Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tái hiện vai phụ hạng EX của ngôi trường danh giá

(Đang ra)

Tái hiện vai phụ hạng EX của ngôi trường danh giá

기월월 (Ki-wol-wol)

Một nhân vật phụ vượt ngoài tiêu chuẩn, không thể đo lường được ở cấp EX.

22 358

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

14 123

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

179 3048

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

50 599

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

504 27308

Con quỷ trong cô bạn gái sa ngã của tôi sẽ chẳng bao giờ dừng lại

(Đang ra)

Con quỷ trong cô bạn gái sa ngã của tôi sẽ chẳng bao giờ dừng lại

無尾猫

Lúc này đây tôi chỉ có thể nhìn về tương lai vô định cùng với cô bạn gái của mình trong một dàn harem toàn quỷ.

41 755

Tổng hợp ngoại truyện - Về sự tự giác làm hôn thê sau khi bị lộ việc cải trang thành nam giới

Dưới sân bên cạnh dinh thự là nơi mà Rishe và Arnold thường xuyên cùng nhau trải qua buổi chiều. Vì nếu không để ý, Arnold ẽ cứ chìm đắm trong công việc, nên người hầu Oliver đã nhờ Rishe "liệu Rishe-sama có thể đưa ngài ấy ra ngoài một lần mỗi ngày được không?". 

Nhưng hôm nay, thay vì uống trà, Rishe được lệnh ngồi trên băng ghế gỗ. Bởi vì chuyện Rishe cải trang thành nam để tham gia huấn luyện học viên hiệp sĩ cuối cùng đã bị anh phát hiện. 

"Arnold điện hạ, ngài nghĩ sao?" 

Có chút căng thẳng trong lòng vì Arnold đang ngồi ngay bên cạnh cô. Cánh tay trắng như tuyết của Rishe, cẩn thận bôi kem chống nắng, đang bị bàn tay đeo găng tay đen của Arnold nắm lấy để kiểm tra. 

"Xem ra không bị căng cơ hay quá sức." 

"Vâng. Tất cả đều nhờ vào sự chỉ dẫn chính xác của Lorvain-sama, chỉ có đau cơ nhẹ thôi!" 

"Sau này đừng cố gắng quá nữa. Tuyệt đối đừng để người khác phát hiện ra giới tính của em."

(Arnold điện hạ không nói "thân phận thật sự" mà lại nói "giới tính". Nếu phát hiện ra có người khác giới trà trộn vào, mọi người nhất định sẽ rất sốc. Chuyện này cần phải cẩn thận!) 

"Nói vậy." 

Thả tay Rishe ra, Arnold bất ngờ nói tiếp. 

"Em có ý thức được rằng mình là hôn thê của ta không?" 

"Ơ?" 

Câu hỏi cực kỳ đương nhiên này khiến cô không khỏi chớp mắt. 

Có lẽ đây là do Arnold biết về sự việc xảy ra khi cô cải trang thành nam và thâm nhập vào huấn luyện. Vì bị phạt mà Rishe bị véo má, Arnold đã nói rằng anh đã có hôn thê. Và hôn thê này, tất nhiên chính là Rishe.

"Tất nhiên là có!" 

"Ồ?" 

"Hôn thê của Arnold điện hạ. Đây là danh hiệu quan trọng nhất của em hiện giờ..." 

So với thân phận con gái công tước nhà Weitzner, điều cần ưu tiên hơn là cách hành xử của hôn thê Hoàng tử Garkhain. 

Rõ ràng chỉ nói ra sự thật đương nhiên, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy ngượng ngùng. 

(Nhưng.) 

Rishe lúc này mới nhận ra, sự dao động này cũng không có gì là lạ. 

(Vì từ khi hiểu chuyện, mình đã có hôn phu, cảm giác đó giống như một công việc vậy. Đối với trạng thái "đính hôn", cho đến bây giờ mình chưa có suy nghĩ gì nhiều...) 

Ngồi trên băng ghế cạnh Arnold, tâm trạng của cô càng ngày càng không yên. 

Rõ ràng, hôn thê chính là người vợ tương lai. 

Thành thật mà nói, đó là một sự thật quá đỗi hiển nhiên. 

Cô rất rõ điều này. Tuy nhiên, sau khi được Arnold xác nhận "có ý thức không", không hiểu sao cảm giác chân thực lại càng thêm rõ ràng hơn. 

"A... Arnold điện hạ, có... không? Điều đó..." 

Mặc dù hơi lắp bắp, nhưng cô vẫn lấy hết can đảm để hỏi. 

