Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 151

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12748

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10417

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 118

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1518

VOL 1 [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 5: Chẳng Thể Khước Từ Điều Nhỏ Bạn Muốn

ade32831-32ea-4fc8-8cc7-c47eb0ef0525.jpg

"Minato nè. Dạo này cậu cứ loay hoay với tay mình thì phải?"

"...Mũi thính thật đấy."

Sau giờ học, tại lớp.

Minato đang tám chuyện với mấy đứa bạn.

Đám con trai này chẳng quá nổi bật, cũng chẳng quá mờ nhạt, là những người cậu có thể thoải mái chơi cùng.

"Gì đấy, đi bắt tay với idol mà cậu hâm mộ à?"

"Đâu có. Chẳng có gì cả đâu."

Minato cười, vẫy tay.

Tất nhiên, chẳng có gì là không đúng.

Dù là tai nạn, nhưng việc cậu chạm vào ngực Serina... hay là việc cậu được sờ ngực Hazuki đến khi tâm nguyện được thỏa, cũng đã ba ngày trôi qua rồi.

Thế mà, bàn tay cậu dường như vẫn còn vương lại cảm giác mềm mại, đàn hồi và sức nặng của bộ ngực Hazuki.

Lần đầu tiên được thấy ngực con gái bằng da bằng thịt, hơn nữa lại còn được chính tay sờ nắn...

Cậu chạm trực tiếp vào bộ ngực trơn láng, nhào nặn rồi nâng lên, vẽ những vòng tròn và tận hưởng sự mềm mại, nặng trĩu.

Cậu chưa từng mơ đến chuyện được sờ một bộ ngực tuyệt vời như vậy.

Nếu được chọn giữa việc bắt tay với một cô idol nổi tiếng dễ thương và bộ ngực Hazuki...

Minato chắc chắn sẽ chọn Hazuki.

"Aa, Minato. May quá, cậu vẫn còn ở đây."

"Hở?"

Bàn tay Minato đang vô thức nhìn chằm chằm bỗng bị ai đó túm lấy.

Cậu quay sang, và thấy Hazuki đang đứng đó.

Mái tóc màu trà sữa mềm mượt, chiếc áo khoác len màu hồng với phần ngực phồng lên rõ rệt, và chiếc váy ngắn để lộ đùi.

Hôm nay cô cũng thật dễ thương và nổi bật với vẻ dâm đãng.

"Ha, Hazuki? Này, có chuyện gì à?"

"Hôm nay cậu rảnh không? À, nhìn thế này thì biết là rảnh rồi."

"À... thì, tớ cũng không bận lắm..."

Người con gái sở hữu bộ ngực mà cậu vừa nghĩ đến đột nhiên xuất hiện, khiến Minato không thể che giấu sự bối rối.

"Sao cậu cứ lúng túng thế. À, mọi người ơi, cho tớ mượn tên này nhé?"

Hazuki mỉm cười, tươi tắn hỏi mấy người bạn của Minato.

"Được... được chứ, cứ tự nhiên. Nếu là cậu ta thì bao lâu cũng được."

"Cảm ơn nhé!"

Khi Hazuki tươi cười nói lời cảm ơn, đám bạn Minato đỏ mặt gật đầu lia lịa.

Dường như chỉ được một cô gái xinh đẹp nhất trường bắt chuyện thôi cũng đủ khiến họ vui mừng rồi.

Tất nhiên, Minato hiểu cảm giác của họ.

Chỉ cần được nói chuyện với một cô nàng xinh đẹp 'hạng A' thế này, không khéo nó lại trở thành ký ức đẹp nhất thời cao trung.

Vốn dĩ, Minato cũng giống những người bạn của mình, là một người đứng ở vị trí khá xa so với các cô gái—đặc biệt là các cô gái 'hướng ngoại'.

Chắc chắn mấy đứa bạn chẳng thể ngờ rằng Minato, một người cùng đẳng cấp với họ, lại có thể nhìn thấy quần lót và chạm vào ngực trần của một cô nàng xinh đẹp nổi như Hazuki.

