-----------------------
"Buồn quáaaa…."
Lần đầu tiên tôi thấy ai đó trực tiếp nói ra từ "buồn quá" như vậy đấy. Mặc dù có nhiều điểm đáng nói ở Yuuki lúc này, nhưng nhìn hình ảnh em ấy ủ rũ mà cúi mặt xuống, tôi cũng không nỡ lòng chê trách gì thêm.
"Đừng làm khuôn mặt thất vọng như vậy chứ. Nếu em không thể vui vẻ trong lúc biểu diễn, a…anh cũng sẽ buồn đấy!"
"Em có thể đã chết vì quá cô đơn trước khi đến giờ biểu diễn rồi!"
"Nói phóng đại vậy trời!? Em chỉ rời khỏi nhà có một ngày thôi mà!"
"Nhưng hôm nay em đâu thể gặp anh đúng chứ. Như cách con người mà không có oxy sẽ chết ngay lập tức đó!"
Thì ra anh là oxy của em à…
Lúc tôi vẫn đang suy nghĩ lung tung những chuyện vớ vẩn, Yuuka bắt đầu phồng má lên.
À, đúng rồi. Yuuka đang ở chế độ nũng nịu mà.
── Đây là chương trình "Love Idol Dream! Alice Radio☆".
Yuuna-chan, một thần tượng luôn có nụ cười rạng rỡ như ánh dương, Và Izumi Yuuna chính là người lồng tiếng cho nhân vật đó.
Ranmu, một người luôn hướng đến nấc thang đỉnh cao của thần tượng với sự lạnh lùng và kiên định, cùng seiyuu Shinomiya Ranmu .
Hai người này có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau.
Với những câu chuyện đầy mùi nguy hiểm, họ đã khuấy đảo cả cộng đồng mạng.
Và cặp đôi thần thánh chưa từng có tiền lệ này đã ra đời.
Đúng vậy, họ còn được gọi là──
『Yura Yura Kakumei』!!
"… Em biết rồi màaa! Em là 'Izumi Yuuna' đây!! "
Ôi chết dở. Lỡ buột miệng rồi.
Nhưng mà, 'Yura Yura Kakumei' thực sự cuốn hút quá đi mà, đến mức tôi muốn nói về nó theo giọng đọc ở trong phim tài liệu luôn cơ. Yuuka-chan và 'Yura Yura Kakumei' cũng vậy──
Nước mắt tôi dường như sắp tuôn ra ra vì sự tuyệt đỉnh này...
"Ừm… Hôm nay em phải ở lại Nagoya để biểu diễn. Dĩ nhiên là em biết rõ là mọi người đang trông đợi Izumi Yuuka, em sẽ cố gắng hết sức vì họ… Nhưng mà… em không thể nào chịu nổi cảnh phải ngủ một mình mà không có anh bên cạnh đâu… "
Lần trước ở Osaka, lịch trình chỉ diễn ra trong ngày nên Yuuka không phải ở lại. Nhưng lần đó thì chuyến lưu diễn lại ở một nơi xa lạ đối với Yuuka, kết quả là em ấy bị ngất vì kiệt sức trong lúc trên đường về nhà bằng tàu cao tốc.
Có vẻ như rút ra bài học kinh nghiệm từ lần trước, Hachikawa-san nhấn mạnh rõ ràng rằng: "Lần này em nhất định phải ở lại!"
── Đây là lần đầu tiên tôi và Yuuka phải ngủ ở hai nơi khác nhau kể từ khi bắt đầu sống chung,
"Yuu-kun đâu có thấy cô đơn lắm đâu đúng không… Em mới là người buồn nhất đây này… "
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Yuuka, người như sắp rơi lệ.
"Anh cũng thấy rất cô đơn đấy Yuuka à… Nhưng 'Yura Yura Kakumei' là một phép màu đấy em biết không… Nói không ngoa thì đó là lý do khiến ‘ fan của Yuuna-chan’ có mặt ở trên chốn nhân gian.. Giữ chân em ở đây lúc này… Anh nghĩ sẽ có rất nhiều người phải ra đi đó."
"Khoan đã!? Nghe thế nào đi nữa thì anh cũng nói quá rồi đó!"
"Chính vì vậy, anh, Sakata Yuuichi, đồng thời là 'Tử Thần lạc cõi tình’… Có sứ mệnh đưa em, Izumi Yuuna đến Nagoya. Buổi biểu diễn này không chỉ đơn giản là một buổi biểu diễn bình thường! Đây là nghi lễ thanh tẩy tâm hồn - một cứu cánh cho tất cả fan Yuuna-chan!!"
"Đừng phóng đại quá được khôngg!? Tự dưng biến buổi biểu diễn in-store live thành nghi lễ gì vậyyy!!"
