Thêm vài ngày nữa trôi qua mà không có gì xảy ra.
Như thường lệ, Minato và Hazuki vẫn đến nhà nhau chơi.
Hazuki thỉnh thoảng sẽ chọc ghẹo Minato đang chơi Legen hoặc vô tình spoil tình tiết phim truyền hình.
Tuy nhiên, việc cho xem quần lót hay cởi quần đùi không xảy ra mỗi ngày.
Minato cũng không cố gắng đòi hỏi.
Hazuki thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt đầy ẩn ý về phía Minato—
Có thể cô cũng muốn chơi trò đó.
Dù vậy, Minato muốn tránh bị Hazuki ghét vì quá ham hố.
Mối quan hệ với Hazuki vẫn tiếp tục như vậy.
"Hừm, ra là có cách đánh như thế này nữa..."
Giờ ăn trưa—Minato đang đứng cạnh cửa sổ hành lang, nhìn vào điện thoại.
Cậu đang xem video chơi game Lege.
Nếu không tham khảo video của các người chơi chuyên nghiệp, cậu sẽ không bao giờ trở nên mạnh hơn.
Bên cạnh, bạn bè đang tán gẫu những chuyện linh tinh.
Đương nhiên, ngoài Hazuki, Minato cũng có bạn bè, và cậu thường dành thời gian ở trường với họ nhiều hơn.
"Cậu xem gì thế, Minato. À, game FPS tên là Lege à. Em gái tôi cũng mê game này lắm."
"Thế à, tôi nghe nói là có khá nhiều người chơi nữ mà."
"Em gái tôi hướng nội lắm. Cứ suốt ngày chơi game thôi."
"Này, ý cậu là tôi cũng hướng nội à."
"Haha, tôi cũng chả khác gì đâu. Chúng ta khác với đám đó."
Một người bạn chỉ tay vào trong lớp.
Tụ tập gần cửa là một nhóm con gái sôi nổi.
Người ở trung tâm dĩ nhiên là Hazuki.
"Dù cậu thân với Hazuki-san, cậu cũng không phải là người hướng ngoại đâu."
"Hazuki không để ý đến những chuyện nhỏ nhặt thôi."
Minato cười khổ trả lời.
Dù cậu là bạn của Hazuki, nhưng cậu không hẳn là bạn của những người trong nhóm Hazuki.
Trong mùa hè, cậu cũng chơi với họ vài lần, nhưng cảm thấy không hợp.
Việc hợp với Hazuki đã là một phép màu rồi, nên cậu không nghĩ đến việc phải thân thiết với những người khác.
"Thật à? Nhưng mà, Hazuki-san có ít bạn nam nhỉ. Nhóm đó cũng toàn con gái chơi với nhau thôi."
"Chắc là có bạn trai rồi. Hazuki-san đâu thể thiếu bạn trai được."
"Đúng nhỉ. Tôi có cảm giác Hazuki-san hẹn hò với người lớn tuổi hơn."
Nhóm bạn đang sôi nổi bàn tán về Hazuki.
Chuyện này khá bình thường, nên Minato không để tâm.
Hazuki có bạn trai không—Minato không thể khẳng định, nhưng có lẽ là không.
Nếu có thì cô đã không ngày nào cũng đến nhà Minato.
Với ngoại hình và tính cách hướng ngoại, mối quan hệ rộng rãi mà lại không hẹn hò với ai thì thật là kỳ lạ.
Mặt khác, cô lại dễ dàng cho Minato thấy những hình ảnh đáng xấu hổ.
Ngay cả Minato, người đã quyết định không mong muốn quá nhiều, cũng suýt nữa hiểu lầm.
"Anou..."
"..."
Minato không nghĩ rằng Hazuki lại thích cậu, nhưng sự dễ dãi của cô ấy—
Minato không thể ngừng hy vọng vào những "trò chơi" mỗi khi ở nhà với Hazuki.
"Anou, anou..."
"Này, Minato. Có người gọi cậu kìa."
"Hả?"
Người bạn bên cạnh vỗ vai cậu.
Ngẩng đầu lên khỏi điện thoại—
"Anou, xin lỗi, Minato-kun..."
"Hả? À, ờm.”
Một nữ sinh đang đứng trước mặt Minato.
À, do cậu đứng cách cô một đoạn nên mới không để ý.
Mái tóc đen thẳng dài, làn da trắng, dáng người mảnh mai và thanh thoát.
Chiếc áo blazer màu xanh hải quân được cài cúc cẩn thận, cà vạt cũng được thắt chặt.
Chiếc váy dài hơn đầu gối một chút, một độ dài khá "dịu dàng" so với hầu hết các nữ sinh khác.
"S-Serina-san."
"C-Chào cậu, Minato-kun..."
Đó là Serina Ruka, bạn cùng lớp với Minato.