Minato không thể không có chút tự hào, nhưng cậu không có ý định khoe khoang với bạn bè.

Chuyện bí mật với Hazuki là bí mật giữa những người bạn với nhau... đúng vậy.

Chính vì giữ bí mật, Hazuki mới tin tưởng Minato và cho phép cậu làm những gì mình muốn.

"Mà, tụi mình đi đâu thế?"

Minato vừa đi trên hành lang, vừa bước xuống cầu thang thì hỏi.

"Hử? Tớ cũng có biết đâu?"

"Nếu cậu không biết thì ai biết đây!"

"À, tớ chưa nói à? Nhân vật chính hôm nay là Ruka."

"Ể, Serina-san?"

Ban đầu, Minato và Serina chỉ ở mức chào hỏi.

Serina là người lịch sự, nên cô ấy luôn chào ngay cả những người con trai không thân thiết.

Ba ngày nay, ngoài chào hỏi, họ còn trò chuyện vài ba câu.

Cả hai đều cố gắng không nhắc đến chuyện quần đùi thể dục hay chuyện chạm vào ngực.

"Serina-san gọi à? Vậy sao Hazuki lại đi cùng?"

"Hôm trước, cô ấy đã làm phiền lúc cậu đang nói chuyện với một bạn nam, nên cô ấy cứ rụt rè ngại ngùng, không muốn làm phiền cậu lần nữa."

"Khiêm tốn thật đấy..."

Minato cảm thấy có lỗi vì cậu chẳng có cuộc nói chuyện quan trọng nào đến mức bị làm phiền cả.

"Ruka muốn đi đâu đó. Kiểu đi một mình con gái thì ngại."

"Là sao? Quán gyudon chẳng hạn?"

"Nếu là quán gyudon, tớ đi một mình cũng được mà."

"À, đúng rồi nhỉ."

Cô bạn thân này dường như có thể đi gyudon hay ramen một mình.

Tuy nhiên, Minato thường xuyên được sai đi cùng.

Khi hai người ra khỏi cổng trường và đi một lúc, Serina đang đợi ở vỉa hè.

"Aa, Minato-kun, xin lỗi vì đã gọi cậu. Aoi-san, cảm ơn cậu."

"Không sao mà, Ruka. Cậu đứng đợi ở đây dễ gây chú ý lắm đấy."

"Aa, có gì lạ à? Tớ thấy mọi người cứ nhìn chằm chằm..."

Tất nhiên rồi, một cô gái xinh đẹp như vậy đứng một mình thì ai mà chẳng nhìn, đặc biệt là con trai.

Minato nghĩ vậy nhưng không nói ra.

Cái tính vô tư và ngây thơ này của cô rất hay, tốt nhất là không nên sửa.

Sau đó, cả ba cùng đi, bắt tàu điện ngầm từ nhà ga khoảng mười phút thì...

"Ể? Là chỗ này à?"

"Vâng, vâng. Tự tớ thì ngại vào..."

"Cũng có thể, nhưng... ngạc nhiên thật đấy."

Sau ba phút đi bộ từ nhà ga, họ đã đến một cửa hàng máy tính.

Tuy cũng bán cả PC và máy tính bảng của các hãng, nhưng mặt hàng chính là linh kiện máy tính.

Đây là một cửa hàng hoàn toàn vô nghĩa đối với những người không quan tâm, với nào là CPU, bo mạch chủ, RAM, ổ cứng, card đồ họa, v.v.

"À, hôm trước nói chuyện về PC, hóa ra là thật à?"

"Vâng. Máy tính của các hãng thì không thể có cấu hình mà tớ muốn. Nên tớ muốn đến xem tận nơi các linh kiện để chọn."

"Tớ cũng không rành lắm, có ổn không đấy?"

Minato đang sử dụng một chiếc laptop gaming của một cửa hàng PC lớn.