Tự nhiên Yuuka trở nên mất bình tĩnh hơn dù cho tôi đã giải thích một cách vô cùng logic. Sau khi liếc nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn từ trên xuống, Yuuka thở dài:
"Lúc nào Yuu-kun cũng nói quá lời hết á… Chí ít thì em cũng biết là mọi người đang rất mong chờ rồi mà? Em cũng háo hức và chờ đợi buổi biểu diễn lắm đó chứ, em sẽ quyết tâm làm hết sức mình."
Tôi gật đầu, im lặng để lắng nghe từng chữ trong lời của Yuuka
... Mà nhắc đến cái đó, bản thân tôi cũng hiểu. Yuuka rất quý trọng người hâm mộ, và em ấy luôn muốn mang nụ cười đến cho mọi người trong buổi biểu diễn in-store live này.
Tuy nhiên, vì sẽ phải chịu nỗi cô đơn tột cùng khi xa khỏi vòng tay tôi… Em ấy muốn nũng nịu một chút vào những giây phút trước cuối khi rời đi.
"Ừm, Yuuka."
Vì hiểu được điều đó, tôi liền…
Dang rộng hai tay ra.
Yuuka thoáng nhìn lên mặt tôi và rồi…
Em ấy không chần chừ mà sà ngay vào lòng tôi.
"Em đi đây, Yuu-kun… Khi về, em có thể nũng nịu nhiều hơn được không?"
"Đi vui vẻ nhé, Yuuka. Anh sẽ ủng hộ em hết mình để buổi biểu diễn thành công… Và khi em về, anh hứa sẽ nuông chiều tới khi nào em chán thì thôi."
"... Vânggg. Em cảm ơn anh nhiều lắm, Yuu-kun… Em yêu anh~."
Và thế là nàng Yuuka bắt đầu chuyến đi kéo dài 2 ngày 1 đêm đến Nagoya.
Ngay lúc em ấy hoàn toàn đi khỏi, tôi bỗng nhận ra sự im ắng lạ kỳ của căn phòng này.
── Trước mặt Yuuka, tôi đã cố tỏ ra mạnh mẽ.
Nhưng thực ra… tôi cũng khá… cô đơn….
◆
"Waaaahhhh! Yuuichi! UR của Ranmu-sama ra rồi kìa!"
Khi đang mải chơi gacha "Alice", Masa đột ngột đứng phắt dậy và gào thét trong sung sướng.
Ừ thì chuẩn rồi đấy, nó là thằng bạn nối khố bất hảo của tôi - Kurai Masaharu.
Cường độ tiếng ồn của cậu ta hẳn phải ở một đơn vị cực lớn, đến nỗi tôi đoán nếu ra nơi công cộng kiểu gì hắn cũng gặp rắc rối. Nhưng suy cho cùng đây là phòng riêng của Masa nên cũng không sao.
Đúng vậy, đúng vậty Hiện tại tôi đang chơi ở nhà Masa.
── Mái ấm thiếu vắng hình bóng Yuuka khiến tôi cảm thấy bứt rứt không tài nào chịu nổi.
Tuy nhiên, ở cùng thằng cha này thì cũng chả khiến tôi bình tĩnh hơn được.
"Yuuichi… Hôm nay thần tài đã đến với tao. Cái này cứ như quà Giáng sinh sớm vậy… "
Nó còn đang run rẩy nữa kìa.
"Bộ Ông già noel của mày mang tặng may mắn khi gacha à?"
"Ngu ngốc! Santa Claus của tao là… Ranmu-sama. Người đem đến cho tao những mơ ước, niềm hy vọng và… ôi!? Tao thấy rồi, tao thấy rồi… Hình ảnh Ranmu-sama mặc đồ cosplay giáng sinh, đây là thứ đẹp đẽ nhất cả vũ trụ này!!"
"Thiệt luôn hả trời?"
Trước những lời ngớ ngẩn của Masa, tôi chỉ biết thở dài.
Bình tĩnh lại đi bạn tôi.
"Nghe này Masa, cho phép tao nói nhé… Nữ hoàng Noel đẹp nhất vũ trụ phải là Yuuna-chan chứ? Dùng não suy nghĩ cho kĩ đi nào."
"Nhưng đó chỉ là trong mắt mày thôi phải không?"
Cậu ta bỗng nhe răng nở nụ cười mỉa mai. Mặc dù khuôn mặt như vậy thì chả ăn khớp với điệu mỉa mai ấy tí nào.
"Tuy nhiên… Nhờ UR của Ranmu-sama, tâm trạng tao bỗng lại lên mây rồii. Sự tiếc nuối vì không thể tham gia buổi biểu diễn của 'Yura Yura Kakumei' ở Nagoya cũng sẽ… tan biến như sương mai thôi."