Một cô gái xinh đẹp, chuẩn mực và thanh khiết, được nhiều người thầm mến.
Sở dĩ gọi là "thầm mến" vì cô mang hình tượng tiểu thư "bất khả xâm phạm".
Do đó, ngay cả các bạn nam cũng ngại bàn tán về cô nàng.
"Anou, Minato-kun. Cậu có thể nói chuyện một lát không?"
"À, ừm, được thôi."
Dù đã quen với việc ở cạnh các bạn nữ nhờ Hazuki, Minato vẫn cảm thấy hơi khó nói chuyện với Serina.
Có lẽ vì cô luôn dùng kính ngữ rất lịch sự ngay cả với bạn cùng lớp.
"Anou, tụi mình không nên nói chuyện ở đây..."
"Đ-Được thôi."
Minato liếc nhìn bạn bè.
Họ cũng tò mò về Serina, nhưng do hào quang bất khả xâm phạm của cô nên chẳng ai dám trêu chọc.
Minato cất điện thoại và đi cùng Serina một đoạn trên hành lang.
Họ dừng lại ở cuối hành lang, trước một phòng học trống, rồi quay mặt lại với nhau.
"Xin lỗi vì đã làm phiền lúc cậu đang nói chuyện."
"Có sao đâu. Chuyện linh tinh thôi mà. Cậu tìm tôi có việc gì à?"
"Minato-kun... là bạn của Aoi-san đúng không?"
"Aoi? À, ừm, Hazuki à."
Vì thường gọi cô ấy bằng họ, nên Minato đã không nhận ra ngay.
"Nếu hỏi thẳng là bạn bè thì tôi cũng không biết trả lời thế nào. Nhưng mà, ờm, bạn bè đấy. Serina-san... cũng là bạn của Hazuki à?"
Minato chợt nhớ ra.
Hazuki đã từng nhắc đến tên Serina.
Dù không thể nói ra rằng cô ấy đã nói một câu kinh khủng "Tớ muốn nhìn quần lót của Serina", nhưng cô ấy đã từng nhắc đến.
"Vâng, tôi và Aoi-san học cùng sơ trung."
"Thế à, tôi không biết đấy.”
Minato hoàn toàn bất ngờ.
Các nhóm bạn cùng sơ trung thường chơi với nhau ở cao trung, nhưng nhóm của Hazuki không có vẻ gì là có quan hệ với Serina.
Tuy nhiên, việc cùng sơ trung nhưng không quen biết cũng không phải là hiếm.
"Chúng tôi không nói chuyện nhiều trong lớp, nhưng thỉnh thoảng cũng đi chơi sau giờ học."
"Hừm..."
Minato không nắm rõ hết các hoạt động của Hazuki.
Đôi khi sau giờ học, họ cũng đi riêng.
Cậu không biết Hazuki đi chơi với ai, nhưng người đó lại là Serina thì quả là bất ngờ.
Hazuki là một nữ hoàng hướng ngoại, theo phong cách gyaru, còn Serina lại là một tiểu thư thanh khiết.
Ngoại hình và tính cách hoàn toàn đối lập, vậy mà lại là bạn bè—
"...Anou, có gì kỳ lạ sao?"
"À, không!"
Có vẻ Minato đã nhìn Serina bằng ánh mắt kỳ lạ, khiến cô ấy rối.
"Chỉ là... hai người có vẻ khác nhau, nên tôi thấy hơi bất ngờ khi hai người lại là bạn thân."
Minato vô tình thú nhận tất cả một cách thành thật.
"Fufufu, có lẽ thế thật. Nhưng tôi cũng hơi ngạc nhiên khi thấy Minato-kun và Aoi-san thân thiết."
"Haha, đúng thế. Tôi không thể nói về người khác được."
Về mặt "khác với Hazuki", Minato cũng khá khác biệt.
"À, nhưng tôi thì chỉ thỉnh thoảng đi uống trà sau giờ học với Aoi-san thôi..."
"Ra là vậy."
Minato hình dung Hazuki uống cà phê ở Starbucks, còn Serina thì uống matcha ở một quán trà kiểu Nhật.
"Aoi-san, gần đây thường nhắc đến chuyện của Minato-kun. Cô ấy nói cậu chơi game rất giỏi."
"À, hahaha, cũng không đến mức giỏi đâu. Tôi chủ yếu chơi trên PC nên ít chơi trên máy chơi game gia đình."
Minato vừa trả lời vừa tự hỏi trong lòng.
Nói chuyện về game với Serina thì cô có hiểu không?
"À, CPU của cậu là Ryzen à? Nếu xét về hiệu năng thì Ryzen là lựa chọn số một, nhưng sức mạnh của Intel cũng không kém cạnh, và xét về tương thích với ứng dụng thì vẫn là một lựa chọn tốt. Dù gần đây tình trạng khan hiếm card màn hình đã được giải quyết, nhưng giá cả vẫn khá cao. Tôi cũng đang nghĩ đến việc nâng cấp lên dòng 4000, nhưng xét về tình hình hiện tại thì dòng 3000 vẫn..."
