Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 05 - Chương 5: Khi quản lý của một seiyuu và một con dân tokusatsu gặp nhau...

 ------------------------------

“Hachikawa-san?”

"Chào Yuuichi-kun…" 

Khi mở cửa ra, tôi thấy một người phụ nữ đứng trước mặt, trông giống như một nữ doanh nhân thành đạt với chiếc áo sơ mi trắng trong bộ vest đen. 

Cổ có một mái tóc bob ngắn màu nâu sáng, đôi môi tô son hồng. Vóc dáng mảnh mai, đôi chân thon dài nuột nà lộ ra từ chiếc váy bó sát... Ngay cả khi được giới thiệu đây là một người mẫu, tôi cũng không cảm thấy lạ đâu.

Người phụ nữ này tên Hachikawa Kurumi, quản lý của Izumi Yuuka, hiện đang làm việc tại công ty quản lý tài năng "60P Production". 

"Waa, chị Kurumi! Chào buổi sánggg!!" 

Yuuka từ phòng khách chạy ra với vẻ mặt tươi tắn, vội vã đến bên cạnh tôi rồi nghiêng đầu mỉm cười. 

"Nhưng mà, có gì ấy ạ? Sao đột nhiên nay chị đến nhà em thế...?" 

"Yuuna! Chị thật sự xin lỗi!" 

Như không nghe thấy Yuuka, Hachikawa-san tự nhiên cúi đầu thấp đến 90 độ, như muốn thể hiện sự hối lỗi. 

Tôi và Yuuka chỉ biết nhìn nhau ngơ ngác.

"C–Chị Kurumi, chị ngẩng đầu lên đi ạ!? Chẳng có gì phải xin lỗi cả!! Chuyện gì cũng có thể giải quyết được mà!!" 

"Trong buổi biểu diễn tại cửa hàng ở Okinawa vừa qua, chị đã khiến lịch trình của seiyuu được phụ trách là Izumi Yuuna bị xáo trộn nghiêm trọng. Lí do là vì sự cố về chiếc xe. Sự việc này thậm chí còn khiến buổi biểu diễn có nguy cơ bị hủy. Là quản lý phụ trách, chị vô cùng ân hận về điều này..." 

"Thôi đi ạ, chị định tổ chức họp báo xin lỗi ngay trước nhà em hay gì!? Hàng xóm sẽ nghĩ nhà em có vấn đề đó!!" 

"Chị rất lấy làm tiếc về sự bất tiện này và sẽ cố gắng hết sức để không để những việc như vậy xảy ra nữa..." 

"Vậy thì em mời chị vào nhà trước đã, Hachikawa-san!!!" 

"Không được. Một người như chị không được phép vào nhà." 

"Nhưng chị không vào nó còn phiền hơn đấy?!" 

Tôi cũng bắt đầu hết kiên nhẫn, không thể kìm nén được nữa mà phải lớn tiếng. Tỏ ra hối lỗi quá độ như này cũng khác gì là chưa thấy hối lỗi đâu.

Trong lúc tôi và Yuuka đang cố thuyết phục Hachikawa-san bằng mọi cách để cô ấy vào nhà... 

"Nè, hai người đang làm gì đó?" 

Bỗng nhiên, Nihara-san xuất hiện từ phía sau Hachikawa-san. 

Cô mặc một chiếc áo choàng trắng bó sát eo với quần short jeans. Trên cổ cô ấy là một chiếc vòng cổ có mặt dây chuyền hình hoa loa kèn. 

"... Ủa? Sao trang phục đó trông quen quen nhỉ..." 

"Ồ ồ, đã nhận ra rồi à! Hahaha... Hoa chính là tượng trưng cho sự thuần khiết… Hoa loa kèn trắng nở rộ - ManKai Lily!!" 

“Ahh, em hiểu rồi! Momo-chan đang mặc thường phục của ManKai Lily đấy, Yuu-kun!!" 

À đúng rồi. Bộ phim "Hanami Gundan Mankanjya" được phát sóng vào Chủ nhật hàng tuần - đây chính là trang phục biến thân trước của ManKai Lily. 

Lần trước Nihara-san cũng đã cosplay trang phục biến thân trước của ManKai Himawari.

