Má phồng lên đáng yêu.
Cô gái xinh đẹp, thanh tú với mái tóc đen dài ngồi bên cạnh đang im lặng.
"Anou… Serina-san?"
"… Cậu gọi Aoi-san là Hazuki mà?"
"Serina… Serina."
“Gì đấy, Minato-kun?"
“Ojou-sama có thể vui vẻ lại được không ạ?”
"Đừng gọi tớ là ojou-sama. Tớ hông hề giận chút nào luôn.”
"…………"
Có thật không vậy, cậu nghĩ, nhưng Minato không dám nói gì.
Ngày hôm sau khi trốn học cả ngày và có một yêu cầu lớn với Hazuki.
Serina đã tỏ ra khó chịu cho đến khi tan học hôm nay.
Thấy cô đồng ý đi cà phê sau giờ học, có vẻ cô không giận đến mức đó.
"À, món matcha latte này ngon thật đấy."
"Đúng vậy, quán này đắt tiền nhưng xứng đáng."
Cả hai ngồi ở quầy, Minato uống cà phê sữa đá, Serina uống matcha latte.
Quán cà phê này khá đắt nên không thấy học sinh cùng trường.
Minato đã chọn quán này vì không muốn ai thấy cậu ở một mình với Serina.
"Hi vọng matcha latte ngon sẽ khiến cậu vui lên…"
"Tớ nghe thấy đấy. Tớ đã nói là không giận mà. Chỉ là tớ đang nghĩ rằng cậu đi chơi riêng với Aoi-san chắc hẳn rất vui."
"…………"
Giống như một kẻ ngoại tình đang bị trách móc vậy.
Hazuki nói hôm nay cô ấy đi chơi với nhóm bạn nữ.
"Tớ bị Serina trách cứ thế này không công bằng, chẳng phải cô ấy cũng đi chơi mỗi ngày sao?" Những từ ngữ đó cứ xuất hiện trong đầu Minato, nhưng cậu đều nuốt lại.
"Tớ không có ý định bỏ rơi Serina đâu. Nó chỉ là do cảm xúc dâng trào thôi."
"… Nếu cậu rủ tớ, có lẽ tớ cũng đã trốn học lần đầu tiên rồi."
"Việc đó, không được đâu? Tớ và Hazuki thì không sao, nhưng một học sinh giỏi như Serina mà trốn học thì…"
"Tớ không phải là học sinh giỏi. Nếu là học sinh giỏi, tớ đã không làm chuyện đó với Minato-kun…"
Khuôn mặt Serina đỏ bừng, thật đáng yêu.
Minato cũng nhớ lại cảm giác khi sờ ngực Serina hôm trước và cố gắng kìm nén sự phấn khích.
"Đ, đúng rồi, các linh kiện máy tính cậu mua hôm trước thế nào rồi?"
"Cậu đang cố lấy lòng tớ à?"
"K, không phải. Tớ cũng thích máy tính mà, nên tò mò thôi."
Cậu đã cố gắng chuyển sang một chủ đề có thể khiến cô vui, nhưng Minato thật sự cũng quan tâm đến máy tính của Serina.
"Vì có kỳ thi nên tớ chưa lắp. Tớ muốn xem xét thêm một vài linh kiện nữa."
"À, cậu nói sẽ dùng lại một số linh kiện từ máy tính cũ. Giờ thì phải thay hết à?"
"Đúng vậy, cuối cùng có lẽ phải thay toàn bộ."
"Cậu tỉ mỉ thật đấy."
Minato cười gượng.
Thật khó để liên kết hình ảnh một "tiểu thư thanh tú" với sở thích tự lắp ráp máy tính.
"Máy tính của tớ thì vẫn chơi game được, nhưng một số game nặng vẫn hơi lag."
"À, cậu dùng laptop mà. Để chơi game nặng thì máy tính để bàn sẽ tối ưu hơn. Nếu muốn laptop có cấu hình cao thì giá sẽ rất đắt…"
"Đúng vậy. Dù không có nhiều không gian… nhưng nếu được Serina tư vấn, tớ cũng sẽ thử lắp một chiếc máy tính chơi game để bàn giá phải chăng."
