Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

115 7361

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

436 18675

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

109 1845

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

29 340

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

46 778

Tổng hợp ngoại truyện - Hoa hồng trong lọ mang đến giấc ngủ yên bình

Tối hôm đó, vì Arnold vẫn còn ở lại trong văn phòng, nên Rishe cũng quyết định làm việc trong cùng một phòng. Rishe, với giỏ mây đầy hoa đủ màu sắc, hỏi Arnold, người đang ngồi trên ghế dài: 

"Arnold điện hạ, ngài nghĩ màu hoa nào có thể khiến ngài cảm thấy yên bình?" 

"…………?" 

Anh đang đọc tài liệu, liếc nhìn Rishe một cách nghi ngờ, cô vội vàng bổ sung lý do. 

"Thật ra em đang chế tạo một loại thuốc mới!" 

"Đó có phải là lọ thuốc trong giỏ không?"

"Vâng, đổ dung dịch có tác dụng an thần vào trong lọ, mở nắp trước khi đi ngủ."

Trong giỏ hoa trên bàn thấp, đã có một chai chứa dung dịch thuốc. Rishe mở nắp, một làn hương nhẹ nhàng của hoa oải hương lan tỏa ra. 

"Để trông dễ thương hơn, em định ngâm hoa khô vào dung dịch thuốc. Nhưng hội trưởng Tully đã chuẩn bị cho em rất nhiều loại hoa, vì vậy em mãi không thể quyết định được." 

"……"

Arnold liếc nhìn giỏ hoa bằng ánh mắt thờ ơ. 

"Việc này, tốt hơn nên hỏi các hầu gái." 

"Ư… Em cũng biết là Arnold điện hạ không hứng thú với những việc này." 

Rishe cúi đầu, vụng về cầm cái nhíp và nói. 

"…… Vì Arnold điện hạ là người mà em mong muốn có thể ngủ ngon nhất…" 

"……" 

Arnold không nói gì thêm, dường như anh đang nhìn chằm chằm vào Rishe. 

"Điện hạ chọn bất kỳ loại nào cũng được! Trực giác như vậy cũng rất quan trọng, có thể đó là điều mà ngài vô thức mong muốn!" 

"..." 

"Q… quả thật là khó nhỉ." 

Rishe ngẩng đầu lên xác nhận, Arnold nhẹ nhàng thở dài. 

Sau đó, anh vươn tay về phía giỏ, lấy một bông hồng đã được tỉa gai và đặt lên đầu gối của Rishe. 

Bông hồng đó là một bông hoa nhỏ màu hồng. 

"──Chọn bất kỳ cái nào cũng được phải không?"

"……!" 

Thấy Arnold sẵn sàng lựa chọn, Rishe vui mừng, đôi mắt sáng rực. 

"Cảm ơn ngài, Arnold điện hạ! Màu nhạt có thể giảm bớt kích thích thị giác, trong khi màu ấm có thể làm dịu lòng người. Rất thích hợp để làm công cụ giúp ngủ ngon, quả là lựa chọn của ngài thật tuyệt vời!" 

"Vậy sao."

Arnold lại tiếp tục đọc tài liệu, dường như thực sự không quan tâm. Nhưng Rishe vẫn rất phấn khởi, bắt tay vào làm ngay lập tức. 

Một khi bắt đầu làm, cô lại muốn hoàn thiện công việc một cách tốt nhất, nên thử đi thử lại nhiều lần. Để không làm cho cánh hoa ngâm nổi lên, cô phải chỉnh đi chỉnh lại vị trí hết lần này đến lần khác. 

Cuối cùng, công việc cũng hoàn thành. Trong sự hân hoan, cô chỉ nhớ mình nhắm mắt lại và ôm chặt chiếc gối. 

(Ưm…) 

Rishe nằm trên ghế dài, chìm trong cảm giác buồn ngủ thoải mái. 

Cô dần tỉnh dậy từ giấc ngủ nhẹ. Cảm giác như có ai đó đang vuốt ve, cảm giác thật hạnh phúc.

Bàn tay to lớn ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Rishe. Như nhịp đập của tim, bàn tay ấy chạm vào cô một cách nhẹ nhàng và đều đặn. 

Rishe bất giác nắm lấy bàn tay đó và áp lên má mình. Bàn tay thô ráp, có vết chai sần, lạnh lẽo. 

Khi chạm vào nhau, từ sâu thẳm trong lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm, Rishe buồn ngủ và gọi tên anh. 

"...Arnold điện hạ…" 

"…!"" 

Bàn tay ấy dừng lại, một ánh nhìn hướng về phía cô. Cảm nhận được ánh mắt đó, Rishe ngay lập tức tỉnh giấc. 

 "Ư…!?" 

Nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, cô vội vàng ngồi dậy. 

"Xin lỗi, Arnold điện hạ…" 

Ngay lúc này, Rishe, người vừa nằm trên đùi của Arnold, để rơi mấy bông hoa trên đầu mình. 

"……" 

"…………" 

"…………Tỉnh rồi sao."

Arnold, tay cầm tài liệu, nói một cách thản nhiên. 

Rishe vừa tự trách mình vì đã không tôn trọng Arnold khi dùng anh làm gối, vừa rụt rè hỏi: 

"Thật sự rất xin lỗi, vì em đã ngủ trên đùi của ngài và gây phiền phức cho ngài rất nhiều... Nhưng thưa điện hạ, em chỉ muốn xác nhận một điều." 

"Điều gì?" 

"Chẳng lẽ..." 

Những bông hoa rơi trên sàn là những bông không được dùng khi làm thuốc. Vì tóc của Rishe vẫn còn vương một cánh hoa, khiến cô tin tưởng vào điều mình nghĩ. 

"...Ngài đã đặt hoa lên đầu khi em đang ngủ, để trêu chọc em sao?" 

"──Ta không trêu chọc em." 

"Ngài chắc chắn đã trêu chọc em chứ gì!?"

Bàn tay vốn dịu dàng vuốt ve cô dường như cũng đã làm một chút trò nghịch ngợm. 

Rishe, người đã kiểm chứng hiệu quả của thuốc, mặt đỏ bừng vì xấu hổ nhưng vẫn để Arnold gỡ những cánh hoa khỏi tóc mình.