Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

344 2171

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Tạm ngưng)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

74 358

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

27 197

Cuốn tiểu thuyết này chỉ dài năm dòng.

(Hoàn thành)

Cuốn tiểu thuyết này chỉ dài năm dòng.

Kagiro

"Xin vui lòng đọc từ [Phần 1] theo thứ tự. Nếu không, bạn sẽ không thể hiểu được nội dung.

30 5

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

159 2021

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

115 2764

Tập 04: Cựu Anh hùng thứ 68 và những Lời thỉnh cầu Duyên cớ - Chương 2.12 Hoa Thanh Tước ~ Tâm Hồn Tinh Nghịch ~

Phần Mười Hai: Setsuna—Ngày thứ 4 trong 12 ngày

Georges đăm chiêu nhìn dải ruy băng được thêu hình những đóa cỏ ba lá đỏ thẫm. Anh đã dễ dàng viết ra cảm xúc của mình trong mấy ngày qua, nhưng hôm nay dường như lại là một cuộc vật lộn.

Ngoại trừ ngày đầu tiên, Elly đã đặc biệt thêu những dải ruy băng này cho Georges và Sophia. Khi Norris nhắc rằng những đóa hồng Cindy sẽ được dùng cho một Lễ Đính Ước, cô ấy nói rằng mình cũng muốn làm một điều gì đó đặc biệt và nhất quyết không nhận lời từ chối. Họ đã thảo luận nhiều ý tưởng khác nhau và quyết định sẽ thêu lên ruy băng những loài hoa dựa trên ý nghĩa của chúng. Norris cười khúc khích khi kể với tôi rằng Georges đã đồng ý sau khi tham khảo ý kiến của anh. Dường như Sophia đã rất hài lòng với những dải ruy băng thêu tay, điều này khiến Norris thở phào nhẹ nhõm.

Tôi nghe thấy một tiếng thở dài khe khẽ nữa và không thể không nhìn sang. Norris cũng vậy.

“Tôi xin lỗi…”

Georges có vẻ áy náy vì đã để chúng tôi phải chờ.

“Tôi biết hôm nay là ngày nghỉ của hai vị…”

Thông thường, cửa hàng sẽ đóng cửa vào hôm qua và hôm nay, nhưng vì Georges phải tặng quà trong mười hai ngày liên tiếp nên Norris đã có một ngoại lệ. Anh chuẩn bị nụ hồng và ruy băng, tôi dùng ma thuật Thời Gian để yểm lên chúng, và chúng tôi gặp Georges tại cửa hàng sau khi anh ấy xong việc. Chúng tôi sẽ rời đi ngay khi anh viết xong lời nhắn của mình lên dải ruy băng. Anh càng mất nhiều thời gian thì chúng tôi sẽ càng ở lại lâu hơn, nhưng vì sau đó cả hai chỉ cần về nhà nên cũng không phải là vấn đề lớn.

Norris cũng cảm thấy như vậy và nói với Georges một cách tử tế.

“Đừng lo cho chúng tôi. Cứ tập trung tìm lời hay ý đẹp là được,” anh nói.

“Tôi cũng đang tận hưởng từng ngày đây, nên cũng đừng bận tâm đến tôi,” tôi nói thêm.

Tôi hy vọng điều đó sẽ giúp anh ấy yên lòng hơn. Georges gật đầu ngoan ngoãn với Norris, nhưng lại nhíu mày trước câu trả lời của tôi.

“Ý cậu là sao khi nói rằng cậu đang tận hưởng?”

“Tôi đang tưởng tượng cảnh những đóa hồng đồng loạt bung nở trong tám ngày nữa.”

Georges nhìn tôi với vẻ nghi hoặc rồi lại thở dài một lần nữa trước khi đưa mắt trở lại dải ruy băng, vẫn không thể tìm ra từ ngữ thích hợp.

“‘Đức hạnh’ khó thật,” anh khẽ lẩm bẩm với vẻ mặt phiền não. Tôi đồng ý rằng nó có vẻ khá thử thách.

Ngồi trước mặt tôi, Norris cũng nhắm mắt, lẩm bẩm “‘Đức hạnh, đức hạnh…’” như muốn nghĩ giúp anh. Tôi cố gắng tưởng tượng mình sẽ viết gì nếu tặng dải ruy băng này cho Tuuli nhưng lại không thể chắt lọc và tìm ra được từ ngữ phù hợp. Vì vậy, tôi đề nghị chúng tôi bắt đầu bằng việc nghĩ ra những từ ngữ liên quan đến ‘đức hạnh’ và nói cho những người khác về ý tưởng của mình.

“Những từ khác hiện lên trong đầu khi nghĩ về ‘đức hạnh’ ư?”

“Phải. Như là chân thật, nhân hậu, một điều gì đó mà ta không muốn đánh mất?”

“Hmm…”

Norris và Georges trầm ngâm suy nghĩ. Một lúc sau, Georges gọi chúng tôi lại để xem qua thông điệp của anh, xem nó có nghe kỳ cục không. Trên gương mặt anh hiện rõ niềm vui vì vừa nghĩ ra điều gì đó, nhưng cũng xen lẫn cả sự lo lắng, không biết chúng tôi sẽ nghĩ gì nếu nó nghe kỳ cục.

Chúng tôi đọc nó và thực lòng hy vọng rằng mọi nỗ lực của Georges sẽ được đền đáp. Sẽ thật tuyệt vời nếu chúng tôi có thể cùng nhau ăn mừng khoảnh khắc ấy. Chỉ còn tám ngày nữa thôi.

Đức hạnh: Anh nguyện bảo vệ sự thiện lành và đức hạnh nơi em. —Georges