Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shōshimin Series

(Đang ra)

Shōshimin Series

Yonezawa Honobu

Tác phẩm đã được chuyển thể thành Anime mùa hè 2024.

56 1055

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

(Đang ra)

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

Tomobashi Kametsu

Yuito Enoki là một kẻ cô độc. Không bạn bè, bố mẹ xa lánh, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh công việc đứng quầy tẻ nhạt ở cửa hàng tiện lợi.

2 3

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

(Đang ra)

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

ショーン田中

Và thế là, Lugis được trao cơ hội quay lại quá khứ để làm lại cuộc sống của mình.

8 137

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

79 8832

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

75 917

[WN] Tập 3 - Chương 86: Cảm Giác Như Đi Du Lịch Vậy

Vài ngày trôi qua kể từ khi Therese và Dorothee trở về Kinh đô. 

Cuối cùng, ngày lên đường đã cận kề. Vào buổi học cuối cùng hôm đó, tôi quyết định kiểm tra lại toàn bộ cho ba cô nàng.

Erika thì yếu về các phản ứng luyện kim, những thứ liên quan đến hóa học, còn Leonora thì yếu về các môn vật lý. Adele thì ổn cả hai mảng đó, nhưng lại hơi lo về thực hành. 

Tuy nhiên, họ đã cố gắng tập trung ôn luyện những môn mình yếu, nên tôi nghĩ không có vấn đề gì.

Erika đã chuẩn bị từ trước nên chắc sẽ không trượt, Leonora và Adele cũng đang ở mức tốt, cứ làm như bình thường chắc sẽ không sao.

"Này này, Zieg, sau ngày thi, mình hẹn hò ở Kinh đô đi~"

Leonora có vẻ rất thong dong, lên tiếng rủ rê.

"Xin lỗi. Chắc lúc đó tôi bận việc rồi." 

"Bận việc? Là vụ làm kiếm ma thuật à?" 

"Ừ. Chắc hai ngày không xong đâu. Có khi các cô phải về trước đó."

Phiền một nỗi là phải làm một thanh kiếm vượt qua cả thanh kiếm lửa lần trước. Biết vậy lúc đó tôi chỉ làm đến hạng B cho xong chuyện.

"Vậy à..." 

"Xin lỗi vì là một ông chồng gia trưởng nhé." 

"Vẫn còn để bụng à... Công việc thì thôi, chịu vậy. Huống hồ lại là yêu cầu của Điện hạ. Là một quý tộc, dù có bị rạch miệng tôi cũng không thể nói câu 'Công việc với em, cái nào quan trọng hơn!?' được."

Quý tộc cũng vất vả thật. Ê mà, cũng không cần phải nói câu đó đâu.

"Câu đó tôi cũng thỉnh thoảng nghe thấy, nhưng mấy thứ đó có cần đem ra so sánh không? Giữa công việc và gia đình, dĩ nhiên gia đình quan trọng hơn, mà người ta làm việc cũng vì gia đình, không phải sao?"

Tôi chưa từng có vợ con nên không biết chắc lắm.

"Nói thì đúng là vậy, nhưng nếu quá ham công tiếc việc, bỏ bê gia đình thì lại là chuyện khác. Tất nhiên, cũng có những công việc đòi hỏi như thế."

Ừm...

"Phiền phức." 

"Không sao đâu. Chẳng phải chúng ta cùng một chỗ làm sao. Tôi hiểu mà."

Rồi rồi.

"Vậy nếu anh Zieg không thể về sớm, sau khi thi xong, trở về chi nhánh, chúng em nên làm gì ạ?"

Erika hỏi.

"Hỏa Diệu Thạch chắc không được rồi, làm thuốc mỡ hồi phục nhỉ? Cứ nói với Lutz, mượn mấy tay lính rồi vào rừng thu hái nguyên liệu đi." 

"A, đúng rồi. Vậy bọn em sẽ làm thế." 

"Ra ngoài..." 

"Sợ đau lưng à. Hay là bôi thuốc mỡ hồi phục tự làm nhỉ?"

Cả ba người đều tỏ vẻ không mấy vui vẻ.

"Nếu không thích thì nói với Trưởng ban Tổng bộ, xin chia cho một ít ma lực thảo? Tổng bộ thừa mứa ra đó." 

"Làm vậy có được không ạ?"

Chắc là không.

