Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sau khi được tôi an ủi, em gái đã không thể sống thiếu tôi được nữa

(Đang ra)

Sau khi được tôi an ủi, em gái đã không thể sống thiếu tôi được nữa

本町かまくら

Chẳng mấy chốc, tôi nhận ra bản thân mỗi ngày đang phải đối mặt với những lời tỏ tình và hành động có phần quá khích từ cô em gái này.

18 310

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

51 1031

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

35 560

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 15

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2735

Tổng hợp ngoại truyện - Giáng sinh ở thế giới song song

※Hai người là sinh viên ở Nhật Bản hiện đại, sống cùng nhau trong một thế giới song song. 

_______________________ 

Rishe muốn cho Arnold thấy được niềm vui và vẻ đẹp của thế giới này. Vì vậy, mỗi khi có lễ hội hoặc sự kiện, cô luôn nỗ lực hết mình. 

Chiều hôm đó, khi Rishe mặc bộ trang phục đã chuẩn bị sẵn và xuất hiện trong phòng khách, Arnold ngồi trên ghế sofa hơi cau mày nói. 

"... Em đang mặc gì vậy?" 

"Là trang phục của Lady Santa đó, Arnold-senpai!" 

Chiếc váy bằng nhung đỏ với nơ trắng dễ thương, thiết kế hở vai và ngực. 

"Dù cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng đây dường như là thiết kế phổ biến nhất trong cửa hàng. Việc liên tục nghiên cứu xu hướng mới nhất cũng giúp ích cho việc lựa chọn hướng phát triển trong tương lai!" 

"..." 

Nhìn Arnold im lặng, Rishe cảm thấy hơi bất an. 

"...Senpai. Lẽ nào anh không biết giáng sinh là ngày gì sao?" 

"Là ngày mà em từ sớm đã bắt đầu chăm chỉ duyệt qua các danh mục sản phẩm và đặt trước tất cả nguyên liệu nấu ăn, đồng thời cũng là ngày em không từ chối dù anh tặng quà đắt tiền." 

"Nhận thức của anh quá lệch lạc rồi...!!" 

"Anh biết em rất coi trọng các lễ hội và sẽ cố gắng hết sức vì anh. Tuy nhiên..." 

Arnold thở dài và vỗ vào ghế sofa bên cạnh.

Biết anh gọi mình, Rishe ngồi xuống bên cạnh và bị cuốn vào một tấm chăn mềm mại. 

"!” 

Bị Arnold ôm chặt từ phía trên, Rishe cũng cảm thấy hơi lạnh. 

"Đối với anh, điều quan trọng nhất là em không bị lạnh." 

"Arnold-senpai..." 

Giọng nói dịu dàng bên tai khiến cô cảm thấy nhột nhột. 

Rishe nắm chặt một góc tấm chăn, kéo lên che mặt. 

(... Bây giờ, ngược lại mình đang rất nóng...) 

Không thể nói ra điều này, Rishe chỉ biết ngoan ngoãn chịu đựng cảm giác nóng bức và cô không biết phải làm sao.