"Cậu cứ hỏi tớ bất cứ lúc nào! Tớ thậm chí có thể đưa cậu một số linh kiện dư của tớ… Này, cậu đang nói về sở thích của tớ để lấy lòng đúng không!?"
"K, không phải. Tớ thật sự muốn có máy tính mà."
"Việc chỉnh sửa video gợi cảm của Aoi-san có khó khăn trên laptop hiện tại không…?"
"Cậu nghĩ tớ quay video khiêu dâm của bạn à!?"
"Ể? K, không phải sao?"
"Tớ chưa làm thế bao giờ đâu…"
Dường như Serina đã hiểu lầm rất lớn.
Thật ngạc nhiên khi cô biết Minato thích game, nhưng lại nghĩ rằng mục đích chính của máy tính là để chỉnh sửa video khiêu dâm.
"Tớ cứ tưởng con trai thích sưu tầm và chỉnh sửa những hình ảnh yêu thích…"
"Serina này, cậu có vẻ vừa ngây thơ vừa am hiểu chuyện này đấy."
Minato không có sở thích quay phim con gái ngoài đời.
Mà nói thật, vì có Hazuki ở ngay cạnh nên cậu cũng chẳng cần phải xem video.
"Không phải đâu, tớ dùng để chơi game thật mà. Cả game cũng nói rằng máy tính có cấu hình cao sẽ chiếm ưu thế hơn trong các trận đấu."
"À vâng. Đó là vấn đề về tốc độ khung hình. Nó cũng phụ thuộc vào màn hình, nên nâng cấp cấu hình thôi thì không đủ… Thôi, đừng nói về chuyện đó nữa."
"… Cậu thật sự không giận à?"
"Tớ không mấy khi giận đâu."
Chính vì thế, Minato mới lo lắng khi thấy Serina tỏ ra khó chịu.
Minato muốn nói điều đó, nhưng không muốn đổ thêm dầu vào lửa.
"Cậu nghỉ học, và… đã làm những chuyện đó với Aoi-san sao?"
"Chuyện đó… Oi."
Serina đột nhiên cúi đầu, Minato cũng vô thức nhìn xuống.
Dưới chiếc bàn quầy, chiếc váy dài đến đầu gối của Serina đang được kéo lên.
Váy dần dần vén lên, để lộ đôi đùi trắng và thon gọn.
“Nè, không được đâu."
Minato vô thức nhìn xung quanh.
Khách trong quán không nhiều, quầy cũng không có ai khác.
Nhưng không ai biết khi nào sẽ có khách mới đến và ngồi cạnh.
"T, tớ xấu hổ lắm… nhưng tớ muốn biết Minato-kun và Aoi-san đã làm gì…"
Chiếc váy lại được kéo lên cao hơn, lần này chiếc quần lót trắng cũng thấp thoáng.
Chiếc quần lót bằng vải ren trắng, ẩn dưới chiếc váy, càng trở nên quyến rũ.
Cậu đang nhìn thấy đôi đùi trắng mịn và chiếc quần lót trắng, thanh tú trong một quán cà phê có khách khác.
Trong tình huống khác thường này, Minato càng cảm thấy phấn khích.
"À, cậu đã xem đồ lót của Aoi-san nữa sao?"
"Đ, đúng vậy! Tớ thừa nhận! Đã xem rồi, nên xin cậu đừng như thế nữa!"
"V, vâng…!"
Serina nhanh chóng kéo váy xuống, che đi cả đồ lót và đôi đùi trắng nõn.
Thật lòng mà nói, Minato rất muốn xem thêm, nhưng cậu biết phải chọn đúng thời điểm và địa điểm.
"Cậu làm cái trò gì thế Serina. Lần nào cậu cũng làm tớ bất ngờ."
"X, xin lỗi."
Cô bạn cùng lớp có vẻ ngoài trầm lặng này, lại bất ngờ khác với vẻ ngoài của mình.
Từ lần cởi quần ở công viên, có lẽ cô còn bạo dạn hơn cả Hazuki.
"Cậu đã thừa nhận rồi… t, tớ không giận nữa."
"Vậy là cậu có giận thật."
Minato cảm thấy như mình đang được lợi.
Lần trước đã được xem quần lót của Serina, nhưng lần này lại ở bên ngoài, trong tình huống này, nó lại càng quyến rũ hơn.