"..."
"...Á. Xin lỗi. Cậu hãy quên những gì tôi vừa nói đi."
"À, ờm.”
Minato ngỡ ngàng khi nghe những lời không thể ngờ từ một cô gái có vẻ ngoài thanh khiết.
Serina có vẻ hiểu biết rất sâu về các linh kiện PC.
"Không phải chuyện đó— Gần đây, có một chuyện Aoi-san nói mà tôi không thể hiểu, và tôi cứ trăn trở mãi. Nhưng tôi lại ngại hỏi những người bạn khác của Aoi-san..."
"À, cái đó tôi hiểu."
Minato đã đoán được điều Serina muốn nói.
Những người bạn Hazuki thường chơi cùng đều là những người hướng ngoại.
Serina, người trầm tính, sẽ rất khó nói chuyện với họ.
Tuy nhiên, trong bảng xếp hạng ở trường, Serina là một học sinh giỏi và là một mỹ nhân, địa vị của cô tương đương với nhóm hướng ngoại.
"Á, không phải tôi ghét bạn bè của Aoi-san! Mọi người đều rất tốt với tôi, nhưng chỉ là..."
"Mọi người khác gu nhỉ. Hè tôi cũng bị lôi đi chơi nhiều nên cũng hơi mệt."
"Đúng vậy nhỉ."
"Thế à?"
Minato vô thức nghiêng đầu.
"Hả? Lúc tôi đi chơi với Aoi-san vào mùa hè, cậu cũng ở đó khoảng 3 lần mà..."
"T-Thật ư?”
Minato đã hoàn toàn quên mất chuyện đó.
Áp lực khi đi chơi với nhóm Hazuki quá lớn nên cậu không để ý đến những người ở đó.
"À, tôi không nổi bật nên..."
"Tôi nghĩ là không phải đâu."
Một mỹ nhân như Serina mà cũng không để ý, cậu đã quá căng thẳng rồi.
Dù hòa nhập với nhóm bạn hướng ngoại là một điều không quen thuộc, nhưng Minato vẫn cảm thấy mình thật đáng xấu hổ.
"Vậy thì... chuyện cậu không thể nói với bạn bè của Hazuki là gì?"
"Chuyện đó, Aoi-san đột nhiên nói một chuyện kỳ lạ... Ờ, làm thế nào để nói đây... A-Aoi-san nói cô ấy muốn nhìn... q-quần lót của tôi, và muốn c-cởi quần đùi tôi đang mặc..."
"..."
Con ngốc Hazuki đó đã yêu cầu một người bạn thanh khiết những gì vậy? Minato muốn ôm đầu.
Có vẻ việc Hazuki muốn nhìn quần lót của Serina là thật.
Thêm cả việc cởi quần đùi nữa.
Muốn nhìn quần lót của bạn, muốn cởi quần đùi—cả hai chuyện này đều là những thứ Minato đã yêu cầu Hazuki.
"Aoi-san ngay lập tức cười trừ, nhưng ánh mắt của cô ấy rất nghiêm túc... Aoi-san, đầu óc có ổn không... Không, có chuyện gì xảy ra với cô ấy sao?"
"T-Thì... để tôi hỏi Hazuki xem sao. Có thể đó không phải là ý nghĩa thật, mà là một trò đùa của người hướng ngoại mà bọn mình không thể hiểu được chăng?”
Mình đang nói cái quái gì vậy?
Minato đúng là một người che giấu kém cỏi.
Nhưng Serina có vẻ thực sự lo lắng cho não của Hazuki.
Minato không thể nói rằng "Hazuki đúng là đầu óc có vấn đề".
"T-Thế à. Đúng nhỉ. Giữa con gái với nhau thì không thể nào có chuyện vui vẻ... Không, chuyện đáng xấu hổ như nhìn hay cởi nội y được."
Serina cũng có vấn đề.
Minato nghe được những suy nghĩ thật lòng của cô nàng, những suy nghĩ có vẻ không bình thường.
"V-Vậy thì, Minato-kun. Cậu có thể giúp tôi khôn—“
“Giúp chuyện gì cơ?"
"Hể?”
Một giọng nói kỳ lạ vang lên, và chiếc váy của Serina bị vén lên một cách mạnh bạo.
Đôi chân trắng như tuyết lộ ra, và một chiếc quần lót màu đen...
"Kyaaaa, kyaaaa! C-Cậu làm gì thế?"
"Ahaha, hai người đang làm gì thế, Minato, Ruka?"
Chiếc váy rơi xuống theo trọng lực.
Nhưng Minato đã nhìn thấy rõ ràng bên trong váy của Serina.
