn để thay đổi tên gọi. Những nguyên liệu khác từ mía đường cũng có rất nhiều công dụng. Ví dụ, nó có thể dùng để sản xuất ethanol và nhờ đó nâng sự hạnh phúc của nhân dân lên một tầm cao mới. Dù sao thì bánh mì làm từ bột thường chẳng có vị gì mấy nhưng chỉ cần rắc một chút đường lên trên thì hương vị sẽ được gia tăng lên nhiều lần, đến cả muối cũng không quan trọng đến vậy,’ Roland nghĩ.

/Đường để thỏa mãn nữ giới còn alcohol để thỏa mãn nam giớ =)). ez!!/

“Ngươi có tìm thêm được loại hạt giống nào khác không?”

“Đây là tất cả những gì thần có thể tìm được ở Clearwater,” sau khi nói vậy, người hộ vệ lấy ra 5-6 túi nhỏ và đưa chúng cho Hoàng tử, “Do trước khi lên đường, Ngài đã dặn dò thần là trong trường hợp tìm được bất cứ thứ hoa màu gì có thể trồng được ở Border Town thì phải đem về. Bên trong những cái túi này là hạt giống của những loại cây trồng mà thần thu thập được trên đường đi qua đỉnh Fallen Dragon và Willow Town, chúng gồm có hạt giống của nho, đậu nành, bông, lanh và ô liu. Nhưng người nông dân nói rằng nho không phát triển từ hạt mà phải cắm một nhánh xuống đất để cho nó lớn lên từ đó. Dù rằng ta vẫn có thể gieo hạt nhưng quá trình nảy mầm diễn ra rất chậm và quả không được sai hay là ngon cho lắm.”

‘Với việc có Leaf bên cạnh thì đây không phải là vấn đề với mình,’ Roland nghĩ. Giờ có trong tay hạt nho, cậu có lẽ sẽ thử lại với ý tưởng về cây lúa khổng lồ trước đó. ‘Còn đậu nành, bông, lanh và ô liu đều là những loại cây rất hữu dụng. Đợi sau khi Leaf cải thiện chất lượng đất ở miền Tây xong, mình sẽ cho một vài nông nô canh tác chúng với quy mô nhỏ. Để rồi Bộ Nông nghiệp phụ trách việc tổng kết lại quy trình trồng trọt có thể thêm phương thức này vào danh mục của họ.’

“Thưa Điện hạ, còn có một vài tin khác thần muốn báo cáo lại,” Shawn thì thào, “Nó liên quan đến tình hình ở Clearwater.”

“Là về chị gái Garcia của ta sao?”

Shawn gật đầu, “Thần đã dành ra gần hai tuần ở thành cảng Clearwater và ngoại trừ thời gian cần thiết để thu mua hạt giống thì hầu hết những lúc còn lại thần ở trong những quán rượu. Có tin đồn rằng chị gái Garcia Wimbledon của Ngài và những người Cát quốc đã thỏa thuận với nhau. Cô ta cho phép họ định cư ở rìa phía nam lãnh thổ và đổi lại người Cát quốc chấp nhận coi cô ta là Nữ chúa của mình và tuân theo mệnh lệnh điều động. Trong thời gian ở đó, thần cũng nhìn thấy khá nhiều những thổ dân đi lại trên các con phố.”

‘Tận cùng về phía nam là lãnh thổ của Cát quốc… Dù rằng dân chúng của Border Town không chất vấn người khác vì nguồn gốc của họ nhưng để cho số lượng lớn người từ lãnh thổ ngoại quốc định cư trên đất của mình lại là vấn đề hoàn toàn khác. Có vẻ như là để đảm bảo việc chiếm được ngai vàng cho mình thì Garcia sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì,’ Roland suy luận.

“Người trong Cát quốc được chia thành rất nhiều nhóm nhỏ nên ta không tin rằng tất cả bọn họ đều chịu nghe theo sự đạo của Garcia. Ngươi có biết những tộc nào chịu tuần lệnh của chị ta không?”

Shawn lắc đầu, “Đám người đó rất cảnh giác với những người thuộc vương quốc, dù cho dùng đến cả tiền vàng thần cũng không mua thêm được bất kì thông tin nào nữa, nhưng… có một chuyện kì lạ xảy ra ngay trước ngày thần đình rời đi. Vào ngày Garcia trở về sau chiến thắng ở Eagle City, mọi nơi trong thành phố đều ăn mừng cho việc Nữ hoàng của họ đánh bại tên vua giả mạo Timothy. Thế nhưng ngay hôm sau, họ phát hiện được 4-5 người bị sát hại và một nạn nhân thậm chí còn bị xé thành từng mảnh ngay giữa phố.”

“Những ngày tiếp theo, thành cảng Clearwater bị phong tỏa và thần phải ở lại thêm ba ngày nữa. Trong thời gian đó, các quán rượu đều đóng cửa và mọi người sẽ tập trung tại nhà trọ và bàn luận về những tin tức mà họ nghe ngóng được. Một số người nghĩ rằng đó là sự trả thù của tên vua giả mạo, nhưng một ngư dân kể là anh ta đã chứng kiến một trong những vụ sát hại. Tên sát nhân không cao và rõ ràng cũng không phải người Cát quốc, nhưng sức mạnh và tốc độ của hắn thì không phải là thứ một người bình thường có thể đạt được. Sau cùng thì hắn bị giết bởi binh lính nhưng dù có hứng nhiều nhát chém thì hắn vẫn không gục ngã. Thêm vào đó, máu của tên tội phạm nhìn hoàn toàn khác với bất kì phàm nhân nào và chỉ khi có thêm binh lính xông đến thì họ cuối cùng mới có thể khuất phục được hắn bằng những ngọn giáo của mình. Khi mà lệnh phong tỏa được gỡ bỏ, thần không dám ở lại lâu hơn nữa và đem theo hạt giống quay về đây ngay lập tức.”

“Ngươi đã làm rất tốt,” sau một thoáng nghĩ ngợi, Roland tiếp tục, “Ngươi không cần phải nộp lại chỗ tiền vàng còn dư từ việc mua hạt giống cho Tòa thị chính đâu.”

“Đội ơn Điện hạ đã ban thưởng.”

“Một sức mạnh và tốc độ vượt xa khả năng con người, phớt lờ cơn đau gây ra bởi đao kiếm, những thứ này nghe giống như… những viên thuốc của Giáo hội.” Sau khi Shawn đi khỏi, giọng Nightingale lập tức vang lên bên tai Roland.

“Ta cũng nghĩ như vậy,” Roland cau mày, “theo cách diễn giải của Shawn thì Garcia có được thứ thuốc đó còn trước cả ta nữa. Giáo hội hỗ trợ đồng thời cả hai phe trong cuộc chiến giành ngai vị… Rốt cục thì chúng có ý đồ gì vậy?” Những manh mối về một khả năng xấu nảy lên trong tâm trí cậu, ‘có lẽ nào mục đích cho tất cả những hành động của chúng không phải để đảm bảo tương lai yên ổn cho Vương quốc Graycastle mà là một cái gì đó khác?’