"Đúng vậy… không nên giấu Serina. Tụi mình là bạn bè mà."
"Bạn bè… đúng vậy. Vì là bạn bè, nên tớ muốn cậu kể cho tớ tất cả mọi thứ."
"Được rồi."
Minato thở dài.
"Có lẽ tớ nên thành thật. Vì là bạn bè mà…"
"Ể? Còn chuyện gì nữa sao?"
"À, đợi tớ chút."
Minato lấy điện thoại ra và thao tác nhanh chóng.
Đúng như dự đoán, cậu nhận được câu trả lời ngay.
"Được rồi, đi thôi."
"Đi đâu?"
"Về nhà tớ."
Minato uống cạn ly cà phê sữa đá và đứng dậy.
Serina cũng đã uống xong matcha latte.
"Ể? Nhưng, nhưng về nhà Minato-kun ngay ư… Vâng, tớ đồng ý…"
"Không, không phải ý đó. Tớ muốn về nhà tớ trước, rồi sau đó mới đến nhà Hazuki."
"Ể? Ể? Nhưng mà, hôm nay Aoi-san không có ở đây mà… Cậu có chìa khóa dự phòng sao?"
"Không có chìa khóa dự phòng… đây này."
Minato lấy điện thoại ra và cho Serina xem màn hình.
Minato [Tớ có thể cho Serina biết nhà tớ không?]
Hazuki [Oki]
Hazuki [Dù gì cũng không thể giấu mãi được. Với Ruka thì được.]
Hazuki [Còn 7]
"… ‘Còn 7’ là sao?"
"C, cái đó không cần quan tâm đâu."
Đương nhiên, đó là số cái trong chiếc hộp 12 cái Minato đã mua.
Sau vài lần dùng, và một cái vào sáng nay, chỉ còn lại bảy cái.
Hazuki đang nhắc nhở cậu đừng quên lời hứa sẽ dùng hết cho cô ấy.
Minato dẫn Serina đang bối rối ra khỏi quán cà phê và đi một đoạn…
"Đây này."
"Ể? Đây là chung cư của Aoi-san mà?"
"Đúng vậy, nhưng mà…"
Minato cười gượng và tiếp tục đi vào lối vào.
Serina nghiêng đầu nhưng vẫn đi theo.
Lẽ ra cô nên đoán ra rồi, nhưng cô có vẻ hơi ngây thơ nên chưa nhận ra.
Thôi thì "trăm nghe không bằng một thấy", cho Serina thấy sẽ nhanh hơn là giải thích.
Việc Serina đến nhà cũng là một điều thuận lợi cho Minato—
✦✧
"Th, thật sự đây là nhà của Minato-kun sao…!"
"Tớ xin lỗi vì đã giấu."
Minato dẫn Serina vào phòng khách, rót trà, và cô dường như mới nhận ra.
Dù mới uống ở quán cà phê, nhưng cậu không thể không mời khách một thứ gì đó.
"Tớ biết Serina sẽ không kể cho ai, nên tớ đã giấu mọi người. Tớ sợ rằng nếu bạn cùng lớp sống cùng chung cư, mọi người sẽ nghi ngờ."
"Đ, điều đó là đương nhiên mà."
Serina có vẻ đã hiểu ngay.
Giờ thì, dù mọi người có nghi ngờ cũng chẳng sao, nhưng Minato không có ý định tiết lộ vị trí nhà của cậu và Hazuki cho ai khác.
"Tớ không có ý định nói với ai. Nhưng tớ xin lỗi vì đã giấu Serina."
"K, không sao đâu… tớ thực sự không bận tâm. Aoi-san nói rằng có một bạn cùng lớp sống trong chung cư này, thì ra là Minato-kun."
"Tớ thì mất một thời gian khá lâu mới nhận ra."
Ngay cả trong cùng một chung cư, việc không gặp nhau là chuyện bình thường.
Nếu không có vụ mất tích của Momo, có lẽ họ sẽ không bao giờ có bất kỳ mối quan hệ nào.
"Haa… Gần thế này, tớ có thể đến chơi bất cứ lúc nào."
"Đúng vậy… Cả nhà tớ và nhà Hazuki, cha mẹ đều về muộn."