Cậu cũng muốn thử tự lắp PC để chơi game, nhưng máy tính để bàn chơi game thường khá cồng kềnh.

Vì phòng chật không có chỗ, nên cậu đành dùng tạm laptop.

"Không sao đâu, tớ đã ghi lại những gì cần thiết rồi."

"Vậy à, thế thì vào thôi... này, Hazuki. Đừng có ngơ ngác thế."

"A, à. Tớ thực sự bất ngờ. Có cả cửa hàng thế này cơ à."

Nếu là một người không quan tâm, dù có đi ngang qua cũng sẽ không để ý đâu.

"Nào, Minato. Nếu cậu không vào trước thì Ruka sẽ không dám vào đâu. Đi thôi."

"Rồi rồi. Tớ có cần nắm tay cậu ấy không?"

“À vâng. Cảm ơn nhé.”

Serina nắm lấy tay Minato một cách tự nhiên.

Tuy chỉ là câu nói đùa, nhưng Serina dường như không ngại khi được nắm tay và dắt đi.

Không thể hất ra, Minato nắm tay Serina đi vào cửa hàng.

Cả hai trông giống "cặp đôi" lạc quẻ nhất trong cửa hàng máy tính này không nhỉ?

Minato muốn toát mồ hôi lạnh.

Một cô gái cực kỳ xinh đẹp, và còn có thêm một cô bạn xinh đẹp không kém.

Đó là một nhóm người khó hiểu.

Không— Minato lấy lại tinh thần.

Ba người bạn cùng nhau đi chơi—chẳng có gì lạ cả.

Chỉ là tỉ lệ nữ hơi cao một chút, nhưng chẳng có gì kỳ lạ. Lẽ ra phải vậy.

"Oa, nhiều linh kiện quá! Đây đúng là một kho báu!"

"...Serina-san, ở trường và ở đây khác quá."

"Tớ cũng lần đầu thấy Ruka tràn đầy năng lượng thế này."

Trước kệ đầy linh kiện, mỹ nhân với mái tóc đen và vẻ ngoài thanh lịch đang sáng rực mắt.

Đứng sau lưng cô nàng, Minato và Hazuki thì thầm với nhau.

"Minato-kun cũng chơi game trên PC đúng không? Nếu cậu chơi FPS thì sẽ chọn linh kiện nào?"

"Hửm, à... Nếu chơi game thì đầu tiên phải là card đồ họa. Aa, cửa hàng nhập nhiều hàng ghê. Tuy giá nào cũng cao ngất ngưởng."

"Dù vậy thì đây gần như là giá gốc rồi đấy. Từ bản giá rẻ đến cao cấp đều có đủ, may mắn thật."

"Rẻ thì cũng vài chục ngàn yên, đắt thì đến hai mươi vạn... Giá thế này thì không thể mua tùy tiện được. Seria 3000 là ổn nhất, nhưng cồng kềnh thật. Chiếm cả ba khe cắm."

Laptop khó thay linh kiện, nên Minato không mấy khi đến các cửa hàng linh kiện.

Tuy nhiên, vì rất hâm mộ máy tính để bàn và đã tìm hiểu nhiều, nên cậu cũng có chút kiến thức.

"Card đồ họa" là từ viết tắt của "graphic board," có thể hiểu đơn giản là một linh kiện để xuất hình ảnh ra màn hình.

Đây là linh kiện quan trọng khi chơi game, hiệu năng của nó có thể quyết định thắng thua.

"Đúng là to thật. Card 4000 thì nặng như cái chùy."

"Cần case full-tower mới nhét vừa."

"Nhưng mà, cái to lớn này nhìn mới 'lãng mạn'. Tản nhiệt nước cũng tốt. Tản nhiệt nước cho CPU thì phổ biến, nhưng tớ nghĩ card đồ họa cũng nên có tản nhiệt nước."

"Nhưng không phải người ta nói dù là tản nhiệt khí cũng không khác biệt nhiều so với tản nhiệt nước không?"

