"Đúng là béo lên rồi hả?"
"Béo ú ra rồi này!!"
Đúng là tiểu thư kiêu ngạo nhưng lại thành thật.
"Nặng bao nhiêu cơ?"
"— Ực!"
Định nói ra thì đột nhiên Aika bụm miệng, chui tọt xuống giường.
Ực ực ực ực!!
Aika lẩm bẩm với cái ga trải giường.
"Bẩn quá đi!"
"Sạch mà!"
"Sạch cái gì mà sạch!"
"Im đi! Tất cả là tại cậu đấy chứ còn gì!!"
Ừ thì, cũng đúng.
"Cậu mau mau mách tớ cách giảm cân đi! Bên "dân thường" chắc chắn có mấy chiêu hay ho lắm chứ gì!"
"Cái này thì..."
Nói về chuyện giữ dáng, hồi trước tôi cũng từng thấy Eri tập luyện rồi.
"Giảm cân, nói cho cùng thì vẫn là phải tăng cường trao đổi chất cơ bản, giảm lượng calo nạp vào thôi. Tóm lại là, ăn ít lại. Quan trọng là làm sao biến cái đó thành thói quen..."
"Thôi thôi đủ rồi, mấy lời này cậu dẹp ngay đi cho tớ!"
Aika sốt ruột cắt lời tôi.
"Cái tớ cần không phải thứ đó, mà phải là cái gì đó HIỆU QUẢ HƠN ấy! Kiểu như không cần cố gắng mà vẫn giảm cân được ý!"
Xem ra về khoản này, dân thường hay tiểu thư thì suy nghĩ cũng na ná nhau.
"Đúng là đồ vô dụng mà! Đồ Kimito rác rưởi!"
Lúc Aika nói câu này, trông nàng ta có vẻ hơi đắc ý.
"— Có đấy."
"Hả?"
"Mấy chiêu giảm cân của dân thường phát triển ghê lắm, phương pháp không cần cố gắng mà vẫn gầy đi được thì kể không xuể."
Tôi không có nói dối đâu nhé.
"Đúng đúng là cái đó! Mau mau dạy tớ mấy chiêu đó đi!"
"Biết rồi, vậy thì tôi sẽ truyền thụ cho cô phương pháp mà tôi đã cất giấu bấy lâu nay."
"Tuyệt vời!"
"Aika— cô có bộ đồ tennis không?"
"Tớ mặc đến rồi đây!"
Đúng là tiểu thư có khác, đồ tennis cứ như vật dụng hàng ngày.
Đôi chân thon dài ló ra từ chiếc váy trắng trông rất khỏe khoắn, chắc mềm mại và đàn hồi như tàu hủ hạnh nhân vậy. Nhưng mà cũng có gì to tát đâu.
"Vợt thì tớ cũng mang đến rồi... nhưng sao lại phải mặc đồ tennis? Đừng nói là định bắt tớ tập thể dục đấy nhé?"
"Ừm, không tập."
"Phải, phải rồi chứ. Vậy thì—"
"Tiếp theo, tôi sẽ dạy cô 'Phương pháp giảm cân bằng Carbonhydrate'."
"Phương pháp giảm cân bằng Carbonhydrate?"
"Đây là một phương pháp giảm cân rất nổi tiếng trong dân thường. Cách làm có tính khoa học cao, và hiệu quả cũng được đánh giá rất tốt."
"Nghe có vẻ ghê gớm thật! Vậy thì mau bắt đầu đi!"
"Vậy thì cô cầm cái này trước đã."
Tôi đưa cho Aika một bát cơm đầy ụ.
"Cô đưa bát cơm ra trước người, rồi cứ thế hét to 'Cho tôi ăn cơm!!'"
"...Rồi sao nữa?"
"Chỉ thế thôi."
"Hả!? Chỉ làm thế thôi mà gầy được ư!?"
"Ừ."
"Nguyên lý là gì!?"
"Cô muốn biết cái nguyên lý hơi phức tạp này sao? Không phải chứ?"
"Không phải!"
"Vậy thì đừng nghĩ nhiều quá, cứ thực hành là được rồi."
"Đúng thế nhỉ!"
Aika nhìn chằm chằm vào bát cơm đầy ắp trong tay,
"Làm thế này mà giảm cân được thì đúng là siêu thật... Gọi là phương pháp giảm cân gì ấy nhỉ?"
"Phương pháp giảm cân bằng Carbonhydrate. — Vậy thì, bắt đầu!"
Aika mặc đồ tennis, đưa bát cơm ra.
"Cho tôi ăn cơm!"
"To hơn nữa!"
"Cho tôi ăn cơm!!"
"Nhiệt huyết hơn nữa..."
"Cho tôi ăn cơm!!"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!!"
"Cho tôi ăn cơm!!"
Tôi nhặt cây vợt lên, bảo Aika cầm bằng tay kia.
"Bây giờ cô vừa vung vợt, vừa hét 'Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!!'"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!! (Vút)"
"Rồi đưa bát cơm ra!"
"Cho tôi ăn cơm!! (Xoạt)"
"Luân phiên làm!"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!! (Vút)"
"Tiếp tục!"
"Cho tôi ăn cơm!! (Xoạt)"
"Lại nữa lại nữa!"
"Hù... Cho tớ nghỉ một chút được không?"
"Không được bỏ cuộc!!"
"Cho, cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!! (Vút)"
"Cố lên cố lên!"
"Cho tôi ăn cơm!! (Xoạt)"
"Cô có thể làm được! Cố lên làm tiếp đi!"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!! (Vút)"
"Trai sò!"
"Trai sò?"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!!"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!! (Vút)"
"Cho tôi ăn cơm!!"
Cả hai cùng hét lên.
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!!"
"Cho tôi ăn cơm!!"
"Cho tôi nhiệt huyết hơn nữa!!!!"
"Cho tôi ăn cơm!!!!"
"Từ hôm nay cô chính là núi Phú Sĩ rồi!!"
Ngay sau đó, ba nhân viên với bộ mặt nghiêm nghị bước vào phòng.
Nghe nói họ đến vì nhận được thông báo từ các học sinh cùng ký túc xá.
(Chú thích: Đây là một câu chuyện hài hước, lấy cảm hứng từ phong cách động viên sôi nổi của cựu vận động viên tennis quốc gia Nhật Bản, Matsuoka Shuzo.)