"Aoi-san, thực ra rất dễ cô đơn. Momo-chan thì đáng yêu, nhưng ở một mình thì cô đơn lắm."
"Đúng vậy."
Serina có vẻ đã nhận ra một khía cạnh của Hazuki mà ít người biết đến.
Không biết cô tiểu thư này ngây thơ hay nhạy bén.
"Thế nên, Hazuki cũng sẽ kết thúc việc đi chơi với bạn và đến đây. Cậu đợi một lát nhé."
"À… Anou, tớ hỏi một câu được không?"
"Un?"
"Minato-kun, cậu chơi game trên máy tính đúng không? Tớ xem được không?"
"À, cậu tò mò à. Được chứ, vậy vào phòng tớ nhé?"
"Vâng, tớ xin phép."
Minato và Serina cầm cốc nước và di chuyển đến phòng của Minato.
Đây là cô gái thứ hai bước vào phòng này… không, khi cậu mới chuyển đến chung cư này, cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ có con gái đến phòng mình.
Hơn nữa, sau Hazuki, lại là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
"Mà này, máy tính của tớ không có cấu hình cao đâu."
"Tớ chỉ muốn chạm vào máy tính của người khác thôi."
"Vậy sao. Muốn chơi thử game không?"
Minato cố gắng che giấu sự lo lắng, di chuyển chuột trên bàn, bật chiếc laptop đang ở chế độ ngủ.
Game cậu chơi vẫn là game FPS nổi tiếng "Legendas".
"Cái này, thực ra tớ cũng chơi vài lần rồi. Để đo hiệu năng máy tính ấy mà."
“Hể, để tớ xem tay nghề của cậu."
Đo hiệu năng là việc cố tình tạo tải nặng để đo hiệu suất của máy tính.
"Legendas" là một game khá nặng, thường được dùng để đo hiệu năng.
Serina, người thích máy tính, có tài khoản cũng không có gì lạ.
Serina thao tác bàn phím và chuột một cách thành thạo…
"À, tớ thắng rồi."
"Giỏi quáaaaaaaaaaaaaaaaaa…!"
Chữ "CHAMPION" to tướng hiện ra trên màn hình.
Serina thao tác bình tĩnh, lần lượt hạ gục kẻ thù, dẫn dắt đội và cuối cùng là người sống sót cuối cùng.
"Cậu giỏi kinh khủng…!"
"Ể, ể? Tớ chỉ chơi đôi lúc thôi mà."
"Thiên tài rồi."
Minato thất vọng.
"Lối chơi của cậu cũng rất đỉnh… Serina, cậu rất tham vọng trong việc giành chiến thắng."
"Ể? Có lý do gì để không muốn thắng không?"
"… Không có."
Có vẻ, thái độ chơi game của Minato và Serina khác nhau.
Thật bất ngờ khi Serina có vẻ ngoài điềm tĩnh này lại tham vọng chiến thắng đến vậy.
"À, nhưng tớ chỉ là người chơi cho vui thôi."
"Chơi cho vui… Vậy mà tớ, người chơi mỗi ngày, lại kém hơn cậu nhiều."
"T, tớ xin lỗi."
Lời xin lỗi càng khiến Minato buồn hơn, nhưng Serina dường như thật sự thấy có lỗi.
Trong lúc thất vọng, Minato nhìn chằm chằm xuống sàn nhà…
Serina là người di chuyển cơ thể khi chơi game, và gấu váy của cô bị xô lệch.
"… À ré?"
"C, chuyện gì vậy?"
"Nhắc mới nhớ, vừa nãy Serina, cậu không mặc quần đùi đúng không?"
"K, không mặc quần đùi… G, giờ cậu mới để ý sao?"
Serina đỏ mặt, vội vàng giữ chiếc váy lại.
"Tớ đã tặng cậu quần đùi thể thao rồi… nên không còn mặc nữa."
"T, thế thì cậu nên mặc quần bảo hộ hoặc quần đùi thay thế chứ…"
"Tớ vẫn không quen với những thứ đó… À, nhưng tớ đã may váy dài hơn một chút rồi đấy."
"Ể, thật sao?"
Minato hoàn toàn không nhận ra.
Váy của Serina vốn đã dài đến đầu gối, dài hơn so với các bạn nữ khác.
Dù có dài hơn một chút, một người như Minato cũng không thể nhận ra.
