Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

41 75

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

12 31

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

5 27

Sống chung một mái nhà với Saeki-san.Tôi muốn ăn kem sherbet!

(Hoàn thành)

Sống chung một mái nhà với Saeki-san.Tôi muốn ăn kem sherbet!

Kuyou

Một chuyện tình lãng mạn nơi trường học và cuộc sống chung đầy tiếng cười, giữa Yuzuki – chàng trai luôn điềm tĩnh, và Saeki – cô gái siêu xinh đẹp nhưng hơi táo bạo, nay đã đi đến hồi kết.( mình lấy

16 40

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

11 67

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

5 40

Tổng hợp ngoại truyện - Arnold chỉ dịu dàng với mỗi Rishe

Tối hôm đó, Rishe gập cuốn sách vừa đọc xong lại, thở dài trong khi thưởng thức dư vị của nó. 

(Còn rất nhiều cuốn sách trên thế giới mà mình chưa biết đến. Thật là một câu chuyện rất thú vị…)

Tận sâu trong lồng ngực dường như bị một dòng chảy ấm áp siết chặt. Lúc này, Arnold, người dường như vừa xử lý xong tài liệu trên bàn làm việc, ngồi xuống bên cạnh chiếc ghế dài nơi Rishe đang ngồi.

"…Em đọc hăng say thật."

"Chẳng lẽ, ngài luôn chờ đợi em đọc xong sao?" 

"Không, ta không có ý định đó." 

Dù Arnold nói vậy, nhưng từ thời điểm mà xét, chắc là không sai đâu. 

Lý do Rishe đọc sách ở đây là vì muốn xác nhận các việc liên quan đến lễ cưới. Dự định đợi Arnold, nhưng kết quả lại để anh đợi mình. 

"Xin lỗi, em mải mê quá…" 

"Không sao đâu.… Em đang đọc gì vậy?"

Nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của anh, Rishe thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, cô cho anh xem bìa màu caramel. 

"Hình như là truyện cổ tích của Garkhain, vì chữ to và dễ đọc nên ban đầu được dùng làm tài liệu học viết, nhưng nội dung rất cảm động. Đặc biệt là đoạn cuối, khi thỏ khóc vì bạn thời thơ ấu, trái tim em như bị thắt lại!" 

"…" 

"M-Một vẻ mặt không quan tâm, không biểu cảm gì cả…" 

Nếu là người khác ngoài Rishe, chắc chắn sẽ nghĩ Arnold lúc này thờ ơ là điều đương nhiên. Nhưng từ quan điểm của Rishe, cô không thể ngay lập tức khẳng định như vậy. 

"Hmm..."

"..."

Rishe cau mày và ngẩng đầu lên như muốn nhìn kỹ hơn vào khuôn mặt của Arnold.

"Sao vậy?"

"Không, em chỉ cảm thấy kỳ lạ..."

Đôi mắt xanh biếc phản chiếu khuôn mặt của Rishe. 

"Trước đây khi em khóc, chẳng phải Arnold điện hạ đã an ủi em rất nhẹ nhàng sao?" 

"…"

Đó là khi cô hỏi về quá khứ của Arnold ở Vương quốc Thánh. Đối mặt với Rishe không ngừng rơi nước mắt, Arnold luôn nhẹ nhàng dỗ dành cô. 

Rishe biết rõ. Arnold rất dịu dàng và hiểu rõ nỗi đau của người khác. 

Chính vì vậy, cô không thể bỏ qua khả năng anh cũng sẽ dịu dàng với chú thỏ trong câu chuyện. Mặc dù vậy, Arnold lại thở dài một cách không vui. 

"──Điều đó." 

"A…" 

Arnold đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt một bên tóc của Rishe. 

Anh dịu dàng vén mái tóc màu san hô của Rishe lên tai cô. Khiến Rishe vì nhột mà rụt vai lại, Arnold dùng giọng hơi khàn nói. 

"Bởi vì lúc đó người đang khóc là em mà?" 

"Eh…" 

Chỉ trong một khoảnh khắc, suy nghĩ của cô dừng lại.

"...!!!"

Sau đó, má cô đột nhiên nóng bừng. Vì sợ bị thấy gương mặt đỏ bừng của mình, Rishe lập tức dùng cuốn sách che mặt.

(Chắc là vì mình ít khi khóc…!!) 

Arnold rõ ràng không có ý gì khác, vấn đề là nghe lại cảm thấy đặc biệt như vậy. Đúng lúc Rishe đang bối rối, Arnold đã lấy cuốn sách của cô. 

"A! Đ-Điện hạ…!" 

"Đó là truyện cổ tích ngắn cho trẻ con phải không? Vậy thì, ngồi bên cạnh ta và đọc lại một lần nữa đi." 

"!!" 

Nghe thấy lời đề nghị bất ngờ này, Rishe tròn mắt ngạc nhiên, Arnold liền cười với vẻ tinh nghịch. 

"Nội dung của cuốn sách không quan trọng…Ta chỉ hứng thú với biểu cảm của em khi đọc nó thôi." 

"Gì cơ! Chẳng lẽ em có biểu cảm kỳ lạ sao?!" 

"Ai mà biết được."

Arnold trêu chọc cô và không có ý định trả lời. Từ bỏ ý định tìm câu trả lời, Rishe phồng má một bên và nhận lại cuốn sách. 

Trong một khoảng thời gian dài, văn phòng của Arnold vang lên tiếng Rishe đọc câu chuyện cổ tích cho trẻ con.