"Nếu là tản nhiệt nước thực thụ thì nhìn mới 'lãng mạn'. Lắp khung mở, đi ống nước và dùng chất làm mát màu hồng đẹp mắt thì sẽ rất phấn khích."

"Đúng là tiến thoái lưỡng nan giữa 'lãng mạn' và tính thực dụng. Mà, quạt bảy màu các thứ thì PC gaming quan trọng vẻ ngoài mà... này, Hazuki. Sao cậu nhìn mặt kì vậy?"

Hazuki trợn tròn mắt như trong manga, vẻ mặt ngơ ngác đến đáng yêu, nhìn vô cùng khó hiểu.

"A, à. Vì Minato và Ruka đang nói chuyện bằng ngôn ngữ vũ trụ nên..."

"Tiếng Nhật mà. Mà, đúng rồi nhỉ..."

"Aoi-san, có phải cậu chán lắm không...?"

Minato và Serina nhìn nhau, trông có vẻ buồn bã.

Đúng là họ đã mải mê nói chuyện mà bỏ quên bạn mình.

"Không, không cần để tâm đâu! Tớ đang ngưỡng mộ một khía cạnh mới của Ruka—à không, tớ đang ngạc nhiên ấy!"

"Hả... tớ không nghĩ mình lại được khen như vậy."

Hazuki đã lỡ lời, nhưng Serina dường như không để ý.

Tuy nhiên, Hazuki chẳng có gì để vui vẻ ở cửa hàng này cả.

Minato muốn ngắm nhìn khía cạnh bất ngờ của Serina thêm nữa, nhưng cậu cũng sợ Hazuki sẽ giận.

Có lẽ tốt nhất là nên chiều Serina một chút rồi về sớm.

✦✧

"Fuwaa… cuối cùng cũng thỏa mãn ước nguyện rồi♡"

Serina ôm chiếc túi giấy của cửa hàng máy tính, mỉm cười rạng rỡ.

Cô đã mua một chiếc card đồ họa.

Tuy giá bằng một chiếc laptop rẻ tiền, nhưng Serina dường như không bận tâm.

Đúng như lời đồn sống trong một căn biệt thự, cô chắc hẳn là một tiểu thư đài các.

"Minato nè, máy tính tốn tiền thật đấy nhỉ. Một linh kiện thôi mà đắt như vậy. Bằng giá của mười chiếc váy mà tớ đang phân vân có nên mua không đấy."

"Có nhiều linh kiện rẻ hơn mà. Mà, rẻ thì hiệu năng cũng tương xứng, nên nếu có tiền thì mua cái đắt vẫn lợi hơn."

"Hừm."

Hazuki có vẻ không mấy quan tâm, nhưng giá cả thì cô rất bất ngờ.

Sau khi mua sắm xong.

Ba người lại đến nhà của Hazuki.

Họ đã cân nhắc đến các quán ăn gia đình, quán cà phê hay quán karaoke, nhưng Hazuki lại đề nghị về nhà để nghỉ ngơi thoải mái.

Có vẻ Hazuki đã mệt mỏi vì đi đến một cửa hàng không quen thuộc.

Minato và Serina không có ý kiến gì khác.

Ba người ngồi xuống phòng của Hazuki.

"Ấy chết, tớ quên pha trà. Hahaha, không có gì để tiếp đãi rồi."

"Nè Hazuki, cậu đang nói gì đấy?"

"A, Aoi-san. Hôm nay để tớ pha cho. Tớ vừa mua trà đen về."

"Tớ nghĩ cậu đã mua gì đó, hóa ra là cái này. Tớ chưa bao giờ pha trà từ lá cả."

"Nếu có thể, tớ muốn dùng nước vừa đun sôi chứ không phải nước từ ấm."

"Trong nhà có cái ấm đun nước thì phải... để tớ đi tìm."

“Tớ đi cùng nữa.”

Và thế là hai cô gái cùng ra khỏi phòng Hazuki.