"Thế này thì sẽ không bị nhìn lén từ dưới cầu thang, và cũng khó bị gió thổi bay."
"Ưm… nhưng nó vẫn có thể bị vén lên, cậu nên mặc thêm một lớp nữa thì hơn."
"Không sao đâu, tớ sẽ cẩn thận. Tớ sẽ không để ai khác ngoài Minato-kun nhìn thấy."
"…………"
‘Tại sao chỉ mình mình được nhìn thấy?’ Minato tự hỏi.
Lý do có thể là "vì là bạn bè", nhưng Serina lại quá bạo dạn.
"M, Minato-kun thích váy ngắn hơn à? Nếu vậy thì tớ sẽ may ngắn hơn…"
"Không, không. Váy ngắn mà không có quần đùi bên trong thì nguy hiểm lắm! Váy dài cũng không tệ. Không, bình thường thì váy dài che lại, nhưng chỉ tớ được nhìn thấy đùi của Serina, điều đó khiến tớ vui hơn!"
"Minato-kun giải thích chi tiết thật đấy…"
"Ừm, tớ đang nói cái gì thế này…"
"K, không sao đâu… nếu cậu thích đùi của tớ… c, cậu muốn xem không?"
Minato nuốt nước bọt khi nghe lời nói của Serina.
"Hay là, vừa nãy đã xem rồi, hôm nay thôi…"
"Không! Tớ muốn xem! Muốn xem quần lót của Serina bao nhiêu lần cũng được! Mà vừa nãy chỉ là nhìn thoáng qua, tớ muốn xem kỹ hơn!"
"Tớ đã nói là đùi mà… Q, quần lót cũng… được, được thôi…"
Serina có vẻ búng túng trước mong muốn thẳng thắn của Minato.
"Tớ muốn cậu vén váy từ từ, để lộ đùi rồi đến quần lót…!"
"Y, yêu cầu chi tiết thật đấy… K, kiểu thế này được hông…?"
Serina đứng dậy và từ từ vén chiếc váy dài đến đầu gối lên.
Đôi đùi trắng và thon gọn hiện ra, tiếp theo là chiếc quần lót trắng bằng lụa.
"Y, yan… đừng nhìn chằm chằm thế mà…"
"Th, thêm chút nữa… cho tớ xem kỹ hơn đi."
Minato vô thức đưa mặt gần chiếc quần lót trắng đáng yêu của cô gái thanh tú.
Mặt cậu gần như chạm vào quần lót…
Hoàn toàn khác với cảnh thoáng qua nguy hiểm ở quán cà phê, sự phấn khích không thể kìm nén trước chiếc quần lót của một mỹ nhân ở cự ly gần.
"Kya…"
Serina ngồi thụp xuống giường.
Thế nhưng, cô vẫn giữ chiếc váy đang vén lên.
"Yaan… K, khuôn mặt cậu ở trong váy tớ… H, hơi thở cậu chạm vào tớ, Minato-kun…"
"X, xin lỗi, thêm chút nữa, thêm chút nữa thôi…"
Minato không ngần ngại, dí mặt vào chiếc váy dài đến đầu gối của Serina, nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót trắng của cô nàng.
Minato không phải thánh nhân, cậu không thể bình tĩnh khi nhìn thấy cảnh này.
"… Ann, quần lót… Nn… A, anou… Minato-kun…"
“A, à."
"Auu… cậu hoàn toàn không tập trung… Anou, Minato-kun? T, tớ cảm thấy quá xấu hổ khi để cậu nhìn thấy đồ lót nữa… có thể thay thế bằng cái khác được không…?"
"Ể, thật sao…?"
"Ể, ể… Vâng… nhưng tớ không thể làm những việc quá xấu hổ…"
"Vậy, vậy… H, hôn nhé?"
"H, hôn sao… V, vâng… k, kiểu thế này được hông…?"
"…………!"
Ngồi trên giường, Serina từ từ áp môi vào môi Minato.
Serina cũng không hề do dự.
Dù ngạc nhiên trước sự bạo dạn của Serina, Minato càng phấn khích hơn vì sự mềm mại của môi cô nàng.
"Nn… chuu ♡ C, chỉ thế này thôi chưa đủ đúng không…"
"O, oi… uo."
