Papa no Iu Koto o Kikinasai!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Đang ra)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

5 12

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

551 1654

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

400 673

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

258 4627

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

570 1818

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

282 1342

Quyển 17 - Chương cuối.

Tại quán Kurie ở Hachiōji, ba cô gái đang ngồi trò chuyện, còn anh chàng phục vụ bảnh bao ở quầy bar thì rất hợp với vai trò của mình. Hiromi, với thân hình vạm vỡ, gương mặt nghiêm nghị nhưng lại sở hữu trái tim thiếu nữ, cũng đang ngồi cùng ba cô gái kia mà thở dài.

“Haizz… Thật là tuyệt diệu quá đỗi… Ước gì mình cũng có được một tình yêu như thế.”

Sugaya Miki bĩu môi phản đối: “Thật là, Hiromi-chan đúng là đứng ngoài không biết chuyện gì mà… Tụi này đang thất tình đây, ít ra cũng an ủi tụi này một câu chứ.”

Sau khi tốt nghiệp, cô ấy đã vào làm việc tại một văn phòng thuộc công ty danh tiếng trong thành phố.

“Aizz, không biết vào môi trường công sở có tìm được người đàn ông tốt nào không… Shiori-chan đã tìm được người ưng ý ở đại học chưa?”

“Nếu lấy anh Yuuta làm tiêu chuẩn thì khó mà tìm được lắm…”

Shiori-chan hai tay nâng cốc lên nhâm nhi ly rượu ngọt, ánh mắt hơi ngượng ngùng liếc nhìn những người phụ nữ lớn tuổi hơn và cả Ninmura.

“Ý là… tôi không được phép ở đây à?” Ninmura cười toe toét lộ hàm răng trắng bóng, nói đỡ lời cho Shiori-chan, nhưng thật không may, anh ta hoàn toàn bị lờ đi. Shiori-chan nhìn Raika-san với vẻ áy náy rồi nói:

“Cháu xin lỗi, Raika-san… Lúc đó, cháu đã đứng về phía Sora-chan.”

“Không cần xin lỗi đâu. Khi ấy tôi cũng ủng hộ Sora-chan mà.”

Raika-san điềm nhiên nhấp một ngụm rượu.

“Nhưng nhìn quá trình thì Raika-san đáng lẽ phải dễ dàng nắm chắc phần thắng chứ. Dù là lúc ở Kyoto hay thường ngày, Yuuta-kun luôn si mê cô mà.”

“Có lẽ vậy.”

Cô gái tuyệt sắc mỹ nhân ấy trả lời một cách tùy tiện nhưng đầy khẳng định, khiến mọi người không khỏi bối rối.

“Thế thì tại sao lại trao cơ hội cho Sora-chan?”

“Nếu vẫn không hiểu thì chứng tỏ Miki vẫn chưa hiểu về Yuuta…”

Nghe Raika-san đáp lại đầy tự tin, Miki liền cứng họng. Ninmura cũng cười nói:

“Ha ha ha, ừm, dù sao thì cũng là Segawa-chan mà. Nếu thật sự hẹn hò mà lại khiến Sora-chan hay Miyu-chan buồn thì ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ.”

“Tôi cũng không muốn nhìn thấy Sora-chan và các em khóc. Tôi không tự tin rằng mình có thể đối mặt với các em một cách tự nhiên sau khi hẹn hò với Yuuta.”

Nghe Raika-san phân tích một cách điềm tĩnh như vậy, Miki và Hiromi-san đều trợn tròn mắt.

“Raika-san… Chẳng lẽ cô là một nhà chiến lược gia à.”

“…Làm gì có. Chắc chắn là ‘sự đã rồi’ thôi, cháu hiểu mà –”

Shiori-chan đột nhiên xen vào, dường như đã hơi say.

“Raika-san và Sora-chan đều đã cố gắng hết sức. Nhưng lý do cháu ủng hộ Sora-chan là vì những người như cháu và Sora-chan, khi đối mặt với những người phụ nữ trưởng thành như Miki hay Raika-san, ít nhiều đều có chút bất lợi, cháu không cam tâm. Nhưng mà… Dù sao cũng là anh Yuuta, nhìn thấy nước mắt của Sora-chan, cuối cùng anh ấy cũng mềm lòng rồi.”

Haizz, Shiori-chan khẽ thở dài, mọi người cũng đều gật đầu đồng tình.

“Nhưng mà, tôi và Raika-san ở đại học đều rất được yêu thích, vậy mà cuối cùng lại vướng bận xung quanh Yuuta-kun. Mấu chốt là anh ấy không phải loại người lăng nhăng như Ninmura, nên mọi người cũng không quá tức giận.”

“Ha ha, lời này nghe thật chói tai quá. Nhưng mà, mọi người đều trở thành khách quen ở đây rồi đúng không?”