Hôm nay, chú mèo Momo vẫn vùi mình trong đống gấu bông, dường như chẳng quan tâm gì đến con người.

Minato định mon men lại gần để vuốt ve...

"Này, đừng có lén lút như thế. Momo sẽ ghét cậu hơn đấy."

"...Chậc."

Chỉ có Hazuki trở lại, và cô khiển trách Minato.

“À há, lần đầu tiên trong lịch sử nhà Hazuki, trà được pha từ lá."

"Đâu có gì to tát. Serina-san đâu rồi?"

"Cậu ấy đang đun nước. Tớ chỉ uống trà túi lọc hoặc trà chai thôi, nên tớ rất mong đợi."

Bịch, Hazuki ngồi xuống cạnh Minato.

"Ruka ấy hả, làm gì cũng nghiêm túc lắm."

"Hôm nay cậu ấy cũng nghiêm túc chọn linh kiện thật. Nếu không có bọn mình, chắc cậu ấy sẽ phân vân đến lúc đóng cửa mất."

"Haha, đúng thế. Nhưng mà, cái cửa hàng đó kì lạ thật. Ruka cứ như đang hack máy tính vậy, gõ lách cách, xoay màn hình vèo vèo!"

"Tưởng tượng cái gì thế. Nhưng cậu ấy rất chú trọng vào card đồ họa."

"Cái 'card đồ họa' đó, mua cái đắt tiền thì có lợi gì à?"

"Game sẽ chạy mượt hơn, xử lý ảnh hay chỉnh sửa video cũng tiện hơn."

"Mượt? Tớ không hiểu lắm, nhưng chỉnh video thì hay đấy. Tớ quay nhiều video lắm, nhưng nó dài vô ích hoặc có những thứ không cần thiết, nên tớ muốn chỉnh sửa. À, nhờ Minato làm hộ là được nhỉ."

"Video của Hazuki chắc nhiều lắm..."

Minato cũng có thể chỉnh sửa đơn giản, nhưng một người 'hướng ngoại' như Hazuki thì chẳng biết có bao nhiêu video trong điện thoại.

"Nhưng tớ không thể tưởng tượng được Serina-san lại đăng lên SNS hay các trang video."

"Thế á? Ruka là nữ sinh cao trung, chơi SNS thì có gì lạ. Ruka học giỏi, nên có khi cậu ấy sẽ viral nhanh thôi."

"Học giỏi thì thời này đâu dễ viral... mà, nhân tiện."

"Gì?"

"Serina-san học giỏi đúng không?"

"Học thuộc top của trường."

"Đúng nhỉ."

Nếu học cùng lớp, thì cũng có thể đoán được trình độ học lực.

Minato đã nhiều lần thấy Serina được gọi lên trả lời và đưa ra câu trả lời đúng.

Serina Ruka là học sinh ưu tú hơn Minato rất nhiều, cậu chỉ ở mức trên trung bình một chút.

"Trong kỳ thi lại trước kỳ nghỉ hè, lẽ ra tớ nên nhờ Serina-san dạy nhỉ?"

Khi Minato nói vậy, Hazuki cười gượng gạo.

"Ruka không hợp để dạy người khác đâu. Dù cậu ấy có trả lời sai, thì cậu ấy cũng sẽ nói 'Hướng đi đúng rồi' hay 'Chữ cậu đẹp nên được cộng 1 điểm', chiều người ta lắm."

"...Có khả năng lắm."

Minato không thể tưởng tượng được Serina sẽ nghiêm khắc mắng Hazuki.

"Mà, nếu lúc đó tớ không nhờ cậu dạy..."

"Hửm?"

Hazuki nheo mắt nhìn chằm chằm Minato.

"Không có gì!"

"Sao cậu giận thế!?"

"Không có gì mà. Ruka học giỏi quá nên... nên nhờ cậu dạy là vừa đấy."

"Hả? Học được có vậy mà đã thấy dở rồi à."