Serina lại chụt, chụt vài cái nữa…
"Nnmm… nnh! ♡"
"…………!"
Lưỡi Serina từ từ tiến vào khoang miệng của Minato.
Cái lưỡi nóng và mềm mại di chuyển trong miệng Minato.
"Nn, chụt chụt ♡ Nnn… nmm, nnh, chụt… ♡"
Serina say mê hôn Minato, cuốn lưỡi của cậu vào lưỡi cô.
Thật không ngờ cô gái xinh đẹp, thanh tú với mái tóc đen này lại có thể hôn bạo dạn đến vậy.
Dù bị choáng ngợp, Minato không thể thoát ra được vì sự mềm mại của môi và sự ấm áp của lưỡi Serina quá dễ chịu.
Không, giống như Minato đang bị Serina tấn công vậy.
"Chụt, chụt ♡ Nn, chụttt… Minato-kun… nnh, chụt ♡"
"O, oi… k, không cần phải hôn sâu như vậy đâu… nnh."
"Ể?"
Serina buông môi ra, ngắt lời Minato.
"H, hôn không phải là như vậy sao? Trong phim, họ hôn kiểu như thế này…"
“Ờm, phim cũng có những nụ hôn nhẹ nhàng mà…"
"V, vâng, có lẽ vậy…"
Khuôn mặt Serina đỏ bừng.
"X, xin lỗi… N, nhưng mà… đồ lót đã bị nhìn thấy rồi, tớ nghĩ Minato-kun sẽ thích một nụ hôn sâu như thế này hơn…"
"Aa, không! Đừng xin lỗi! S, Serina, tuyệt lắm…"
"T, tốt quá rồi… Vậy, chỉ một lần nữa thôi nhé… chụt ♡"
Serina lại mỉm cười và nhẹ nhàng hôn.
Nói một lần, nhưng cô lại chụt chụt vài cái nữa.
"Haann… Lần đầu tiên, nhưng… hôn thật sự tuyệt vời…"
"L, lần đầu tiên? Lần đầu tiên mà lại sâu như vậy sao…?"
"X, xin lỗi… Tớ làm chuyện không đứng đắn ngay lần đầu tiên, xin lỗi…"
"À, không cần xin lỗi đâu. Tuyệt vời lắm."
"Người bạn của tớ cảm thấy vui sướng… t, tớ cũng vui."
Đúng là miệng của mỹ nhân tóc đen này rất tuyệt.
Hơn nữa, nụ hôn đầu tiên của Serina trong sáng cũng dành cho cậu…
"Tớ muốn giỏi hôn hơn nữa… vì ngực của tớ thua Aoi-san mà…"
"Không cần bận tâm chuyện đó đâu."
"… Còn chuyện khác tớ bận tâm nữa đấy."
"Ể?"
Serina từ từ vòng tay qua tay Minato…
Chỉ trong tích tắc, vị trí của Minato và Serina hoán đổi, và Minato nằm ngửa trên giường.
"À, ré? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
"Một chút tự vệ thôi. Tớ không khỏe nhưng có thể ném một người đàn ông bằng cách xoay eo."
"… Cậu có quá nhiều tài năng bất ngờ. Tớ còn không biết mình bị ném từ lúc nào nữa."
Cậu chỉ cảm thấy cơ thể lơ lửng một chút, không hề đau.
"Hôm qua, cậu và Aoi-san đã làm gì khi trốn học… Cậu có thể kể cho tớ được không?"
"C, chuyện đó…"
"Tớ cũng là bạn của Minato-kun. Thế nên, tớ muốn chơi những trò giống với Aoi-san…"
"…………"
Có lẽ Serina đã nhận ra Minato và Hazuki đã làm gì hôm qua.
Không biết cô đã đoán ra khi đến đây, hay đã biết từ lâu hơn rồi.
"Nhưng mà, tớ đã yêu cầu Hazuki… chuyện đó, một chút…"
"Một chút? Một chút là gì cơ?”
Serina cứ dồn dập hỏi.
Có vẻ Minato không thể trốn tránh được.
"T, tớ đã yêu cầu cậu ấy cho tớ làm… Aa, tớ tệ quá phải không!?"
"L, làm…! Thì ra là vậy sao."
