Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

(Đang ra)

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

Morishita Ringo

Mặc dù đã nói là vậy, không may là hình mẫu quý cô được cô gái đáng thất vọng đây dệt nên rồi cũng sẽ sớm bị bóc trần mà thôi, một câu chuyện mang đầy tính hài hước nhưng cũng pha cùng một chút kịch t

38 3696

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

169 2943

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

6 55

The Novice Alchemist's Store

(Đang ra)

The Novice Alchemist's Store

Itsuki Mizuho

Song, nếu tôi không mở cửa hàng ở đây thì không thể kiếm sống được...

96 9891

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

47 536

Tổng hợp ngoại truyện - Rishe rất có ích cho suy nghĩ của Arnold

Theo như Rishe biết, Arnold chưa bao giờ yêu cầu ai điều gì. Ngoại trừ những mệnh lệnh và chỉ thị cần thiết với tư cách là Hoàng tử, tất cả những việc khác đều tự mình xử lý mà không giao cho người khác. 

"Rishe." 

Chính vì biết điều này nên khi Arnold hỏi như vậy, cô mới tròn mắt ngạc nhiên. 

"Ta có thể chạm vào chiếc nhẫn của em được không?" 

"Nhẫn sao?"

Ngồi trên chiếc ghế dài trong văn phòng của Arnold, Rishe ngẩng đầu lên từ lá thư ủy thác gửi cho thương hội Aria. Cô mỉm cười với Arnold đang đi từ bàn làm việc lại, mơ hồ nhận ra nguyên nhân của sự việc. 

"Tất nhiên là được, thưa điện hạ. Chẳng lẽ là liên quan đến việc nghiên cứu chung với Vương quốc Coyolles sao?" 

"Đúng vậy. Để có thể sản xuất hàng loạt những thứ nhỏ với độ chính xác như thế nào, trước tiên phải làm rõ điều đó rồi mới thiết kế dựa trên cơ sở này." 

Trên bàn làm việc của Arnold chất đầy tài liệu, đến mức Rishe nhìn thấy cũng phải kinh ngạc. Tuy nhiên, khối lượng công việc hiện tại chỉ còn một nửa so với buổi sáng, chắc chắn trong ngày hôm nay anh sẽ hoàn thành hết. 

(Chỉ riêng việc xử lý công vụ thông thường đã rất bận rộn rồi... Hơn nữa còn phải chuẩn bị cho lễ cưới, cùng với các dự án từ các quốc gia mà mình mang đến.) 

Khối lượng công việc của Arnold rất lớn. Dù vậy, anh không chỉ làm nhanh mà mọi quyết định đều rất chính xác. Chỉ cần ở bên cạnh anh, có thể thấy rõ sự vận hành suy nghĩ của Arnold như thế nào. 

"Nếu có điều gì cần giúp đỡ, xin hãy nói với em. Chờ một chút, em sẽ tháo nhẫn ngay..." 

Rishe ngừng nói vì Arnold tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cô. 

"Ể?" 

"…" 

Tay Arnold chạm vào tay trái của Rishe. 

Ngay sau đó, Arnold nhấc tay của Rishe lên, ôm lấy từ phía dưới. 

"~~~~… Hả!?" 

Ngón tay bất ngờ bị nắm chặt, khiến Rishe suýt nữa kêu lên. 

(Arnold điện hạ...) 

Cô cuối cùng kiềm chế không gọi tên anh. Đó là vì ánh mắt của Arnold hơi cụp xuống và chân thành nhìn vào chiếc nhẫn. 

Nhìn chằm chằm vào bàn tay trái của Rishe, nơi đeo chiếc nhẫn Arnold đã tặng cô. 

(Thật ra chỉ cần tháo nhẫn ra thì không cần phải đan ngón tay như thế này...!! Nhưng nếu làm ồn ở đây, sẽ làm rối loạn suy nghĩ của điện hạ!) 

Đây là điều duy nhất cần phải tránh. Vì vậy Rishe ngậm chặt miệng và cố gắng hết sức để không nhìn vào Arnold. 

Dù vậy, Rishe vẫn không thể giữ bình tĩnh, vì Arnold lúc này thay đổi cách nắm tay, nhẹ nhàng chạm vào Rishe. 

"A..." 

"..." 

Chính xác hơn, anh đang nhẹ nhàng chạm vào chiếc nhẫn. 

Giống như đang chạm vào tay của Rishe, nhưng cũng giống như không phải vậy. Tuy nhiên, qua sự chuyển động của không khí và nhiệt độ truyền đến, có thể cảm nhận rõ ràng tay của Arnold đang rất gần. 

(Ngài ấy chỉ dùng ngón tay để kiểm tra độ tinh xảo của chiếc nhẫn thôi... Mình cũng hiểu, rõ ràng là mình hiểu mà!) 

Arnold chạm vào chiếc nhẫn như thế này, không phải là lần đầu tiên. 

Dù vậy, đối với một người đang yêu đơn phương, mỗi lần đều cảm thấy căng thẳng là điều đương nhiên.

"Điện... điện hạ?" 

"...Sao vậy?" 

"Em có giúp được gì cho ngài trong việc đưa ra quyết định không...?" 

Rishe lo lắng muốn tìm ra cách gì đó để nhanh chóng làm dịu tình hình. 

"À..." 

Nhưng Arnold lại thản nhiên nói một câu đầy bất ngờ. 

"Kết luận đã có rồi." 

Vậy tại sao ngài vẫn nắm tay em!?" 

Trong cuộc đối thoại như thế này, tay của Arnold vẫn không buông ra. Rishe cũng không rút tay lại, tim đập thình thịch. 

"Ngài đang nghĩ gì sao?" 

Rishe ngạc nhiên hỏi, nhưng Arnold chỉ nhìn Rishe và nói một cách bình tĩnh. 

"Ngược lại." 

"Ngược lại?" 

"Bởi vì từ sáng đến giờ ta liên tục suy nghĩ, hiệu suất gần như đã giảm." 

Nếu là người bình thường, chắc đã đau đầu rồi. Arnold nhìn Rishe, người đang mở to mắt, nheo mắt trêu chọc. 

"Muốn dừng suy nghĩ mạnh mẽ, không có cách nào tốt hơn là có em." 

"......" 

Đó rốt cuộc là ý gì? 

Rishe cứng đờ vài giây, sau đó hỏi với gương mặt đỏ bừng. Nhưng tất nhiên, cô không nhận được câu trả lời đơn giản và dễ hiểu.