Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nourin

(Đang ra)

Nourin

Shiirow Shiratori

Vào một ngày đẹp trời, vị thần tượng đó bỗng chuyển về trường của cậu. Và thế là hành trình đu idol đúng cách của cậu bắt đầu từ đây.

5 5

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

7 23

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

35 240

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

22 139

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

(Đang ra)

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

Koori Hoono; こおりほのお

Xin mọi người hãy tận hưởng tác phẩm này như một bộ manga 4koma!

28 640

Tổng hợp ngoại truyện - Arnold chỉ dịu dàng với mỗi Rishe

Tối hôm đó, Rishe gập cuốn sách vừa đọc xong lại, thở dài trong khi thưởng thức dư vị của nó. 

(Còn rất nhiều cuốn sách trên thế giới mà mình chưa biết đến. Thật là một câu chuyện rất thú vị…)

Tận sâu trong lồng ngực dường như bị một dòng chảy ấm áp siết chặt. Lúc này, Arnold, người dường như vừa xử lý xong tài liệu trên bàn làm việc, ngồi xuống bên cạnh chiếc ghế dài nơi Rishe đang ngồi.

"…Em đọc hăng say thật."

"Chẳng lẽ, ngài luôn chờ đợi em đọc xong sao?" 

"Không, ta không có ý định đó." 

Dù Arnold nói vậy, nhưng từ thời điểm mà xét, chắc là không sai đâu. 

Lý do Rishe đọc sách ở đây là vì muốn xác nhận các việc liên quan đến lễ cưới. Dự định đợi Arnold, nhưng kết quả lại để anh đợi mình. 

"Xin lỗi, em mải mê quá…" 

"Không sao đâu.… Em đang đọc gì vậy?"

Nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của anh, Rishe thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, cô cho anh xem bìa màu caramel. 

"Hình như là truyện cổ tích của Garkhain, vì chữ to và dễ đọc nên ban đầu được dùng làm tài liệu học viết, nhưng nội dung rất cảm động. Đặc biệt là đoạn cuối, khi thỏ khóc vì bạn thời thơ ấu, trái tim em như bị thắt lại!" 

"…" 

"M-Một vẻ mặt không quan tâm, không biểu cảm gì cả…" 

Nếu là người khác ngoài Rishe, chắc chắn sẽ nghĩ Arnold lúc này thờ ơ là điều đương nhiên. Nhưng từ quan điểm của Rishe, cô không thể ngay lập tức khẳng định như vậy. 

"Hmm..."

"..."

Rishe cau mày và ngẩng đầu lên như muốn nhìn kỹ hơn vào khuôn mặt của Arnold.

"Sao vậy?"

"Không, em chỉ cảm thấy kỳ lạ..."

Đôi mắt xanh biếc phản chiếu khuôn mặt của Rishe. 

"Trước đây khi em khóc, chẳng phải Arnold điện hạ đã an ủi em rất nhẹ nhàng sao?" 

"…"

Đó là khi cô hỏi về quá khứ của Arnold ở Vương quốc Thánh. Đối mặt với Rishe không ngừng rơi nước mắt, Arnold luôn nhẹ nhàng dỗ dành cô. 

Rishe biết rõ. Arnold rất dịu dàng và hiểu rõ nỗi đau của người khác. 

Chính vì vậy, cô không thể bỏ qua khả năng anh cũng sẽ dịu dàng với chú thỏ trong câu chuyện. Mặc dù vậy, Arnold lại thở dài một cách không vui. 

"──Điều đó." 

"A…" 

Arnold đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt một bên tóc của Rishe. 

Anh dịu dàng vén mái tóc màu san hô của Rishe lên tai cô. Khiến Rishe vì nhột mà rụt vai lại, Arnold dùng giọng hơi khàn nói. 

"Bởi vì lúc đó người đang khóc là em mà?" 

"Eh…" 

Chỉ trong một khoảnh khắc, suy nghĩ của cô dừng lại.

"...!!!"

Sau đó, má cô đột nhiên nóng bừng. Vì sợ bị thấy gương mặt đỏ bừng của mình, Rishe lập tức dùng cuốn sách che mặt.

(Chắc là vì mình ít khi khóc…!!) 

Arnold rõ ràng không có ý gì khác, vấn đề là nghe lại cảm thấy đặc biệt như vậy. Đúng lúc Rishe đang bối rối, Arnold đã lấy cuốn sách của cô. 

"A! Đ-Điện hạ…!" 

"Đó là truyện cổ tích ngắn cho trẻ con phải không? Vậy thì, ngồi bên cạnh ta và đọc lại một lần nữa đi." 

"!!" 

Nghe thấy lời đề nghị bất ngờ này, Rishe tròn mắt ngạc nhiên, Arnold liền cười với vẻ tinh nghịch. 

"Nội dung của cuốn sách không quan trọng…Ta chỉ hứng thú với biểu cảm của em khi đọc nó thôi." 

"Gì cơ! Chẳng lẽ em có biểu cảm kỳ lạ sao?!" 

"Ai mà biết được."

Arnold trêu chọc cô và không có ý định trả lời. Từ bỏ ý định tìm câu trả lời, Rishe phồng má một bên và nhận lại cuốn sách. 

Trong một khoảng thời gian dài, văn phòng của Arnold vang lên tiếng Rishe đọc câu chuyện cổ tích cho trẻ con.