Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 05 - Chương 7: [Tin buồn] Khi đang tắm và gọi điện với hôn thê, một sự việc kinh hoàng đã xảy ra...

—---------------

"Yuuichi. Vào tắm đi." 

"... Ừ... Biết rồi..." 

"Gì mà trông ỉu xìu vậy?! Bộ mày làm gì kinh khủng trong lúc tao tắm à?" 

Nghe Masa lớn giọng, tôi chợt quay sang nhìn cậu ta. Mái tóc dựng ngược thường ngày của hắn giờ lại ướt sũng và rũ xuống, trông cứ bị buồn cười. Haha - tuy vậy…tôi lại không thể bật cười nổi. 

"... Tao đi tắm đây." 

Vừa nhét chiếc điện thoại đang nắm chặt vào túi, tôi từ từ đứng dậy. Chắc hẳn bây giờ trông tôi như thân tàn ma dại nhỉ.

"Sao vậy? Lâu lâu mới qua đây ở mà... Mặt mày xanh xao hốc hác như vừa bị Yuuna-hime đá vậy Yuuichi?" 

── Yuuna-chan đá à…. Cú sốc tựa như một đòn búa tạ gõ xuống đầu tôi. Xung quanh bỗng tối sầm lại.

Yuuichi này sẽ chết thật ư? Thật nhục nhã. 

── Tám tháng là quãng thời gian kể từ khi Yuuka dọn về ở cùng tôi. Đây là lần đầu tiên tôi trải qua một đêm mà không có Yuuka bên cạnh. Không thể chịu được cảnh ấy, tôi đành quyết định sang Masa để ngủ nhờ.

Lúc mới năm đầu cấp ba, tôi cũng từng sống một mình. Những đêm vắng bóng người như thế này đáng lẽ tôi phải quen rồi chứ nhỉ.

Mà... Dù sao thì... Yuuka vẫn là một cô nàng ngọt ngào hay nũng nịu mà. Tôi nghĩ sau khi kết thúc buổi biểu diễn, em ấy sẽ nhắn tin hay gọi điện cho tôi liền thôi. 

Sẽ hơi ngại nếu để Masa nhìn thấy, nên tôi phải tính toán thời gian thật khéo léo. Hừm, phải làm sao đây nhỉ... 

……… 

Một tiếng trước, tôi còn đang rất tự tin với dự đoán của mình.

Thế nhưng… đã hơn 10 giờ tối rồi mà... Yuuka vẫn chưa hề liên lạc. 

"... Chuyện gì vậy…. Điện thoại có vấn đề chăng?" 

Ngâm mình trong bồn tắm nhà Masa, tôi lại lôi chiếc điện thoại đựng trong túi ziplock ra nghịch. Vì không thấy Yuuka liên lạc, tôi đã cố nhắn tin cho em ấy nhiều lần. 

Nhưng không chỉ không nhận được hồi âm, thậm chí tin nhắn còn chưa được seen. 

"Bình thường, Yuuka sẽ nhắn tin cho mình ngay từ lúc lên tàu shinkansen đi về chứ nhỉ... Dù cho có đi cùng Shionomiya Ranmu đi chăng nữa, mình nghĩ em ấy ít nhất cũng sẽ nhắn tin báo cho mình biết chứ....Mà không thể nào lại có chuyện tận giờ này mà Yuuka vẫn chưa ở một mình được."

Trong người cứ cảm thấy bồn chồn bứt rứt đến mức không thể ngồi yên nổi, giờ tôi chỉ biết lẩm bẩm một mình. Dù làm vậy cũng chẳng khiến tin nhắn được phản hồi.

"Chẳng lẽ... Yuuka lại ngất xỉu như lần ở Osaka trước đây ư...?" 

Không, không thể nào. Để tránh tình trạng đó xảy ra, tôi đã sắp xếp để em ấy có thể nghỉ ngơi qua đêm rồi mà. Nếu có chuyện bất trắc gì xảy ra, chắc chắn Hachikawa-san sẽ liên lạc với tôi. 

Vậy thì... còn lý do nào khác nữa…? 