"A-Aoi-san...! Sao cậu lại bất ngờ như vậy!"
"Có sao đâu. Cậu có mặc đồ bên trong mà?"
Hazuki, người đã đi vòng ra sau lưng Serina, cười và đứng cạnh cô nàng.
Hazuki có vẻ rất thân thiết với Serina.
Có vẻ hai người họ thực sự là bạn.
Minato cũng nhận ra rằng Hazuki gọi Serina là "Ruka" bằng tên riêng.
Nhưng quan trọng hơn—
"Mà này, Serina-san... không mặc đồ lót ư?”
"Hả, Ruka không mặc đồ lót á!?"
Hazuki kinh ngạc mở to mắt.
"R-Ruka... dù váy dài thì không mặc đồ lót cũng nguy hiểm mà? Cậu bị... M à? Cậu chơi kiểu này từ bao giờ thế?"
"Không phải tớ lén lút tìm kiếm cảm giác mạnh!"
Một câu phản hồi sắc bén.
"K-Không, đồ lót... tôi có mặc! Ý là... tôi không mặc gì khác ngoài đồ lót là sao, Minato-kun?"
"À, ừm.”
Minato nhận ra mình đã lỡ lời và bối rối.
Serina có vẻ không mặc quần bảo hộ.
"V-Việc tôi mặc... có thể trông giống đồ lót, nhưng không phải. Đó là..."
"Hả?"
Hazuki ghé mặt lại gần Serina đang ngập ngừng.
Serina đỏ mặt, thì thầm vào tai Hazuki.
"Hả? Nói to lên một chút— Hả, quần đùi thể thao!? Ruka mặc quần đùi thể thao á!?"
"A-Aoi-san! Giọng cậu lớn quá!"
Serina đỏ mặt hơn nữa, liếc nhìn Minato.
"À, xin lỗi, xin lỗi. Tôi hơi bất ngờ."
"K-Không sao... Chuyện là vậy đấy, Minato-kun."
"Quần đùi thể thao..."
Minato lẩm bẩm rồi chợt nhận ra.
Cậu chưa bao giờ nhìn thấy đồ thật, nhưng đã thấy trên mạng.
Đó là loại quần thể thao mà con gái từng mặc ở trường.
Màu đen hoặc xanh đậm, hình dáng giống hệt quần lót, đùi lộ ra. Một thứ đồ hết sức đáng xấu hổ.
Thật điên rồ khi ngày xưa mọi người lại đi lại trong trường với thứ đó.
"Quần đùi thể thao... Ruka có sở thích kỳ lạ nhỉ."
"K-Không phải là vấn đề về sở thích..."
Serina đỏ mặt, lắc đầu liên tục.
"Q-quần đùi hay quần soóc không thoải mái... nên tớ đã mua một chiếc mới."
"Cậu tìm ở đâu ra thứ đó hay vậy?"
Đúng như Hazuki nói.
Minato cứ nghĩ nó đã trở thành một thứ gì đó của thế kỷ trước rồi.
"Có vẻ vẫn có một số trường sử dụng. Vì vẫn còn sản xuất nên nếu tìm thì vẫn có thể mua được hàng mới."
"Mà quần đùi hay quần soóc cũng hơi vướng víu nhỉ."
Hazuki, người luôn cởi quần đùi ngay khi về nhà, cũng đồng tình.
"Thứ này rất thoải mái... nhưng, Aoi-san! Đây không phải thứ để cho người khác xem!"
"Quần đùi thể thao gần như là quần lót rồi. Minato thích quần lót nên cậu ấy sẽ vui lắm."
"K-Không phải tớ mặc để làm con trai vui!"
Serina vẫn đỏ mặt, lại liếc nhìn Minato.
Có lẽ cậu đã làm một điều sai trái khi nhìn thấy chiếc quần đùi thể thao của cô nàng.
Việc nhìn thấy quần đùi của con gái thì thỉnh thoảng có xảy ra, nhưng quần đùi thể thao thì lại là một chuyện khác.
"K-Không... xin lỗi, Serina-san. Tôi đã lỡ nhìn kỹ quá."
"Minato-kun không có lỗi... Không, không sao đâu. Tôi cũng đã quen với những trò của Aoi-san rồi..."
"Vậy thì, vén lên lại lần nữa nhé?"
"Tớ từ chối."
Serina trừng mắt nhìn Hazuki.
Người duy nhất được lợi trong cuộc trò chuyện này là Minato.
Dù là quần đùi thể thao đi nữa, việc được nhìn vào váy của mỹ nhân Serina cũng là một điều quá may mắn.
"Ahaha, đừng giận. Hừm, Ruka dễ thương thật đấy. Chuu!”
"A-Aoi-san...!"
Hazuki ôm vai Serina và hôn lên má cô ấy.