"Ấy đừng tự biến thành nhà hiền triết như vậy chứ, phiền thật. À mà… sao tao vẫn không ra Yuuna-chan vậy ta… Deru-chan đã ra tới tận ba lần rồi. Chắc hệ thống gacha của tao bị lỗi rồi."
"Ở hiền gặp lành mà, chắc do mày sống ác thôi."
"Ít nhất thì mỗi ngày trôi qua của tao còn đỡ tồi hơn mày."
"Ngu ngốc quá, Yuuichi à. Tao… dù là trong giờ học hay đang bữa tối ở nhà, tao luôn có thể tìm mọi cách để chơi gacha! Vì vậy, vị thần gacha đã mỉm cười với tao!!"
Hành vi của nó tệ quá thể rồi. Tức muốn chết đi được.
Nhìn khứa Masa đang đắc ý, tôi đành cất điện thoại vào túi.
"Hừm… Thôi thì tạm thời gác lại đã. Chờ nhân phẩm lên ngôi rồi tính sau."
"Vậy thì trong lúc đợi, xem cái này đi. 『Nàng tiên cá đính hôn』『- Anime hay nhất mùa này đấy! Nhìn PV của nó là đủ hiểu rồi."
── Bỗng dưng khi nghe thấy cụm từ "đính hôn".
Lòng tôi lại chùng xuống.
Nhìn thấy biểu hiện lạ của tôi, Masa nghi ngờ hỏi: "Sao vậy? Không thích hả? Nếu vậy, chuyển sang cái khác nhé? Blu-ray sự kiện 『Five-Part Fiancee』 tao mới mua gần đây này, đỉnh của chóp!"
"... Sao mày cứ nghiện mấy cái bộ về đính hôn thế hả?"
"Hả, đâu có? Tao không hề nghiện thể loại đó lắm đâu. Nếu mày không phải fan romcom thì ta đổi sang cái khác vậy. Nè, bộ này trên mạng đang hot, đến tập cuối nhân vật chính đột nhiên thay đổi…"
Tôi đã đề phòng sẵn cái bẫy về ‘đính hôn’, nhưng có vẻ như nó không có ý đó.
Thật là khó chịu mà.
── Cuối cùng, sau một hồi căng não, hai chúng tôi quyết định xem mấy video liên quan đến 'Alice' trên kênh chính thức.
"... Rui-chan, kỹ năng nhảy của em ấy thật xuất sắc. Quá xứng đáng để được chọn là 『Bộ Tám của Alice』 ."
"À… Nhưng mà, Yuuichi. Tao vẫn thích nhất bài solo của Ranmu-sama 『☆Tử sắc tinh thạch』đấy! "
"Tao biết mà. Không chỉ là một thần tượng tài năng, khả năng ca hát của Ranmu-chan quả thực ở một đẳng cấp khác."
"Giọng hát thanh tao của Ranmu-sama hòa quyện với âm ca đáng yêu của Yuuna-hime, cả hai đã viết nên một bản hòa nhạc tuyệt mỹ… 『Ruy Băng Mơ Mộng』 của Yura Yura Kakumei như một bài thánh ca vậy."
"Hơn cả thánh ca, nó là bài hát biểu tượng của cả địa cầu này."
Với đôi mắt bị dán chặt vào màn hình, chúng tôi tiếp tục trò chuyện.
Người chơi "Alice" sẽ luôn bị thu hút bởi những người chơi "Alice" khác.
Dù sao thì Masa cũng không phải dạng cần dè chừng cho lắm, thành ra cũng thoải mái hơn nhiều…
"Này, Yuuichi. Cho tao nói tí, tao biết nghe nó sẽ kì kì…. Nhưng nhìn mày hôm nay tao lại cảm thấy yên tâm đấy."
"... Hả?"
Khi tôi bận đắm chìm trong thế giới ảo, Masa bỗng lẩm bẩm một điều kỳ quặc.
Bất chợt, tôi quay sang Masa.
"Bỗng dưng nói gì vậy? Xin lỗi, nhưng nếu là đam mỹ thì mày đi chỗ khác chơi nhé."
"Bị đần hả, tao đâu có hứng thú với con trai? Tao chỉ thích những cô gái xinh đẹp thôi. Ý tao là… Lâu rồi tao mới thấy mày vui vẻ như vầy.."
"Như vầy là sao?"
"Gần Giáng sinh mày lúc nào cũng cố lảng tránh mọi người mà, từ năm cấp 1 đến giờ."
──── À….
Thì ra là vậy. Tôi cứ tưởng trước giờ nó chỉ để ý mỗi mấy cô gái xinh đẹp.
Nhưng nhìn kỹ lại thì đúng là như vậy… Tệ hại thật….