Để xua tan đi những suy nghĩ tiêu cực, tôi cố gắng tập trung vào điện thoại, lướt web trong vô định. 

[Hình ảnh] Tin HOT! Chuyện tình bí mật của hai seiyuu bất ngờ bị phanh phui!

"Gyaaaaaaaa!!!" 

Vừa nhìn thấy bài báo lá cải kinh hoàng hiện ra trên màn hình, tôi không khỏi hét lên. 

Vớ vẩn! Sao lại dám tự ý đưa tin đồn tình cảm của người khác như vậy chứ! Seiyuu cũng là con người chứ mà, hẹn họ với ai thì kệ họ!

… Ah, tệ thật. Sao tôi lại nghĩ đến những chuyện bực bội như vậy nhỉ. 

Yuuka luôn là một nàng thơ hồn nhiên và chung thủy. Chắc chắn chuyện đó không thể xảy ra. 

Tuy biết là vậy, nhưng khi không liên lạc được với nhau thì tôi vẫn không thể tránh khỏi lo lắng. 

"Yuuka...Anh sẽ không cố tỏ ra mạnh mẽ nữa. Lần sau anh sẽ thẳng thắn thừa nhận rằng anh cũng thấy cô đơn khi thiếu em lắm. Vậy nên... hãy nhắn tin cho anh đi." 

Lẩm bẩm những lời độc thoại như vậy, tôi tuyệt vọng lướt qua màn hình tin nhắn của RINE. 

──── Bỗng điện thoại rung lên. 

"N–!? " 

『Waa!?... Yuu-niisan trả lời nhanh quá nhỉ'』

Vì quá mải mê nhìn vào điện thoại, tôi vô tình nhấn trả lời cuộc gọi từ RINE gần như ngay lập tức.

Người gọi đến không phải Yuuka, mà là Isami sao.

Tôi thở dài một tiếng để kìm nén cảm xúc, rồi bật chế độ loa ngoài và nói chuyện với Isami. 

"Alo? Chuyện gì vậy?" 

『...』

"Nào, sao thế? Có chuyện gì vậy-" 

『Yuu-kun...』

──── !? 

G–giật hết cả mình... Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy… Giọng nói của Watanae Isami lúc này... giống Yuuka đến đáng kinh ngạc. 

Với một tâm trạng mong mỏi được nghe giọng Yuuka như tôi, điều này có hơi kích động một chút.

"Này, Isami. Dù là trò đùa ác ý nào đi nữa thì cũng xin đừng bắt chước giọng nói của Yuuka chứ. Hai đứa là chị em nên giọng rất giống nhau... điều đó khiến tim anh bị trật nhịp đôi chút đó." 

『Tr-trái tim trật nhịp sao...!? Yuu-niisan…!』

“Vì vậy, em hãy ngưng việc bắt chước giọng nói của Yuuka đi.” 

Tôi thở dài và nhắc nhở Isami. 

"Này, Isami... Nói thật với em này. Lúc này anh đang rất bứt rứt vì không liên lạc được với Yuuka rồi. Có thể cô ấy đang bận rộn với concert hay gì đó, nhưng cả tin nhắn RINE hay điện thoại cũng chẳng liên lạc được... Nên giờ anh không có tâm trạng để đùa cợt đâu..." 

『L–lo lắng á!? Ch-Chẳng lẽ Yuu-niisan... anh đang cô đơn saoo?』

"Nyaa!? Hình tượng soái ca mọi ngày đi đâu rồi!? Mà đúng hơn, rốt cuộc em muốn gì mà gọi cho anh vậy!?" 

『Không có gì, trả lời câu hỏi của em nhanh đi!』

"Sao giờ lại bắt chước cách nói của Nayu rồi!? Mà kể cả thế thì âm giọng vẫn là của Yuuka, ít nhất giả thì giả cho giống Nayu hẳn đi chứ!" 

Em vợ thì em vợ, nhưng đùa kiểu này hơi quá đáng rồi đó. Cũng vì vậy, tôi nhấn giọng hơn một chút và trả lời một lại cách cứng rắn hơn.