Có vẻ như mấy người xung quanh tôi thích cosplay nhỉ? 

"Thôi được rồi, bỏ qua chuyện đó đi... Hai người đang làm gì ở đây vậy? Mà chị là nhân viên bán hàng à?" 

"À, ừm. Không phải nhân viên bán hàng, mà là có thể coi là mắc nợ Yuu...Yuuka-san." 

Sợ bị gài bẫy bởi cô gái bất ngờ xuất hiện, Hachikawa-san cẩn thận lựa chọn từng lời nói để trả lời. 

Ah... đúng rồi, hai người này chưa từng gặp nhau nhỉ. Hachikawa-san không thể tiết lộ thông tin cá nhân của Yuuka như việc cô ấy là seiyuu một cách tùy ý được , thành ra chị ấy đang cố gắng giải thích một cách mập mờ. 

Nhưng cũng vì vậy mà có lẽ Nihara-san có vẻ không hiểu rõ lắm. Cổ nghiêng đầu, tiếp tục hỏi Hachikawa-san.

"Có mối quan hệ như kiểu mắc nợ sao? Một người chị mặc vest đang giúp đỡ Yuuka-chan á? Hmm... họ hàng hay gì đó hả?" 

"À, ừm. Không phải họ hàng, nhưng Yuuka-san đã giúp đỡ chị rất nhiều , cả Yuuichi-kun cũng đã rất vất vả vì chị..." 

"Được Yuu-chan giúp đỡ? Gây vất vả cho Sakata-san? Hiểu rồi hiểu rồi... Tớ hiểu rồi! Chị ấy là... vợ ba của Sakata-san!!" 

"Cậu có bị hâm không hảaaa, Nihara -san!? 

Cái mạch suy nghĩ khỉ gió nào đã khiến cho cô ấy đi đến kết luận đó chứ? Vợ ba gì ở đây?

"Ơ khoan, không phải vậy à? Từ từ nào, chính thất của Sakata là Yuu-chan rồi đúng không? Người vợ hai khi cậu ấy thèm ngực là tớ phải chứ? Vậy thì có lẽ chị ấy là người thứ ba nhỉ?"

"Nào nào, Nihara-san. Cậu không thể im lặng được à?" 

"Lúc nào cũng chỉ tơ tưởng đến ngực thôi á!? Yuuichi-kun, c-c-cái gì vậy!? Nếu thêm một vụ scandal nữa, chị cũng không thể bao che cho em được nữa đâu... ôi, ugh đau đầu quá..." 

"Hachikawa-san, đừng tin vào những lời vớ vẩn của cô ta chứ!? Ah, thôi... Yuuka, giải thích cho hai người này hộ anh—..." 

"Buuu—"

 ──── Hả? Tự nhiên Yuuka bắt đầu phồng má lên vào một lúc không ai ngờ tới. Đây là lần hiếm hoi tôi thấy em ấy phản ứng một cách vô lí như vậy đấy.

"Yuuka-san...?" 

Vừa hồi hộp, vừa lo lắng, tôi gọi tên Yuuka. Yuuka vẫn bĩu môi, quay sang với vẻ mặt không vui và đáp.

“Yuu-kun ngốc, anh chỉ biết quan tâm đến ngực thôi...” 

"Ai mới là đồ ngốc hảaa!? Anh có nói gì đâu!!" 

…..

Và thế là, cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Nihara Momono, cô nàng thích xem phim tokusatsu và Kurumi Hachikawa, quản lý của Izumi Yuuka, đã diễn ra trong một bầu không khí hỗn loạn và đầy những hiểu lầm dở khóc dở cười. 

... Thật sự đấy, tôi muốn phóng chạy ra khỏi đây càng nhanh càng tốt.

◆ 

"Trời ơi. Tớ không thể ngờ chị là quản lý của Yuu-chan luôn đó! Sốc quá, sốc quá!" 

"Không không. Tớ mới thấy sốc khi điều đầu tiên cậu nghĩ tới lại là vợ ba đấy.”

"Người suýt ngất xỉu là chị đây nè. Khi nghe tin Yuuka có hôn phu, chị đã tức đến mức muốn xịt máu mũi luôn. Mà đối tượng lại là... ưmmmm... không muốn nói đến nữa. Chị muốn kết hôn và nghỉ hưu quá... phải trốn khỏi thực tại này…”

"Eh, kết hôn? Hachikawa-san có bạn trai rồi à?" 