"Lấy một chút chắc không ai phát hiện hay trách phạt đâu. Dù bên kiểm toán có vào cuộc, chỉ ra số ma lực thảo vơi một ít, cứ khăng khăng nói là do luyện chế thất bại nên có tiêu hao là được. Số tiền không lớn nên họ sẽ bỏ qua thôi."

Phòng kiểm toán thường chỉ xem xét các dự án lớn, số ma lực thảo cỏn con này họ không thèm để ý đâu.

"Ồ? Vậy anh thử nhờ giúp bọn em đi. Ra ngoài đáng sợ lắm." 

"Tôi cũng thấy sợ." 

"Đi bộ cũng mệt nữa."

Leonora nên vận động chút đi. Sau này béo lên đừng có trách.

"Hiểu rồi. Tôi sẽ nhờ thử. Vậy, thi xong sẽ làm thuốc mỡ hồi phục nhé. Nếu tôi phải ở lại, các cô cứ làm từ từ cũng được."

Adele biết công thức, lại là vật phẩm cấp thấp, nên chắc không cần tôi ở đó.

"Em hiểu rồi ạ. Vậy cứ làm thế nhé." 

"Thời hạn vẫn còn, cứ làm thong thả thôi... Hửm?"

Đang nói chuyện về kế hoạch sau kỳ thi, chuông gọi cửa reo lên.

"Khách ạ? Để em ra xem."

Erika đứng dậy, đi ra phía cửa. Em ấy vừa mở cửa, người đứng đó không phải khách mà là Trưởng chi nhánh.

"A, Trưởng chi nhánh. Chào ngài ạ." 

"Ừ... Zieg, nhóm nhà giả kim từ Kinh đô phụ trách việc xây lại chi nhánh đến rồi đó."

Ồ! Đến rồi à.

"Cuối cùng họ cũng đến. Tôi đã mong họ đến sớm vì không muốn phiền Trưởng chi nhánh phải tiếp đón nếu tôi vắng mặt."

"Không, nhiêu đó ta lo được."

Lại nữa. Ngài bận đọc báo còn gì.

"Cũng chỉ là nói chuyện thôi. Vậy họ đâu rồi?" 

"Ngoài sân trước."

Chúng tôi rời phòng Erika, vòng ra sân trước của chi nhánh. 

Ở đó có năm người đàn ông đang đứng.

"Lâu rồi không gặp, Zieg. Bị giáng chức đến nơi này rồi lại gặp phải hỏa hoạn, đúng là một người xui xẻo."

Một người đàn ông trẻ tuổi bước lên, lên tiếng chào.

"Cũng không hẳn."

Ể... ai thế nhỉ? Lại làm ra vẻ quen biết nữa chứ...

"Hừ. Dám viết mấy lời ngông cuồng đó vào phần ghi chú... Nhờ cậu mà sếp chúng tôi đã nổi điên lên chửi 'Thằng ranh con đó!'"

Ở Tổng bộ có nhiều phòng ban, từ đó lại chia ra các đội. Bọn họ thuộc bộ phận kiến trúc, còn tôi ở bộ phận phát triển. 

Nói là đồng nghiệp cũ, nhưng hầu như không quen biết. Vậy mà cái vẻ thân thiết này... Có khi là người quen thật.

"Chuyện đó là lỗi của tôi. Nhưng bộ phận kiến trúc của Tổng bộ chẳng phải không cần đến một tuần, ba ngày cũng làm được mà." 

"Bình thường thì ba ngày đã làm xong. Nhưng giờ là thời chiến, lại phải chế tạo phi thuyền liên tục nên vật liệu tăng giá, thu mua cũng khó. Không có Trưởng ban Tổng bộ ép một câu thì phải mất cả tháng mới làm xong đó. Thật tình, cái kiểu lý luận vô lý 'một ngày có 24 tiếng' của thầy trò các cậu đúng là tệ nhất."

'Một ngày có 24 tiếng', 'một tuần có 168 tiếng' là những câu cửa miệng của Trưởng ban Tổng bộ. Những tên đệ tử của bà ấy như chúng tôi đây cũng hay nói vậy.

"Chúng tôi không có trụ sở thì không làm việc được." 

"Vẫn là một gã ích kỷ như ngày nào."

Như ngày nào... Chắc chắn là người quen. Nhưng hoàn toàn không có trong ký ức.