"... Ừ ừ, đúng, anh cô đơn đấy. Vốn đã quen việc có Yuuka bên cạnh rồi nên giờ tâm trạng anh đang tệ đến mức không thể tả nổi. Nên nếu không có việc gì quan trọng thì anh cúp máy đây." 

『Fufu... Fufu…hehehehehehe... Fufuu, fufuu...』 

Tiếng cười "fufu" vang vọng từ loa điện thoại khiến tôi nghi ngờ rằng loa điện thoại của mình đã hỏng. 

Cái gì vậy? Chẳng lẽ em vợ của tôi lại có thể tái hiện Yuuka một cách hoàn hảo đến vậy...? 

... Không thể nào. Tuy đầu thì nghĩ thế, nhưng một linh cảm xấu lại hiện lên.

Với tông giọng nói nhỏ nhẹ, tôi gặng hỏi. 

"Này... Chẳng lẽ... em không phải Isami… mà là Yuuka à?" 

『Fufufu...』

『Yuuka, cứ như vậy thì anh ấy không hiểu gì đâu... À. Yuu-niisan, chào anh ạ. Em cũng ở đây, nhưng người anh vừa nói chuyện đến giờ... chính là Yuuka thật đấy?』

... Ờm. Hiểu rồi. 

Thôi được. 

Tôi ngâm bồn tắm và chết luôn đây.

…..

Bỏ qua tiếng cười  “fufufu” từ nãy giờ của Yuuka, tôi quyết định hỏi Watanae Isami về tình hình hiện tại. 

『Đầu tiên thì, em đã hỏi Hachikawa-san về địa chỉ khách sạn và tự đến chỗ của Yuuka mà không báo trước』

"Nếu không phải là chị em thì đây là hành vi vô văn hóa đấy..." 

『Yuuka là một chú mèo con hay nũng nịu mà. Chắc chắn chị ấy sẽ không ngủ được một mình, vì vậy em nghĩ em sẽ ở lại ngủ cùng chị ấy…』

『Chị ngủ được! Trước khi khi chị chung sống với Yuu-kun, chị cũng từng ngủ một mình còn gì!?!』

Yuuka tức giận mắng mỏ Isami. 

Nhưng thật ra, chính tôi cũng quên mất Yuuka từng sống một mình. 

『Sau đó, Yuuka... nói rằng chị ấy quên điện thoại ở nhà. Thật hậu đậu quá đi mà, Yuuka ấy... đúng thật là chú mèo con không thể bỏ mặc lại được...』

『Đ–đồ ngốc!』 

"Thế nên Yuuka mới mượn điện thoại của em để liên lạc với anh chứ gì..." 

Tôi cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng tôi giờ đây lại vô cùng nhẹ nhõm. 

Lý do em ấy không liên lạc với tôi từ khi đi ra ngoài là vì em ấy quên điện thoại. 

May quá... Yuuka không gặp bất kỳ nguy hiểm nào…theo nhiều nghĩa. 

『Nhưng mà, lúc nãy... vui thật đó... Yuu-kun cũng nhớ em và cảm thấy cô đơn sao!? Ehehe!!』 

"E... Em trêu anh à?"

"Dạ vâng, em xin lũi mà… ehee!!" 

Yuuka hình như quá vui sướng mà bay lên chín tầng mây luôn rồi.

Toang thật... Nãy còn nghĩ em ấy là Isami, tôi đã nói những điều vô cùng xấu hổ rồi... 

『Em cũng rất nhớ Yuu-kun và cảm thấy rất buồn khi không được gặp anh đó... Nhưng khi nghe giọng nói của anh, em lại cảm thấy hạnh phúc rồi! Hơn nữa... gọi điện thoại như thế này khiến em cảm thấy như đang trong một mối quan hệ yêu xa vậy, thật hồi hộp quáa!』 

Từ đầu dây bên kia, Yuuka vô tư nói những lời ngây thơ như mọi khi. 

Nghe xong, trái tim tôi lại đập rộn ràng... Em ấy vẫn là một tiểu yêu tinh hồn nhiên như vậy. 

