Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 72

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 148

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1824

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 13: Kế hoạch trong tương lai gần

“…Bất cứ chuyện gì, hả…”

Nghe câu vừa rồi, tôi lẩm bẩm, còn An-chan thì toe toét, trông phấn khởi ra mặt.

“Ừ! Bất cứ chuyện gì luôn đó!” 

“Vậy sao…”

Tôi khẽ gật đầu, đứng dậy khỏi ghế…

Rồi quay lại, đối mặt với An-chan – cô em gái nuôi giờ đây mắt sáng rực, mặt mày rạng rỡ từ lúc nào không hay. Tôi nhìn thẳng vào mắt em và hỏi:

“Thế, ngay bây giờ được không?”

“N-Ngay bây giờ…!?”

An-chan giật mình, mặt đỏ bừng lên như trái cà chua chín.

Sau một thoáng ngập ngừng, em ngượng ngùng ngước nhìn tôi, giọng lí nhí:

“Dù em cũng muốn chuẩn bị này nọ cho đàng hoàng… nhưng nếu Onii-chan bảo ngay bây giờ cũng được, thì… em cũng okay thôi!”

“Được rồi… vậy thì…”

“Á…! Onii-chan…!”

Tôi đặt tay lên vai An-chan, và em ấy gọi tôi, giọng mừng rỡ như vừa trúng số. Tôi khẽ kéo em lại gần hơn một chút… rồi bất ngờ xoay em một vòng, khiến em quay lưng về phía tôi.

“…Hả?”

Chưa kịp hiểu chuyện gì, tôi nhẹ nhàng đẩy An-chan ngồi xuống ghế cũ của em. Xong xuôi, tôi cũng trở lại chỗ của mình, nhìn em và nói:

“Anh xin lỗi vì đã khiến em lo lắng. Từ giờ, anh sẽ chú ý giữ gìn sức khỏe cẩn thận hơn. Thế nên, nhân dịp đang ăn uống vui vẻ thế này, đừng nhắc mấy chuyện buồn nữa, cứ thoải mái thưởng thức bữa cơm như mọi khi nhé!”

Đó là điều anh muốn em làm ngay bây giờ.

Tôi nhấn mạnh thêm, và ngay lập tức—

An-chan hét toáng lên:

“Trời ơi~! Khi bảo bất cứ chuyện gì, người ta thường nghĩ đến mấy thứ lãng mạn hơn chứ!! Dù cái kiểu quan tâm này đúng là Onii-chan thật, nhưng mà…!!”

“An…? Có chuyện gì—”

“Thôi bỏ qua đi! Onii-chan! Hứa với em nhé! Từ giờ phải giữ sức khỏe cẩn thận hơn nữa!!”

“Ừ… ừ, anh hứa.”

Giọng An-chan pha lẫn lo lắng và một chút giận dỗi, khí thế bừng bừng như thể không cho tôi đường lui. Dù sao thì tôi cũng chẳng muốn em lo thêm nữa, nên gật đầu là lựa chọn duy nhất – cả lý trí lẫn trái tim đều đồng tình.

Sau đó, chúng tôi tiếp tục bữa cơm vui vẻ như thường lệ. Trong lúc ăn, vì kỳ thi vừa kết thúc, chúng tôi quyết định sẽ sớm dành một ngày để hai anh em thong thả bên nhau. Nghĩ đến ngày đó thôi đã thấy háo hức rồi!

---

“…Mà nói mới nhớ.”

Về phòng mình, tôi ngồi xuống ghế, bất chợt nghĩ lại kế hoạch sắp tới.

Với Hiyose, tôi đang có một vụ cá cược: tùy vào kết quả thi, người thua sẽ phải làm một việc bất kỳ mà người thắng yêu cầu.

Với Shirayuri-senpai, sau khi sắp xếp lịch, chúng tôi đã chốt sẽ cùng ra phố vào Chủ nhật tuần sau.

Với An-chan, dù chưa ấn định ngày, nhưng hai anh em đã thống nhất sẽ sớm dành thời gian bên nhau.

Còn với Hiiragi, ngay chiều ngày công bố kết quả thi, tôi sẽ đến nhà cô ấy chơi.

“Nghĩ lại thì, sau kỳ thi, lịch trình của mình đúng là kín như bưng.”

Nhưng khác với cảm giác căng thẳng của mùa thi, lần này, dù lịch chật cứng, tôi chẳng thấy nặng nề chút nào. Ngược lại—

“Thú vị thật.”

Nghĩ vậy, tôi quyết định dành cả ngày thứ Bảy này để nghỉ ngơi hoàn toàn. Chủ nhật sẽ đi làm thêm một chút, rồi—

Thứ Hai đầu tuần tới, vừa là ngày đi chơi với Hiiragi, vừa là ngày công bố kết quả thi. Thế nên, sáng nay, tôi đến trường với tinh thần “chiến” hơn mọi ngày, ngồi vào chỗ của mình.

Ngay lập tức—

“Chào buổi sáng, Sorakaze!”

Hiyose, cô bạn ngồi bàn bên, tươi rói chào tôi.

“Chào. Sáng nay có tiết chủ nhiệm, chắc sẽ công bố kết quả thi nhỉ.”

“Ừ! Như tớ nói rồi, lần này tớ tự tin lắm, cảm giác ngon lành luôn! Chẳng có cửa thua cậu đâu!”

“Xin lỗi phải nói lại, nhưng tớ cũng tự tin không kém.”

Dù vậy, giữa hai chúng tôi, một người sẽ thắng, và một người sẽ thua – điều đó đã được định đoạt. Người thắng được quyền yêu cầu người thua làm bất cứ điều gì.

Nghĩ đến đó, tôi và Hiyose tiếp tục trò chuyện vu vơ, chờ đến giờ chủ nhiệm. Và rồi…

Giờ chủ nhiệm đến. Chúng tôi nhận lại bài thi của mình.

Kết quả là—