"Với tư cách là hôn phu của em... ngài có ý thức điều đó không?" 

Không cần nói cũng biết, chắc chắn má của Rishe đang đỏ bừng. 

Không cần chạm vào cũng biết là rất nóng. Arnold nhìn Rishe, với vẻ mặt không thay đổi mà nói: 

"Ta có." 

"Ưm…" 

Nghe anh nói điều đó một cách thản nhiên, mặt Rishe càng đỏ hơn. 

"Đó là điều đương nhiên. Chính ta là người đã chủ động cầu hôn và hy vọng sẽ cưới em làm vợ." 

(Thật là xảo quyệt...! Rõ ràng ngài ấy đã từng nói rằng "Ta đưa em về chỉ để lợi dụng em thôi"...!!) 

Tại nhà thờ khi bị Theodore gọi đến, Arnold thực sự đã nói như vậy. Tuy nhiên, nếu nhắc đến điều đó, cô lại nhớ đến nụ hôn của anh lúc đó. 

"Nói thật, ban đầu không cần phải có thời gian đính hôn. Chỉ vì em chưa đủ 16 tuổi để kết hôn, nếu không thì ta đã cưới em rồi." 

"Ưm..." 

Khi bị nói một cách thẳng thắn như vậy, Rishe ngày càng cảm thấy khó mà ngồi yên được. 

Thực sự, khi đính hôn với Arnold, sau khi biết Rishe mới mười lăm tuổi, Arnold đã quyết định tổ chức hôn lễ chỉ hai tuần sau sinh nhật lần thứ mười sáu của cô. Ngay cả Oliver cũng nói: "Quá gấp gáp rồi, dù nhanh cũng phải đợi ít nhất một năm nữa", nhưng Arnold hoàn toàn không đồng ý. 

(Lời cầu hôn của Arnold điện hạ, như ngài ấy nói, chắc chắn có lý do nào đó. Việc tổ chức lễ cưới gấp rút như vậy chắc chắn là vì lý do đó, mặc dù mình hiểu rất rõ...!) 

Rishe nhận thấy rằng, vài ngày trước, Arnold đã gọi cô là "vợ" trước mặt Michelle. 

Anh nói điều đó một cách quá nhẹ nhàng, khiến cô suýt nữa không nghe thấy. Nhưng chính vì sự tự nhiên trong cách gọi đó mà Rishe càng cảm thấy bất an. 

"Còn về phần ngài thì sao?" 

Arnold từ từ cụp mắt xuống và nói với giọng điệu mềm mại hơn thường lệ: 

"Ta sẽ không hứa hẹn nhiều như vậy với một người không phải là hôn thê của mình." 

"~~~~……" 

Giọng nói của anh dịu dàng đến mức khiến Rishe không khỏi ngạc nhiên và thở hổn hển. 

Cô thậm chí muốn dùng tay che mặt, nhưng không chạy trốn. Cô chỉ hơi quay mặt đi và rụt rè nói: 

"Em... em cũng có ý thức... về điều đó. Em hiểu rất rõ..." 

"Ồ." 

"Bởi vì, em có lẽ là người duy nhất dám làm nũng với Arnolđ điện hạ hơn bất kỳ ai khác." 

Ví dụ, không được chạm vào Rishe dù chỉ một ngón tay. Nếu bắt buộc phải tiếp xúc, thì phải như bây giờ, qua lớp găng tay chứ không phải tiếp xúc trực tiếp. Còn nhiều điều khác nữa, chẳng hạn như hy vọng được đấu tay đôi với Arnold, và nếu thua thì phải nghe theo mọi yêu cầu của cô. 

Tất cả những mong muốn đó đều được anh thực hiện. Cô hiểu rõ điều đó đặc biệt đến mức nào, thậm chí trái tim cô đau nhói vì nó. 

"Cảm ơn ngài, Arnold điện hạ." 

Dù đang lo lắng và không dám nhìn thẳng vào mặt anh, nhưng cô vẫn cố gắng nói lời cảm ơn. Không ngờ, Arnold lại càng chiều chuộng Rishe hơn. 

"...Em thậm chí có thể tùy tiện thêm một chút nữa." 

"Không, không thể như vậy được!" 

Hôn phu của Rishe rất cưng chiều cô. Điều này có lẽ sẽ không thay đổi ngay cả khi anh ấy trở thành chồng của cô trong tương lai. 

Khi nhận thức được mình đang được tôn trọng như vậy, Rishe một lần nữa nhận ra vai trò của mình là "người vợ tương lai" và lại chuẩn bị tinh thần cho điều đó.