Hai cô gái xinh đẹp khác nhau đùa giỡn—một khung cảnh vừa yên bình lại vừa khêu gợi.
"Vậy thì, hai cậu đang nói chuyện gì thế?"
"..."
Hazuki thoáng liếc nhìn Minato với ánh mắt sắc lẹm.
Chỉ là một khoảnh khắc rất ngắn, nhưng cậu cảm thấy có cả sát khí.
Có lẽ nào cậu ấy đang ghen—
Minato chợt nghĩ rồi lập tức bác bỏ.
Cậu và Hazuki chỉ là bạn, không phải người yêu.
"K-Không có gì. Chỉ là gần đây Aoi-san và Minato-kun có vẻ thân thiết hơn thôi."
"Ừm, chỉ có thế thôi, Hazuki."
Serina không thể nói ra rằng cô đang nghi ngờ đầu óc của Hazuki.
"Hừm... Vậy thì."
Hazuki ôm cổ Serina.
Đồng thời, cô cũng ôm cổ Minato và kéo cả hai lại gần.
Vòng ngực đầy đặn của Hazuki chạm vào cánh tay Minato.
"Hôm nay, tớ với hai cậu đi chơi đi. Bạn của bạn cũng là bạn, Minato và Ruka cũng phải thân nhau nữa!"
✦✧✦✧
Ra khỏi thang máy ở tầng 12, họ đi thêm một đoạn trên hành lang.
"Vào đi, hôm nay không có ai ở nhà nên cứ tự nhiên nhé."
“X-Xin phép."
"Chào."
Hazuki mở cửa, Serina và Minato đi vào theo sau.
Minato vẫn bối rối trước tình huống bất ngờ khi họ thực sự đi chơi với Serina.
"Nhà của Aoi-san à, lần đầu tiên tớ đến đấy. Một căn nhà đẹp thật."
"Bình thường mà? Không phải chung cư cao cấp gì đâu. Nhỉ?"
"Không, nhà đẹp mà. Tầng cao nhất cơ mà."
Hazuki hỏi, Minato đáp một cách thờ ơ.
Cậu không quan tâm đến "đẳng cấp" trong chung cư, nhưng sự thật là người ở tầng cao nhất có một cảm giác đặc biệt.
Giá cũng phải cao hơn căn hộ ở tầng 10 của Minato.
"Mà thôi kệ. Có phải tớ mua đâu. Hai người vào phòng tớ được chứ? Phòng khách của tớ trống lắm."
Hazuki vừa cười vừa mở cửa phòng khách.
Thảm trắng, ghế sofa trắng, bàn đen, và một chiếc TV màn hình lớn.
Đồ đạc rất bình thường, nhưng vì chỉ có hai màu đen trắng nên tạo cảm giác đơn giản.
"Mẹ tớ có ý thức cao lắm. Ghét những căn phòng lộn xộn, có cảm giác đời thường. Phiền phức thật."
"Không, tớ nghĩ căn phòng có cảm giác sạch sẽ rất tốt mà."
"Haha, nhà của Ruka mới hoành tráng nhỉ? Tớ nghe nói trông giống nhà của samurai."
"Chỉ là một ngôi nhà một tầng cũ thôi. Thời nay thì hiếm có nhỉ."
Serina cười khổ.
Có vẻ như nhà của Serina cũng là kiểu nhà Nhật Bản, giống với vẻ ngoài Yamato Nadeshiko của cô nàng.
Minato cũng muốn đến xem một lần, nhưng—ngoài Hazuki, cậu sẽ không đến nhà của bất kỳ cô gái nào khác.
Nhân tiện, Minato phải giả vờ như đây là lần đầu tiên đến nhà Hazuki.
Cậu phải cẩn thận để không đi thẳng vào nhà vệ sinh mà không hỏi.
Và thêm một điều nữa, việc nhà Minato ở tầng dưới cũng phải giữ bí mật.
Dù cậu không nghĩ Serina sẽ nói cho cả trường biết, nhưng tốt nhất là nên tránh hiểu lầm.
Trong chuyện này, cả Minato và Hazuki đều biết điều.
Tuy nhiên, việc một nam một nữ không phải người yêu ngày nào cũng đến nhà nhau là một điều không bình thường.
Được Hazuki dẫn vào phòng cô ấy.
"À, Momo, mi ở đây à."
Một con mèo tai cụp màu nâu đang ngồi giữa những con thú nhồi bông.
Dù chủ nhân Hazuki cất tiếng gọi, nó vẫn không nhúc nhích.
Có vẻ nó đã thức, nhưng không hề quan tâm đến Hazuki hay khách.
Vì bị vùi lấp trong thú nhồi bông nên khó nhìn thấy.
Minato cảm thấy hơi cảm động. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu đến gần Momo như vậy.
Cậu từng nghi ngờ liệu Momo có ghét con trai không.