“Đúng vậy! Xét về kết quả thì đúng là làm ăn phát đạt mà. Quán này cứ để cho Ninmura đi! Tôi cũng có thể chuyên tâm vào công việc chính của mình rồi!”

Hiromi-chan tỏ ra rất vui vẻ, còn công việc chính của anh ấy vẫn là một điều bí ẩn. Ninmura lại bắt đầu bộc lộ bản chất của mình.

“Shiori-chan có muốn đến làm thêm không? Chỉ cần là cô gái đáng yêu thì đều được chào đón nồng nhiệt nha.”

“Anh Ninmura đúng là kiên trì không ngừng nghỉ, cháu còn muốn học hỏi anh thật nhiều đó.”

Shiori-chan từng rất ghét Ninmura thích đi bắt chuyện lung tung, nhưng giờ đây có vẻ như đã quen rồi.

“Raika-san sau này định làm gì ạ?”

“Định làm gì?”

“Định tìm, một mối tình mới sao…”

Nghe Miki nói vậy, Raika-san bật cười khúc khích, nụ cười ấy thật thuần khiết và sảng khoái.

“Oa… Lần đầu tiên thấy Raika-san cười như thế đó.”

“Tôi vẫn luôn luyện tập mà, đây là kỹ năng cần thiết của giáo viên tiểu học.”

Raika-san tự hào nói, rồi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong ly rượu.

“Mối tình đầu đã không thành rồi, mẹ tôi cũng nói với tôi như vậy. Nhưng mà… tôi đã hiểu ra một điều.”

Raika-san lấy ra một cuốn bách khoa toàn thư tình yêu đã cũ. Raika-san nghiêm túc nói:

“Không ai cấm một người được phép yêu một người khác nhiều lần. Mặc dù lần này tôi thất tình rồi, nhưng không ai có thể cấm tôi không được tiếp tục yêu anh ấy. Trái tim tôi, vĩnh hằng.”

Nghe xong lời tuyên bố trịnh trọng của tuyệt sắc mỹ nhân này, Hiromi-san không nhịn được bật cười phá lên.

“Quả nhiên không hổ danh là truyền thuyết của Đại học Tama Bunkagakuin! Thật không ngờ cô lại không nhìn rõ tình thế đến mức đó! Khiến tôi phải nhìn cô bằng con mắt khác rồi!”

“Với lại, nếu chia tay với Yuuta thì sẽ không được chơi đùa cùng ba chị em nữa, điều này cũng rất quan trọng.”

Raika-san liên tục uống rượu. Chỉ có Shiori-chan nhận ra, cô ấy dường như đã say rồi…

“Nói như vậy thì, tôi lại thua cả ba người một lúc rồi… Aaa — thật không cam tâm mà. Rõ ràng tôi đã thích Yuuta-kun đến vậy!”

Miki không nhịn được thổ lộ nỗi lòng, còn Ninmura thì lần lượt rót rượu cho từng người. Trong tiếng rượu và tiếng cười, nỗi đau của Raika-san cũng dần vơi bớt. Người cô yêu đầu tiên, cũng là người đầu tiên khiến cô thất tình. Sau này bất kể chuyện gì xảy ra, Raika-san cả đời này cũng sẽ không quên khoảnh khắc quan trọng này.

Trước khi chính thức đi làm, tôi hơi do dự một chút. Mà nói, bình thường thì đều là ngày 1 tháng 4 đi làm đúng không.

Nhưng tôi, Segawa Yuuta, rõ ràng vẫn chỉ là người làm thêm, vậy mà giờ đã không còn bị nhìn nhận như vậy nữa rồi.

“Hả? Ngoài việc phải giải quyết công chuyện ở trường đại học, bình thường cháu ngày nào cũng đến làm việc à. Đương nhiên, tiền lương làm thêm vẫn tính như cũ, vui không? Từ ngày 1 tháng 4, cháu sẽ là cấp dưới của chú, chú sẽ dẫn dắt cháu trong một tháng. Tháng này sẽ rất bận rộn đấy.”

Ông Yukawa-san hiền lành tùy tiện nói. Thật lòng mà nói, tôi vẫn muốn cùng ba chị em trải qua những ngày tháng bình yên cuối cùng. Ít nhất là trong kỳ nghỉ xuân có thể đưa các em đi du lịch.

“Ôi chao, vừa khít luôn đó. Đương nhiên rồi, dù sao cũng là bộ vest do tôi làm mà.”

Sasha-san vừa nói vừa giúp tôi chỉnh lại cà vạt.

“Cố gắng làm việc nha, cục cưng.”

