Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 78

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 167

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1833

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 47: Cơn Mưa Rào Bất Chợt

“Vậy sao…”

Ngay sau khi cơn mưa rào ập đến như trút nước, tôi vội vã chui vào gầm một tòa nhà gần đó, lẩm bẩm một mình với giọng nhỏ xíu.

Hôm nay, dự báo thời tiết rõ ràng bảo là chẳng có mưa! Thế nên tôi, như một tên ngốc, đã không mang theo dù. 

Nếu tình huống này xảy ra ngay lúc tôi vừa rời khỏi chỗ làm thêm, thì mọi chuyện đơn giản thôi: chạy ngược lại đó, mượn tạm cái dù là xong. Nhưng đời nào dễ thế! 

“Giờ tớ đã đi được nửa đường giữa nhà với chỗ làm rồi, có quay lại thì cũng ướt như chuột lột thôi.”

Thậm chí, nếu mang dù đi chăng nữa, với kiểu mưa này, chắc chắn vẫn bị ướt vài phần. Quay lại chỗ làm thêm ư? Hài hước thật, nhưng không, cảm ơn!

Vậy thì phương án tiếp theo là gì? Đi đến cửa hàng tiện lợi, tậu một cái dù mới? Nghe cũng hợp lý, nhưng mà… cửa hàng đó, tuy không xa bằng nhà tôi, cũng chẳng gần tí nào. Đã thế, để đến được đó, tôi lại phải quay ngược về hướng chỗ làm, và trên đường đi, kiểu gì cũng ướt như vừa tắm sông!

“Hơn nữa, ở nhà đã có sẵn dù, tự dưng bỏ tiền mua cái dù ở cửa hàng tiện lợi chỉ để dùng một lần ngắn ngủi thế này thì…”

Cửa hàng tiện lợi đúng là thiên đường của những món đồ giá rẻ, nhưng riêng khoản dù thì giá lại “chát” hơn tưởng tượng. Với một thằng luôn phải tính toán chi li như tôi, đây chẳng phải lựa chọn lý tưởng chút nào.

Còn phương án cuối cùng? Ngồi đây, cầu nguyện cho mưa tạnh. Nhưng…

“…”

Cơn mưa trước mắt tôi, dày đặc như muốn nhấn chìm cả thế giới, chẳng có dấu hiệu gì là sẽ dừng lại. Thậm chí, nó còn hung hãn hơn ban nầu!

“Thôi, đành vậy… Giờ chỉ có nước lao ra thôi!”

Hít một hơi thật sâu để lấy can đảm, tôi lao thẳng vào màn mưa, hướng về nhà mà chạy như bị ma đuổi.

“…”

So với đám học sinh cấp ba bình thường, tôi tự tin là mình khá bền bỉ, nhờ làm thêm liên miên. Nhưng gần đây, ngày nào cũng cày cuốc ở chỗ làm, cơ thể đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi. Đã thế, giờ lại vừa tan ca, sức lực tụt dốc thê thảm. Chạy giữa cơn mưa rào lạnh buốt thế này đúng là thử thách thể lực hạng nặng! 

Nói thật, áo ngắn tay mà bị mưa lạnh tạt vào, tôi bắt đầu thấy lạnh run người. Nhưng đã chạy rồi thì không dừng lại được. Thế là tôi cắm đầu cắm cổ chạy, cho đến khi về đến nhà.

“Hộc… hộc…”

Cuối cùng, khi tôi thở hổn hển bước vào cửa, thì…

“Onii-chan!?”

An, từ phía bồn rửa mặt chạy ra, có vẻ đã đoán trước được khả năng tôi ướt sũng. Em ấy cầm sẵn một cái khăn, vội vàng tiến đến chỗ tôi.

“Xin lỗi nhé, An-chan, anh ướt như chuột lột đây,” tôi gượng cười.

“Anh đừng xin lỗi vì chuyện này! Đợi chút, em lau cho anh ngay đây!” 

An bắt đầu lau người cho tôi, nhưng rồi, khuôn mặt em ấy dần tối lại, giọng nhỏ nhẹ pha chút trách móc.

“Thật sự ướt hết luôn… Onii-chan, sao anh không gọi cho em? Chỉ cần anh gọi một cú, em sẽ chạy ngay đến đón anh mà!”

“Giữa cơn mưa rào thế này, gọi em ra ngoài á? Làm gì có lựa chọn nào như thế trong đầu anh.”

“Nhưng…! Em vì anh thì dù mưa to, sấm chớp, hay tuyết rơi ngập trời, em cũng sẽ chạy đến đón anh mà─”

“Không chỉ vì mưa. Giờ đã hơn 9 giờ tối rồi… Anh làm sao để An-chan quan trọng của anh phải đi một mình ngoài đường vào giờ này chỉ vì tiện lợi cho anh chứ?”

“Onii… chan…!” 

An im lặng, nhưng vẫn tiếp tục lau người cho tôi một cách cẩn thận. Rồi em ấy nói:

“Một cái khăn chắc không đủ đâu, em đi lấy thêm cái nữa nhé! Onii-chan cứ đứng yên đó đi!”

“Ừ… Cảm ơn em.”

Ngay khi tôi vừa cảm ơn, An đã vội chạy đi lấy thêm khăn. 

“Hộc… hộc…”

Cơ thể tôi lạnh buốt, như thể cái lạnh thấm vào tận xương. Cộng thêm việc vừa chạy một mạch dưới mưa và sự mệt mỏi tích tụ từ những ngày làm việc liên tục, tôi cảm thấy kiệt sức. 

Và rồi, không biết từ lúc nào, tôi… ngã quỵ ngay tại chỗ.

“Onii-chan! Em lấy thêm khăn rồi đây─ Onii-chan…? Onii-chan!!”

Tiếng An vọng lại từ phía cửa, nhưng một cơn buồn ngủ dữ dội ập đến, kéo tôi chìm vào bóng tối. 

─ Từ ngày hôm đó, cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn, xoay quanh bốn cô gái xinh đẹp bên cạnh tôi.