Có lẽ hôm nay có thêm một bạn nữ nên Momo bớt cảnh giác hơn.
"Nó không thân thiện lắm, nhưng cũng không cào người đâu, đừng lo. À, tớ đi lấy đồ uống đây. Hahaha, trà đen được chứ?"
"À, không cần làm phiền đâu."
"Minato thì cà ri được chứ?"
"Cà ri là đồ uống à!?"
"Hahaha, vậy thì chờ một chút nhé!"
Nói đùa xong, Hazuki bước ra khỏi phòng.
Minato bị bỏ lại một mình với Serina trong căn phòng nhỏ—cảm thấy hơi khó xử.
Một người bạn cùng lớp gần như chưa từng nói chuyện, lại còn là một mỹ nhân đặc biệt.
Minato chưa đủ kinh nghiệm để có thể bình tĩnh khi ở một mình với cô ấy.
"Có vẻ như hôm nay Aoi-san không vui."
"Hả? Cậu ấy không vui à?"
"Vâng, tôi có cảm giác như vậy."
"Hừm..."
Với Minato, cô ấy có vẻ vui hơn bình thường.
Nhưng Serina đã chơi với cô ấy từ sơ trung, nên chắc chắn cô hiểu hơn.
Khả năng cảm nhận của Serina có lẽ đúng hơn—
"Không vui mà lại dẫn người về nhà sao?"
"Nếu có việc gì đó thì chắc sẽ làm thế."
“Cô ấy chỉ muốn chơi thôi mà. Chắc không có việc gì đâu."
"Hay là tôi cảm nhận sai nhỉ..."
Serina nghiêng đầu một cách đáng yêu.
Dù không cố tình, nhưng cử chỉ đó rất dễ thương.
Ngoài ra, chiếc bàn nhỏ nên khoảng cách giữa Serina và cậu khá gần.
Một mùi hương ngọt ngào và chua nhẹ từ mái tóc đen của cô phảng phất trong không khí.
"Nhưng đây là một căn phòng rất dễ thương, đúng kiểu Aoi-san."
"À... cũng gọn gàng hơn tôi nghĩ."
Khi lần đầu đến đây, Minato cũng rất ngạc nhiên vì cậu hình dung ra một căn phòng bừa bộn hơn.
Việc có nhiều đồ dễ thương như thú nhồi bông cũng khá bất ngờ.
"Mà, việc Serina-san lần đầu đến đây cũng bất ngờ đấy."
"Tôi cứ nghĩ Aoi-san không thích mời ai về nhà."
"Hả? Không phải vậy đâu..."
Minato ít đến nhà Hazuki vì cậu ngại làm phiền một gia đình chỉ có phụ nữ.
Ngược lại, Hazuki luôn chào đón cậu.
"Tôi cũng không nghe thấy các bạn ở sơ trung kể chuyện đã đến nhà Aoi-san."
"Thế à... Cứ nghĩ cô ấy cởi mở lắm."
Hazuki là một người cởi mở theo nhiều nghĩa.
Đặc biệt là với Minato, cô ấy còn cho cậu xem cả bên trong váy.
"À không, tôi không có nhiều bạn bè ở sơ trung. Tôi cũng không biết Aoi-san nhiều, nên không biết chuyện gì xảy ra đâu."
"Cái đó cũng bất ngờ đấy."
Hazuki là một người nổi bật, nên nếu học cùng sơ trung thì không thể nào không biết.
Hay là Hazuki không nổi bật đến thế ở sơ trung?
Nhưng Hazuki đã là người hướng ngoại từ sơ trung rồi, nên điều đó là không thể.
Minato rất tò mò, nhưng hôm nay mới là lần đầu tiên cậu gặp Serina, nên không tiện hỏi nhiều.
"À, tôi nhớ có lần Aoi-san đã nói. Có một người học cùng trường ở chung chung cư."
"Aa, à. Thế ư?”
Chắc chắn là Minato rồi.
Kể từ khi có chuyện với Hazuki, cậu cũng đã kiểm tra xem có học sinh nào khác cùng trường sống ở đây không.
Sẽ rất tệ nếu việc Minato và Hazuki ngày nào cũng đến nhà nhau bị bại lộ.
Kết quả kiểm tra, có vài gia đình có học sinh cao trung, nhưng không có ai học cùng trường với cậu.
"Vâng, tôi nhớ là vào khoảng mùa xuân năm nay... Cô ấy nói có người mới chuyển đến chung cư, và cũng học cùng cao trung."
"Thế à, có lẽ chuyển đến để tiện cho việc học."
Minato lo lắng không biết Hazuki đã kể cụ thể đến mức nào.
Bí mật thường bị lộ ra từ những nơi không ngờ tới.
Với mối quan hệ rộng rãi hơn Minato, Hazuki có nguy cơ tiết lộ thông tin lớn hơn.