"- Ơ? Không có không có. Đây là huyễn tưởng thôi." 

Sao chị ấy bỗng dưng trở nên nghiêm túc vậy? Dù chính bản thân tôi tự đùa rằng chuyện đó ... thật vô lí.

"Mà Yuu-chan này. Chiếc bánh Castella này ngon nhỉ?" 

"Ừm, ngon tuyệt! Em chưa bao giờ ăn chiếc bánh Castella nào ngon như vậy cả, Kurumi-san!!" 

"Đây là quà xin lỗi nên chị phải chọn loại tốt nhất mà. Cửa hàng này hơi bị nổi tiếng đó." 

"Ah, em biết em biết! Đó là cửa hàng rất đắt khách phải không? Học sinh tụi em không có tiền mua nổi. Haha, quả nhiên là phụ nữ độc lập tài chính khác bọt thật. Chị có thấy mình là người đã trưởng thành không?" 

"Ừm, có lẽ vậy? Chị cũng là người đang đi làm mà. Là một người trưởng thành, chị phải chuẩn bị những thứ đàng hoàng chứ?" 

"Hehe... Cảm ơn chị, Kurumi-san!" 

Ba cô gái kia đang ríu rít trò chuyện vui vẻ cùng nhau. Bị cái chuyện họ nói quá "con gái" khiến tôi chỉ biết im lặng nhấp ngụm trà. Mà khoan, Nihara-san và Hachikawa-san mới gặp nhau lần đầu hôm nay mà nhỉ? Sao bọn họ có thể nói chuyện thân thiết thế..? 

Quả nhiên, một Gyaru và một quản lý ca sĩ, khác bọt thật. Khả năng giao tiếp của họ ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. 

"Vâng! Em có một câu hỏi ạ. Kurumi-san có vóc dáng đẹp và xinh quá nhỉ. Quản lý nào cũng có ngoại hình và phong cách chuẩn chỉ như vậy hay sao á chị?" 

"Ôi, Momono-chan, khen mãi cũng chẳng được gì đâu nè. Có nhiều kiểu người khác nhau mà... Riêng chị thì chú trọng vào trang điểm và trang phục. Chị muốn có thể chuyển đổi qua lại giữa công việc và cuộc sống cá nhân." 

"Waaaa, ngầuuuu quá chị ơi! Nghe chuyên nghiệp quá, đúng là người phụ nữ có địa vị trong xã hội!" 

"Mồ~, thôi đi Momono-chan à." 

Hachikawa-san... có vẻ như chị ấy đang dần chuyển sang “chế độ nghỉ ngơi" luôn rồi. Nếu đang không ở chế “độ công việc”, chị sẽ trở thành một nữ sinh trung học thích tán gẫu về tình yêu. Ừm, Hachikawa-san là vậy đấy. 

"Hehe. Em vui quá, Momo-chan và Hachikawa-san hợp với nhau ghê, Yuu-kun." 

Nhìn hai người họ, Yuuka mỉm cười hồn nhiên. Em ấy thích mọi người đều vui vẻ hơn bất cứ điều gì. Chắc chắn Yuuka sẽ rất vui khi những người bạn thân của mình và quản lý trở nên thân thiết. 

"... Kurumi-san. Xin hãy tiếp tục quan tâm đến Yuu-chan nhé ạ." 

Sau khi liếc nhìn Yuuka, Nihara -san đứng dậy và cúi đầu thật sâu. 

"M-Momo-chan?" 

"Yuu-chan là một người bạn vô cùng tốt bụng, đáng yêu, và luôn nỗ lực hết mình trong mọi việc. Em thực sự trân trọng tình bạn này. Khi Yuu-chan ở bên cạnh, em luôn cổ vũ cho cô ấy và sẵn sàng giúp đỡ khi cô ấy gặp khó khăn. Tuy nhiên, em không hiểu biết gì nhiều về công việc seiyuu của cậu ấy. Kurumi-san... Em xin nhờ chị giúp đỡ Yuu-chan." 