Đương nhiên, Serina đã đỏ mặt.
Cô đã tưởng tượng ra những gì hai người bạn của mình đã làm khi trốn học.
"Nh, nhưng mà… việc đó có tệ hay không là do Aoi-san và… tớ quyết định."
Serina cởi áo khoác, từ từ cởi cúc áo sơ mi trắng.
Từ khe hở của áo sơ mi, có thể nhìn thấy áo ngực trắng và khe ngực vừa phải.
"Tớ không nghĩ đó là chuyện xấu xa… và, nếu cậu yêu cầu… tớ chắc chắn sẽ không từ chối. Tớ cũng muốn chơi với người bạn thân yêu nhất của mình, giống như Aoi-san vậy."
"… S, Serina, tớ có thể yêu cầu cậu không?"
"V, vâng…"
"Thật ra, tớ cũng có một điều muốn yêu cầu Serina từ đầu rồi…"
"Ể? Chuyện gì á…?”
"Không, chuyện đó không khó đâu, để sau đi."
Minato nói ra rồi lại nghĩ "tiêu rồi."
Không khí đang tốt đẹp, cậu lại lỡ miệng nói một điều không cần thiết.
Nếu điều này làm Serina thay đổi tâm trạng, thì sẽ rất rắc rối.
"Chuyện Minato-kun muốn yêu cầu bây giờ cũng không khó đâu… với tớ."
Serina cười bẽn lẽn nói.
Dường như vẫn có thể vãn hồi được.
"Ch, chỗ này… cậu có muốn nhìn không?"
"Được."
Minato từ từ kéo chiếc áo ngực trắng xuống, để lộ đầu nhũ hoa hồng đáng yêu.
"Cũng lớn đấy chứ, của Serina…"
"C, cup D… hình như thế…"
"Th, thật sao."
Dù không bằng cup F của Hazuki, nhưng cũng đủ lớn.
Khi nghe được kích thước cụ thể, sự phấn khích của Minato đã lên đến đỉnh điểm.
"Nh, nhưng mà… hôm nay không chỉ dừng lại ở ngực thôi đúng không…?"
"Khó mà dừng lại được… nhưng Serina, trước hết hãy làm chuyện này…"
Minato từ từ đưa mặt lại gần đoá hoa hồng của Serina, và môi cậu…
“Cái tên này, hễ không để mắt tới là lại thân thiết với ai đó ngay lập tức."
"… H, Hazuki…!"
"A, Aoi-san…!"
“Chào, Minato, Ruka ♡"
Minato và Serina vội vàng đứng dậy khỏi giường…
Và quay lại nhìn mỹ nữ, nổi bật đang đứng ngay cạnh.
✦✧
"Hừm… vẫn còn bảy cái đúng không?
"Bảy cái? Nhắc mới nhớ, trong LINE cũng nói vậy…"
Serina, đang ngồi trên giường, ngơ ngác nghiêng đầu.
Minato im lặng gật đầu.
Hiện tại, cậu đã cố gắng giải thích toàn bộ những gì đã xảy ra với Hazuki.
"Lần này, tớ sẽ mua cho Serina nữa…"
"Thằng này, có vẻ nhiệt tình lắm nhỉ!"
"Nhưng mà, Hazuki đếm kỹ thế, nếu dùng cho Serina nữa thì tốt hơn là chuẩn bị riêng để dễ đếm."
"Thì cũng đúng, nhưng không phải vậy! Hơn nữa, cậu tự nhiên gọi Ruka không dùng ‘san’ nữa rồi!"
"Đã nhìn thấy ngực và quần lót rồi, gọi bằng ‘san’ thì có kỳ quặc không?"
"Sao mà nói chuyện với Minato, tớ lại không biết cái gì là kỳ quặc, cái gì là đúng nữa…"
"Thật sao?"
Minato nghĩ rằng cậu đang rất nghiêm túc đối diện với hai cô bạn của mình.
Chỉ là hai cô bạn đó đều đồng ý yêu cầu của cậu.
"Kỳ lạ nhỉ, tớ kỳ lạ à? Hừm, càng nghĩ càng rối."
"Cậu có sao không, Aoi-san?"
"Cậu cũng đang làm tớ rối đấy, Ruka. Thôi, ừm… kệ đi. Dù sao thì, bây giờ vẫn còn bảy cái."