"Nhưng mà... kỳ lạ nhỉ?"
"Sao thế, Minato-kun?"
"Mùa xuân năm nay? Cậu nghe chuyện đó vào mùa xuân à?"
"Vâng, tôi nhớ là vào ngay sau khi nhập học."
"..."
Có gì đó sai sai.
Hazuki nhờ Minato "dạy kèm" là vào khoảng tháng 7.
Việc Minato và Hazuki ở cùng chung cư là vào mùa hè.
Dù không nhớ ngày cụ thể, nhưng chắc chắn không phải là mùa xuân.
Hazuki đã biết Minato sống cùng chung cư từ trước khi nói chuyện với cậu—?
"Hai người chờ lâu không! Cola lạnh cóng đây!"
"Trà đen đâu?"
"K-Không, tớ cũng thích cola mà."
Serina thanh minh, nhưng chắc chắn Hazuki chỉ ngại pha trà thôi.
"Đừng than phiền. Cola do tớ rót thì con trai phải tranh giành nhau đấy."
"Ai rót thì cola vẫn là cola thôi."
Dù nói vậy, Minato vẫn nhận lấy ly cola.
Hazuki đưa ly cho Serina rồi ngồi phịch xuống bên cạnh Minato.
Dù không có ý gì khác, nhưng Minato lại bị kẹp giữa hai cô gái xinh đẹp.
Cậu đã quen với Hazuki, nhưng thêm một người nữa thì sự căng thẳng tăng lên rất nhiều.
Hơn nữa, Serina lại là một mỹ nhân phi thường, càng khiến cậu lo lắng.
Việc Hazuki biết Minato từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa.
"Vậy thì, tụi mình chơi gì bây giờ. Hay chơi với Ruka nhỉ?"
"Cậu định làm gì?"
Serina mở to mắt hơn nữa, cảnh giác nhìn Hazuki.
"Ahaha, đùa thôi. Quay lại chuyện lúc nãy, quần đùi thể thao có phải là quá đặc biệt không? Nếu là quần lót thì sẽ hay hơn đấy. Cả hai đều lộ ra mà."
"K-Không, nếu chỉ mặc quần lót thì sẽ thiếu phòng bị quá mức..."
"Bình thường người ta sẽ nhầm với quần lót màu đen đấy."
"Nếu váy dài thế này thì sẽ không bị vén lên đâu. Trừ khi có ai đó cố ý làm vậy..."
"Ồ, cậu có vẻ có ý kiến với tớ rồi đấy, Ruka-chan?"
"K-Không, tớ xin lỗi..."
Nạn nhân của việc vén váy lại đi xin lỗi.
"Nhưng mà, váy dài cũng có thể bị gió tốc lên mà. Ruka, có khi người ta lại nghĩ cậu là cô gái dâm đãng chỉ vì mặc đồ lót màu đen với vẻ mặt 'Tôi thanh khiết!' đấy."
"K-Không phải tớ có vẻ mặt thanh khiết gì... D-Dâm đãng— T-Thật sao!?"
"Nhìn thoáng qua thì không phân biệt được quần lót và quần đùi thể thao đâu. Khả năng cao là vậy đấy?"
"Ể... Tớ không có đồ lót màu đen đâu..."
"Hả? Thật à? Thời nay quần lót đen là bình thường mà. Hay tớ tặng cậu một chiếc quần lót chưa dùng nhé? Một chiếc khá gợi cảm đấy?"
"G-Gợi cảm... K-Không, mặc màu đen cần dũng khí..."
"Này, hai cậu. Tớ im lặng từ nãy đến giờ rồi đấy, hai cậu nói chuyện gì thế?"
"Á...!"
Minato lẩm bẩm một câu, Serina giật mình kêu lên.
"Hazuki và Serina-san, hai cậu quên sự tồn tại của tớ rồi à. Chuyện này đâu phải là chuyện để nói trước mặt con trai."
"Đây là chuyện con trai thích mà?"
"À, tớ rút lại. Hazuki nhớ rõ sự tồn tại của tớ đấy."
Có vẻ Hazuki đã dùng những lời tục tĩu để trêu chọc Minato.
"Hazuki, cậu này. Serina-san khác với cậu đấy, biết chưa?"
Serina không phải kiểu con gái nói chuyện quần lót một cách công khai.
Việc Serina đang đỏ mặt ngay lúc này đã chứng minh điều đó.
"Nhân tiện, tớ ghét quần đùi, nên vừa cởi ở phòng thay đồ rồi."
"Kể làm gì..."
Có vẻ hôm nay Hazuki tự cởi.
Minato cũng tin rằng việc Hazuki cởi quần đùi ngay khi về nhà là sự thật.
"...Anou, quần đùi thể thao, có kỳ lạ không?"