"Vậy sao... Yuu-chan, thật may mắn khi em có những người bạn tốt bên cạnh nhỉ. Chị cảm thấy an tâm hơn nhiều rồi." 

Nhìn Nihara-san, Hachikawa-san nói với giọng trầm tư. 

"Lúc mới ra mắt, Yuuna luôn tỏ ra thiếu tự tin và lo lắng... Thật lòng mà nói, chị rất lo lắng cho em ấy. Nhưng rồi, không biết từ bao giờ... Yuuna bắt đầu mỉm cười nhiều hơn. Nụ cười rạng rỡ và lấp lánh của em ấy..." 

"Ahh, em hiểu em hiểu! Em đã xem video đó rồi! Yuu-chan sau khi trở thành Izumi Yuuna đã thực sự tỏa sáng như ánh dương!" 

Nghe lời Hachikawa-san, Nihara-san bỗng dưng ngẩng mặt lên và cười. Nhìn thấy Nihara-san như vậy, Hachikawa-san khẽ mỉm cười. 

"Chị luôn nghĩ rằng, chính nhờ ‘Tử Thần Tình Yêu’ - Yuuichi-kun mà Yuu-chan đã thay đổi. Nhưng hóa ra không chỉ vậy. Momono-chan…. Cảm ơn em đã luôn bên cạnh và hỗ trợ Yuuka." 

"... Eh? À, không... Em cũng không làm gì nhiều đâu..." 

Vừa được khen, Nihara-san đã lắp bắp và lúng túng. Cô ấy lấy tay vuốt ve mái tóc trước trán và cúi đầu xuống vì ngượng ngùng. 

"T–tớ cũng... Tớ cũng rất yêu quý Momo-chan!" 

Hướng về phía Nihara -san với biểu cảm hiếm thấy, Yuuka ôm chầm lấy cô ấy. Sau đó, em ấy lần lượt nhìn Nihara -san và tôi, nở nụ cười rạng rỡ. 

"Tớ cũng rất yêu Momo-chan, rồi cả Kurumi-san! Ngoài ra, ừm... tớ cũng rất yêu bố mẹ ở quê, và tớ cũng rất yêu Yuu-kun nữa... Tóm lại…! Mọi người, cảm ơn mọi người đã luôn luôn quan tâm đến Yuuka này!!" 

Có lẽ chính sự vô tư chân thành này của Yuuka đã thu hút mọi người. Mặc dù Yuuka vẫn còn lúng túng trong việc giao tiếp với người khác, nhưng với những người thân thiết, cô bé luôn thể hiện tình cảm một cách chân thành. 

Và cũng chính vì vậy, tôi... 

"Ah, ừm... Ngoài ra nữa…? Hehe... Yuu-kun, tình yêu của em dành choanh là siêu đặc biệt luôn nhé. Em yêu anh hơn tất thảy mọi thứ luônnn!" 

Trước quả bom bất ngờ được ném ra vào giây phút không ngờ tới, tôi chỉ có thể bật cười "phụt"

Nào nào, khoan đã, chúng ta không phải ở riêng hai người đâu nhé? Nếu Nihara-san và Hachikawa-san nghe thấy lời thú nhận bộc phát này... 

"Yuuichi-kun. Nghe chị nói này. Khi một cô gái tỏ tình, con trai không nên lảng tránh như vậy đâu nhé! Thực sự... Những dạng người như vậy... hừmmmm..." 

"Bộ chị cảm thấy bức xúc hả!?" 

"Thôi được rồi, bỏ qua chuyện đó đi. Chắc chắn Yuu-chan cũng muốn nghe câu đáp lại cho sự “yêu đặc biệt' từ Yuu-kun chứ?" 

"Ừm! Em muốn ngheee!!" 

Vì hôn thê quá mức thẳng thắn của tôi đã trả lời ngay lập tức, hai cô gái Hachikawa và Nihara càng trở nên phấn khích hơn. Trong một lúc... tôi đành phải hứng chịu sự trêu ghẹo dai dẳng từ hai người phụ nữ này. 

Tôi hiểu rõ sự vô tư này là một phần sức hút của Yuuka. Nhưng trước mặt những người này, tôi mong rằng... em cô ấy có thể kiềm chế một chút. Thật sự tôi cũng chỉ mong điều đó thôi mà.

—---------------------------