"Tớ sẽ cố gắng dùng nốt bảy cái còn lại."
"Dù sao thì bảy cái đó sẽ hết trong hôm nay hoặc ngày mai thôi… Không phải thế! Tớ hiểu rồi! Hai cậu đã vui vẻ chơi với nhau!"
"… Cậu nói vậy, nhưng hôm qua Aoi-san mới là người đánh lén với Minato-kun mà?"
"Ô, Ruka cũng biết nói rồi đấy. Nhưng mà, đúng thế. Thế là huề nhau."
"V, vâng. Huề nhau."
Hazuki đưa tay ra bắt tay với Serina đang ngồi trên giường.
Minato và Hazuki đã vượt qua giới hạn, còn với Serina thì chưa, nên không thể nói là "huề nhau" được.
Nhưng đương nhiên, Minato không thêm lời để đổ dầu vào lửa.
"Hừm, Ruka đáng yêu thế này. Dĩ nhiên là Minato cũng sẽ yêu cầu thôi."
"Kya, Aoi-san…!"
Hazuki kéo Serina ra khỏi giường và chụt chụt hôn vào má cô ấy.
"Đáng yêu quá ♡ Đến tớ cũng cảm thấy kỳ lạ nữa là."
"Đợi đã, Hazuki! Tớ cũng muốn hôn!"
"Tại sao!?"
Hazuki ngạc nhiên, nhưng Minato thấy nụ hôn mãnh liệt vừa rồi là chưa đủ.
Đương nhiên, cậu muốn nếm thử cảm giác mềm mại của má Serina.
"Thôi, thôi được rồi. Hôn đi."
"Aoi-san mà lại cho phép chuyện đó sao… nnh…"
Minato nắm lấy má Serina và hôn, mút lấy môi cô nàng.
Sau khi tận hưởng sự mềm mại đó…
"Ann, kora ♡ Cậu cũng được hôn tớ nữa sao… nnnm!"
Tiếp theo, cậu hôn Hazuki, mút lấy môi cô và nhâm nhi.
Sau khi đã tận hưởng bờ môi của cả hai cô gái xinh đẹp, Minato buông ra.
"Fua… n, nụ hôn của tớ với cậu lâu hơn của Ruka mà…"
"Không, nụ hôn của tớ sâu hơn…"
Minato định nói "cuộc chiến gì thế này", nhưng vì hòa bình nên cậu quyết định không nói gì.
"Môi của cả hai đều tuyệt vời. Từ bây giờ, tớ có thể hôn hai người bất cứ lúc nào tớ muốn."
"Tụi tớ cho phép chuyện đó khi nào?"
"Sao mà… Minato-kun cũng mạnh bạo thật đấy…"
"Nếu vậy, cậu thích môi của ai hơn, nói đi?"
Hazuki và Serina nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt mạnh mẽ.
"Môi của ai cũng tuyệt vời, Hazuki và Serina đều đáng yêu mà."
"Trả lời thẳng thừng nhỉ… Vì sự thẳng thắn đó, tớ sẽ bỏ qua cho."
Đó là một câu nói chân thật, nhưng cũng làm dịu tình hình.
Thực ra, một câu nói như vậy có thể sẽ đổ thêm dầu vào lửa, nhưng cô bạn hướng ngoại này có vẻ không bận tâm.
"Nhưng mà, tớ và Minato thì ổn, nhưng Ruka thì chưa chấp nhận đúng không?"
"K, không có chuyện đó."
Thì ra vẫn chưa huề nhau.
Mọi chuyện trên đời không phải lúc nào cũng thuận lợi cho Minato.
"Thế thì, đã đến lúc thực hiện kế hoạch từ trước rồi."
"Hả? Kế hoạch gì từ trước vậy?"
Minato không thể không thốt lên câu này.
"Tớ đã nói với cậu một chút rồi mà. Giờ thì đi thôi."
"Đi? Đi đâu cơ?”
"Ban đầu tớ định đi với Minato thôi, nhưng giờ Ruka cũng đi cùng. Vậy nên… đi chơi công viên giải trí, qua đêm luôn!"
Tluc: Dịch cái này cũng không đứng đắn nên thoi trảm nhỉ :v