"Không, đừng để ý đến lời của Hazuki. Dù độ lộ ra không khác gì, nhưng đồ lót thì đã được che đi, nên cứ làm những gì cậu muốn đi."
"Nhưng mà, Minato lại phấn khích mà. Làm con trai phấn khích thì không tốt à?"
"Cái đó là do cậu đột nhiên vén váy lên mà! Đương nhiên là tớ bất ngờ rồi!"
"Vậy nếu tớ cho cậu xem một cách bình thường thì cậu không phấn khích à?"
"...Không."
"Đồ nói dối! Mọi người ơi, có kẻ nói dối ở đây này!"
"Mọi người nào!"
Minato và Hazuki cãi nhau ồn ào, đẩy tay và vai của nhau.
"Nhưng mà, quần đùi thể thao thì vẫn nên bỏ đi nhỉ... Tớ sợ người ta nghĩ mình là cô gái dâm đãng..."
"Vậy thì, cho Minato xem lại lần nữa xem nó có dâm đãng không? Minato cũng muốn xem mà?"
"Sao lại thế!"
"Không muốn xem à?"
"Thì, tớ muốn."
"M-Minato-kun...?"
Serina hơi lùi lại khỏi Minato.
"Á, xin lỗi. Không phải ý đó... Hazuki, đừng nói những chuyện linh tinh nữa!"
"Tớ đâu có làm gì. Cho Ruka biết luôn đi. Cậu ấy cũng bảo là muốn xem. Quần đùi thể thao thì có gì mà ngại. Lại còn đã cho xem một lần rồi."
"V-Vâng... nhưng mà, nhìn thì cũng không có gì thú vị đâu."
Serina đột ngột đứng dậy—
Và từ từ vén chiếc váy dài lên—để lộ đôi chân trắng và chiếc quần đùi thể thao dày cộm.
Một Serina Ruka có vẻ thanh khiết lại dễ dàng vén váy lên như vậy.
"..."
Minato nuốt nước bọt.
Cậu kinh ngạc trước tình huống ngớ ngẩn này, nhưng hơn hết là sự khêu gợi của việc mỹ nhân thanh khiết Serina đang vén váy.
"T-Thế nào? Có dâm đãng không? Hay là... kỳ lạ?"
"Ruka, quay mặt lại đây."
"À vâng."
Serina quay mặt về phía Hazuki, để lộ lưng cho Minato.
À không, Serina đang đứng, Minato đang ngồi, nên chiếc mông nhỏ của cô ở ngay trước mặt cậu.
Hơn nữa—
“Ực…”
Minato lại muốn nuốt nước bọt.
Chiếc quần đùi thể thao ôm lấy chiếc mông đáng yêu của Serina—hơi lệch sang một bên, để lộ phần vải trắng bên trong.
Đúng là quần lót của Serina Ruka thanh khiết thì phải màu trắng.
Minato không biết, nhưng đây là một trường hợp "lộ quần lót" thường thấy với quần đùi thể thao.
"Mà Ruka, dâm đãng quá. Quần đùi thể thao lại càng dâm đãng hơn."
"Thế là sao!?"
Serina buông tay và ngồi phịch xuống.
Nhưng trong mắt Minato, chiếc quần lót trắng bị lộ đã in sâu vào tâm trí cậu.
"Nhưng mà..."
"Hả?"
“Tớ hơi... tim đập nhanh... Vui lắm. Quần đùi thể thao thì dù có cho xem cũng không dâm đãng... hay là kỳ lạ nhỉ."
"Cái đó thì... cũng tùy..."
Minato ngạc nhiên trước lời nói gây sốc của Serina.
Cậu muốn nhìn quần đùi thể thao của cô nàng, nhưng không ngờ cô gái thanh khiết này lại muốn khoe.
"Hừm, dù quần đùi thể thao không dâm đãng, nhưng việc Ruka muốn khoe thì lại dâm đãng quá rồi."
"K-Không phải tớ muốn khoe! Chỉ là hơi phấn khích thôi!"
"..."
Hazuki đang nói rằng đó là "dâm đãng" mà.
Minato nghĩ ngay điều đó, nhưng không thể nói ra.
"Tớ cũng mới biết Ruka có sở thích thích khoe đấy... Tốt."
"Tốt à!? Không phải sở thích đâu!"
Serina lại phản ứng mạnh mẽ.
Minato từng nghĩ Serina là người trầm tính và không to tiếng.
Chỉ vài giờ đồng hồ, hình ảnh của Serina đã thay đổi khá nhiều.
Nhưng sự thay đổi đó không hề xấu.
Minato cảm thấy thế giới xung quanh mình đã thay đổi rất nhiều kể từ khi làm bạn với Hazuki.
Hôm nay, khi nhìn thấy một khía cạnh khác của Serina, cậu có linh cảm rằng sự thay đổi này sẽ càng mạnh mẽ hơn—