Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

55 105

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

19 80

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

201 674

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

420 8137

Web Novel - Chương 50: Có thể nhìn em một chút không?

“Áo… sao?”

“Ừ. Nếu cứ để mồ hôi túa ra thế này, lát nữa mồ hôi lại làm cơ thể anh lạnh toát mất. Phải lau sạch sẽ trước đã, đúng không nào?”

“…”

Dù đối phương là An, cô em gái nuôi của tôi đi chăng nữa, thì việc bị lột áo thế này… vẫn có chút ngại ngùng.

Nhưng chính vì cái sự ngại ngùng đó mà tôi không muốn để An phải lo lắng thêm nữa. Thế nên, tôi gật đầu, nói:

“Được rồi. Vậy anh để em lột áo giùm anh nhé?”

Tự mình cởi áo thì tốt hơn, nhưng với tình trạng cơ thể hiện tại, việc cởi áo mà có người giúp được thì cứ để người ta giúp cho khỏe. Tôi hỏi vậy, và…

“Dĩ nhiên rồi, Onii-chan!”

An đáp lại với nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

“Cảm ơn em.”

“Chuyện cỏn con này mà cảm ơn gì chứ! Thôi, bây giờ em sẽ từ từ đỡ anh ngồi dậy nhé!”

“Ừ.”

An đặt tay lên vai tôi, nhẹ nhàng đỡ tôi ngồi dậy. Tôi cũng phối hợp, chậm rãi nâng người lên. Khi đã ngồi thẳng hẳn, An hỏi:

“Onii-chan, ổn không? Có mệt lắm không?”

“Ừ, anh ổn. Em cứ bắt đầu đi, đừng lo.”

“Được rồi… vậy em cởi áo đây.”

An nói, má hơi ửng hồng, rồi bắt đầu cởi áo tôi đang mặc. Trong lúc đó, cả hai chẳng ai nói gì. Nhưng qua từng động tác cẩn thận của An, tôi có thể cảm nhận được sự quan tâm mà em ấy dành cho tôi. Một khoảng thời gian thật ấm áp.

Rồi khi An cởi xong áo, em ấy bỗng đứng yên một lúc, má đỏ hơn lúc nãy, mắt dán chặt vào cơ thể tôi từ phía trước.

“…An? Có chuyện gì à?”

“Á! …Không, không có gì! Thôi, em lau người cho anh đây!”

An vội vàng cầm khăn, vòng ra sau lưng tôi, bắt đầu lau từ lưng. Vừa lau, em ấy vừa nói:

“Onii-chan, anh lớn thật rồi đấy. Chiều cao, vóc dáng to ra thì em sống chung với anh nên thấy rõ rồi, nhưng lâu lắm mới nhìn gần thế này, cơ bắp anh cũng ra dáng con trai hẳn hoi luôn!”

“Chắc là do tuổi lớn dần, cộng thêm việc làm thêm nữa, nên mới phát triển được chút đỉnh.”

Tôi nói tiếp:

“Dù cơ thể có lớn hơn thật, nhưng rốt cuộc anh vẫn luôn làm em lo lắng. Như bây giờ, sốt cao nằm bẹp dí, đúng là ông anh vô dụng.”

“Không phải vậy đâu!”

An nói to, giọng đầy kiên quyết. Rồi, từ phía sau, em ấy bất ngờ ôm chầm lấy tôi.

“An…?”

Tôi hơi lúng túng trước hành động đột ngột đó. An lại nói:

“Onii-chan, đối với em, anh mãi mãi là một Onii-chan siêu ngầu! …Không, không chỉ là Onii-chan, mà còn là…”

An định nói gì đó, nhưng bỗng khựng lại, như vừa nhận ra điều gì. Em ấy buông tôi ra, nói:

“Xin lỗi, Onii-chan! Anh đang sốt nóng thế mà em lại ôm chặt…”

“Không sao, anh ổn mà, đừng lo.”

“Cảm ơn anh…!”

Sau đó, An lau xong lưng tôi, rồi chuyển sang lau phía trước. Lau được một lúc, em ấy lên tiếng:

“Này, Onii-chan.”

“Hử?”

“Cơ thể anh, vài năm không nhìn đã thay đổi nhiều thế này… Nhưng em cũng trưởng thành giống anh đấy, anh biết không?”

“Trưởng thành… ừ, chắc là vậy thật.”

Tôi nhớ lại lần ôm An trước đây. Bộ ngực giờ đã “khủng” hơn xưa rất nhiều, đôi môi căng mọng đầy quyến rũ. Rõ ràng An đã trưởng thành, trở thành một cô gái thực sự. Đang mải nghĩ, An bỗng ngừng lại một chút, rồi nói:

“Cơ thể con gái, có những chỗ dù mặc áo vẫn thấy được sự thay đổi, nhưng cũng có những chỗ không thấy rõ. Nhưng ngay cả những chỗ nhìn thấy được, em cá là em đã trưởng thành vượt xa trí tưởng tượng của anh luôn!”

Nói xong, An đỏ mặt, đặt tay lên ngực mình, giọng ngọt ngào như rót mật:

“Thế nên, Onii-chan… từ bây giờ, anh có thể… nhìn ngắm cơ thể trưởng thành của em một chút không?”