Bản dịch mạng chuyển ngữ từ Light Novel Kingdom
Nguồn ảnh: k (LK & TSDM id: 241823)
Dịch: kid
Vào khoảng sáu giờ sáng sớm, trong một quán bar nhỏ hẹp rộng khoảng hai mươi mấy mét vuông, nằm ở dưới tầng hầm của một tòa nhà thương mại xen kẽ dân cư, tọa lạc ở rìa khu phố sầm uất Roppongi. Machisu, người đứng trong quán, lộ vẻ khó xử.
“...Có nên vứt nó đi không?”
Trước tầm mắt anh ta, một chiếc nội y nữ đang nằm trên ghế. Cụ thể hơn, là một chiếc áo ngực. Nó được đặt trên chiếc ghế ở góc cuối cùng của quầy bar.
Vì là chủ một quán ăn uống, Machisu có thể hiểu được việc khách hàng bỏ quên đồ. Chỉ có điều, đây là lần đầu tiên anh ta tìm thấy một chiếc áo ngực.
Ngày hôm qua, anh ta đã kinh doanh đến khuya, sau khi dọn dẹp sơ qua thì về nhà, mãi đến khi mở cửa quán hôm nay mới phát hiện ra.
“…………”
Nhắc mới nhớ, tối qua có một cặp tình nhân đang ve vãn nhau ở gần chỗ ngồi này thì phải, hình ảnh kinh doanh đêm qua chợt hiện lên trong đầu anh ta. Nhưng không ngờ đến cả áo ngực cũng cởi ra.
Đúng lúc đó, tiếng chuông treo ở cửa quán "keng keng klang" vang lên.
Tiếng chuông báo hiệu có khách đến.
Người xuất hiện là một người quen.
“Anh đang làm gì vậy?”
Là Nishino.
Cậu ta nhìn chiếc áo ngực trên ghế và Machisu đối diện, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên. Sau đó, có chút ngần ngại hỏi tiếp.
“Chẳng lẽ anh có sở thích đó sao?”
“Không, khoan đã, đừng hiểu lầm. Đây là đồ khách bỏ quên.”
“Đồ bỏ quên? Quán này biến thành quán thoát y từ lúc nào vậy?”
“Hôm qua có một nhóm khách rất ồn ào. Chắc là họ nhân cơ hội này mà tận hưởng một chút ở góc khuất.”
“...Thôi được rồi, cứ coi là vậy đi.”
“Cậu không tin à?”
Mặc dù Nishino nghĩ rằng việc Machisu dẫn phụ nữ vào quán thì nghe có vẻ thực tế hơn.
Tiếp đó, thật trùng hợp, khách bắt đầu lũ lượt kéo đến.
Lại có tiếng "keng keng klang" vang lên, cánh cửa ra vào mở ra.
“Vừa nãy, tôi thấy 【Normal】 bước vào quán này...”
Thật bất ngờ, là Rose.
Cô nàng bước vào với vẻ quen thuộc, vừa đi được vài bước thì đã nhận ra tình hình trong quán. Chiếc áo ngực đặt trên ghế, cùng với hai gã nhìn chằm chằm vào nó với vẻ mặt kỳ quái.
“...Chẳng lẽ trong hai người có ai có loại sở thích biến thái đó sao?”
Sau khi xác nhận đó là áo ngực, ánh mắt của Rose đảo qua lại giữa Machisu và Nishino. Vẻ mặt nghiêm nghị của Rose khiến hai người bị nhìn không khỏi sốt ruột.
“Không, không, không liên quan đến tôi. Đây là sở thích của ông chủ.”
“Đâu phải, là đồ khách bỏ quên mà.”
“Đồ bỏ quên? Quán này biến thành quán thoát y từ lúc nào vậy?”
Giọng điệu của Rose y hệt ai đó.
Sau đó, ngay lập tức, cánh cửa quán lại mở ra.
Cánh cửa vừa mới đóng lại, giờ lại bị mở ra một cách dồn dập.
“Tôi đến chơi đây~”
Là Francisca.
Trong quán vang lên một giọng nói đầy sức sống.
Cô nàng cười toe toét bước về phía những người khác. Cô ta lắc lư bộ ngực, vặn vẹo vòng ba, xuất hiện một cách đầy quyến rũ.
Xét từ một loạt các thời điểm, Rose và Francisca chắc chắn đã theo sau Nishino.
Thế nhưng, nụ cười của cô nàng, khi nhìn thấy chiếc áo ngực trên ghế, đã lập tức biến đổi hoàn toàn.
Trong chốc lát, cô ta lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức lại trưng ra một biểu cảm tục tĩu.
“Rose bé bỏng, em không lẽ đã làm rồi sao?”
“…………”
Trước lời lẽ thô tục như vậy, Rose khó mà đáp lời.
Chỉ đơn thuần lộ vẻ khó chịu.
Mặt khác, Francisca đắc ý tiếp tục lớn tiếng nói.
“À à, nhưng nếu em mặc thì kích cỡ to quá nhỉ? Thay vì mặc lên ngực, chị thấy em mặc lên mông có lẽ hợp hơn đấy? He he he.”
“Mấy cục mỡ thừa vô dụng của chị, hay là để tôi xé toạc ra ngay tại đây luôn nhé?”
Nhìn hai người cãi nhau, Machisu thở dài.
Ông chủ quán bar quyết định, từ nay về sau, nhất định phải dọn dẹp thật sạch sẽ sau khi đóng cửa quán.