Tôi liếc nhìn Adele cầu cứu. Adele liền lại gần, ghé tai nói nhỏ.

"...Bạn học cùng khóa tốt nghiệp trường ma thuật với chúng ta đó."

Cùng khóa...

"...Cùng lớp à?"

Tôi ghé tai đáp lại.

"...Khác lớp. Là Wolf Baden."

Không phải bạn cùng lớp thì tốt rồi, khác lớp nên không biết mặt cũng phải.

"Hai người đang thì thầm cái gì đó?"

Người tên Wolf kia có vẻ khó chịu, chau mày.

"Không có thì thầm. Bàn bạc chút thôi." 

"Vâng. Anh Wolf, sẽ mất khoảng bao lâu ạ?"

Adele hỏi.

"Muốn trả lời là ba ngày lắm, nhưng còn phải dọn dẹp đống đổ nát, san phẳng mặt bằng nữa nên chắc sẽ mất thêm chút thời gian." 

"Vậy sao ạ..."

Adele nhìn tôi.

"Chuyện đó đành chịu thôi."

Dọn dẹp cũng tốn thời gian.

"Ừm." 

"Wolf, ngày mai chúng tôi đi Kinh đô, có chuyện gì cứ bàn với Trưởng chi nhánh." 

"Kinh đô? Có việc gì à?"

Ể...

"Đừng có quên kỳ thi cấp Nhà giả kim quốc gia chứ. Mà, cậu không thi à?" 

"A, ừ nhỉ, ngày kia là thi rồi. Tôi thi đợt sau nên lần này không tham gia. Vậy là ngoài Trưởng chi nhánh ra thì không có ai ở nhà à? Cậu cũng đi?" 

"Tôi không đi thi, mà là được Trưởng ban Tổng bộ nhờ việc." 

"Chia buồn nhé. Làm đệ tử đúng là vất vả."

Cũng không hẳn. Được cho máy chiết xuất và máy phân giải, tính ra còn lời chán.

"Vậy nên việc còn lại nhờ cả vào cậu. Nhớ làm cho tốt đó." 

"Cậu sửa cái tật khiêu khích đó đi được không? Đương nhiên là phải làm tốt rồi."

Tôi có khiêu khích đâu. Đám thợ của bộ phận kiến trúc đúng là lắm chuyện.

"Rồi rồi. Vậy nhé." 

"Được rồi. Làm thôi..."

Wolf cùng năm nhà giả kim khác bắt đầu công việc.

"Thưa Trưởng chi nhánh, việc còn lại nhờ cả vào ngài." 

"Hiểu rồi. Các cậu khi nào về?" 

"Ngày kia thi nên chắc là tối hôm sau. Nhưng tôi được Trưởng ban Tổng bộ nhờ việc nên sẽ mất thêm vài ngày nữa." 

"Hừm... Nhân dịp này, mấy đứa Erika cứ nghỉ ngơi, tham quan Kinh đô một chuyến cũng tốt. Đằng nào về đây cũng chưa có nhiều việc phải làm ngay, đúng không?"

Được không nhỉ?

"Làm giấy đi công tác giả được không?" 

"Cậu đi làm kiếm ma thuật phải không? Cứ coi như đi phụ giúp thôi. Là đệ tử của bà ta thì chuyện đó đương nhiên mà."

Lấy danh nghĩa đó à.

"Sao đây?"

Tôi hỏi ba cô nàng.

"Vừa phụ giúp vừa tham quan học hỏi. Với lại du lịch luôn." 

"Em nghĩ là được đó~" 

"Chuyện sau này cứ coi như bắt đầu công việc mới tại chi nhánh mới, chúng ta cứ thong thả trước."

Đồng ý cả ba à.

"Vậy, thưa Trưởng chi nhánh, chúng tôi đi vắng một thời gian." 

"Ừ, cứ đi đi. Các cô cũng cố gắng thi cho tốt."

Trưởng chi nhánh nói với ba cô nàng.

"Cảm ơn ngài!" 

"Bọn em sẽ cố gắng ạ~" 

"Mọi việc sau này nhờ cả vào ngài."

Chúng tôi chào tạm biệt Trưởng chi nhánh rồi quay về ký túc xá, tiếp tục buổi học. 

Đến tối, chúng tôi chuẩn bị cho chuyến đi ngày hôm sau, rồi đi nghỉ sớm.