“Mẹ ơi, đừng nói nữa… Từ sáng sớm đã…”

Trên bàn ăn, cô bé tóc vàng mắt xanh thứ hai có vẻ hơi khó xử. Bên cạnh em… một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài suôn mượt nhìn chằm chằm vào tôi mà nói:

“Anh hai nhìn biến thái quá. Sasha-san, xin đừng nói đùa như vậy.”

“Hả – , tôi vẫn luôn nói thật mà.”

Sasha-san nói xong, vừa giúp tôi chỉnh cà vạt vừa lau vết nước sốt còn dính ở khóe miệng Hina-chan.

“Thật là, Sora-chan đúng là hay ghen mà, phải không Hina-chan.”

“Vâng! Chị Sora cứ nhìn chằm chằm cậu Yuuta mãi thôi.”

Không ngờ lại bị Hina-chan trêu chọc, Sora-chan đỏ bừng mặt. Còn tôi tuy cũng rất ngại ngùng, nhưng dù sao cũng phải giữ thể diện của người giám hộ…

Kể từ lời tỏ tình hôm ấy, tôi và Sora-chan đã lập ra vài giao ước.

Thứ nhất, trong khoảng thời gian Sora-chan chưa tốt nghiệp cấp ba, tôi sẽ không hẹn hò với bất kỳ ai.

Nghe Sora-chan tỏ tình, đương nhiên tôi rất vui. Nhưng, tôi từng coi em như con gái của mình và muốn nuôi em khôn lớn. Thế nên bây giờ, tôi rất khó để nảy sinh tình cảm yêu đương với em… Tôi đề nghị, hãy để chúng ta từ từ đối diện với tình cảm của mình. Sora-chan cũng đã đồng ý.

Chuyện này, tôi cũng đã nói với bác Nobuhiko và dì Yoshiko, nhưng phản ứng của cả hai khiến tôi sốc.

“Aaa, nếu vậy thì sống chung cũng chẳng sao cả.” “Về mặt pháp luật, hai đứa có thể kết hôn được mà”… Thái độ phản đối kịch liệt khi ấy đã đi đâu mất rồi??

Miyu-chan thì tùy chúng tôi, còn Hina-chan thì “Chỉ cần được ở bên cạnh cậu Yuuta mãi thôi!” Mà, Sasha-san là người ngoài cuộc tuy có chút bất mãn, nhưng cũng tôn trọng ý kiến của tôi.

Thứ hai, hiện tại Sora-chan vẫn tiếp tục gọi tôi là “anh hai”, điểm này vẫn như cũ. Nhưng, dù sao Sora-chan mới mười bảy tuổi, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều cuộc gặp gỡ, em không cần thiết phải cố chấp với tôi. Thế nên bây giờ cứ theo ý của Sora-chan. Tức là, bây giờ tôi là bố của Sora-chan, kiêm bạn trai tiềm năng.

“Đi cẩn thận nhé, nhớ hòa thuận với nhau nha.”

“Chúng con đi đây.”

Ăn sáng xong, Miyu-chan nắm tay Hina-chan đi học. Sasha-san cũng lên xe của ông Hashiba để đến công ty.

Còn tôi… thì cùng Sora-chan đi bộ ra ga tàu.

Giao ước thứ ba của chúng tôi, chính là mỗi ngày nắm tay nhau đi ra ga tàu. Ngoài ra, mỗi tháng sẽ hẹn hò một lần.

Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời tôi chính thức hẹn hò nam nữ. Tôi hơi căng thẳng nắm lấy tay Sora-chan, còn Sora-chan cũng có chút ngại ngùng nắm lại tay tôi.

“Oa… Hôm nay thời tiết đẹp thật.”

Sáng sớm gió mát và nắng đẹp, chúng tôi nắm tay nhau chầm chậm đi trên đoạn đường ngắn ngủi ấy.

Haizz, anh hai đúng là, chẳng hiểu lòng người gì cả.

Takanashi Sora khẽ thở dài. Nhưng, có thể nhượng bộ đến mức này đã mang ý nghĩa vượt thời đại rồi.

Sao anh lại nghi ngờ em sẽ thay lòng đổi dạ chứ, tại sao anh lại nghĩ như vậy chứ.

Yêu thích mười năm, trong đó có bốn năm sống chung, trải nghiệm như vậy chỉ khiến tình yêu càng thêm sâu đậm mà thôi. Anh hai đúng là quá coi thường tấm lòng thiếu nữ son sắt của em rồi.

Bố, mẹ, bây giờ con, rất hạnh phúc ạ.

Sora-chan ngước nhìn bầu trời mà thì thầm, sau đó nở nụ cười đẹp nhất với Yuuta. Hãy để khoảnh khắc này mãi mãi tiếp diễn.

Cơn gió xuân dịu mát, sắp sửa thổi tới rồi.