"Ngay cả giai đoạn mày quậy nhất là hồi cấp hai, Giáng sinh mày cũng nhất quyết về sớm đúng không? Khi mấy đứa con gái rủ mày đi dự tiệc, mày cũng thẳng thừng từ chối ‘Xin lỗi, tôi không đi được.’."
"... Đừng gọi là quậy phá chứ. Việc đào bới quá khứ đen tối của người khác là tội ác đấy nhé."
Mặc dù tôi cố gắng che giấu sự bối rối bằng một câu đùa mang tính cợt nhả.
Nhưng Masa nói không sai đâu.
Từ cấp một đến giờ, Giáng sinh là thời gian duy nhất tôi quyết định… dành riêng cho gia đình.
"Mày biết mà, Masa… Thời điểm này vào năm cấp 1, gia đình tao gặp rất nhiều chuyện."
"Ừ thì dù gì tao cũng là bạn thân mày mà, tao biết chứ..."
"... Nayu cũng phải chịu nhiều khổ sở vì tao rồi. Chuyện hồi tiểu học, vụ cãi vã của bố mẹ… Có rất nhiều thứ không hay đã xảy ra. Sau đó, mẹ tao cũng rời đi, và khi học lớp 8 thì tao bị thất tình và phải thu mình lại… Vì vậy ít nhất vào Giáng sinh, tao muốn làm một người anh trai đúng nghĩa."
"M–mày… Tính cách đó của mày… Tao thật sự rất nể phục đấy. Suýt nữa thì tao đổ luôn rồi."
"Ngậm mồm đê."
Mặc dù cuối cùng chúng tôi lại chửi nhau um sùm, nhưng điều đó phần nào cũng giúp che giấu đi sự ngại ngùng của cả hai.
Chém gió vớ vẩn với Masa vẫn là thoải mái nhất.
"Nói thật thì, tao không biết rõ chuyện gì đã xảy ra… Nhưng dạo này mày thay đổi nhiều rồi, không còn là một Yuuichi hổ báo quậy quá như cấp 2 nữa, giờ đây mày đã trở nên điềm tĩnh và nhẹ nhàng hơn."
"Mày lại nói gì vậy? Định chiếm lấy cơ thể của tao à?"
"Có con khỉ, bớt ăn nói tào lào lại đi. À mà thôi kệ… Miễn mày vui là được."
── Một mối duyên nợ không thể chia lìa, một người anh em chí cốt, một bằng hữu trong game "Alice".
Dù Masa hay nói những lời ngớ ngẩn, nhưng bản chất của cậu ta thực sự là một người bạn tốt. Nghe có vẻ sến súa, nhưng… 『Tri kỉ』 là từ ngữ chính xác nhất để miêu tả mối quan hệ của chúng tôi.
"... Này, Masa. Thực ra…"
Trước người anh em thân thiết Masa, tôi quyết định sẽ tiết lộ một bí mật mà mình đã che giấu bấy lâu nay.
"Từ một thời gian về trước, tao đã… đính hôn rồi."
"Tao biết thừa rồi. Là Yuuna-hime chứ gì?"
──── Hả?
Masa trả lời một cách bình thản khiến tôi không thốt nên lời.
"Quái gì đây? M-mày biết…?"
"Sao lại không nhỉ!? Mày nghĩ tao và mày thân nhau đến mức nào?"
À… Vậy là Masa đã để ý rồi sao. Ừm đúng vậy, hôn phu của Watanae Yuuka - Izumi Yuuna - Người lồng tiếng cho Yuuna-chan, là tao đây.
U mê Ranmu-sama bao lâu, cuối cùng cậu ta cũng đạt đến cảnh giới phán đoán siêu việt như Shinomiya Ranmu rồi sao…?
"Nhân tiện, tao cũng đã kết hôn rồi đấy! Với Ranmu-sama!!"
"………… Ể?"
Lời tuyên bố bộc phát của Masa khiến tôi bất giác thốt lên.
Masa thì chả thèm bận tâm gì, tiếp tục dõng dạc.
"Ranmu-sama sau khi kết hôn… hóa ra lại có nhiều điểm vụng về lắm đấy? Chắc mày cũng đã từng thấy trong mấy cái event rồi? Khi ở nhà, Ranmu-sama hay làm mấy trò kỳ quặc… Nhìn gần thấy dễ thương kinh khủng luôn!"
"Mấy thứ đó chỉ là tưởng tượng của mày thôi mà?"
"Sao mày trở mặt nhanh thế!? Nói như mày, chuyện đính hôn giữa mày và Yuuka-hime cũng khác gì đâu!!"
Cho tôi rút lại câu nãy. Thằng này không hưởng được tí nào của Shinomiya Ranmu cả. Mèo lại hoàn mèo. Cơ mà tôi lại yên tâm hơn chút rồi…
--------------------------------