Thực ra thì đúng là như vậy.

Hazuki học kém là thật, và sẽ khó để hỏi một người có trình độ quá chênh lệch.

"Sao cậu lại hờn dỗi thế, Minato? Này, tớ đùa thôi mà. À, Ruka bắt đầu từ việc đun nước nên sẽ mất chút thời gian nhỉ..."

"...Ể? Này, ngay ở đây à?"

Hazuki có vẻ nóng vì đi bộ nhiều nên đã cởi chiếc áo khoác len màu hồng.

Một vài cúc áo sơ mi trắng đã bị cởi, để lộ khe ngực.

"Cái gì mà 'ngay ở đây'? Minato, cậu cứ nhìn chằm chằm ngực tớ với vẻ mặt thèm muốn đấy."

"Mặt... mặt thèm muốn gì chứ..."

"Thèm muốn đấy. Thẳng thắn thừa nhận là rất tốt."

Hazuki tiến gần hơn đến Minato.

Cô gần như ngồi hẳn lên đùi của Minato đang ngồi khoanh chân.

"Nhân tiện, nếu cậu thẳng thắn hơn nữa và cầu xin... thì tớ có thể chấp nhận đấy?"

"Nhưng, nhưng mà bây giờ... Lỡ Serina-san quay lại thì..."

"Nói thế mà còn thò tay vào ngực tớ, cái đồ này."

Đúng vậy, Minato đã thò tay vào ngực Hazuki.

Cậu đang nắn bóp bộ ngực qua lớp áo lót.

Tuy không phải ngực trần như lần trước, nhưng cảm giác mềm mại và nặng trĩu vẫn truyền đến rất rõ.

"...Cho tớ, một chút thôi, nắn bóp một chút thôi."

......

"C, cậu rên to thế. Serina-san nghe thấy thì..."

"X, xin lỗi... tớ nghe thấy hết rồi..."

"''...!!'"

Minato và Hazuki giật mình, lập tức tách nhau ra.

Ở cửa phòng Hazuki, Serina đang ngồi với chiếc áo sơ mi trắng tay xắn lên.

Có vẻ cô đã cởi áo khoác để chuẩn bị trà.

Serina đỏ bừng mặt, nhưng không rời khỏi cửa.

"Ch, chuyện đó... C, cậu muốn... muốn sờ ngực của tớ sao?"

"K, không, chuyện đó thì..."

"Nhưng mà... n, như cậu đã biết khi chạm vào lần trước, so với Aoi-san thì... ngực tớ nhỏ... nhỏ lắm..."

"Này, Serina-san, cậu đang làm gì thế!?"

Serina nghĩ gì đó, và cởi cúc chiếc áo sơ mi trắng.

Làn da trắng nõn, cùng chiếc áo lót trắng tinh khôi hiện ra.

52a59176-7111-4235-ade3-cf8521cd5aef.jpg

"...Không hề nhỏ tí nào."

Hazuki thì thầm.

Đúng như Hazuki nói, ngực Serina có khe rõ ràng, không thể gọi là nhỏ.

"K, không. Xấu hổ quá, tớ lại để lộ ra một thứ nhỏ bé như vậy..."

"Cậu xấu hổ vì kích cỡ á!?"

Minato không nhịn được mà thốt lên.

Không phải xấu hổ vì để một người con trai như cậu nhìn thấy áo lót, mà là xấu hổ vì ngực nhỏ hơn Hazuki.

"Ở bên cạnh Minato-kun và Aoi-san rất vui, và tớ không muốn mình bị bỏ rơi... nên, nếu cậu yêu cầu… thì, tớ có thể đồng ý đó?”

"''..............''"

Không chỉ Minato, mà cả Hazuki cũng đứng hình.

Serina Ruka, cô gái này, dường như có suy nghĩ lệch lạc so với mọi người.

Ba người Minato, Hazuki và Serina, đứng bất động trong một bầu không khí kỳ lạ.

Tluc: Trảm 478 từ.