Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

55 105

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

19 80

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

201 674

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

420 8137

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

301 7342

Web Novel - Chương 44: Không phải lòng tốt

“Những chuyện kiểu như trong eroge!?”

Tâm trí tôi như muốn vẽ ngay ra hình ảnh đó, nhưng…

Tôi vội lắc đầu nguầy nguậy, cố xua tan cái ý nghĩ ấy, rồi lên tiếng:

“C-Cậu lại đùa kiểu như mọi khi đúng không? Nếu là đùa thì lần này đúng là chân thật đến mức tớ, một thằng chưa từng có bạn gái, suýt nữa không phân biệt nổi thật giả đâu! Từ giờ cậu làm ơn nói rõ ràng hơn một chút đi──”

“Không phải đùa đâu.”

“…Hả?”

“Lần này tớ không đùa, tớ nói thật đấy.”

“!?”

Thật…!?

Câu nói ấy khiến tôi chỉ muốn nghĩ rằng đó là đùa. Nhưng mà…

Hiiragi vốn dĩ có giọng điệu bình thản, đến mức ngay cả khi đùa cũng khó mà nhận ra. Và chính vì đã tiếp xúc với Hiiragi bao lâu nay, tôi mới hiểu rõ.

Lời nói vừa rồi của cậu ấy không phải đùa. Từng nét mặt, từng âm sắc trong giọng nói đều toát lên sự nghiêm túc.

“…Tớ hiểu là cậu nghiêm túc, nhưng tại sao lại nói mấy chuyện như thế?”

“Lý do thì nhiều, nhưng trước hết, như tớ đã nói, Sorakaze cần phải thả lỏng hơn. Cậu nghĩ mà xem, sáng đi học đến chiều, chiều đến tối đi làm thêm, rồi về nhà lại cắm đầu học tiếp. Sống kiểu gần như ngày nào cũng vậy, không sụp sớm thì cũng sụp muộn thôi.”

Đúng là nếu nghĩ theo cách của một người bình thường, biết cân bằng cuộc sống, thì…

Khi được nói ra như vậy, tôi mới thấy mình đang làm những chuyện kinh khủng thật. Nhưng mà…

“Lần trước tớ suýt đổ bệnh chỉ là vì kỳ thi giữa kỳ và lịch làm thêm trùng nhau ngẫu nhiên thôi. Cỡ đó thì tớ quen rồi, tớ ổn mà.”

“Không phải chuyện quen hay không quen. Tớ đang nói là cậu cần dành thời gian để thả lỏng cơ thể và tâm trí hơn kìa.”

“Thả lỏng… Nhưng tớ vẫn không hiểu. Thả lỏng thì liên quan gì đến… mấy chuyện kiểu như trong eroge?”

Dù đã lờ mờ đoán được ý định của Hiiragi khi nói mấy lời này, nhưng…

Bảo rằng cách để thả lỏng là làm mấy chuyện như trong eroge thì đúng là quá khó hiểu. Khi tôi hỏi lại, Hiiragi đáp bằng giọng điềm tĩnh:

“Cậu từng nói rồi đúng không? Rằng cậu bận đến mức chẳng có thời gian để… tự xử một mình.”

“!?”

“Cậu bảo không có thời gian chơi eroge, vậy còn chuyện kia thì gần đây thế nào?”

“…Gần đây tớ cũng chẳng có thời gian để làm mấy chuyện đó── Khoan đã, ý cậu là vì thế!?”

“Ừ. Sorakaze cũng là con trai, nếu cứ để ‘tích tụ’ mãi chắc khó chịu lắm đúng không?”

Mới hôm trước, khi bị kẹt chung trong tủ quần áo với Hiyose…

Cơ thể tôi đã phản ứng một cách xấu hổ khi ngực cậu ấy chạm vào người, khi mặt cậu ấy kề sát, và cả mùi hương dễ chịu toả ra từ cậu ấy. Vậy nên, dù có muốn phủ nhận, tôi cũng không thể bác bỏ hoàn toàn lời Hiiragi. Nhưng mà…

“K-Không, không, không! Tớ cảm kích lòng tốt của Hiiragi lắm, nhưng mấy chuyện đó tớ không cần cậu giúp đâu!”

Tôi vội vàng phủ nhận, còn Hiiragi thì nghiêng đầu, ánh mắt tối lại, đáp:

“Lòng tốt? Tớ đâu có làm chuyện này vì lòng tốt.”

“…Hả?”

Không phải… lòng tốt?

“Nhưng dù thế nào đi nữa, cậu lo lắng cho tớ, và giờ đang quan tâm đến tớ, đúng không?”

“Đúng là vậy, nhưng đó chỉ là kết quả thôi. Tớ không phải kiểu người đối tốt với bất kỳ ai. Nói thẳng ra, nếu là một thằng con trai khác ngoài Sorakaze, tớ sẽ thấy ghê tởm, thậm chí là kinh tởm, và tuyệt đối không bao giờ đề nghị chuyện này.”

“!? Vậy tại sao với tớ cậu lại làm đến mức này?”

Nghĩ kiểu gì đi nữa…

Lý do để cậu ấy làm đến mức này chỉ có thể là lòng tốt. Nhưng theo lời Hiiragi, dường như không chỉ đơn giản như vậy. Khi tôi hỏi lại, không hiểu nổi ý cậu ấy, Hiiragi khẽ đỏ má, nói:

“Từ giờ, tớ sẽ làm để cậu hiểu được câu trả lời, mà không cần phải nói ra bằng lời.”

Nói xong, Hiiragi đưa tay bắt đầu cởi cúc áo đồng phục của mình.

──Từ ngày hôm đó, tôi bắt đầu nhận ra.

Đằng sau sự tử tế mà Hiiragi, và cả ba người kia dành cho tôi…

Không chỉ đơn thuần là tình bạn, tình chị em, hay tình cảm đàn chị đàn em.

Mà còn là một thứ tình yêu sâu đậm, được giấu kín──