『Yuu-kun nè, anh bảo sẽ đi chơi với Kurai-kun mà, giờ đã về nhà chưa?』 

"À... chưa, hôm nay anh ở nhờ Masa luôn. Dự là thức trắng đêm chơi 'Alice' và xem anime." 

『Woahh, nghe vui thế! Em ước gì em cũng có thể ở nhà Momo-chan và tổ chức một bữa tiệc áo ngủ!』 

Xin lỗi, cuộc vui của anh và Masa không hề đẹp như bữa tiệc áo ngủ của bọn con gái đâu. 

Bọn tôi chỉ đơn giản là nói chém gió về những thứ mà đàn ông thích thôi. 

…..

"Này, Yuuichi!? Mày ổn không đó!?" 

── Gì nữa, lại có vụ gì à?

Masan mở toang cửa nhà vệ sinh và nói chuyện với tôi qua lớp kính mờ. Tôi suýt đánh rơi cả cái điện thoại vì bị giật mình, nãy còn phải vận dụng hết kĩ năng để chụp lại nó. Nguy hiểm quá đi... Suýt nữa thì đống dữ liệu game "Alice"đi tong rồi. 

"Mày tắm lâu thế, Yuuichi? Lúc nãy mày trông tệ lắm, tao tưởng mày sắp ngỏm luôn rồi." 

"T-Tao vẫn sống mà! Tao ra ngay đây, và mày tuyệt đối đừng có nhìn vào đây!!" 

"Tao có thèm nhìn đâu!? Tao đã bảo rồi tao không thích Boy Love mà!" 

"Thì thế nên tao bảo mày đi ra ngoài đi! Tao sẽ tắm xong trong vòng 10 phút!!" 

"Thôi được rồi..." 

Nói xong, Masa đóng cửa nhà vệ sinh và đi ra ngoài. 

Phù.. Thật là nguy hiểm, tí thì toang. 

"── Xin lỗi, Yuuka. Nãy anh có việc...." 

『Y-Yuu-kun... Sexy...』

"Hả?" 

Ngồi lại vào trong bồn tắm, tôi đưa điện thoại ra trước mặt. 

Trên màn hình hiện ra hình ảnh Yuuka đang che mặt bằng hai tay, nhưng thi thoảng vẫn hé nhìn qua kẽ ngón tay. 

──── Ể? Chờ đã? Yuuka? 

"...... Cái gì vậy!? Sao lại chuyển sang gọi video!? Yuuka, đây là rõ ràng là hành vi nhìn trộm trái phép!" 

『K-Không phải vậy! Lúc anh suýt đánh rơi điện thoại, tự nhiên nó… tự chuyển sang chế độ video mà!』

"Ahaha! Chắc hẳn Yuu-niisan đã vô tình ấn nút gọi video nhỉ?" 

Mặc dù không xuất hiện trên màn hình, nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng Isami đang cười hả hê bên kia. 

Đừng đùa nữa mà…. Bây giờ thì tôi đang tắm, nhưng nãy có việc của khứa kia nên... 

"Y-Yuuka... Em không nhìn thấy gì chứ?" 

『A–anh nói gì cơ? Em là... con chim mòng biển. Em chẳng hiểu gì hếttt』

"Phản ứng đó rõ ràng là em đã nhìn thấy rồi! Em không nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh đó chứ!?" 

"......... Nyaa ♪" 

Trả lời bằng tiếng mèo là sao... 

Mà tự nhiên sao Yuuka lại đỏ mặt và ngượng ngùng vậy? Chẳng phải tôi mới là người nên xấu hổ và tìm hố để chui chứ? 

Trong tình huống dở khóc dở cười như vậy, Isami nói từ ngoài màn hình với giọng pha chút đùa cợt. 

『Vậy thì tiếp theo đến lượt Yuuka rồi nhỉ? Đã là vợ chồng rồi thì... hãy phơi bày tất cả cho nhau và khẳng định tình yêu của mình nào!』 

Sau đó, tôi và Yuuka đã hợp sức la mắng Watanae Isami một trận ra trò.

—----------------------------------------------